Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 76
T
ess cứng đờ cả người. Nàng có cảm giác như bị đóng đinh xuống sàn buồng lái, và chỉ có thể đứng lặng yên trong góc, nhìn Vance hằm hằm bước về phía Rassoulis và ra lệnh bắt đầu lại việc trục vớt cái hình chạm mũi tàu.
“Chẳng ích gì đâu,” viên thuyền trưởng cãi lại, “tôi đã nói với anh là không thể đưa nó lên tàu được, nhất là trong điều kiện thời tiết này.”
“Bấm cái nút khốn kiếp kia đi,” Vance khăng khăng, “nếu không tôi sẽ bấm thay anh đấy.” Vance trừng mắt nhìn Attal, vẫn đang ngồi trước bảng điều khiển chiếc ROV, các ngón tay anh ta như đông cứng lại trên cần điều khiển.
Anh chàng kỹ sư liếc về phía viên thuyền trưởng, Rassoulis dịu lại khẽ gật đầu. Attal đẩy nhẹ vào các cần điều khiển. Trên màn hình, hình ảnh truyền về từ máy quay của Dori thu nhỏ lại khi chiếc ROV lùi ra xa, rồi, chỉ trong vài giây, hết cái này đến cái khác, những túi nâ màu cam bắt đầu căng phồng lên hết cỡ. Thoạt tiên, con chim ưng trông không có vẻ như là đã dịch chuyển, ngoan cố chống lại lực kéo lên của những chiếc phao khổng lồ. Rồi bỗng nhiên, trong đám bụi cát bốc tung lên, con chim ưng nhích lên như một thân cây bị tróc gốc, kéo theo một đám xoáy trầm tích lắng đọng quanh nó hàng bao thế kỷ nay. Attal điều khiển chiếc ROV trồi lên theo một đường song song để giữ cho hình ảnh mờ mờ như đến từ một thế giới khác của cái hình chạm đang nổi lên vẫn hiện trên màn hình.
Tess nghe tiếng lách cách phát ra từ cánh cửa buồng lái khi một thủy thủ bước vào. Nàng nhận thấy Vance bị mất tập trung, anh ta đảo đôi mắt mê mẩn từ màn hình qua người mới xuất hiện. Đột nhiên, Rassoulis lao vào Vance, bắt đầu vật nhau với anh ta để đoạt lấy khẩu súng. Tess lùi lại, thét lên. “Đừng!” Attal và một kỹ sư khác bật dậy, nhào vào hỗ trợ viên thuyền trưởng thì một tiếng nổ chát chúa vang lên trong khoảng không gian khép kín, súng đã nổ.
Trong một lát, Vance và Rassoulis đứng im, bất động và dính chặt vào nhau, rồi Vance lùi ra còn viên thuyền trưởng thì sụm xuống sàn, máu ứa ra từ miệng, đôi mắt trừng trừng trợn ngược lên rồi khép lại.
Hoảng sợ, Tess chằm chằm nhìn xuống thân hình viên thuyền trưởng, khẽ co giật trước khi bất động hẳn. Nàng giận dữ nhìn Vance. “Anh làm cái gì vậy?” nàng gào lên và quỳ xuống cạnh Rassoulis, bối rối, không biết phải làm gì, rồi bắt mạch và nghe hơi thở của Rassoulis.
Không có gì cả.
“Ông ta chết rồi,” Tess bật khóc. “Anh giết ông ta rồi.”
Attal và người thủy thủ kia như đông cứng người lại, không tin những gì đang xảy ra trước mắt. Ngay lúc đó, theo phản xạ, người lái tàu lao vào Vance, vồ lấy khẩu súng. Nhưng với tốc độ đáng kinh ngạc, Vance quật báng súng vào mặt anh ta, anh chàng lái tàu ngã vật xuống sàn. Chỉ trong tích tắc, Vance hiện nguyên hình là một kẻ tâm thần mê loạn, đôi mắt anh ta trừng trừng, mặt đanh lại.
“Đem con chim ưng lên đây cho tôi, và chúng ta đều được về nhà,” anh ta ra lệnh. “Ngay bây giờ.”
