Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xuyên Qua Thành Mỹ Xà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương Phiên Ngoại 2.3: Kế Hoạch Tuyệt Đối - 30 Ngày Bẻ Thẳng Thành Cong!
P
hiên ngoại 2.3:
Dạ Nguyệt nằm kép mắt trên chiếc ghế trúc lắc lư phơi nắng, nhưng... thật ra Ma giới làm gì có nắng để hắn phơi chứ. Cho nên nguyên nhân khiến tên thần kinh bất thường lười chảy thây như hắn phải mò ra đây chính là 'cái thứ' đang nằm úp sấp trên ngực hắn.
Dạ Nguyệt rũ mi nhìn, chống lại hắn là một đôi mắt dị sắc trong suốt đông đầy ánh nước. Ba giây sau hắn lặng lẽ nghiêng đầu sang hướng khác.
Hàng ngàn hàng vạn từ: Mẹ nó! Mẹ nó!! MẸ NÓ!!!!!!! Thi nhau vang lên trong đầu hắn.
Các đồng chí cứ nghĩ mà xem, vừa mới thức dậy chưa biết trời trăng gì đã thấy con hồ ly mình mới nhặt được biến thành nửa người nửa thú có tai có đuôi, ngứa tay ngứa tâm sờ sờ vài cái đã bị người ta hố!! Hơn nữa còn là hố cha rớt xuống rồi chỉ có nước chết mất xác chứ đừng mong bò lên được!!
Các đồng chí thắc mắc tại sao hắn không phản đối hay làm gì đó ư?
Có! Hắn có chứ!
———Mị—Là—Đường—Phân—Cách—Quay—Về—Lúc—Ấy———
Dạ Nguyệt đen mặt nhìn thiếu niên đang cười như mùa xuân phấp phới vừa ôm vừa cọ mình, không nói hai lời xách cổ y ra: "Ngươi nói cái gì?"
"Thì thành thân đó."-Thiếu niên chớp mắt trả lời.
"Thành thân?!"
"Phải đó, chính là thành thân."
Dạ Nguyệt im lặng vài giây sau đó giận quá hóa cười, hắn nắm cằm thiếu niên trầm giọng nói-"Ngươi rảnh rỗi quá không có chuyện gì làm nên đem mạng mình ra giỡn à? Hay đầu óc ngươi bị hỏng? Ha ha, tội ngươi tự tiện xong vào Ma cung còn chưa tính mà đã có lòng mơ cao. Bổn tọa nên nói ngươi quá lớn gan hay chê mạng mình quá dài đây? Hửm?"
Thiếu niên nhìn hắn thật sâu sau đó cong cánh môi vẽ ra một nụ cười nhẹ, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu khiến người ta yêu mến phút chốc biến thành yêu mị nói không nên lời-"Quá lớn gan thì sao? Chê mạng mình quá dài thì sao? Ngươi đã ôm ta rồi, đã sờ ta rồi thì phải chịu trách nhiệm. Ngươi là Ma Tôn đứng trên vạn người, là chủ nhân của Ma Giới thì sao? Ngươi cũng như bao người khác thôi, có hỉ, có ai, có ố, có bi, có hận. Và.... cũng có cả những dục vọng chôn sâu chưa bao giờ nói ra. Mà ta..."-Nói tới đây y ngưng bặt.
"Ngươi thì sao?"-Hắn nhíu mày hỏi, ngón tay nắm cằm thiếu niên dùng sức hơn.
"Ta à? Tai của của ta sẽ cho ngươi sờ. Đuôi của ta sẽ cho ngươi vuốt. Thân thể của ta mặc ngươi đụng chạm. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi muốn."-Y khẽ khàn dùng đầu ngón tay vuốt ve cổ tay đang nắm cằm mình.-"Chỉ cần ngươi muốn, thì ta sẽ!"
"Ha~ Trên đời này không phải chỉ có một mình ngươi có ý nghĩ như vừa rồi, với thân phận của bổn tọa thì chỉ cần nâng tay thì có hàng ngàn hàng vạn để bổn tọa chọn. Nếu bổn tọa muốn thì đã muốn từ rất lâu rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ, đợi ngươi nói?"-Hắn buông lỏng bàn tay trên cằm y, vén lọn tóc rũ xuống bên thái dương ra sau tai, trầm trầm nói.-"Hôm nay bổn tọa không có tâm trạng cò kè với ngươi, nhanh cút khỏi nơi này trước khi bổn tọa đổi ý mà giết chết ngươi."
