Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Cường Hãn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 79: Chờ Quân Tới Cửa
“H
ắn thế nhưng lại xuất hiện ở đế đô.”
Môi mỏng câu lên, không nghĩ đến mình tận lực tìm kiếm Diệu bút thư sinh còn hắn lại tự động đến cửa.
“Lâu chủ, theo thuộc hạ thấy, Diệu bút thư sinh kia tựa hồ đối với chuyện hắn bị treo giải thưởng tìm kiếm cảm thấy rất hứng thú. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đêm nay hắn có thể sẽ đi thăm dò hoàng cung.” Bởi vì hoàng bảng treo giải thưởng tìm hắn.
“Chỉ sợ hắn không đến.” Dạ Tinh Thần giương áo, vạt áo bay lên, đôi mắt lãnh lệ híp lại, hiện tại chỉ cần chờ hắn tự mình tới cửa.
“Thanh Long, thả chút phong thanh ra, cho người bên ngoài biết Tiêu Dao Vương phủ mới thật sự là nơi đang tìm Diệu bút thư sinh.”
“Vâng.”
Thanh Long gật đầu, bóng dáng màu xanh biến mất ở trong phòng.
Gió nhẹ nhàng thổi từ ngoài cửa vào, đưa tới chút cảm giác mát lạnh.
Tóc đen nhẹ bay, trong đôi mắt thâm thúy rốt cuộc có hi vọng mới.
Thân ảnh màu đen nhoáng lên, rời khỏi Ám Ảnh lâu.
Đêm đến, đen đặc như sơn.
Trăng, sao trốn vào trong tầng mây dày, gió đêm hiu hiu thổi, lá cây xào xạc rung động, yên tĩnh, thanh lãnh.
Một bóng người màu đen thừa dịp đêm tối, bay qua tường viện cao cao tiến vào bên trong Tiêu Dao Vương phủ.
Trong vương phủ, thị vệ giắt bảo kiếm trên thắt lưng tuần tra qua lại. Thỉnh thoảng có vài âm thanh khác lạ vang lên trong màn đêm yên tĩnh.
Thân thể bóng người màu đen như con giao long, gọn gàng tránh thoát thị vệ, đi về phía chủ viện lớn nhất, trên mặt đeo khăn đen, vẻn vẹn lộ ra đôi mắt đen sáng ngời lạnh lùng.
“Ê, vừa rồi ngươi có nghe thấy tiếng động gì không?” Thị vệ Giáp nhíu lông mày nhìn bốn phía, một bên hỏi đồng nghiệp.
“Tiếng động?” Thị vệ khác nhìn chung quanh, không phát hiện ra cái gì khác thường.
“Ta nói ngươi nghe lầm rồi, nào có tiếng động gì, chắc là tiếng gió thôi.” Thị vệ Ất tức giận nói.
“Đúng vậy.” Thị vệ khác cũng phụ họa theo. “Đi thôi, tiếp tục tuần tra, cũng không thể để tiểu tặc êm ả tiến vào thế được.”
Đám người nói xong, lại đi về phía bên kia vương phủ.
Hắc y nhân ở trên xà ngang lộ ra nụ cười khẩy, bóng dáng nhoáng lên, không tiếng động nhảy xuống mặt đất. Nâng mắt lên nhìn thấy trong một gian phòng vẫn còn ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn, cái bóng chiếu lên trên cửa.
Thân ảnh màu đen không tiếng động bay vút qua gian phòng kia, nhảy lên nóc nhà, nhẹ nhàng lật một viên gạch ngói lên. Xuyên qua khe hở nhìn vào trong phòng, thấy gian phòng khá nhã trí, nhưng lại ngửi thấy mùi thuốc đông y nồng đậm, chẳng lẽ nơi này có người bị bệnh? Cúi thấp người ghé sát vào lỗ hổng nhìn thấy rèm lụa trắng lay động, một bóng lưng màu trắng ngồi ở bên giường, hai tay nắm lấy tay nhân nhi trên giường. Nhìn bóng lưng màu trắng kia hẳn là một nam nhân trẻ tuổi, mà người nằm trên giường là một cô nương đi…
Khi bóng dáng màu đen còn đang đánh giá tình hình trong phòng thì lỗ tai của Dạ Tinh Thần đang ngồi bên giường giật giật, ở chỗ Hắc y nhân nhìn không tới, môi mỏng câu lên, quả nhiên đã đến rồi.
