Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Căn Hầm Tối
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 74
T
racy gạt nút thắt của chiếc khăn quấn đầu sang một bên, bấu mũi giày xuống đất, giạng chân ra và dựng thẳng vai. Rồi cô lấy lại tinh thần để chuẩn bị bắn súng.
“Cô sẵn sàng chưa, Đứa Trẻ?” Phụ trách trường bắn hỏi. “Tôi có thể giảng lại cho cô toàn bộ trình tự nếu cô cần. Tôi biết rằng sẽ rất dễ nhầm lẫn khi phải nhớ tất cả trong đầu. Chúng tôi đều mong muốn sự công bằng cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người mới bắt đầu.”
Một tháng sau khi Tracy trở lại Seattle, nắng đang xuyên qua những tán cây trong buổi sáng sớm ngày thứ Bảy. Ánh nắng càng làm tăng thêm vẻ bí hiểm bên ngoài những cửa tiệm giả được xây để tái dựng lại không khí của một thị trấn miền Tây và đổ bóng lên khoảng một tá thí sinh khác. Họ mặc đồ cao bồi của những năm 1800, trò chuyện rôm rả và đang chuẩn bị cho lượt bắn của mình.
Qua cặp kính xạ thử màu vàng, Tracy nhìn về phía những mục tiêu của mình một lần nữa. “Chắc chắn rồi.” Cô đáp, cảm thấy ông ta cũng muốn chỉ lại cho cô từ đầu. Bên cạnh đó, cha cô đã dạy cô rằng hãy tận dụng tất cả những lợi thế có thể khi thi đấu.
“Mỗi mục tiêu hai phát.” Ông ta nói. “Sau đó cô đi tới bàn thứ hai và dùng súng săn để bắn hạ những tấm bia mộ đằng kia. Sau khi hoàn tất, cô sẽ chạy đến trước cửa tiệm đằng kia để bắn năm mục tiêu màu da cam qua cửa sổ. Mỗi mục tiêu một phát.”
“Cảm ơn ông.” Cô nói. “Tôi nghĩ là tôi hiểu rồi.”
“Được rồi.” Ông ta lùi lại và hô lên. “Xạ thủ sẵn sàng.”
“Sẵn sàng.” Cô nói.
“Quan sát viên sẵn sàng.”
Ba người khác ngẩng đầu lên rồi tiến về phía trước. “Sẵn sàng.”
“Chờ hiệu lệnh của tôi.” Phụ trách trường bắn tiếp tục. “Cô có muốn nói câu gì không?”
“Câu gì?” Cô hỏi lại.
“Là một câu để cho tôi biết rằng cô đã sẵn sàng. Một vài người nói những câu đại loại như ‘Tao ghét rắn’. Tôi thì vẫn thường nói “Anh bạn, chúng ta nói chuyện bằng kẹo đồng đi!” Câu đó lấy từ phim Bảy tay súng huyền thoại.”
Cô suy nghĩ về câu mà cô luôn hét lên trong các cuộc thi, cũng là câu mà Rooster Cogburn đã nói trong phim Báo thù ngay trước khi ông nổ súng trên cánh đồng hoang. Rút súng ra đi, đồ chó đẻ!
“Vâng, tôi có một câu như vậy.”
“Được rồi. Hãy hô lên khi cô sẵn sàng.”
Cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Cô hét lên:
“Tôi không sợ bóng tối!”
Đồng hồ bấm giờ kêu bíp. Cô chộp lấy khẩu súng trường trên mặt bàn, bắn rồi lên đạn viên thứ hai ngay khi viên thứ nhất trúng vào mục tiêu nghe ‘tinh’ một tiếng. Cô bắn trúng mục tiêu đó lần nữa, lên đạn, rồi cứ thế bắn liên tiếp cho tới khi cả bốn mục tiêu còn lại đều trúng đạn hai lần. Sẵn đà đó, cô cầm khẩu súng săn đặt trên cái bàn tiếp theo, hạ gục tấm bia đầu tiên. Trước khi nó kịp chạm đất, cô đã giải quyết tấm bia thứ hai bằng một phát súng nổ đinh tai. Cô đặt khẩu súng săn xuống rồi nhanh chóng chạy đến chỗ cửa tiệm giả, bước vào trong. Cô đứng thẳng vai trước cửa sổ, rút hai khẩu súng lục từ hai bên hông. Cô bắn qua cửa sổ, sau những tiếng nổ thì năm mục tiêu lần lượt trúng đạn.
Cô xoay súng rồi tra chúng trở lại vỏ bao.
“Ngưng!” Phụ trách trường bắn hô to.
Không một ai khác nói câu nào. Tất cả mọi thí sinh đều đứng nhìn Tracy.
