Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Hồng Máu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 77
T
rời chuyển lạnh và quang đãng. Với mỗi hơi thở, một làn khói nhỏ lại cuộn lên trời. Lãnh đạo các nước Ả Rập đến cùng với đoàn xe của họ, có vẻ khó chịu vì cái lạnh, áo chùng của họ bị cơn gió mạnh thổi tung.
Lúc này là tám giờ sáng. Mọi người có vẻ căng thẳng. Có một cảm giác chung rằng người dân của thành phố đơn giản chỉ muốn mọi chuyện sớm kết thúc. Điều ước của họ sẽ sớm trở thành sự thật, nhưng không phải theo cách mà họ có thể hình dung.
Tòa nhà, nơi lễ khai mạc được diễn ra, chỉ có một lối ra vào duy nhất là yếu tố hấp dẫn xét về phương diện an ninh. Nhưng cũng có những điểm bất lợi.
Đoàn xe từ từ trên phố, lực lượng cảnh sát Canada đang cưỡi trên những con ngựa của họ, rực rỡ trong bộ đồng phục màu đỏ. Có điều họ cũng chính là những mục tiêu, nổi bật khi có một cuộc đấu súng nổ ra.
Kế hoạch của Reel và Robie đã hình thành lúc năm giờ sáng.
Không ai trong số họ cảm thấy mệt. Chất adrenaline đã chế ngự cơn mệt mỏi.
Reel đang ở ngay bên kia đường, ngay sát chốt an ninh. Cô không thể đi qua vì đã trang bị vũ khí tận răng.
Robie ở góc đối diện, gần tòa nhà, và cũng đứng bên ngoài chốt an ninh. Hàng rào bê tông đã được dựng lên ngăn không cho xe chứa bom lại đủ gần để phá hủy tòa nhà. Mặc dù chỉ vừa đủ chỗ trống để từng chiếc xe một đi qua.
Chiến lược nghẽn cổ chai (17) như vậy có thể tạo ra nhiều vấn đề an ninh khác, nhưng xét toàn diện Robie nghĩ kế hoạch đã được vạch ra khá cẩn thận.
Anh kiểm tra đồng hồ. Đã gần đến giờ. Anh nói vào bộ đàm. ”Sắp rồi.”
”Tôi đếm được bảy đoàn xe. Theo danh sách của tôi, còn năm đoàn nữa.”
”Chúng sẽ muốn tất cả bọn họ tập trung lại một chỗ. Đợi thêm vài phút nữa rồi chúng ta sẽ ra tay.”
”Đến lúc rồi,” Reel nói.
Đến lúc rồi, Robie nghĩ.
Đoàn xe cuối cùng tấp lại rồi chủ nhân của chúng bước ra. Họ vào trong tòa nhà và sân khấu đã hoàn chỉnh.
Chương trình được diễn ra theo một lịch trình kín mít. Lễ khai mạc và những bài phát biểu sẽ diễn ra trong vòng bốn mươi lăm phút. Sau đó các lãnh đạo sẽ phân tán ra nhiều địa điểm khác nhau để tham dự các cuộc thảo luận và các sự kiện khác. Đây là một trong số ít những lần mà tất cả bọn họ sẽ tập trung tại một chỗ vào cùng một lúc.
Qua vẻ mặt căng thẳng của các vệ sĩ đang dàn hàng xung quanh tòa nhà, có thể thấy họ cũng lo ngại chính điều ấy.
Robie di chuyển vào trong ngõ, tay đặt gần báng súng trong lúc đi. Anh nhìn đồng hồ. Hội nghị đã bắt đầu được hai mươi phút.
Xét về chiến thuật, những kẻ tấn công sẽ không muốn đợi cho đến khi sự kiện kết thúc vì một số đại biểu tham dự có thể sẽ ra về sớm hơn dự kiến. Chúng cần phải tiêu diệt tất cả bọn họ.
Anh nói vào bộ đàm, ”Tôi nghĩ...”
Đó là tất cả những gì Robie kịp nói.
Lửa bùng lên từ cửa ra vào và cả bốn cửa sổ ở mặt tiền tòa nhà. Điều tương tự xảy ra ở mặt sau.
Ba mươi giây sau, phía trước tòa nhà đã chìm trong biển lửa, chặn lối ra vào. Cửa sau cũng bị chặn tương tự.
Robie biết thời cơ đã điểm. Xe cứu hỏa và xe cứu thương đua nhau chạy tới, tiếng còi rú đinh tai nhức óc.