Nói rồi hắn ngã xuống giường, nằm úp sấp có ý ngủ tiếp. Ai ngờ ngay sau đó một thân thể ấm áp đã dán sát sau lưng, tiếng cười như chuông bạc nhè nhẹ vang bên tai.
"Tôn thượng đại nhân của ta ơi~ Tính tình của ngươi thì chính ngươi rõ nhất, nếu muốn giết thì đã giết ngay từ khi ta lột bỏ cái vỏ điềm đạm đáng yêu rồi cần gì đợi đến bây giờ, còn bảo ta cút đi?"
Dừng một chút người nọ nói tiếp.-"Xung quanh và bên trong Ma cung bày mười mê trận, bảy bảy bốn chín khốn trận, chín chín tám mốt sát trận, một tuyệt sát đại trận ngoài ra còn vô số trận pháp lớn nhỏ rãi rác khắp nơi. Trừ những thứ chưa có linh trí và người ngươi cho phép được tiến vào Ma cung mới có thể an toàn đến nơi, bằng không hầu như chỉ có con đường chết. Một mình ta có thể vào đến đây còn lên được giường của ngươi thì ngươi cho rằng dễ dàng giết được ta sao? Huống chi với thân thể hiện tại của ngươi.... A!"
Thiếu niên đang nói thì bất chợt bị người bên dưới túm lấy, lật người một cái thì bản thân đã bị người ta gắt gao áp phía dưới.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"-Dạ Nguyệt nghiến răng nghiến lợi hỏi. Thiếu niên này nói đúng, hoàn toàn đúng. Tính cách của hắn quái dị đến mức nào chứ, lại cộng thêm bệnh thích sạch sẽ nặng thì việc tha cho một kẻ vừa leo lên giường mình vừa tính mế mình đã là chuyện hiếm lạ hơn cả mặt trời mọc đằng Tây rồi. Cấm chế và trận pháp trong Ma cung thì ai ai cũng biết đến, duy nhất chỉ có đại tuyệt sát trận là bí mật chỉ một mình hắn biết. Còn về thân thể của hắn....
Thiếu niên sửng sốt một lát sau đó nâng mắt, vươn đôi tay trắng nõn ôm lấy cỗ hắn, mị nhãn như tơ yêu kiều cười đáp: "Đến bây giờ mới hỏi người ta là ai à! Hưm~ Nhưng ai bảo người ta thích ngươi cư chứ, ngươi muốn biết thì người ta sẽ nói nha~ Tiểu Yêu là tên người ta đó~"
Gân xanh trên thái dương Dạ Nguyệt giật giật, đang muốn nổi khùng thì thiếu niên dưới thân sấn tới, mấy cái đuôi vung vẩy lung tung lúc này đột nhiên duỗi ra quấn lấy tay, chân và cả thắt lưng hắn.
"Đừng tức giận, đừng tức giận nha~ Thân thể ngươi vốn đang trong quá trình chuyển hoán nên rất không ổn định rồi, linh lực không đủ còn cố sữ dụng. Bây giờ Ma khí trong thân thể chạy loạn của lên, đan điền ngưng trệ thì thôi đi ngay cả thần hồn cũng tổn thương, nếu ngươi còn tức giận thì chỉ hại thân thêm thôi. Nhỡ ngươi có mệnh hệ gì thì ta phải làm sao đây? Ngươi có chết thì ta còn cứu ngươi sống lại được nhưng lỡ biến thành cái dạng trẻ con chín mười tuổi cả đời thì ta 'mần ăn' gì được nữa chứ? Để ta chửa trị giúp ngươi!"
"Chửa trị?"-Dạ Nguyệt nghi hoặc.-"Bằng cách nào?"
"Hì hì~~" Tiểu Yêu cười cười.-"Trên đời có tồn tại một loại công pháp cực kỳ tuyệt vời nha. Giúp chửa trị tổn thương, cường thân kiện thể, thần thanh khí sảng, lấy âm bổ dương lấy dương bổ âm, tăng cường đạo hạnh, ổn định nguyên thần... Môn công pháp đó được gọi là 'Song tu'!!"
