Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nước mắt bồ công anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 75: Kí Ức Xưa Cũ
“ Đ
ôi khi từ bỏ cũng là một phương thức để con người tha thứ cho chính bản thân mình”
Mọi người một lần nữa gặp lại nhau ở Thụy Sỹ, nhưng không khí hoàn toàn đã khác trước. Nụ cười ngày ấy giờ đây đong đầy bằng những giọt nước mắt.
Bà Minh Ngọc hằng ngày vẫn đến bệnh viện, mặc dù biết rằng chỉ có thể đứng lặng yên ở bên ngoài. Mọi người tuy không ai nói ra, nhưng bà biết, chẳng một ai mong muốn để bà gặp Đan. Chỉ có ** Hà và bà Lan Anh. Có lẽ vì họ đều là những người mẹ nên có thể hiểu cho tâm trạng của bà. Chỉ cần được nghe tình hình của Đan thôi, với bà như thế cũng đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng điều quan trọng hơn cả, bà vẫn không đủ can đảm để đối mặt với con mình, với đứa con mà bà đã mắc nợ quá nhiều…
_ Chị không vào trong sao? – ** Hà lên tiếng như mọi khi vẫn hỏi
_ Con bé tỉnh lại mà thấy tôi thì không hay chút nào. – Bà Minh Ngọc lắc đầu, nỗi thê lương chẳng buồn che giấu.
** Hà nhìn người phụ nữ vừa đáng thương, vừa đáng trách trước mặt, rồi dứt khoát nắm tay bà kéo vào phòng.
_Đừng…
Chưa kịp phản kháng thì bà đã được kéo tới đứng bên giường bệnh Đan. Ngập ngừng nhìn về phía chàng trai đang đứng cách đó không xa, lòng bà khẽ run khi phải đón nhận ánh nhìn lạnh lùng không chút cảm xúc ấy.
_ Huy con về nghỉ ngơi chút đi, đã mấy ngày nay con có nghỉ ngơi gì đâu. Hôm nay ta sẽ ở lại với con bé! – ** Hà nhẹ giọng khuyên nhủ, mặc dù đã biết trước câu trả lời. Những ngày qua, Huy không rời Đan lấy nửa bước, mặc kệ ai nói gì. Tính Huy vốn đã trầm, nay lại càng ít nói hơn. Ngoại trừ những khi thì thầm trò chuyện cùng Đan, dường như suốt một ngày, Huy chẳng mở miệng nói cùng ai câu nào. Mọi người lo lắng cho sức khỏe Huy nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Với anh giờ đây, Đan chính là sự sống, là tất cả hi vọng.
Và lúc này đây cũng thế, Huy chỉ nhẹ lắc đầu từ chối rồi bước ra khỏi phòng. Căn phòng lớn thoáng chốc trở nên tĩnh lặng đến khó thở. Bà Minh Ngọc nhẹ ngồi xuống bên mép giường, tay vuốt lên khuôn mặt con gái, mím chặt môi cố ngăn tiếng nấc nghẹn chực trào ra. Giọt nước mắt lặng lẽ trào khỏi khóe mi, men theo sóng mũi, thấm xuống làn môi mặn chát.
Đã bao lần bà vẽ lên khuôn mặt con trong những giấc mơ đêm về? Đã bao lần bà chỉ biết gọi tên con trong muôn nỗi nhớ đến thắt lòng? Bà thừa nhận, dù đúng dù sai, bà vẫn muốn gặp lại Đan một lần, dẫu chỉ là từ phía xa cũng được. Nhưng không phải là trong hoàn cảnh như thế, càng không phải là bước đường không lối thoát như ngày hôm nay. Tội lỗi là do một mình bà gây nên, vậy thì tại sao lại không để một mình bà gánh lấy? Tim bà như vỡ ra khi nhìn con như thế này. Phải, chưa bao giờ bà xứng đáng là một người mẹ, chưa bao giờ. Ngay lúc này đây, bà sẵn sàng đáp ứng bất cứ điều gì, miễn là Đan tỉnh lại, kể cả buộc bà không bao giờ được gặp con nữa. Với một người mẹ, điều đó còn tàn nhẫn hơn cả cái chết.