Đội an ninh để họ đi qua và những chiếc xe cứu trợ thắng kít lại, đỗ trước tòa nhà. Họ đỗ xe và xuống khỏi những chiếc xe cứu hỏa và cứu thương.
Robie bước ra, súng sẵn sàng.
Phía bên kia đường, Reel làm điều tương tự.
Robie bắn, những phát súng của anh bắn xịt bánh trước và làm vỡ tung cửa chắn gió của một chiếc xe cứu thương.
Robie hạ gục một lính cứu hỏa trước khi hắn kịp rút khẩu súng tiểu liên bên trong áo choàng.
Cả Robie và Reel không ngừng bắn trực diện vào nhóm người, buộc chúng phải hối hả che chắn.
Nhưng trước khi chúng kịp bắn trả,, có người đã hét lên, ”Đứng yên!”
Robie nhìn đội quân các đặc vụ FBI và an ninh Canada đang bủa vây từ hai phía. Họ mặc áo chống đạn, tay cầm súng tiểu liên. Ló lên từ điểm ẩn nấp trên nóc các tòa nhà là những tay bắn tỉa đang chĩa súng trường và những tên cứu trợ giả mạo; họ bắn sượt qua đầu mục tiêu để chúng nhận ra rằng bất kể phản kháng nhỏ nào cũng sẽ nhận được một viên đạn vào đầu.
Nên chúng đã làm việc duy nhất có thể làm.
Đầu hàng.
Một phút sau hơn hai mươi gã đàn ông quỳ gối trên đường, tay đặt sau đầu, với một hàng súng chĩa vào chúng, giữ cho chúng ở yên đấy.
Robie tiến tới trước để chào cô. Nicole Vance đang mặc áo chống đạn, khẩu súng ngắn cầm trên tay phải. Nụ cười của cô đầy rạng rỡ.
Cô nói, ”Cám ơn anh về thông tin tối qua. Và cả đống hình kho đạn dược mà anh đã tìm thấy. Ban đầu em không thể tin nổi, nhưng những gì anh nói rất có sức thuyết phục. Và đổi lại, có vẻ em cũng rất thuyết phục trước mặt các chỉ huy của mình. Em không thể nói hết cho anh biết vụ này sẽ tốt cho sự nghiệp của em đến mức nào đâu.”
Robie quay qua nhìn hai người đàn ông đang tiến lại gần, bị kẹp giữa họ là một người khác. Sam Kent có vẻ không hài lòng trước sự chuyển biến của tình huống. Nhưng ông cũng không nói gì cả. Không hề phản kháng hòng tỏ ra vô tội. Không hề cự nự hỏi tại sao mình bị bắt.
Robie nhìn ông chằm chằm. Khi Kent bắt gặp ánh mắt của Robie, ông sững người. Anh nghĩ mình đã thoáng thấy một nụ cười cam chịu hiện lên trên khuôn mặt của người đàn ông ấy.
”Ông có thể giúp chúng tôi,” Robie nói khẽ. ”Ông biết điều chúng tôi cần.”
”Tôi thật sự không nghĩ mình có thể giúp gì cho cậu hay cho bản thân tôi.”
”Ông sẽ nói rằng ông không biết gì về chuyện này?”
”Không phải vậy. Chỉ là: Người chết không thể làm nhân chứng.”
”Ông nói gì?”
”Tôi có thể nói với cậu điều này chứ?”
”Một cái tên là đủ rồi.”
”Không, lời nhắn này đơn giản hơn nhiều.” Ông mỉm cười và nói, ”Tạm biệt, Robie.”
Hai người đàn ông nhìn trực diện vào nhau.
”Robie!”
Robie quay lại và thấy Reel đang ở phía bên kia đường.
Cô hét lên, ”Robie! Johnson không ở đây. Hắn chưa bị bắt.”
Robie nhìn qua hàng dài những gã đàn ông đang quỳ gối trên đường. Anh nhìn mặt từng tên.
Dick Johnson không có ở đấy.
Robie bắt đầu di chuyển, nhưng anh biết mình đã quá muộn.
Phát súng bắn vào chính giữa mặt của Kent và xuyên qua đầu, mang theo một phần lớn não bộ của ông theo đó.
Robie kịp nhìn Kent một giây trước khi viên đạn tới.
Không có chút sợ hãi nào trên khuôn mặt của người đàn ông ấy. Chỉ có sự cam chịu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Hồng Máu
David Baldacci
Hoa Hồng Máu - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=hoa_hong_mau__david_baldacci