Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 76: Quen
T
rần Băng không khỏi có phần mờ mịt, hắn có chút không hiểu Hồng Hạnh cô nương thế nào mà lại có được thế cờ này.
Hàn Mặc Tuân trân trọng thanh danh của bản thân, nhất định sẽ không lộ ra việc bê bối của mình, trừ khi hắn có mắt thần có thể giải thế cờ này ra, chắc chắn là sẽ công bố ra cho mọi người biết để dương oai.
Nhưng, thằng nhãi Hàn Mặc Tuân này vẫn đang giả vờ bị bệnh, như vậy có nghĩa là thế cờ này vẫn là một tảng đá lớn đè trên ngực hắn, khiến hắn lòng thể thở nổi.
Vậy thế cờ kia rốt cuộc là ai để lộ ra ngoài chứ?
Trần Băng khóe miệng khẽ mỉm cười, liên tưởng đến tấm biển viết lưu niệm ở cửa của túy hương lâu, trong lòng bất giác có được đáp án.
Khổng Nghi Tần à Khổng Nghi Tần, ngươi thật đúng là thương hương tiếc ngọc à, vừa mới có được một thế cờ tuyệt diệu đã liền mật báo tin sao? Ta không thèm nói nữa.
Hàn Thái nói khoác rất lợi hại, cứ nghĩ mình cũng có chút bản lĩnh.
Tuy nhiên thằng nhãi này cũng không phải hư danh, quả thật cũng có chút tài học.
Hàn Mặc Tuân cả đời cống hiến cho cờ tướng, ếch ngồi đáy giếng tự cho mình là thiên hạ vô song, còn cao đồ của hắn Hàn Thái không những theo hắn học các thế cờ tuyệt hay, thậm chí còn học cả tính tự cao tự đại của sư phụ đến tám phần.
Lúc này, vẻ đẹp của Hồng Hạnh cô nương sớm đã mê hoặc hắn khiến hắn không biết trời đất là gì nữa, hắn bất chấp ánh mắt khinh bỉ của mọi người, vội vội vàng vàng chạy đến bên cạnh bàn cờ, mồm lại còn ba hoa nói:
- Hồng Hạnh cô nương, ta theo ân sư nghiên cứu thế cờ đã nhiều năm, không dám nói sau này cũng sẽ có người như vậy, nhưng cũng dám xưng cổ nhân chưa từng có ai, các thế cờ tuyệt diệu tinh tế không biết đã gặp qua bao nhiêu lần rồi, thật không có thế cờ nào có thể làm khó được Hàn Thái ta.
Hồng Hạnh cô nương trong nội đường đương nhiên cũng đã nghe rõ ràng, nàng khéo léo cười nói:
- Hàn công tử đã là đồ đệ tâm đắc của Hàn đại gia, có lẽ các thế cờ đương nhiên có chỗ độc đáo, kính mời Hàn công tử đánh giá, nếu như thật sự có thể giải được thế cờ này, Hồng Hạnh thiếp thật sự khắc sâu trong lòng, sẽ tạ ơn đại ân của công tử.
Hàn Thái nghe xong lời nói dịu dàng như vậy của Hồng Hạnh cô nương, không khỏi ha hả cười, vẻ mặt mừng rỡ như hoa nở, vui mừng cứ như là đã giải được thế cờ này rồi vậy.
Diệp Ngâm Phong thấy thằng nhãi Hàn Thái này quá tự cao tự đại, liền oai phong đi đến trước mặt hắn nói:
- Hàn Thái, ngươi nhất thiết phải cẩn thận đó, to mồm khoác lác dễ gẫy lưỡi lắm đấy, cười to dễ vỡ cằm lắm đấy.
Hàn Thái vừa nghe thấy vậy liền nhớ tới vừa rồi hắn bị Diệp Ngâm Phong tát cho một cái, ngay lập tức cười thật to che đậy, nhưng lại không dám tính toán so đo với Diệp Ngâm Phong, nghĩ chỉ cần giải được thế cờ này ra, tự nhiên sẽ khiến cho đám điểu nhân này nhìn mình với cặp mắt khác.
Hắn nghĩ thấy đắc ý, chợt thấy vạn sự đều trong tầm tay, phẩy tay áo, quay đầu lại, cẩn thận nghiên cứu thế cờ này.
Trần Băng thấy hành động này của Hàn Thái, vừa cảm thấy đáng thương, vừa cảm thấy buồn cười, trong lòng thầm nghĩ đây chính là đặc điểm kinh điển của bọn văn nhân sa đọa.
Ánh mắt của mấy vị công tử đều bị hành động của Hàn Thái thu hút lại, trong lòng thầm nghĩ Hàn Thái có thể giải được thế cờ khó thế này được không.
Thằng nhãi Hàn Thái này tự xưng tài trí hơn người, vô cùng tự tin nghiên cứu giải thế cờ này.
Lúc đầu hắn cũng không quan tâm đến ván cờ này, cho rằng Hồng Hạnh cô nương chẳng qua cũng chỉ là một kỹ nữ gợi cảm xinh đẹp, có lẽ là cô nàng ngực to mà tóc thì bằng quả nho, chẳng có chút kiến gì mà thôi.
Theo nhận thức của nàng ta, cái gọi là thế cờ xuất sắc, cũng không nhất thiết phải thể hiện được cái thể diện, nói không chừng chính là một thế cờ rất bình thường, cũng được nàng cho rằng là kiệt tác của ông trời.