_ Đan à, tỉnh lại được không con? Con như thế này thì mẹ phải làm sao đây? Mẹ xin con, nếu con muốn, mẹ sẽ rời khỏi cuộc đời con, chỉ cần con tỉnh lại thôi. – Những chữ cuối cùng lạc đi dẫu bà đang cố gắng mỉm cười.
Phải rồi, dù cho Đan có không yêu cầu, bà vẫn sẽ làm thế. Có lẽ, chỉ có cách ấy, chỉ có nỗi dằn vặt ấy mới khiến cảm giác tội lỗi trong bà nguôi ngoai đi phần nào.
“Chúa ơi, xin Người, xin Người hãy nghe lời nguyện cầu của con, hãy giúp con gái con. Xin Người hãy cứu lấy con bé.”
Cánh cửa phòng bệnh khép hờ, khiến những âm thanh trò chuyện bên trong dễ dàng lọt ra ngoài. Bước chân Huy ngập ngừng, nửa muốn rời đi, nửa lại không. Nghe lén không phải là chuyện hay ho gì, nhưng những điều đang đề cập bên trong lại có liên quan đến anh thì phải làm sao? À, cũng không hẳn, liên quan tới cả Huy lẫn Đan thì đúng hơn.
_ Đừng bướng bỉnh mãi thế, cô bé. Đã đến lúc em tỉnh lại rồi đấy. Chẳng phải em kiên cường lắm sao? Sao giờ lại hèn nhát như thế? – Giọng nói đều đều, trầm ấm của Nguyên từ từ vang ra, không có một tia tinh nghịch nào như những từ ngữ mà anh đã sử dụng. – Em phải chóng tỉnh để anh còn nói với hai người lời xin lỗi nữa chứ!
Bước chân Huy khựng lại. Anh tựa lưng mình vào tường, khép mắt tiếp tục lắng nghe lời trò chuyện bên trong.
_ Em chẳng phải nói rằng, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, thì chỉ cần có Huy bên cạnh là em sẽ vượt qua hay sao? Vậy sao giờ đây em lại tự phản bội lại lời nói của chính mình như thế? Em có thể cảm nhận được, Huy chưa bao giờ rời xa em mà. - Nguyên thoáng ngừng lại tựa như suy xét điều gì đó rồi tiếp tục – Anh đã nghĩ, chỉ cần mình được ở bên em, chỉ cần chúng ta có thể trở lại như những ngày đầu tiên ấy thì cảm giác ấm áp khi xưa cũng sẽ trở về. Nhưng anh lại quên một điều rằng hai khái niệm “dừng chân để nghỉ ngơi” và “dừng chân mãi mãi” là hoàn toàn khác nhau. Anh đã cố chấp mà không hề biết rằng, dẫu ngày đó chúng ta có xa nhau hay không thì người cuối cùng em lựa chọn vẫn là cậu ấy…
Lồng ngực phập phồng, hơi thở trở nên gấp gáp, Huy siết chặt tay cố ngăn cơn tức giận đang có cơ bùng phát. Thì ra, mọi chuyện năm ấy hoàn toàn trùng khớp với những gì anh suy luận…
Tất cả đúng là một màn kịch, mà vô tình anh và Đan trở thành những nhân vật chính.
Ngày đó, vì biết anh đang đứng sau nên Nguyên mới chia cho Đan chiếc hearphone của mình, mới làm như vô tình ôm lấy eo Đan khi có một chiếc xe ngược đường lướt qua, mới dịu dàng gỡ chiếc lá vừa đậu vào mái tóc mềm.
