Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Cường Hãn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 75: Thăm Hỏi
H
oàng cung? Ngự thư phòng
Ánh nắng vàng nhạt chiếu xuống ngói lưu ly rực rỡ. Bướm bay chim hót, hoa nở mây trôi.
Ở một khúc của hành lang, hoàng hậu Thượng Quan Mị mặc một bộ váy gấm đỏ rực, bên trong là yếm trắng, để lộ làn da nõn nà như ngọc trước ngực, vòng cổ màu trắng bạc càng tôn lên đường cong tuyệt mỹ của cái cổ, trên búi tóc cắm nghiêng cây trâm có hình dạng hồ điệp màu vàng đang lay động, theo mỗi bước chân của nàng càng không ngừng đung đưa, giống như con bướm vàng giương cánh nhẹ nhàng bay múa.
Phía sau, một đám cung nữ mặc cung trang màu trắng vây quanh nàng, chậm rãi đi về phía ngự thư phòng.
“Tham kiến Hoàng hậu nương nương.” Bên ngoài ngự thư phòng, thái giám tổng quản cầm phất trần trong tay bái lạy Thượng Quan Mị.
“Bình thân.” Thượng Quan Mị bình thân, mắt đẹp nhìn vào trong ngự thư phòng.
“Hoàng thượng có ở đây không?” Ánh mắt mang theo chờ mong, đã mấy ngày rồi nàng không thấy hoàng thượng. Yêu người trước rất khổ, cho dù chỉ là mấy ngày không gặp, nàng cũng đã tương tư thành họa rồi.
“Hồi nương nương, hoàng thượng không có ở trong cung.” Thái giám tổng quản khom người đáp.
“Không ư?” Đáy mắt Thượng Quan Mị xẹt qua một tia mất mát, con ngươi ảm đạm.
“Biết hoàng thượng đang ở nơi nào không?” Sẽ không phải đang ở chỗ phi tử khác chứ. Nàng có chút chua sót suy nghĩ, lập tức hiểu được hắn cũng không phải không thương những nữ tử trong hậu cung này. Thế nhưng hắn lại nguyện nhìn thấy các nàng ấy, mà không thèm liếc thê tử được cưới hỏi đàng hoàng là nàng lấy một lần. Chẳng lẽ, nàng khiến hắn chán ghét sao?
“Hoàng thượng đang ở Tiêu Dao Vương phủ.” Tổng quản đáp, tuy lần này nghe nói người bị thương là Tiêu Dao Vương phi, nhưng hoàng thượng lại mỗi ngày đều chạy đi Tiêu Dao Vương phủ, rước lấy không ít nhàn ngôn toái ngữ rồi. Dù sao bọn họ vẫn chỉ là nô tài, cho dù biết rõ hành vi như vậy rất không thích hợp, nhưng cũng không thể can thiệp vào hành động của hoàng thượng được.
“Tiêu Dao Vương phủ?”
Thượng Quan Mị sửng sốt, lại đi đến đó sao? Chẳng lẽ thật sự giống tin đồn bên hoàng thượng yêu thích Tiêu Dao Vương phi ư? Hai tay hung hăng nắm chặt lại, ngón tay thon dài bấm sâu vào lòng bàn tay. Nàng vốn cho rằng mấy lời đồn kia là không đúng, nhưng từ sau khi Tiêu Dao Vương phi bị thương, biểu hiện nóng vội ra bên ngoài của hoàng thượng khiến nàng không thể không nghĩ như vậy.
“Nếu hoàng thượng đã không có ở đây, vậy bổn cung đi trước.” Thượng Quan Mị có chút thất hồn lạc phách xoáy người, bóng dáng quyến rũ động lòng người kia trở nên buồn bã.
Thái giám tổng quản nhìn bóng lưng Thượng Quan Mị mà lắc đầu, vận mệnh của nữ tử nơi hậu cung cũng không như cảnh tượng mà người ngoài đoán được, bên ngoài vẻ hoa lệ, lộng lẫy kia chính là để che giấu sự cô tịch, vắng vẻ, cùng khổ đau mà người khác khó có thể cảm nhận…
Thượng Quan Mị cúi thấp đầu bước đi không chủ định. Tiến cung vài năm rồi, lúc đầu, nàng cũng chỉ là thiếu nữ giàu ảo tưởng, một lòng muốn cùng phu quân tuấn lãng phi phàm của nàng cử án tề mi, tương cứu lúc hoạn nạn. Nhưng mỹ mạo của nàng cũng không chiếm được thương yêu của hắn, nhu tình của nàng không động đến được tâm của hắn. Ngày ngày, nhìn thấy dung mạo trong gương đồng trở nên u buồn, đau lòng, nhưng càng đau hơn chính là tại sao hắn luôn coi như không nhìn thấy nàng chứ? Nâng mi mắt nhìn vào những cây hoa bên cạnh, chúng đang nghênh đón ánh mặt trời mạnh mẽ chiếu xuống. Nhưng đóa hoa xinh đẹp cũng sẽ có lúc tàn héo, cũng giống như nàng. Nàng không cam lòng chỉ biết chờ đợi cùng cô tịch trong tàn lụi như vậy để cho người bên gối nghĩ đến người khác…
“Đi, đi cung Tuyết Hàm.” Thượng Quan Mị thu lại thần sắc, nói với cung nữ phía sau. Đoàn người quay thân đi về phía cung Tuyết Hàm.