Hắn tinh thần hăng hái, mắt nhìn lại, nhưng lại bị khiến cho sợ tới mức tim đập loạn lên, suy nghĩ, mồ hôi đầy trán, lại tỉ mỉ thận trọng suy nghĩ, không ngờ cả người lại run rẩy cả lên.
Trần Băng đã sớm đoán được Hàn Thái sau khi mừng rỡ tất có đau thương, vẫn ngồi lặng im xem biểu diễn của Hàn Thái.
Hàn Thái trong lòng rất chua xót, lúc này cuối cùng hắn cũng ý thức được, hôm nay là ngày đen tối nhất đối với hắn khiến hắn thân bạ danh liệt.
Hắn cẩn thận xem kỹ ván cờ, trong đầu đã nghĩ đến vô số cách đi, nhưng không có cách đi nào có thể thắng được đến cuối cùng, đối mặt với ván cờ thâm thúy, phức tạp bí ẩn thế này, tự đáy lòng hắn sinh ra một cảm giác vô lực trước nay chưa từng có.
Diệp Ngâm Phong cười cười nhìn bộ mặt đầy thất vọng của Hàn Thái, trêu đùa nói:
- Hàn Thái ngươi làm sao thế? Sắc mặt sao lại khó coi thế này? Lẽ nào ván cờ này ngươi không giải ra được?
Hàn Thái nghe Diệp Ngâm Phong chếc nhạo như thế, trong lòng càng thấy đau khổ, vẻ mặt xì lại giống như màu gan lợn, hận không có khe hở nào để mà chui xuống.
Nhưng Diệp Ngâm Phong vẫn không buông tha cho hắn, tiếp tục cười đùa nói:
- Hàn Thái ngươi thật sự không giải ra sao? Cái vẻ tự tin vừa rồi của ngươi biến đâu mất rồi? Ồ, lẽ nào lại đổ tội cho ta đã thưởng cho ngươi cái tát, khiến ngươi đau đầu chân đau, suy nghĩ không được tỉnh táo sao? Vậy thì ta thật sự thành tội nhân rồi!
Cái kiểu xảo quyệt hà khắc lúc này của công tử nhà giàu con ông cháu cha hiện ra, Trần Băng trong lòng biết rõ, cái thằng nhãi này vẫn còn thù việc Hàn Thái miệt thị hắn, lòng dạ của tên tiểu tử này cũng hẹp hòi không kém.
Trần Băng đối với hành vi tiêu diệt không thương tiếc của Diệp Ngâm Phong không nhận xét ngay, bình tĩnh mà xem xét, Hàn Thái cũng không phải là người có tội ác tày trời, cũng không phải là đối thủ nặng kí, chỉ là có chút kiêu ngạo của văn nhân sa đọa thôi, hơn nữa hắn cũng đã lụi bại như vậy rồi, tại sao lại còn phải diệt tận gốc vậy chứ?
Hắn đang định mở mồm khuyên can, thì nghe thấy trong nội được truyền ra giọng nói nhẹ nhàng của Hồng Hạnh cô nương:
- Hàn công tử chớ cuống cuồng, thất bại nhất thời, không ảnh hưởng gì uy danh. Hàn công tử đã không giải ra được, vậy kính mời các vị công tử khác tỉ mỉ quan sát ván cờ.
Giọng nói của nàng vô cùng êm tai, nhẹ nhàng uyển chuyển, hết sức giàu dư vị, hơn nữa trong lời nói còn thể hiện sự quan tâm, đúng là một người rất tâm lý.
Nhưng lời nói này Hàn Thái nghe ở tai, lại có nỗi cô đơn không nói lên lời, một vị lý học đại gia thế này, không ngờ lại cần một ả kỹ nữ nói giúp hộ hắn, khiến hắn phải làm sao đây?
Hắn trong lòng thầm nghĩ cái gã khốn khiếp nào viết ra sách dạy đánh cờ, cái này không phải là đang hành hạ tra tấn người sao?
Hắn có chút hậm hực không vui,nghĩ đến hôm nay mình đã làm bao nhiêu là việc mất mặt, đầu tiên là Trần Băng trách móc làm nhục hắn, sau lại bị thằng nhãi Diệp Ngâm Phong tát cho một cái đau điếng, khiến hắn không còn mặt mũi nào. Rồi sau đó lại giả ngây giả dại muốn trốn tránh bốn vị hoa đán, ý đồ lừa dối qua vòng, lại bị Hồng Hạnh cô nương chê cười.
Mà hiện tại, bản thân vỗ ngực hứa hẹn mọi chuyện trong tầm tay, nhưng lại ngay cả ván cở nhỏ nhoi này cũng không giải được, Hàn Thái ta rốt cuộc là thứ gì chứ.
Hắn nghĩ đến những việc buồn rầu này, lại nghĩ đến cách bố trí tinh tế của ván cờ, đột nhiên thấy trời đất quay cuồng, đầu óc chuáng váng không thể đứng vững được nữa, ngã nhào xuống đất bất tỉnh.
Mấy tiểu nha đầu bên cạnh thấy thế liền vội vàng dìu hắn sang một bên nghỉ ngơi.
Cảnh tượng này của hắn khiến cho Trần Băng không biết nên khóc hay cười nữa, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột từ khi sinh ra đã biết đào động rồi, Hàn Thái quả nhiên là học trò tâm đắc của Hàn Mặc Tuân à, đến ngay cả cách ngất xỉu cũng giống Hàn Mặc Tuân y hệt, thật khiến người ta khâm phục.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi