Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điều Bí Mật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 79: Nổi Giận Trong Bệnh Viện
- Đ
uổi việc? Tất cả bọn họ? Chị chắc chứ? – Hà Phương nghe Linh thông báo, tròn mắt nhìn cô vẻ vô cùng khó tin.
- Đúng vậy – Linh gật đầu.
- Chị có biết là chị không có quyền đuổi việc nhân viên ở đây chứ? – Hà Phương nhếch miệng cười, giống như đang nghe chuyện nực cười nhất mà mình từng nghe.
Linh còn chưa kịp đáp thì lại nghe Hà Phương vặn vẹo:
- Hơn nữa tôi cũng rất thắc mắc lý do mà chị định đuổi việc tất cả nhân viên ở đây? Xét về thời gian làm việc ở đây, họ còn hơn chị nhiều lắm đấy?
- Tôi đã không định nhắc lại chuyện này, nhưng toàn bộ sổ sách kế toán và hóa đơn đã được kiếm tra lại Tổng công ty và đúng như tôi dự đoán, các cô đã tiến hành gian lận sổ sách và ăn cắp một số tiền không nhỏ của cửa hàng trong một thời gian dài.
- Chị đừng có vu cáo – Hà Phương giật mình, quát lên – Chính Kế toán trưởng tại công ty chi nhánh miền Bắc đã kiểm tra sổ sách, làm gì có chuyện sai sót, gian lận gì? Hừ, chẳng lẽ chị còn nghi ngờ năng lực làm việc của nhân viên công ty nữa sao?
- Được rồi, không cần phải to tiếng ở đây. Cô cũng nên cảm ơn giám đốc Thái, nhờ có anh ta mà cô vẫn tiếp tục được làm tại cửa hàng này. Nhưng tôi cảnh cáo cô, sau này không nên giở trò quỷ trước mắt tôi – Linh liếc nhìn Hà Phương, lúc này đã hoàn toàn lộ ra vẻ chua ngoa, đanh đá của mình – Quyết định sa thải nhân viên ở đây đều do Tổng giám đốc đã kí duyệt, ngày mai sẽ có nhân viên mới được điều động từ các cửa hàng khác sang, cô sẽ tiếp tục ngồi tại ghế phó trưởng cửa hàng, sẽ có Trưởng cửa hàng mới tới tiếp nhận nơi này.
Linh đặt quyết định sa thải lên bàn, sau đó tiếp tục trở về với công việc của mình. Hà Phương giật lấy tờ giấy đọc, hai mắt nếu như có thể thật sự phun lửa, chỉ sợ tờ giấy trên tay cô đã bị hóa thành tro tàn rồi.
Vùng vằng bỏ ra ngoài, Hà Phương lập tức gọi điện cho giám đốc Thái.
- Anh cũng đã bị khiển trách và bị phạt giảm 50% lương trong vòng ba tháng liền, thế nên tốt nhất em đừng thắc mắc nữa – Giám đốc Thái thở dài, trong lòng cũng vô cùng chán nản vì sáng nay bị Tổng giám đốc gọi tới, phê bình một trận.
- Nhưng chẳng phải anh nói sẽ không có chuyện gì sao? Sao tự nhiên lại xảy ra chuyện này?
- Tổng giám đốc đã quyết định chuyển Trụ sở chính của Tập đoàn ra Hà Nội, vì thế anh cũng chịu thôi – Thái thở dài đầy bất lực.
Hà Phương hậm hực cúp máy, trong đầu nhớ lại những lời mà Linh vừa nói với mình thì càng thêm cáu kỉnh. Cô ta nghĩ mình là ai mà dám lên mặt với cô như thế? Chỉ vì có người trên Tổng công ty nâng đỡ thôi sao?
Linh làm việc tới đầu giờ chiều thì đột nhiên nhận được điện thoại. Vừa nhận được thông tin từ đầu dây bên kia, mặt cô đã trắng thành một mảng. Vội bỏ lại công việc đang ngổn ngang, cô lập tức bắt taxi tới bệnh viện.
Khi Linh tới bệnh viện, Cường vẫn hôn mê sâu. Người gọi cho cô chính là trợ lý của anh. Linh chết lặng tại chỗ khi nghe người trợ lý thú nhận sự thật về bệnh tình của anh với cô. Cô ngồi phịch xuống ghế, nhìn gương mặt tiều tụy và thân hình ốm yếu của anh, trong lòng dân lên một sự chua xót không thể nói thành lời.
