Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Đạo Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 75 : Bí Mật Kinh Thiên
V
ương Hoành vốn đã có lòng muốn chết, nhưng bị Đỗ Hà bắt được nhất thời hoảng sợ.
Đối với những nhân vật chuyên đem đầu đặt trên lưỡi đao liếm máu, chết cũng không sợ, chỉ sợ rơi vào tay kẻ địch, bị tra tấn sống không bằng chết.
Đỗ Hà biết rõ điểm ấy, mới cố ý dùng đồ vật bí mật hắn mang theo trên người hấp dẫn sự chú ý của hắn, sau đó thừa cơ bắt giữ.
- Nói, điện hạ mà các ngươi nói là ai!
Đỗ Hà lắc lắc cánh tay còn lại của hắn, đè ép hắn gắt gao.
Vương Hoành bỗng nhiên giãy mạnh cánh tay, không để ý tới cánh tay bị gãy đoạn, hắn xoay đầu lại miệng há ra, một búng máu phun thẳng vào mặt Đỗ Hà, cùng một vật xen lẫn trong máu huyết bắn tới.
Đỗ Hà vội vàng tránh qua, thò tay chụp lấy vật mà hắn nghi ngờ là ám khí, trong lòng bàn tay mềm nhũn, không ngờ là nửa đầu lưỡi.
Vương Hoành cắn đứt chính lưỡi của mình!
Đỗ Hà không thể tưởng được Vương Hoành lại có thể ngoan tâm như thế, lắc đầu buông tay.
Đỗ Hà đã chém đứt một cánh tay của hắn, máu tuôn như suối, nếu không được nhanh chóng trị liệu tối đa sống không được mấy khắc nữa, hôm nay hắn còn đem đầu lưỡi của mình cắn đứt, cánh tay còn lại cũng đã gãy, hoàn toàn đã cắt đứt khả năng nói chuyện lẫn viết chữ của chính mình, hiển nhiên ý niệm muốn chết đã cực kỳ mãnh liệt.
Giờ này khắc này, mặc dù hắn có muốn nói hay muốn viết cũng không nói nên lời, viết cũng không viết ra được.
Vương Hoành thấy Đỗ Hà buông lỏng tay, lập tức đâm đầu đập vào cột trụ nhà, chết ngay tại chỗ.
Động tĩnh trong biệt viện đã khiến bên dưới khách sạn chú ý, vì vậy cũng có người lặng lẽ đi vào xem đến tột cùng, nhưng nhìn thấy thi thể nằm đầy trên đất, vội vàng bỏ chạy ra ngoài, chờ quan phủ đến.
Trong lòng Đỗ Hà biết nơi này không thể ở lâu, lau đi vết máu trên trán, trực tiếp xoay người bay lên nóc tiểu lâu.
- Ngươi…không có bị thương đi!
Vũ Chiếu ngồi trên nóc nhà, nghe rõ tiếng chém giết bên dưới. Biết rõ Đỗ Hà đang chiến đấu cùng đám người kia, rất sợ Đỗ Hà bị thương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trong lòng luôn bất ổn, nhiều lần nảy sinh ý nghĩ leo xuống xem thế nào.
Nhưng nàng cũng hiểu mình ở yên một chỗ mới là biện pháp tốt nhất, chỉ đành cưỡng chế xúc động ngồi yên trên nóc nhà chờ Đỗ Hà, không ngừng cầu thần phật hiển linh phù hộ.
- Không sao!
Đỗ Hà nhìn thấy ánh mắt tràn ngập lo lắng của Vũ Chiếu, an ủi cười:
- Máu trên người đều là của bọn hắn. Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta đi thôi!
Vũ Chiếu gật nhẹ đầu.
- Đắc tội!
Đỗ Hà lại ôm ngang người Vũ Chiếu.
Lần này nàng đã có chuẩn bị, cũng không kinh hoảng, chỉ tựa đầu vào ngực Đỗ Hà nhắm mắt lại.
Đỗ Hà thở mạnh một hơi, từ nóc nhà nghiêng người lăng không bay đi. Hắn vận chuyển nội lực, khinh công tăng lên tới cực hạn, mặc dù ôm theo một người nhưng một hơi bay thẳng tới cửa sau khách sạn, trực tiếp đá văng cửa sau, một đường chạy như bay, liên tục đi vòng ba đầu phố mới đi về tới chỗ khách sạn của mình.
Đỗ Hà vốn định buông Vũ Chiếu, lại phát hiện Vũ Chiếu đã ngủ yên trong lòng hắn. Vũ Chiếu vốn luôn bôn ba, từ Xuyên Trung đi thẳng tới Lạc Dương, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã gặp phải việc này, đã sớm mỏi mệt không sao chịu nổi.
Đỗ Hà lại một đường chạy như bay, nàng cũng không thoải mái, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp buông lỏng nên đã dễ dàng ngủ thiếp đi.
Nhìn vẻ mặt ngủ ngon say sưa của Vũ Chiếu, tâm tư thương hương tiếc ngọc của Đỗ Hà lại trỗi lên, hắn cũng không đành lòng đánh thức nàng, chỉ đành lặng lẽ tránh né tai mắt mang theo nàng về phòng mình, đặt lên giường, sau đó đi đốt sạch bộ y phục dạ hành dính máu.
Thật vất vả lấy tới tay hai món đồ vật, một quyển sách nhỏ cùng một phong thư dán kín.