Lưỡng lự, viên thuyền phó và Attal chuẩn bị quay trở lại với công việc chuẩn bị cho việc thu hồi, truyền mệnh lệnh đến các thủy thủ, nhưng những lời nói đó chỉ thoáng qua tai Tess một cách mơ hồ, rối rắm không thể hiểu được. Tess không thể không nhìn chằm chằm vào Vance, đôi mắt anh ta trở nên cực kỳ linh hoạt. Chúng không còn thuộc về vị giáo sư uyên bác mà nàng gặp gỡ lần đầu mấy năm trước đây, cũng không thuộc về con người đầy thiên kiến và đau khổ mà nàng đã cùng dấn thân vào chuyến đi lầm lạc này. Tess nhìn thấy trong đôi mắt ấy sự nhẫn tâm, vô cảm, lạnh lùng. Nàng đã nhìn thấy ánh mắt đó lần đầu tiên ở Bảo tàng Met, trong đêm xảy ra vụ cướp. Lúc đó, nó đã làm nàng sợ hãi, và giờ đây cùng với một xác chết kề bên, nó càng làm nàng kinh sợ.
Nhìn lại thi thể Rassoulis, Tess chợt nhận ra rằng nàng rất có thể cũng bỏ mạng ở đây. Và trong khoảnh khắc đó, nàng nhớ đến con gái mình, và băn khoăn tự hỏi không biết có được gặp lại Kim không.
Reilly nói như quát khi giọng Rassoulis ngưng bặt và loa điện đài còn vang lên tiếng rít ầm ầm. Một cơn rùng mình sợ hãi chạy dọc sống lưng anh. Reilly nghĩ mình đã nghe thấy cái gì đó như tiếng súng nổ qua điện đài nhưng không chắc lắm.
“Thuyền trưởng? Tess? Có ai không?”
Không có tiếng trả lời.
Reilly quay qua người kỹ thuật viên điện đài, người đang nghịch nghịch vẩn mấy cái nút bấm bàn điều khiển, anh ta lắc đầu, báo cáo với viên thuyền trưởng bằng tiếng Thổ.
“Mất tín hiệu,” Karakas xác nhận, “có vẻ như bọn chúng đã nghe những gì chúng muốn.”
Reilly giận dữ nhìn trừng trừng về phía trước, những cần gạt nước cũng không giúp anh nhìn rõ hơn. Chiếc Karadeniz đang nổ lực chống chọi lại những cơn sóng càng lúc càng trở nên hung bạo. Tất cả các lời chuyện trò, trao đổi trong đài chỉ huy đều bằng tiếng Thổ, nhưng Reilly vẫn nhận ra là đám thủy thủ chiếc tàu vũ trang này chú ý đến mặt biển nổi cơn thịnh nộ hơn là chiếc tàu kia, có vẻ như nó vẫn đang đứng im tại chỗ. Mặc dù bây giờ chiếc Savarona theo lý thuyết thì đã ở trong tầm quat sát, nhưng làn mưa dày đặc và tình trạng biển động như thế này không cho phép nhìn thấy nó thường xuyên được, đồng thời lớp sóng cồn dưới cả hai con tàu cũng bắt đầu dựng đứng lên. Khi Reilly thoáng thấy chiếc Savarona, anh chỉ có thể nhận ra một hình bóng lờ mờ xa xôi. Reilly cảm thấy như có một nắm đấm chẹn ngang họng khi nghĩ đến Tess đang ở ngoài đó, trên con tày bị sóng gió vùi dập kia.
Reilly thấy Karakas và tay thuyền phó trao đổi với nhau dăm ba câu rời rạc, sau đó viên thuyền trưởng quay qua de Angelis, những nếp nhăn vì lo lắng hằn sâu trên trán anh ta. “Con tàu đang dần mất kiểm soát. Gió gần đến năm mươi hải lý, và với tình trạng thời tiết như thế này, chúng ta không thể làm gì để buộc họ phải theo chúng ta.”
