Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đế Vương Công Lược
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 77: Bạch Tượng Quốc [ Có Người Nhìn Trúng Vị Tiểu Công Tử Này Nha]
T
rên biển gió thổi từng trận, Đoạn Bạch Nguyệt đứng trên boong thuyền, nhìn những đám mây bay bay trên bầu trời xa xa.
Tư Không Duệ cầm trong tay một vò rượu đi tới, hỏi: ” Uống không?”
Đoạn Bạch Nguyệt hoàn hồn: ” Ngươi cất sao?”
Tư Không Duệ nói: ” Phải.”
Đoạn Bạch Nguyệt lắc đầu: ” Không uống.”
Tư Không Duệ thu hồi vò rượu: ” Vừa vặn, đây là rượu Hồng Cẩm ta cất lúc thành thân, cũng không nỡ cho người ngoài uống. Chẳng qua là thấy ngươi vừa sáng sớm đã đứng chỗ này, cảm thấy nếu ngươi nhất thời luẩn quẩn trong lòng nhảy xuống biển, ta còn phải lao xuống mò ngươi lên, không bằng chuốc say khướt đỡ rườm rà.”
Đoạn Bạch Nguyệt hỏi: ” Vì sao ta phải nhảy xuống biển.”
Tư Không Duệ nói: ” Trước đây ngươi chưa từng như vậy, thường xuyên ngẩn người, mỗi lần ngẩn người chính là mấy canh giờ. Mặc dù đeo mặt nạ nhưng lại không che được ánh mắt, tình chân ý thiết như thế, có lẽ trong lòng cũng muốn uống chút rượu.”
Đoạn Bạch Nguyệt bật cười: ” Vậy thì sao?”
Tư Không Duệ nói: ” Nếu ta là ngươi, đừng nói là bị hủy dung mang độc trong người, cho dù là rơi vào ma đạo cũng sẽ chạy tới hỏi người trong lòng một câu, có còn nguyện ý theo ta hay không.”
Đoạn Bạch Nguyệt lắc đầu: ” Đáng tiếc ta không phải là ngươi.”
Tư Không Duệ nói: ” Trước kia ta vẫn nghĩ, nếu tương lai ngươi nhìn trúng người nào đó thì bất kể đối phương có đồng ý hay không, cũng sẽ mang binh cướp người về tay mình trước.” Nhưng trăm triệu lần không ngờ tới, cũng thật sự thích người ta rồi, cư nhiên lại sẽ ẩn nhẫn như vậy.
Đoạn Bạch Nguyệt cười cười, nói: ” Nếu ta cướp đoạt hắn, chỉ sợ thiên hạ đại loạn, cửu châu dậy sóng.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Tư Không Duệ nghe vậy càng thấy mê hoặc, ôm tay xoay quanh hắn nhìn nhìn, ngươi lại thổi phồng đi, thiên hạ đại loạn mới ghê chứ.
Đoạn Bạch Nguyệt xách hắn tới trước mặt mình: ” Nói chính sự, ngươi thấy Phỉ Miễn quốc thế nào?” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
” Phỉ Miễn quốc?” Tư Không Duệ nói: ” Sao vậy? Vẫn còn muốn tìm Thiên Thần Sa ư?”
” Thiên Thần Sa tất nhiên là sẽ tìm, nhưng cũng sẽ không mang tất cả tâm tư đặt vào nó, dù sao cũng chỉ là vật trong truyền thuyết thôi, tiêu hao quá nhiều tinh lực thì thực sự không đáng giá.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Tiểu Ngũ cũng từng dẫn người đi tìm kiếm rồi, hao hết thiên tân vạn khổ xông qua sương trắng mịt mù, lại chỉ nhìn thấy một bãi đá ngầm hoang vu vắng vẻ, không giống như là nơi con người có thể ở được.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
“Năm đó Nam sư phụ viết thư đưa tới, ta cũng từng đi tìm vài lần.” Tư Không Duệ nói: ” Mặc dù có bản đồ toàn cảnh Nam Hải nhưng bên trong cũng chỉ có thể đánh dấu đại khái phương vị của Phỉ Miễn quốc. Phạm vi của vùng sương trắng kia cực lớn, nguyên một mảnh đều gọi là Phỉ Miễn quốc, nhưng lại không ai biết chính xác nơi nào trong đó mới có người sinh sống. Muốn thám thính tin tức cũng chỉ có thể canh giữ ở tuyến đường an toàn chờ thương thuyền của bọn họ ra ngoài, mang theo vu dược và khoáng sản tới trao đổi nhu yếu phẩm dùng cho sinh hoạt.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Thần bí như vậy ư?”
” Nói là thần bí, chẳng bằng nói là bế tắc.” Tư Không Duệ nói: ” Có điều Nam Hải rộng mênh mông, kì nhân dị sĩ gì cũng có, Phỉ Miễn quốc lại luôn an phận, rất có thể dân sinh cũng chẳng giàu có sung túc gì, cho nên cũng sẽ không khiến người chán ghét đố kị, người người đều chỉ muốn sống cuộc sống an bình mà thôi.”
Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu: ” Thì ra là thế.”
” Nhưng ta nghe nói là hai năm gần đây tiếng Hán của bọn họ ngược lại càng ngày càng trôi chảy, chắc cũng không còn muốn tiếp tục phong bế chính mình nữa rồi.” Tư Không Duệ nói: ” Suy cho cùng, nếu muốn kiếm được bạc thì các đảo quốc trên biển đều không còn con đường nào khác ngoài liên kết và hỗ trợ lẫn nhau.”
Đoạn Bạch Nguyệt giật mình: ” Nói tiếng Hán càng ngày càng trôi chảy ư?”
Tư Không Duệ nói: ” Cũng không chỉ có Phỉ Miễn quốc, ngày nay có đảo quốc Nam Dương nào mà không muốn đặt mối quan hệ với Đại Sở, chỉ cần tùy tiện làm một cuộc mua bán thôi cũng bằng lênh đênh trên biển đánh cá cả năm, kẻ ngu mới không muốn học tiếng Hán. Cho nên ngươi cũng không cần phải lo lắng, chưa biết chừng qua một vài năm nữa, Phỉ Miễn quốc sẽ tự mình mở cửa, mang Thiên Thần Sa ra đổi vàng đổi bạc thôi.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Bạch Nguyệt lắc đầu cười: ” Coi như mượn chút điềm lành của ngươi.”
Tư Không Duệ dùng cùi chỏ chọt chọt hắn: ” Người trong lòng ngươi a, rốt cuộc là ai vậy?” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Ta và hắn quen biết nhau từ nhỏ, từ lâu đã coi người đó như sinh mệnh của chính mình rồi.”
Tư Không Duệ thụ sủng nhược kinh: ” Chẳng lẽ là ta?”
Đoạn Dao vốn đang đi tới chỗ hai người bọn họ, nghe được câu này thì mặt mày tái mét xoay người chạy đi. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đây là loại người gì a!!
Sau một ngày một đêm vất vả, đường biển đã thông suốt hơn rất nhiều. Lúc tới vùng phụ cận của Bạch Tượng quốc, tây nam quân tạm thời lưu lại trên một hòn đảo nhỏ bí mật, còn nhóm người Đoạn Bạch Nguyệt thì ngụy trang thành thương hộ bình thường, lấy danh nghĩa là người làm ăn lớn đến từ Vọng Tịch Tiều để ghi danh. Trên bến tàu người đến người đi, thật sự là phi thường náo nhiệt, các thương đội đến từ Đại Sở cũng không ít, đều đang xếp hàng chờ kiểm tra vào thành. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Tư Không Duệ âm thầm nhét qua một thỏi bạc, thủ quan thức thời phất tay cho đi, cũng không bắt bọn họ chờ lâu, thậm chí thấy mặt nạ trên mặt Đoạn Bạch Nguyệt cũng không hỏi nhiều một tiếng.
Thủ quan: canh giữ cửa thành, quản lý người ra vào.