Đỗ Hà thoáng do dự một chút, muốn mở ra, nhưng nếu mở ra rất có thể sẽ biết được bí mật kia, từ đó sẽ vĩnh viễn không còn ngày yên tĩnh, nhưng nếu không mở ra, bản thân bận rộn cả đêm nay không phải là uổng phí hay sao?
Đỗ Hà nghĩ tới đây, cũng không còn do dự dứt khoát mở phong thư.
Trong thư chỉ có một trang giấy, một trang giấy thật đơn giản, trên giấy là một hàng chữ viết chằng chịt rậm rạp là những con số kép, như mười, mười, năm, hai mươi mốt, mười bảy, ba…
Đỗ Hà xem qua không ít phim truyền hình phá giải cơ quan, liên hợp với quyển sách, hắn lập tức hiểu rõ dụng ý những con số kia.
Mười mười năm, chính là trang thứ mười, hàng thứ mười, chữ thứ năm.
Đỗ Hà dò tìm chữ bên trong sách, căn cứ theo mã hóa trong trang giấy, từng chữ từng chữ phiên dịch ra, mới dịch ra được sáu chữ, chân mày hắn liền nhíu lại.
Năm chữ theo thứ tự là văn – nhiều – cái – không – thiên – đại, căn bản không phải là một câu nối liền nhau.
- Chẳng lẽ là ta nghĩ sai rồi!
Đỗ Hà thấp giọng lẩm bẩm, trong lúc vô tình nhìn thấy quyển Tôn Tử binh pháp trên bàn, bừng tỉnh hiểu ra, lẩm bẩm:
- Ta thật ngu xuẩn, nơi này là cổ đại, đọc sách phải là đọc thẳng từ trên xuống dưới, không phải đọc ngang!
Mười mười năm hẳn phải là trang thứ mười, hàng thứ mười dựng thẳng, cùng chữ thứ năm mới phải.
Đỗ Hà căn cứ theo trình tự này, lại phiên dịch một lần nữa.
Lần này Đỗ Hà phát hiện mình đã tìm được phương pháp phiên dịch chính xác, sáu chữ rất nhanh được phiên dịch ra lần nữa, hợp lại đã hình thành một câu nói có ý nghĩa.
Đỗ Hà nín thở tập trung tinh thần suy nghĩ, phiên dịch từng chữ một, càng dịch đến cuối cùng, trái tim Đỗ Hà càng rét lạnh, trên trán tuôn mồ hôi, dịch xong chữ cuối cùng, Đỗ Hà đứng bật lên, cầm trang giấy vừa phiên dịch ra, nhìn mấy chục chữ ngắn ngủi bên trong, lại có chút không biết nên làm sao.
Chỉ thấy trên trang giấy viết:
- Trải qua nhiều lần suy nghĩ kỹ, quyết nghị nghe theo diệu kế của tiên sinh! Hắn ảnh hưởng vì nàng quá nhiều. Nàng còn sống một ngày, hắn khó động ý niệm phế lập. Thỉnh tiên sinh nhanh chóng mua được Huyết Giới Quả, giúp cho trọng dụng.
Mấy chục chữ ngắn ngủi này thoạt nhìn có vẻ như không rõ ràng, nhưng hai chữ phế lập đã ẩn ẩn vạch trần hết thảy.
Hai chữ “phế, lập” xưa nay chỉ có một ý nghĩa, đó chính là đế vương phế hoàng hậu, thái tử, chư hầu hoặc đại thần phế đi cựu quân lập tân quân.
Liên tưởng đến chữ điện hạ trong miệng Vương hộ vệ cùng tên gian thương, ý tứ hai chữ “phế lập” càng miêu tả được sinh động.
Có thể khẳng định, hai chữ “phế lập này” là chỉ việc phế lập thái tử.
Mà câu nói “nàng ảnh hưởng hắn quá nhiều, nàng còn sống một ngày, hắn khó động ý niệm phế lập”.
“Hắn” và “Nàng” là chỉ người phương nào, đáp án đã rõ rành rành.
Người có quyền lực phế lập thái tử, tất nhiên chính là Đại Đường hoàng đế Lý Thế Dân. Mà chữ “Nàng”, cũng không khó đoán. Người ảnh hưởng sâu sắc đối với Lý Thế Dân, hơn nữa còn toàn lực ủng hộ Lý Thừa Càn chỉ có hai người, Trưởng Tôn hoàng hậu cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ.
Hiển nhiên Trưởng Tôn Vô Kỵ xa xa không có lực ảnh hưởng như Trưởng Tôn hoàng hậu, chữ “Nàng” tất nhiên phải là Trưởng Tôn hoàng hậu.
Những lời này hiển nhiên là ám chỉ sự tồn tại của Trưởng Tôn hoàng hậu quan hệ tới mấu chốt phế lập thái tử, cần phải gạt bỏ.
Đỗ Hà không biết Huyết Giới Quả là vật gì, nhưng mười phần là độc dược có thể hạ độc chết người mà không cho người khác phát giác.
Đây rõ ràng là một phong thư mưu đồ bí mật ám hại hoàng hậu!
Trời ạ!
Vấn đề này xem như đại sự rồi!
Đỗ Hà thật không biết là mình gặp vận rủi, hay là vận khí phân chó, hắn chỉ nghĩ trừng trị tên gian thương kia một chút mà thôi, nhưng lại lấy được bức thư mưu đồ ám hại hoàng hậu!
cuonghv
Đại Đường Đạo Soái
-- o --
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Đạo Soái
Đạo Soái Nhị Đại
Đại Đường Đạo Soái - Đạo Soái Nhị Đại
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_dao_soai__dao_soai_nhi_dai