- Chủ tịch có triệu chứng bị sưng gan cách đây mấy năm, đã điều trị nhưng không dứt điểm. Cậu ấy lại thường xuyên uống rượu, gan không chịu nổi nên đã chuyển thành ung thư. Hai năm nay, cậu ấy đã tiến hành xạ trị và cắt bỏ một phần gan nhưng kết quả không có gì khả quan lắm. Cậu ấy bị ngất tại công ty vào sáng nay, tới giờ vẫn hôn mê không tỉnh lại. Bác sĩ nói gan của cậu ấy đã hỏng hẳn rồi, sự sống chỉ còn tình theo tháng mà thôi – Người trợ lý nói.
- Sao không làm phẫu thuật thay gan? – Linh ngẩng đầu nhìn anh ta.
- Bác sĩ nói giờ sức khỏe của Chủ tịch đã không còn đủ để thực hiện một ca phẫu thuật ghép gan nữa. Huống chi tìm được một người hiến gan phù hợp không phải dễ.
Linh lại quay vào nhìn Cường, trong đầu ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Đã từng là mối tình đầu của nhau, đã từng là vợ chồng đầu ấp tay gối, đã có chung với nhau một đứa con, dù Linh không còn chút tình cảm nào với Cường, nhưng nghĩa thì vẫn có. Cô không phải gỗ đá mà có thể vô cảm trước tình cảnh này của anh. Cô chợt hiểu tại sao gần đây Cường hay gọi điện và tới thăm con như thế. Anh biết anh không còn nhiều thời gian nên mới dành hết thời gian cuối này cho đứa con mà anh yêu thương nhất. Anh nén mọi cơn đau để cho con lúc nào cũng chỉ thấy anh cười. Cuối cùng là anh đã phải chịu bao nhiêu đau đớn đây?
Linh ngồi bên Cường, nước mắt cứ thế theo cảm xúc trào ra. Cô ngồi đó cả buổi chiều, tay nắm lấy tay anh, trong lòng thì thầm cầu khẩn cho anh sớm tỉnh lại. Lúc Linh còn đang mê man giữa những ký ức xưa cũ, bên tai cô chợt vang lên tiếng hét của một người phụ nữ:
- Con đàn bà khốn nạn này, mày còn dám vác mặt tới đây sao?
Linh quay lại, chỉ thấy trước mắt một mảng tối sầm, một chiếc túi da có viền bao bằng kim loại đánh thẳng vào mặt cô làm cô chới với suýt ngã xuống đất. Sau đó là những cú đánh tới tấp bằng túi vào đầu, vào mặt cô, kèm theo đó là tiếng hét giận dữ:
- Mày là đồ đàn bà đê tiện. Mày cưới nó mà còn quay sang quyến rũ thằng anh nó. Mày không cho nó nuôi con làm nó ngày đêm nhớ thương thằng bé, luôn tìm rượu giải sầu. Nếu không phải vì mày thì nó cón tàn tạ đến mức này không? Hả?
Bàn tay với những móng tay sắc nhọn túm lấy tóc cô, cào trên mặt, trên cổ cô, Linh bị choáng váng tới mức không có một chút khả năng chống cự nào. Người trợ lý của Cường cũng không biết đã rời đi từ lúc nào.
- Mày cút đi. Cút cho khuất mắt tao. Mày cũng không khác gì con chị mày, muốn trả thù tao ư, chúng mày không đủ tuổi đâu. Nếu không phải thằng con tao nó si mê mày, bị mày bỏ bùa mê thuốc lú thì nó nào đâu đến nông nỗi này…
- Aaaaaaaaa, mẹ ơi! Mẹ ơi!
- Này bà kia, bà có thôi đi không?
Bà Phượng lập tức bị hai cánh tay to khỏe túm lấy và đẩy ra khỏi Linh. Tiếng òa khóc của con trẻ, tiếng gào giận dữ của người đàn bà như đang phát điên, tiếng nấc nhè nhẹ của Linh, và tiếng gầm giận dữ của Phong làm căn phòng bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Bà Phượng lập tức bị đẩy ra khỏi cửa một cách thô bạo. Phong tiến lên đỡ Linh ngồi dậy, đưa tay vuốt mái tóc đang rối tung lên của cô, đau lòng khi thấy những vết cào xước trên tay, trên mặt cô. Anh quay ngoắc lại nhìn bà Phượng như muốn ăn tươi nuốt sống người đàn bà này. Alex sợ hãi tột độ, nó vội nhào vào lòng mẹ nó, khóc ầm lên:
- Mẹ, mẹ có đau không? Mẹ đau ở chỗ nào?
Đôi mắt Linh như vô hồn. Cô cuối xuống vuốt tóc thằng bé, sau đó gục đầu vào con mà lặng lẽ khóc. Bà Phượng càng điên tiết, lại xông vào phòng nhưng bị Phong ngăn lại không cho tới gần Linh. Bà ta chỉ biết chỉ tay về phía cô, gào lên:
- Mày muốn trả thù tao kia mà. Giờ con tao ra nông nỗi này vì mày, mày trả thù tao được rồi đấy. Mày vui lắm đúng không? Con đàn bà lòng dạ độc ác kia, mày thấy sướng lắm đúng không?
- Này bà, yêu cầu giữ trật tự trong bệnh viện, nếu không tôi gọi bảo vệ tống bà ra ngoài bây giờ.
Tiếng của một y tá vang lên đầy nghiêm khắc.
- Bà là mụ phù thủy đáng ghét – Alex quay ngoắt đầu, oán giận nói.
Bị cháu trai đột nhiên mắng như thế, bà Phượng giật mình, sau đó nhìn thằng bé, lên tiếng dỗ dành:
- Gia Bảo của bà. Mau lại đây với bà nào. Cháu thích chơi trò chơi ghép hình đúng không, để bà dẫn cháu về nhà, ở nhà bà có rất nhiều.
- Không thích. Bà là bà già độc ác – Alex hét lên, nhưng Linh đã vùi nó vào lòng mình, không cho nó có lời lẽ bất kính với bà Phượng nữa.
- Cô… khôn hồn thì trả thằng thằng bé cho chúng tôi. Nó là con của thằng Cường, cô không có tư cách nuôi nó – Bà Phượng như mất hết cả lí trí, lại gằn giọng lên với Linh.
- Bà bị điên à? – Phong giận điên lên trước sự hung hăng của bà Phượng – Bà nghĩ bà còn giống như trước đây, có thể dùng tiền đè chết người ta sao? Sau khi ông già ly dị với bà, bà nghĩ bà vẫn còn là phu nhân chủ tịch nữa sao? Bà mà còn dám động tới mẹ con cô ấy thì đừng trách tôi.
- Mày… mày… thằng ăn cháo đá bát – Bà Phượng chỉ tay vào Phong đầy tức giận – Cơm mày ăn, nước mày uống để lớn lên là do ai mà có, thế mà giờ phút này còn vì một con đàn bà mà quay lưng lại với em trai mày sao? Mày cũng bị nó bỏ bùa mê thuốc lú rồi, không tỉnh lại được, nếu vậy thì nhìn kết cục của em mày kia kìa.
- Sao? Bà nuôi tôi lớn ư? Hay thằng em quý hóa này nuôi tôi? – Phong nhếch miệng cười gằn – Nếu bà còn không chịu biết điều thì không chỉ có Winter thôi đâu, tôi sẽ đánh sập cả cái tập đoàn Hoàn Mỹ đấy.
- Hóa ra là chúng mày rắp tâm hãm hại mẹ con tao?
- Gieo nhân thì gặt quả, đáng ra bà phải hiểu điều đó hơn chúng tôi chứ – Phong tiến lên đỡ Linh đứng dậy, Alex cũng nắm lấy tay mẹ không rời, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bà Phượng một cách ghét bỏ.
Đưa hai mẹ con ra ngoài, khi bước qua bà Phượng, Phong còn hừ lạnh một tiếng rồi mới rời đi. Bà Phượng sững sờ nhìn ba người rời đi, sau đó run rẫy bước tới gần giường bệnh con trai. Rồi như một cây khô đã hoàn toàn héo úa, bà Phượng gục xuống bên giường con trai, khóc òa lên:
- Con ơi…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điều Bí Mật
Hân Như
Điều Bí Mật - Hân Như
https://isach.info/story.php?story=dieu_bi_mat__han_nhu