Kỳ lạ là de Angelis có vẻ như không hề bối rối. “Chừng nào chúng còn ngoài đó, thì chúng ta cứ tiếp tục ra đó.”
Viên thuyền trưởng thở nặng nề. Ánh mắt ông ta đảo về phía Reilly, như muốn tìm hiểu những suy nghĩ trong đầu Anglis nhưng không thấy gì. “Tôi không cho rằng chúng ta nên ở lại đây lâu hơn nữa,” Karakas tuyên bố thẳng thừng, “không còn an toàn nữa rồi.”
De Angelis quay mặt đối diện với tay thuyền trưởng. “Sao hả,” ông cha cố nói, giọng tức giận, “anh không đối phó với mấy con sóng à?” Ông ta giận dữ trỏ tay về chiếc Savarona. “Tôi không thấy chúng cụp đuôi xuống bỏ chạy cơ mà. Rõ ràng là chúng đâu có sợ ở lại ngoài này.” Miệng ông cha cố méo lại trong rất kỳ dị. “Anh sợ à?”
Reilly nhìn Karakas đứng đó, mạch ông ta đập nhanh hơn trước lời chế nhạo đó. Viên thuyền trưởng quắc mắt nhìn ông cha cố rồi ngoác miệng quát mấy câu ra lệnh cho người thuyền phó. De Angelis gật đầu, liếc nhanh về phía Plunkett rồi quay qua nhìn trừng trừng về phía trước, nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của de Angelis, Reilly có thể nói ông khâm sứ Tòa Thánh đang cực kỳ khoái trá.
Tess đứng bên cạnh Vance, đăm đăn nhìn ra ngoài, bụi nước dội ào ào như vãi đạn lên tấm kính chắn gió trong lúc tiếng gió mưa gào rú bốn bề xung quanh buồng lái. Những mảng bọt trắng tung tóe xung quanh họ, boong chiếc Savarona tràn ngập nước.
Và đúng lúc đó chúng hiện ra.
Ba chiếc túi nặng màu cam, phóng lên khỏi mặt nước như những con cá voi ở mạn phải con tàu.
Tess căng mắt, cố nhìn xuyên qua màn mưa, và nàng thấy nó, khối gỗ lớn, đen, tròn nhấp nhô giữa những chiếc phao. Dù đã bị bào mòn sau bao thế kỷ, không thể nhầm lẫn là nó đã được chạm khắc theo hình một con chim ưng và làm người ta liên tưởng mạnh mẽ đến quá khứ vinh quang của nó.
Tess liếc nhìn Vance, gương mặt anh ta rạng rỡ hẳn lên. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi phù du nàng chợt rùng mình, cảm nhận cơn khích động dâng trào lấn át cả cảm giác sợ hãi và căm ghét trước đây.
Và rồi tất cả lại vội vã quay trở lại.
“Cho thợ lặn xuống,” Vance gào lên với viên thuyền phó đang lo chăm sóc cái má đầy máu của người lái tàu. Nhìn thấy vẻ do dự trong mắt anh ta, Vance vung tay ra, thúc mũi súng vào gương mặt hoảng hốt của viên thuyền phó. “Làm ngay. Chúng ta sẽ không rời khỏi đây mà không có nó đâu.”
Ngay lúc đó, một con sóng khổng lồ đập ầm vào đuôi tàu. Chiếc Savarona nặng nề nghiêng hẳn về một bên, người lái tàu lảo đảo đứng dậy, cầm lái thay viên thuyền phó đang khiếp đảm, vật lộn với bánh lái giữ cho con tàu quay lưng về hướng sóng và gió, điều khiển con tàu ra khỏi vòng nguy hiểm và tiến đến gần các túi phao nâng. éo léo cưỡi trên những con sóng, anh ta giữ vững vị trí của con tàu đã bị tơi tả vì sóng gió trong khi hai thủy thủ khác mặc đồ lặn vào và miễn cưỡng nhảy xuống khỏi boong tàu, cầm chặt những sợi cáp thu hồi nặng nề trong tay.