Gió thổi qua, đưa tới một trận hương hoa.
Cung Tuyết Hàm
Tuyết Hàm quận chúa đang ghé vào bên cạnh bàn, hai mắt vô thần nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ. Nàng nghe nói nữ nhân lỗ mãng trong phủ Tiêu Dao Vương kia bị trúng độc, nghe nói Thần ca ca canh giữ ở bên giường nàng ta không rời một bước, vì thế mà cả người tiều tụy…
Nàng hâm mộ muốn chết, nàng đố kỵ đến phát điên rồi.
Nếu như có thể, nàng tình nguyện bản thân trúng độc. Chỉ cần có thể đổi lấy thương tiếc của Thần ca ca, cho dù chỉ liếc nhìn nàng một cái cũng được. Chính là ánh mắt của hắn không có nàng, chưa từng có. Ngày trước hắn còn có thể cười, đối xử với nàng như muội muội. Nhưng không biết từ lúc nào, ngay cả cười hắn cũng keo kiệt cho nàng. Nàng không đáng để cho hắn cư xử ôn nhu sao?
Nếu có thể, nàng thà rằng mình chưa bao giờ gặp qua hắn, như vậy thì hiện tại đã không phải đau lòng đến thế.
“Hoàng hậu nương nương giá lâm.”
Bên ngoài cung, thanh âm lanh lảnh của thái giám kéo Tuyết Hàm còn đang ngơ ngẩn trở lại. Nàng ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa. Quả nhiên thấy cung nữ vây quanh Thượng Quan Mị đang đi đến. Nàng ấy mặc một bộ váy áo đỏ rực, cao quý nhưng vẫn không mất đi nét quyến rũ.
“Hoàng tẩu.” Tuyết Hàm đứng lên.
“Tuyết Hàm, muội làm sao vậy? Thần sắc không tốt lắm, muốn gọi ngự y đến xem hay không?”
Thượng Quan Mị vừa mới tiến vào đã nhìn thấy vẻ mặt Tuyết Hàm có chút tái nhợt, một bộ dáng tinh thần không tốt. Không khỏi buông xuống ức khí trong lòng, đi vài bước đến trước mặt Tuyết Hàm quận chúa, lo lắng quan sát nàng ấy.
“Cảm ơn hoàng tẩu quan tâm, Tuyết Hàm không có việc gì.” Tuyết Hàm quận chúa cười yếu ớt, lôi kéo tay Thượng Quan Mị ngồi vào một bên, lại sai cung nữ đưa trà Long Tỉnh thượng đẳng lên mới nói chuyện.
“Hoàng tẩu, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến cung Tuyết Hàm của muội vậy?”
“Tuyết Hàm, bổn cung muốn đi Tiêu Dao Vương phủ thăm hỏi Tiêu Dao Vương phi, muội có muốn đi theo ta không?” Thượng Quan Mị cầm ngược tay Tuyết Hàm quận chúa hỏi. Đúng vậy, nàng không yên lòng với hoàng đế. Nàng càng muốn nhìn một chút Tiêu Dao Vương phi kia là nữ nhân như thế nào? Chẳng những khiến Dạ Tinh Thần luôn không gần nữ sắc lấy nàng ta, sủng nàng ta, còn làm cho trái tim của hoàng thượng lãnh khốc cũng hướng về nàng ta.
Tuyết Hàm kinh ngạc, muốn nàng đi thăm nữ nhân đã cướp đi nam tử nàng yêu mến đương nhiên là trăm ngàn lần không muốn.
Thượng Quan Mị nhìn Tuyết Hàm mím môi, không nói một lời. Tiếp tục khuyên giải.
“Quận chúa, chẳng lẽ muội không muốn gặp Vương gia à?”
“Muội—“ Tuyết Hàm khẽ nhếch môi, nàng đương nhiên muốn gặp Dạ Tinh Thần.
“Cùng đi thăm hỏi một chút đi. Bây giờ tâm tình Vương gia rất không tốt, cần có người ở bên an ủi.”
“Được, vậy cùng đi.” Tuyết Hàm quận chúa nghe Thượng Quan Mị nói như vậy, tâm khẽ động, nếu như Bắc Tiểu Lôi không may trúng độc qua đời, vậy không phải nàng vừa vặn có thể thay thế nàng ta ư?
“Như vậy mới đúng nha.” Thượng Quan Mị nở nụ cười. “Đi thôi.”
Hai người đứng lên, mang theo mục đích riêng của mình đi Tiêu Dao Vương phủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Phi Cường Hãn
Luyến Nguyệt Nhi
Vương Phi Cường Hãn - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=vuong_phi_cuong_han__luyen_nguyet_nhi