Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thái Hậu Mười Lăm Tuổi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 71: Vô Đề
E
dit: Lục Vân
Trời ây trắng, gió nhẹ vờn quanh.
Chăm chú cẩn thận nhìn khuôn mặt tuấn mỹ nhưng bệ rạc không còn chút sinh khí của Phượng Dật, Lý Ti Thần nuốt nước miếng khan, cố dồn dũng khí để mở miệng:
-Hoàng thượng, mấy…. Ách, ta nên gọi là cung nữ sao?
-Ngươi muốn gọi là cung nam trẫm cũng không ý kiến. – Bưng lên tách trà uống một ngụm, Hoàng thượng nghiêm mặt.
Ách…
Lẵng lẽ lau mấy giọt mồ hôi lạnh to bằng nắm tay sau gáy, Ti Thần thấp giọng lẩm bẩm:
-Các nàng… Nhìn thực là ấn tượng nha.
-Ta đã trả qua rồi. Tối qua xem chừng quá đủ. – nhón một miếng kẹo hoa mai đưa lên miệng, Phượng Dật thản nhiên – nếu ngươi có hứng thú, ngươi cứ việc tới tẩm cung của trẫm xem họ khủng bố đến thế nào.
-Tạ ơn. Thần không dám nhận đâu. Ti Thần vội vàng xua tay.
Phượng Dật không nói thêm lời nào, lại uống trà, nhưng sắc mặt trầm xuống rất nhiều.
Lý Ti Thần liếc mắt nhìn mấy “cô nương” so với mình còn tráng kiện hơn gấp vài lần, nhanh mở miệng:
-Hoàng thượng… Các nàng… không phải… là Thái hậu nghĩ ra để tra tấn Người sao?
-Ngươi nói đi? Phượng Dật liếc mắt nhìn hắn, cái nhìn đầy phẫn bất bình đạo – Vô sự không đăng tam bảo điện. Nói đi, không có Thánh chỉ, ngươi vào cung có việc gì?
Thật vất vả mới thoát được mấy trận tổng công kích của mấy người không ra nam không ra nữ này, ra Ngự hoa viên tưởng được hưởng thụ không khí thanh tĩnh yên lành, không ngờ hắn lại chạy tới. Thật sự là không có nổi lấy một phút yên bình mà!
Nghe rõ người ta nói đến thế rồi, mình cũng không giả bộ ngu được, Lý Ti Thần hắc hắc cười hai tiếng:
-Hoàng thượng, cha thần bảo thần tới hỏi thăm Thái hậu bao giờ thì có thể lâm triều?
-Sao? PD nhíu mày, giọng nói cao vút – Lý Thái phó không phải vẫn hy vọng Thái hậu chắp tay từ bỏ quyền cao hay sao chứ? Trẫm còn nhớ rõ, khi biết Thái hậu vì bị thương hàn nên không thể lâm triều, cao hứng đến mức nhảy như trẻ con, vấp vào bậc cửa trật khớp vao mà vẫn cười tươi đó thôi. Mơi tĩnh dưỡng vài ngày đã đổi tính rồi sao?
-Cũng chẳng thể cao hứng mãi. Lý Ti Thần buồn buồn – Người không phải không biets, khi đàm phán chuyện quốc gia đại sự, ai cũng ngốc luôn!
Biết! đương nhiên hắn biết!
Mỗi khi có chuyện, bất kể lớn nhỏ, các phái đại thần đều ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, chấp nhau từng từ, không ai chịu nhường ai, hắn 1 đầu hai tai nghe cũng đến ong ong không biết nên theo ý nào.
Hắn dù sao tuổi cũng còn rất trẻ, tuy đăng cơ cũng đã ba năm nhưng chính sự toàn giao thẳng cho Xuân Yến xử lý, bây giờ sức khỏe đã tốt hơn, mới có thể bắt đầu tiếp xúc với tấu chương. Nhưng những mối quan hệ trong triều hắn lại không nắm hết, nên không thể thành thục ứng phó được hết những quỷ quyệt gian kế trong triều. Cho nên, thân là vua một nước, có khi chỉ là một con rối hay là một cái danh để khỏi mất nước mà thôi. Có chuyện gì khẩn cấp vẫn phải thỉnh ý chỉ của Thái hậu. Giờ Xuan Yến bệnh có vẻ rất nặng, hán không dám làm phiền, nên nửa tháng này vẫn ngồi chết dí trong thư phòng cũng vẫn không xử lý hết đống tấy chương chất cao như núi.
Có Nam Cung Xuân Yến, ai ai cũng oán hận nàng suốt ba năm. Giờ kcos Nam Xung Xuân Yến, cả triều đình rơi vào tình thế hỗn loạn, Lục bộ vô chủ! đương nhiên, chính là thân đế vương như hắn!
-Thái hậu rơi xuống nước, bị cảm lạnh, nằm không dậy nổi, giờ rất cần tĩnh dưỡng, trẫm có thể có biện pháp gò đây? Phượng Dạt nắm chặt chén trà trong tay.
-Thái hậu… người… Bị bệnh thật sao? Lý Ti Thần khó nén kinh ngạc nhìn PHượng Dật, cảm thấy có gì đó không đúng.
-Đúng. Nhưng là… Chúng ta cũng rơi xuống nước, mà có sao đâu! Chỉ ccosThais hậu…
-Chúng ta là nam nhân, còn đó là nữ nhân!