Bức tranh ấy dễ dàng để mọi người, dù là xa lạ nhất, nhận ra mối quan hệ giữa hai người, huống chi là Huy- người khi ấy đã bị nỗi ghen tuông làm mờ mắt. Anh khao khát muốn chạy tới dằng cô ra khỏi vòng tay ấy, nhưng rồi lại bị cái gọi là tự tôn chết chết tiệt ngăn lại.
Anh đã xoay người đi mà đâu biết rằng, ngay chính khoảnh khắc ấy, Đan đã nhẹ nhàng thoát ra khỏi vòng tay Nguyên. Giá như, Huy quay đi chậm một giây thôi hay Đan có thể thoát ra khỏi vòng tay ấy sớm hơn một giây thì mọi chuyện đã có thể khác đi. Họ sẽ không phải xa nhau, và những chuyện như lúc này sẽ mãi mãi là bí mật.
Nhưng, vốn dĩ, con người làm sao thoát khỏi được những bánh răng định đoạt của số phận? Guồng quay ấy dẫu muốn dẫu không vẫn kéo mọi người vào vòng xoáy do nó định sẵn. Càng chống đỡ, chỉ càng khiến cho những tổn thương thêm nặng nề.
Nguyên trầm ngâm thật lâu khi cuối cùng cũng dốc hết nỗi lòng mình. Anh chăm chú nhìn người con gái trên giường bệnh, cõi lòng âm ỉ nhói đau. Sau bao nhiêu chuyện đã qua, anh nhận ra, thật khó để quên một người, nhất là một người đã từng khắc sâu nơi tiềm thức.
Nguyên không nhớ lúc đó mình đã nghĩ gì, chỉ biết khi tỉnh táo lại thì anh đã trên chuyến bay sang Thụy Sỹ. Hơn mười mấy tiếng dài trên chuyến bay, vậy mà vừa tới nơi đây Nguyên đã lập tức đến bệnh viện. Đến lúc này, anh mới hiểu ra, anh nhớ cô nhiều hơn những gì anh nghĩ. Nhưng… như thế liệu có ích gì?
Cũng đã đến lúc anh nên buông tay rồi. Trên đời này vẫn có những điều nghịch lí thống nhất với nhau là vậy. Và quyết định của Nguyên bây giờ có lẽ cũng nằm trong số đó. Anh sẽ buông tay vì tình yêu anh dành cho Đan đã đủ lớn rồi. Dẫu biết rằng không thể một lúc buông đi tất cả, nhưng cố gắng từng chút, từng chút một thì cũng sẽ ổn mà thôi. Đôi khi, từ bỏ cũng là một phương thức để con người có thể tha thứ cho chính mình.
“Tạm biệt em!”
Nguyên siết chặt bàn tay ấy, một lần sau cuối.
Cảm ơn em vì sự ấm áp ngày ấy em mang đến. Cảm ơn em vì những nụ cười an nhiên thuở trước. Cảm ơn em vì sự tin tưởng không đắn đo em đã dành cho anh.
Điều hối tiếc nhất trong cuộc đời này là anh đã không giữ được những điều đó vẹn nguyên như lúc ban đầu. Anh đã đánh vỡ tất cả, vì thế những nỗi đau giờ đây là điều anh đáng nhận lấy.
Những tia sáng cuối cùng của ráng chiều cố len lỏi vào đôi mắt Nguyên. Nhưng bấy nhiêu vẫn không đủ để xua đi sự tăm tối đang hiện hữu nơi đó. Anh biết, đây có thể là lần cuối cùng anh được nhìn thấy cô, vì vậy, hãy để lần này, chỉ lần này nữa thôi, anh thỏa thuê lưu lại hình ảnh thân thương ấy.
Quay lưng…
Một lần và mãi mãi…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nước mắt bồ công anh
Tanpopo
Nước mắt bồ công anh - Tanpopo
https://isach.info/story.php?story=nuoc_mat_bo_cong_anh__tanpopo