Thả hai tay Bắc Tiểu Lôi ra, cẩn thận đắp chăn mỏng lên cho nàng. Dạ Tinh Thần đứng lên, kéo theo cẩm bào trắng, trên khuôn mặt tuấn mỹ vô trù ở dưới ánh đèn mờ nhạt phảng phất như phủ lên một quầng sáng. Hắn đi đến bên cạnh bàn, vươn tay nâng chung trà lên tự rót ình một chén. Khi đưa ly trà đến bên môi thì đột nhiên hất nước trà về phía nóc nhà. Dưới tác dụng của nội lực, nước trà biến thành băng tiễn thẳng tắp bay đến Hắc y nhân trên mái ngói.
Hắc y nhân sửng sốt, lắc mình một cái tránh thoát công kích của Dạ Tinh Thần, nhưng cũng phát ra tiếng vang, đưa thị vệ đang ở không xa đến.
“Là ai?” Bọn thị vệ xoát xoát rút đao ra, chạy tới bên này quát.
Hắc y nhân thấy thế, phi thân về phía nóc gian phòng khác bay đi.
Thị vệ tinh mắt phát hiện bóng dáng của hắn, chạy theo truy đuổi.
Tiếng kêu la xé toang màn đêm yên tĩnh, trong vương, đèn đuốc sáng trưng.
Hắc y nhân quay đầu nhìn thị vệ vương phủ truy đuổi trên mặt đất, khóe miệng gợi lên một mạt cười nhạo, muốn bắt hắn à, thật là vọng tưởng. Lướt thân một cái, như muốn bay ra ngoài vương phủ.
“Đứng lại.”
Một đạo thanh âm lạnh lùng, một nam tử áo lam xuất hiện ở trước mặt Hắc y nhân. Nương theo ánh đèn phát ra từ vương phủ, có thể nhìn thấy nam tử này tuấn mỹ bất phàm, khĩ vũ hiên ngang, đôi mắt thâm sâu lóe ra hào quang lãnh liệt. Gió đêm nổi lên, cuốn lấy áo lam.
“Diệu bút thư sinh, ta khuyên ngươi vẫn nên lưu lại đi.”
Đang đánh giá người trước mặt, phía sau lại tới một người, quay đầu nhìn lại, thấy người phía sau mặc áo bào trắng đang tung bay, ngũ quan như ngọc, khóe miệng khẽ nhếch chứa đựng một nụ cười nhàn nhạt, lại không giống nam tử lúc nãy phát hiện ra mình ở trong phòng. Nghe hắn nói ra thân phận của mình, sửng sốt, sau đó lại giật mình. Xem ra hành động hôm nay của hắn đã nằm trong dự liệu của bọn họ. Vừa nghĩ đã hiểu, hắn cũng không đi nữa, liền đứng ở nơi đó, hắc bào phất phới. Nhẹ câu môi, địch không động, hắn cũng không động.
“Huynh đài đã tới đây rồi, sao không xuống dưới ngồi một lát.”
Dạ Tinh Thần đi ra, đám thị vệ lúc nãy đi theo phía sau. Hắn ngẩng đầu nhìn Diệu bút thư sinh đang đứng trên nóc nhà, nói.
Diệu bút thư sinh liếc Dạ Tinh Thần một cái, người nam nhân này thoạt nhìn văn nhược vô lực, cũng giống hắn dùng bề ngoài vô hại mê hoặc người khác. Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, hắn cũng biết võ công của người nam nhân này không hề kém. Lại nhìn tình cảnh hắn ta được mọi người vây quanh, hắn chắc chắn Dạ Tinh Thần là chủ nhân của vương phủ − Tiêu Dao Vương gia.
“Nếu chủ nhân đã mời, tại hạ tự nhiên nghe theo.”
Phi thân một cái, bóng dáng màu đen như con đại bàng từ trên nóc nhà bay xuống, thoải mái tự nhiên đứng ở trước mặt Dạ Tinh Thần.
Tả Quân Mạc, Doãn Tư An thấy thế, cũng từ trên nóc nhà bay xuống, dừng ở hai bên Dạ Tinh Thần.
“Được, Diệu huynh quả nhiên sảng khoái.” Dạ Tinh Thần gật đầu với Diệu bút thư sinh, sau đó vươn ra tư thế mời. “Mời.”
Diệu bút thư sinh theo đoàn người vào phòng ngủ của Dạ Tinh Thần, bất quá, bên giường đã bị bình phong ngăn cách, không nhìn thấy được nhân nhi trên giường.
Diệu bút thư sinh ngồi xuống, cách khăn che mặt nhìn vào mấy người, ngoắc môi, hỏi. “Mấy vị rốt cuộc tìm ta làm gì?” Hắn tin tưởng tối nay đối phương nhất định đã bố trí ván cờ thật tốt rồi.
“Bổn vương muốn mượn Diệu huynh một vật.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Phi Cường Hãn
Luyến Nguyệt Nhi
Vương Phi Cường Hãn - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=vuong_phi_cuong_han__luyen_nguyet_nhi