-Ai…! – Lý Ti Thần không biết vì sao lại thở dài, chỉ là bỗng dưng mà như vậy – Không thể tưởng tượng được, Thái hậu vô địch không ngờ cũng có lúc không chịu nổi một kích.
-Đúng thê! – Trong lòng Phượng Dật cũng thoáng buồn, thất thần lẩm bẩm – Trước giờ vẫn nghĩ nàng đánh không biết chết. Nhưng khi đó nhìn nàng sắc mặt tái nhợt nằm trên giường ho rũ rượi mới hiểu ra, thì ra, nàng cũng chỉ là một người bình thường, cũng có sinh lão bệnh tử. Chỉ là một chút phong hàn, có thể khiến nàng nằm bệnh đến hơn mười ngày.
-Hoàng thượng… Thái hậu… Lý Ti Thần lúng túng tìm lời,đột nhiên thấy Phườn Dật đứng lên đi ra ngoài.
-Hoàng thượng, người đây là… Lời nói lạc cả giọng, tiện đi qua thấy tiếng cười nói, Xuân Yến là Lục Ngọc, Thu Dung đi tới,nhất thời hiểu ra.
Chạy vội tới đi. Hành lễ đi!
-Nhi thần tham kiến mẫu hậu.
-Vi thần tham kiến mẫu hậu.
Nhìn thấy bọn họ, Xuân Yến dường như cũng lắp bắp kinh hai. Đôi mi thanh tú nhíu chặt:
-Hoàng thượng, hôm nay cao hứng, cũng đến Ngự hoa viên?
-Vâng – liếc mắt qua nhìn thấy nàng đã khôi phục bảy tám phần huyết sắc, Phượng Dật mới an tâm sụp mí – Nhi thần thấy cảnh đẹp nên đi ra ngoài dạo chơi. Không nghĩ gặp được mẫu hậu. Thực ra là chịu không nổi một trung đội nam không ra nam nữ không ra nữ, ngàn thiêu vạn tuyến, mở đường máu mà chạy trốn ra đây!
Mắt phượng lai chuyển hướng đến Lý Ti Thần đamg đứng sau lưng:
-Lý công tử cũng đến đây?
Bị nàng nhìn lạnh băng như thế, giác quan thứ sáu nhắc Ti Thần cảm thấy bất an, vội đi lại hai bước. Cho dù là đang lâm bệnh nặng, lão hổ cũng không thể biến thành mèo con. Hắn cứ cẩn thận không thừa!
Nàng nhếch khóe môi, lại nhìn Phượng Dật, lại thấy mấy cung nữ đặc biệt kia đang quỳ đằng sau, không chút hảo ý cười:
-Xem ra, Hoàng Thượng cũng dễ thích nghi.
Đương nhiên biết nàng đang nói cái gì. Pượng Dật giật giật khóe miệng một lúc mới nói nên lời:
-Nhờ ơn mẫu hậu quan tâm.
Từ khi họ đến, một ngày ba bữa cơm sáu bữa ói, những thứ phun ra còn nhiều hơn những thứ ăn vào. Sau này, hắn ói mãi cũng dần quen, có nhìn thấy cũng chỉ chết lặng. Thói quen! Thật đáng sợ!
Nhất thời không ai nói gì, chỉ nghe thấy tiếng áo sột soạt khi Lý Ti Thần ngố không hiểu chuyện ngoái qua ngoái lại nhìn hai người, nhưng có thắc mắc cũng không dám nói ra,
-Thái hậu!
Tiểu Hỉ tử theo người ta chỉ chạy tới hành lễ, ghé vào bên tai Thái hậu nói nhỏ vài câu.
Phượng Dật không tự chủ vểnh hai lỗ tai lên nghe, chỉ thấy mấy tiếng bập bõm:
-Ba cô nương… Khi nào… Xuất cung… Gặp mặt…
Nghe xong mấy lời, khóe miệng nàng nheehcs lên một nụ cười cực nhạt cực đạm nhưng lại cực kỳ thỏa mãn.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng nói với PHượng Dật:
-hiếm khi Hoàng thượng đã có nhã hứng du viên, ai gia không tiện quấy rối.
Lại quay sang nói với bọn Lục Ngọc Thu Dung:
-Chúng ta về!
Xoay người lại như thể bỗng nhỡ ra điều gì, nàng nói:
-Hoàng thượng, tối nay ai gia muốn nghỉ ngơi sớm một chút, người không cần tới thỉnh an.
Nói rồi dẫn một đám cung nữ thái giám bỏ đi.
Sao lại vội về như thế? Bênh vừa mới đỡ đã muốn đi ra ngoài gặp nam nhân kia sao?
Nhớ tới cảnh bên sông nàng thân thân thiết thiết với hắc y nam tử kia, còn có nụ cười chưa bao giờ dành ình, một ý lạnh nổi lên.
Dedicated to Tuyệt đối là hành động vô ý thức, khi hắn tỉnh ngộ đi lên phía trước, thân thể Phượng Dật đã vượt qua mấy bước, nhanh chóng đưa ra một cái chân ngáng ngang đường Xuân yến đang vội trở về.
_Á!
Nàng kêu lên một tiếng, cả người lao về trước, nhào vào lòng Phượng Dật đứng đó
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thái Hậu Mười Lăm Tuổi
Trà Hoa Cúc
Thái Hậu Mười Lăm Tuổi - Trà Hoa Cúc
https://isach.info/story.php?story=thai_hau_muoi_lam_tuoi__tra_hoa_cuc