Cửa thành chỉ dùng cự thạch màu trắng đắp nên, mái vòm bằng kim loại màu vàng, nhìn lên nền trời xanh lam thăm thẳm trông rất đẹp mắt, hai chú voi bằng đá quỵ chân trước trên mặt đất, vòi dài vung lên cao, mỗi người đi ngang qua đều phải sờ một cái, nghe nói làm như vậy có thể chiêu tài cầu phúc. Cảnh tượng sau khi vào thành lại càng làm người khác lóa mắt, những cửa hàng nào buôn may bán đắt thì khách thương vây kín trong ngoài ba tầng, phố xá đông đúc đến hầu như di chuyển cũng khó khăn.
Tư Không Duệ nói: ” Cũng không biết lần này tới là vừa khéo hay là không khéo, đúng lúc gặp phải thương hội.”
Thương hội: hội chợ thương mại.
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Có thể nhân cơ hội xem phong thổ, cũng không có gì không tốt.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao nhìn bên này một chút xem bên kia một chút, chẳng bao lâu đã mua một đống đồ chơi, nói là muốn mang về tây nam làm quà tặng, vừa tới khách điếm nghỉ ngơi một lúc đã chuồn ra ngoài chạy đi xem náo nhiệt tiếp. Đoạn Bạch Nguyệt và Tư Không Duệ tất nhiên sẽ không quản hắn, hai người ra ngoài tìm một trà lâu ngồi ẩm trà nói chuyện phiếm, thuận tiện thương lượng bước tiếp theo phải làm. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao đang đứng ở quán bên đường mua xôi nếp, dùng lá chuối bao lại vừa đi vừa ăn. Thế gia công tử hào hoa phong nhã, ngũ quan anh khí thân hình rắn rỏi, dọc đường dĩ nhiên có không ít nữ nhi dõi mắt nhìn theo. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Tư Không Duệ thấy vậy cười trêu: ” Dao nhi so với ngươi có tiền đồ hơn nhiều.”
Đoạn Bạch Nguyệt cũng quay đầu nhìn xuống, khóe miệng giương lên.
” Công tử!” Phía sau có người giòn giã gọi.
Đoạn Dao dừng bước, quay đầu lại xem thì thấy là một cô nương mười sáu mười bảy tuổi, đại khái là vì quanh năm suốt tháng phải ra biển đánh cá nên da hơi đen, nhưng đôi mắt lại cho thấy nàng là người rất lanh lợi và cơ trí. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
” Gọi ta sao?” Đoạn Dao hỏi.
Đối phương gật đầu: ” Ta gọi là Hoàng Ly.”
Đoạn Dao hỏi: ” Ngươi là người Đại Sở?”
Hoàng Ly nói: ” Ta là người Bạch Tượng quốc.”
Đoạn Dao ngạc nhiên nói: ” Tiếng Hán của ngươi thật sự rất tốt.”
” Học hỏi chút đi kìa.” Tư Không Duệ nói.
Đoạn Bạch Nguyệt cũng hào hứng nhìn hai người.
Hoàng Ly nhét vào tay Đoạn Dao thứ gì đó rồi xoay người bỏ chạy, lưu lại một đám thiếu nữ che miệng cười khúc khích.
Đoạn Dao buồn bực cúi đầu, chỉ thấy là một đóa hoa phấn nhỏ màu trắng.
” Tiểu công tử a, vị cô nương kia nhìn trúng ngươi rồi.” Có người đứng bên cạnh cười giải thích: ” Cái này gọi là hoa định tình.”
Đoạn Tiểu Vương gia bình tĩnh nở nụ cười, trở tay cắm đóa hoa vào kẽ hở trên vách tường, nói: ” A, thật không khéo, ta đã thành thân rồi.”
Thành thân rồi a…… Mọi người nghe vậy tiếc nuối vạn phần. Nhưng rồi nghĩ kĩ lại thì thấy cũng đúng, tiểu thiếu gia giàu có đẹp trai như vậy mà, không thành thân mới là lạ đó. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao dứt khoát xoay người trở về khách điếm, vẫn nên đi ngủ thì hơn.