"Ngươi đủ chưa?!"-Dạ Nguyệt tức giận quát. Hắn muốn vùng dậy thì những chiếc đuôi kia càng quấn chặt.
"Ta không phải đang đùa!"-Tiểu Yêu nghiêm túc nhìn hắn nói, vẻ đùa giỡn quyến rũ đã biến mất hoàn toàn.-"Giữa hai chúng ta... Mối liên kết ấy rồi ngươi sẽ hiểu thôi. Nếu ngươi thật sự có chuyện gì thì ta chịu không nổi đâu, Dạ Nguyệt...."
Âm thanh cuối cùng biến mất giữa hai đôi môi...
———Mị—Là—Đường—Phân—Cách—Trở—Lại—Hiện—Tại———
Nhè nhẹ vuốt ve mái tóc bạc mềm mượt như tơ dưới tay, Dạ Nguyệt hồi tưởng lại tư vị đó.
Hai từ Dạ Nguyệt kia như một móng vuốt gãi nhẹ lên đầu quả tim hắn, kiến con tim tưởng chừng chai sạn khô cằn ấy rung lên và cũng đâu âm ỉ.
Rồi khi hai đôi môi chạm vào nhau, cảm xúc mềm nhẹ như bông, mang hơi ấm mỏng manh êm dịu. Khẽ tách ra rồi lần nữa chạm vào nhau, cứ thế vài lần không biết ai tiến thêm một bước hé môi ngậm cánh môi của người còn lại rồi lớn gan hơn vươn đầu lưỡi âu yếm đối phương. Nụ hôn môi chạm môi đơn thuần dần sâu hơn, hai cánh môi dán vào nhau tinh tế ma sát, môi lưỡi giao triền, liếm từng tấc trong khoang miệng đối phương, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, hôn đến khi đầu lưỡi mẫn cảm dần tê dại, một sợi chỉ bạc không khống chế được trượt khỏi bốn phiến môi ánh lên tia sáng ai muội, quanh quẫn bên tai là tiếng hít thở ngắt quãng, tiếng nức nở trầm trầm, tiếng quần áo ma sát khẽ khàng.
Và hiển nhiên cái gì cũng có giới hạn của nó, trước khi mọi thứ đi quá xa khỏi tầm khống chế cả hai kết thúc nụ hôn kia một cách đầy lưu luyến.
Khỏi cần nhắc tới Tiểu Yêu tự hiến mình tới cửa, một tên 'trai tơ' hai vạn năn chưa từng dùng tới 'Ngũ chỉ cô nương', ăn chay quanh năm suốt tháng như Dạ Nguyệt đột nhiên được ném cho miếng thịt tươi mới ngon miệng thì muốn dứt ra cũng chả phải dễ gì.
Cho nên tình hình hiện tại phát biểu ngắn gọn súc tích là: Tiểu Yêu ở lại Ma cung với danh phận 'nam sủng' quyến rũ Tôn Thượng bỏ bê triều chính. Còn Tôn Thượng bị bôi đen đầy mình ngày ngày đêm đêm không ngừng bị ai kia thừa cơ 'phi lễ'.
Tôn Thượng đại nhân tỏ vẻ: Thế giới thật đáng sợ, thật phiền lòng. Chả muốn yêu nữa! @( ̄- ̄)@
Nam sủng quyến rũ Tôn Thượng tỏ vẻ: Cuộc sống thiệt thiệt thiệt hạnh phúc~ Tôn Thượng ơi, cho người ta hôn cái nha!!!╮(╯3╰)╭
[Thỏ: Khi tuôi phát hiện tuôi bỏ con tuôi lâu quá lâu zồi *che mặt* Thì nó đã đóng rêu xanh hết trơn Tội lỗi~ Tội lỗi quá~~]
Chương trước
Mục lục
Xuyên Qua Thành Mỹ Xà
Thỏ Đào
Xuyên Qua Thành Mỹ Xà - Thỏ Đào
https://isach.info/story.php?story=xuyen_qua_thanh_my_xa__tho_dao