Những làn sương khói buổi sáng sớm đem lại mùi thuốc súng quen thuộc. Ba quan sát viên đều giơ một nắm đấm, quay sang nhìn những quan sát viên còn lại như không dám tin chắc.
Tracy không có chút nghi ngờ gì. Cô biết mình không hề bắn trượt mục tiêu nào.
Phụ trách trường bắn nhìn đồng hồ bấm giờ rồi nhìn sang một thí sinh khác như thể không tin vào mắt mình, rồi lại nhìn đồng hô lần nữa.
“Sao vậy Rattler?” Câu hỏi đến từ một thí sinh lớn tuổi đang ngồi trên thùng rượu. Ông ta ngồi giạng chân, tay đặt trên đùi. Biệt danh cao bồi của ông ta là ‘Nhà Cái’ vì ông ta đội chiếc mũ quả dưa và mặc bộ đồ màu đỏ với sợi dây đồng hồ quả quýt bằng vàng.
“Nó bị hỏng à?” Ông ta hỏi. Bộ ria mép cong vút của ông ta động đậy và miệng ông ta nhếch lên thành một nụ cười toe toét.
“Hai mươi tám phẩy sáu.” Rattler nói.
Những thí sinh khác nhìn Tracy rồi lại nhìn nhau. “Ông chắc chứ?” Một trong số họ thắc mắc.
“Không thể nào.” Một người khác nói. “Phải không?”
Tracy đã nhanh hơn người bắn nhanh nhất tận sáu giây, nhưng vẫn chậm hơn ba giây so với thành tích tốt nhất của cô khi cô thi đấu một cách nghiêm túc.
“Cô bảo tên cô là gì?” Người phụ trách hỏi.
Tracy bước ra khỏi cửa tiệm và cất khẩu súng Colt của mình. “Đứa Trẻ.” Cô đáp. “Chỉ đơn giản là Đứa Trẻ.”
Khi ánh nắng mặt trời dần tắt, Tracy kéo chiếc xe chở súng đạn lăn trên mặt đá sỏi để đi về hướng bãi đỗ xe. Đó chính la chiếc xe kéo mà tự tay cha cô đã làm cho cô. Cô đã lấy nó ra từ trong nhà kho cùng với những khẩu súng của mình và những đồ đạc khác của gia đình. Cô đã chuyển sang một căn nhà có hai phòng ngủ ở Tây Seattle và cần có đồ nội thất để bày biện. Nó có một cái sân rất to để dành cho những lần Rex và Sherlock đến thăm.
Nhà Cái, người đã theo dõi Tracy trong suốt cuộc thi, tiến đến bên cô từ phía sau.
“Cô đi về à?”
“Tôi đang chuẩn bị.” Cô nói.
“Nhưng họ còn chưa tuyên bố người thắng cuộc.”
Cô mỉm cười.
“Chúng tôi sẽ làm gì với chiếc khóa thắt lưng?”
“Có phải hôm nay cháu gái của ông cũng bắn súng không?”
“Đúng.”
“Cô bé bao nhiêu tuổi rồi?”
“Vừa tròn mười ba, nhưng con bé đã biết bắn súng từ hổi mới biết đi.”
“Hãy tặng nó cho cô bé.” Tracy nói. “Bảo cô bé đừng bao giờ bỏ cuộc.”
“Tôi rất cảm ơn điều đó.” Ông ta nói. “Hai mươi năm trước, tôi có nhìn thấy một xạ thủ. Cô ấy tên là Kid Crossdraw, tôi nhớ vậy. Nhưng mọi người đều gọi cô ấy là ‘Đứa Trẻ’.”
Tracy dừng bước.
Ông ta mỉm cười rồi tiếp tục: “Tôi nhìn thấy cô ấy ở Olympia. Xạ thủ giỏi nhất mà tôi từng thấy cho tới bây giờ. Nhưng tôi không nhìn thấy cô ấy thêm lần nào nữa. Cô ấy có một người cha và một người chị cũng bắn súng rất giỏi. Cô có biết gì về cô ấy không?”
“Tôi biết.” Tracy nói. “Nhưng ông nhầm rồi.”
“Về chuyện gì?”
“Cô ấy vẫn đang là xạ thủ giỏi nhất.”
Nhà Cái đưa tay vuốt một đầu bộ ria mép của mình. “Tôi rất muốn gặp lại cô ấy. Cô có biết sắp tới cô ấy sẽ thi đấu ở đâu không?”
“Tôi biết.” Tracy nói. “Nhưng có lẽ ông sẽ phải đợi một chút đấy. Bây giờ cô ấy đang nhắm bắn những mục tiêu cao hơn.”
Chương trước
Mục lục
Căn Hầm Tối
Robert Dugoni
Căn Hầm Tối - Robert Dugoni
https://isach.info/story.php?story=can_ham_toi__robert_dugoni