Tư Không Duệ nhíu mày: ” Có người theo dõi Dao nhi?”
” Theo dõi Dao nhi làm chi, vừa rồi là hắn đuổi theo tiểu nha đầu kia tới.” Đoạn Bạch Nguyệt nhìn nam nhân đầu chuột mặt chuột trong đám người phía dưới: ” Xem ra không phải kẻ cướp thì cũng là lưu manh.”
Lúc hai người còn đang nói chuyện thì nam nhân kia đã quẹo vào một ngõ nhỏ, nhanh chóng biến mất trong đám người.
Hoàng hôn buông xuống, Đoạn Dao cảm thấy đã ngủ mỹ mãn rồi nên rời giường đi ăn. Xuống lầu thì đúng lúc thấy Đoạn Bạch Nguyệt và Tư Không Duệ trở về, bên cạnh còn có một người khác, chính là tiểu nha đầu hắn gặp trên đường sáng nay. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao: “…”
” Vừa vặn.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Có người tìm ngươi này.”
Đoạn Dao theo bản năng lùi về sau một chút.
” Công tử.” Trong tay Hoàng Ly ôm một bọc y phục: ” Dẫn ta đi đi.”
Ta dẫn ngươi đi làm chi???? Đoạn Dao trợn mắt há hốc mồm, ngũ lôi oanh đỉnh, đây rốt cuộc là do mình ngủ chưa tỉnh, hay tại cô nương này trúng tà rồi??? À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Bạch Nguyệt phân phó tiểu nhị thu dọn một nhã gian.
Đoạn Dao nhanh chóng chạy theo, xoay người thì thấy Hoàng Ly vẫn còn đứng yên tại chỗ, xung quanh đã có người chỉ trỏ bàn tán, nhất thời cảm thấy không đành lòng. Vì vậy lại ngoắc ngoắc tay gọi nàng.
” Đa tạ công tử.” Lúc vào nhà, mặt Hoàng Ly đỏ bừng.
Đoạn Dao vội vàng nói: ” Ta thực sự đã thành thân rồi.”
Khóe miệng Đoạn Bạch Nguyệt giương lên.
” Tiểu tử ngốc, tưởng người ta coi trọng ngươi thật sao?” Tư Không Duệ vỗ đầu hắn một cái. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ồ, thì ra không phải là sự thật a.
” Ba vị đại gia, cầu xin các ngươi dẫn ta ra biển đi.” Hoàng Ly quỳ phịch xuống đất. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
” Cô nương đứng lên rồi hẵng nói.” Đoạn Bạch Nguyệt nói.
” Đúng vậy.” Đoạn Dao kéo nàng dậy: ” Ngươi muốn tới Đại Sở sao?”
” Đại Sở cũng được, Lương Châu cũng tốt, đi nơi nào cũng được hết, chỉ cần có thể rời xa Bạch Tượng quốc này.” Hoàng Ly nói: ” Cho dù chỉ là tòa tiểu đảo không người cũng được.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Đoạn Dao lắc đầu: ” Nhưng phải một thời gian nữa chúng ta mới đi, có phải ngươi không có bạc để tìm thuyền không?”
” Đây.” Hoàng Ly lấy trong bọc y phục ra một tấm ngân phiếu: ” Ta có bạc, nếu thiếu thì ta còn có một hộp trang sức nữa.”
” Có tiền như vậy, vì sao không tự mình rời đi.” Đoạn Dao càng buồn bực.
Đoạn Bạch Nguyệt cười cười: ” Có lẽ là không tự mình đi được.”
” Có người theo dõi ta.” Hoàng Ly nhỏ giọng giải thích.
Tư Không Duệ cầm đũa gõ gõ chén, thở dài: ” Nha, ngoài cửa chứ gì, ít nhất cũng có bốn người. Tiểu cô nương ngươi chẳng phúc hậu gì cả, biết rõ mình mang phiền phức trên thân mà vẫn cố ý chạy vào khách điếm, tuy chúng ta đều mang đao kiếm nhưng chưa chắc đã thật sự biết võ công a.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Hoàng Ly cúi đầu không nói chuyện, gắt gao nắm chặt tay.