Tess lo lắng nhìn những người thợ lặn vùng vẫy tiến đến mục tiêu, những phút căng thẳng nặng nề cũng trôi qua khi họ đưa ngón tay cái lên ra hiệu đã hoàn thành công việc. Viên thuyền phó bấm vào một công tắc và trên boong trước, chiếc cần cẩu ầm ĩ thức dậy, căng lên với trục kéo của con tàu và cú đập dự dội của những con sóng. Cái hình chạm, vẫn còn dính với các túi nặng, nhô lên khỏi mặt nước ngầu bọt trắng, quay vòng lại rồi hướng về phía boong tàu đang chờ sẵn.
Vance chợt cau mày, sự chú ý của anh đã bị cái gì đó phía bên kia sợi cáp đang treo lơ lửng thu hút. Gương mặt Attal sáng bừng lên khi anh ta chộp lấy tay Tess và hất đầu về hướng sợi cáp, hướng Tây. Tess nhìn qua mũi tàu, một hình bóng mờ mờ ở phía xa. Đó là chiếc Karadeniz đang nỗ lực vượt qua những cơn sóng, tiến về phía họ.
Vance giận dữ quay về phía tay lái tàu. “Đưa chúng ta thoát khỏi đây,” anh ta ra lệnh, điên cuồng huơ huơ khẩu súng.
Nhiều vệt mồ hôi lẫn những vệt máu giàn giụa trên khuôn mặt người lái tàu, khi anh ta vật lộn giữ cho mạn tàu không xoay về phía những con sóng. “Trước tiên, chúng ta phải lấy hai thợ lặn lên đã,” anh ta phản đối.
“Mặc bọn họ,” Vance rống lên. “Tàu tuần tiễn sẽ vớt họ lên. Nó sẽ giúp làm bọn chúng chậm lại.”
Người lái tàu đảo mắt, đọc những chỉ số trên rađa báo thời tiết. Anh ta chỉ về hướng chiếc Karadeniz. “Lối thoát duy nhất ra khỏi cơn bão này là hướng về phía họ.”
“Không. Không được đi về hướng đó.” Vance hét lên.
Tess nhìn chiếc Karadeniz đang nhích đến gần hơn, quay quaVance. “Xin anh đấy, Bill. Kết thúc rồi. Họ đã bao vây chúng ta, và nếu không thoát ra khỏi đây ngay bây giờ, cơn bão sẽ giết tất cả chúng ta mất.”
Vance ném cho Tess cái nhìn ngụ ý câm miệng lại. Anh ta lo lắng nhìn ra ngoài trời rồi nhìn xuống rađa thời tiết. Ánh mắt Vance lạnh tanh. “Hướng Nam,” anh ta quát người lái tàu. “Chạy về hướng Nam.”
Người lái tàu trợn tròn đôi mắt tưởng chừng như vừa nhận một cú đấm vào bụng. “Hướng Nam? Đâm ngay vào cơn bão à,” anh ta phản đối. “Ông điên rồi.”
Vance hướng mũi súng vào mặt anh chàng lái tàu đang lưỡng lự, không một lời cảnh báo, bóp cò, vừa khẽ hất nhẹ mũi súng qua một bên khi nó phát nổ. Viên đạn đi sượt qua người lái tàu, cắm vào vách ngăn phía sau. Vance trừng mắt nhìn những người còn lại trong đài chỉ huy, ánh mắt đe dọa rồi lại chĩa súng vào mặt anh chàng lái tàu khiếp sợ.” Mày có thể thử vận may với con sóng hay… với một viên đạn. Tùy mày đấy.”
Tay lái tàu chỉ trừng mắt đáp trả Vance một lúc rồi lướt nhìn những thiết bị của mình, anh ta quay bánh lái, đẩy cần ga về phía trước. Con tàu chồm lên, bỏ lại những người thợ lặn đang thì thụp vô vọng trong sóng nước và lao đầu vào cơn thịnh nộ.
Chỉ đến khi Vance cuối cùng rời mắt khỏi người lái tàu, anh ta mới nhận ra Tess đã biến mất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa
Raymond Khoury
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury
https://isach.info/story.php?story=nhat_ky_bi_mat_cua_chua__raymond_khoury