” Nói một chút coi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.” Tư Không Duệ nói:” Thấy ngươi đáng thương như vậy, nếu thật sự có khổ trong lòng thì chúng ta sẽ cân nhắc chuyện dẫn ngươi theo.” À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
” Những người ngoài cửa….là sát thủ.” Hoàng Ly nói.
Tư Không Duệ hỏi: ” Môn phái nào?”
Hoàng Ly nói: ” Kiếm.”
Đoạn Dao xen miệng vào: ” Chữ kiếm nào?”
Hoàng Ly đáp: ” Kiếm trong đao kiếm, là tổ chức sát thủ lớn nhất Bạch Tượng quốc, bang chủ là người Sở quốc.”
Đoạn Dao co rút khóe miệng, gọi cái gì không gọi, lại gọi là Kiếm. Nếu đánh nhau với môn phái khác, bị đối phương mắng một câu ” các ngươi đều là đồ tiện nhân.”, ngay cả lập trường phản bác cũng không có, thật đáng thương. À hihi…repost đi tắm máu cún nhé *^_^*
Chữ Kiếm ( 剑) trong Đao Kiếm (刀剑) và chữ Tiện (贱) trong Tiện Nhân (贱人) đều được đọc là [jiàn] nên Dao nhi mới hỏi như vậy nha *^_^*
” Người Sở quốc ư?” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Tên gì?”
Hoàng Ly nói: ” Bao Đại Độ.”
” Phụt!” Tư Không Duệ suýt chút nữa sặc nước miếng. Một tổ chức sát thủ, đặt tên là Kiếm còn chưa đủ, tên của chưởng môn nhân nghe ra còn giống như bà đỡ, cái gì gọi là Bao Bụng Lớn, nếu là mình có lẽ đã bẽ mặt không dám nói một câu rồi.
Một tiếng ” Loảng xoảng” đột ngột vang lên, cửa nhã gian bị người đá văng ra, sắc mặt Hoàng Ly phút chốc tái nhợt, sợ hãi nhìn người dẫn đầu.
Đoạn Bạch Nguyệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy tên lưu manh ban ngày cũng ở trong đó.
” Muốn gì?” Đoạn Dao lạnh lùng đứng chắn phía trước.
” Hỏi ta muốn gì? Ta cũng muốn hỏi các ngươi tính làm cái gì?” Tên cầm đầu hung hăng nhổ một ngụm nước bọt: ” Người bên ngoài tới thì chớ xen vào chuyện của người khác, mau mau tránh ra, đừng làm chậm trễ lễ bái đường của thiếu gia nhà ta.”
Đoạn Dao quay đầu lại nhìn Hoàng Ly: ” Hôm nay ngươi phải thành thân sao?”
” Cô nương làm vậy là sai rồi.” Không đợi nàng mở miệng, Đoạn Bạch Nguyệt đã lắc đầu nói: ” Ngày đại hỉ, không ở nhà chờ tân lang tới rước, lại chạy tới nơi này làm chi? Ta và ngươi cũng không thân quen gì a.”
Tư Không Duệ cũng bảo Đoạn Dao lùi lại sau lưng mình.
” Tất cả mọi người ở khách điếm này đều có thể làm chứng, là vị cô nương này tự tìm tới cửa, không liên quan gì đến chúng ta.” Đoạn Bạch Nguyệt hòa nhã nói tiếp: ” Chúng ta là người ngoài tới, cũng không muốn gây sự. Nếu chư vị đã tìm tới rồi thì mời nhanh chóng mang nàng đi đi, đừng chậm trễ chuyện làm ăn của chúng ta.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đế Vương Công Lược
Ngữ Tiếu Lan San
Đế Vương Công Lược - Ngữ Tiếu Lan San
https://isach.info/story.php?story=de_vuong_cong_luoc__ngu_tieu_lan_san