Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Yêu Cấp 2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 74: Hoa HồNg Đen
S
au tiếng la thất thanh của Quỳnh, tiếng súng đã vang lên, nó quay mặt lại và tưởng chừng viên đạn bắn thẳng vào mình. Nhưng không, ai đó đã lao ra nhận viên đạn thay nó, dòng máu tươi phụt ra ướt đẫm cả áo, viên đạn đã ghim vào bắp tay trái của người đó. Sự việc diễn ra quá nhanh khiến không ai kịp trở tay, nó sững sờ nhìn dáng người cao lớn đó, người này chẳng phải là …….
– Tôi đã nói em bao nhiêu lần, mạng em là của tôi!
Một giọng nói ngang tàn quen thuộc, người đó quay lại mặt đối mặt với nó, đôi mắt xám khói vô hồn kia, mái tóc xanh đậm, khuôn mặt ngang tàn hống hách! Yun đã nhận viên đạn thay nó, không tỏ ra chút đau đớn lại còn có biểu hiện tức giận trên mặt. Nó nhìn Yun, đầu óc trống rỗng, đôi mắt tím khẽ rung rinh, mái tóc bạch kim dính đầy máu, khuôn mặt lấm lem những vết máu khô!
– Hahahaha, các người điên rồi! Sao lại để bị thương vì con nhỏ ngu xuẩn kia chứ? Thật điên khùng! – Nhân hét lên
– Mẹ kiếp! – Kai gằn giọng
Anh lúc này bước tới về phía Nhân, khuôn mặt vô hồn, lãnh đạm khiến người khác sợ hãi khi nhìn. Anh nhếch mép cười nửa miệng nhìn Nhân:
– Im đi con khốn! Để tao nói ày biết một sự thật, ba mẹ mày vẫn chưa chết! Tất cả chỉ là vở kịch do ba mẹ mày nhờ tao giúp đỡ! – Anh nói
– Anh …. Anh nói dối! – Nhân hét lên
– Câm mồm mày lại! Mày giết bao nhiêu người vô tội, làm hại đến em gái tao, kết cục không tốt tí nào! Đừng nghĩ tao không biết mày làm việc cho ai! – Anh nắm tóc Nhân
– Hahahahahaha, vậy sao? Đúng thế, họ thuê tôi để giết các người! Cái giá mà các người phải trả, đừng nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây. Sẽ còn dài lắm! – Nhân nói
Nó lắng nghe từng lời nói xung quanh, thuê sao, ba mẹ Nhân chưa chết? Vậy là ba mẹ nó chết oan? Tất cả là vở kịch? Sự hoảng loạn dâng trào bên trong nó, cả thân thể run bần bật lên.
– Tao sẽ ày đi trước! Đồ bẩn thỉu!
Sau câu nói đó, anh không ngần ngại cầm trên tay thanh kiếm cắt đứt đầu Nhân ra. Cảnh tượng thật kinh hoàng, máu chảy lênh láng từ cổ, trên tay Anh là đầu của Nhân, nó trợn to mắt nhìn! Anh thả cái đầu xuống đất:
– Đem thân thể ba mẹ Như ra đem về an táng, đốt ngôi nhà này đi. Đừng để bọn cảnh sát tìm được gì! – Anh ra lệnh
– Vâng! – Kino nói
Yun một tay cầm chặt chỗ bị bắn, máu đỏ nhuộm bàn tay. Hắn thì vẫn lo lắng hỏi han Quỳnh, nó nhìn cảnh đó mà cảm thấy trái tim bị ai đó bóp nghẹn lại!
– Yun, ra xe cầm máu đi! – Anh bước tới
– Ừ! – Yun bước đi
Kai cùng Yun bước ra khỏi căn nhà gỗ, bên trong chỉ còn 4 người, nó vẫn thất thần nhìn hắn và Quỳnh! Thật bi kịch, cứ tưởng sẽ chết ở đây nhưng không, ông trời vẫn muốn nó sống để chịu cái nỗi đau không ai thấu. Quỳnh lúc này quay sang đi lại chỗ nó:
– Như, thật sự cảm ơn mày! – Quỳnh nói
– À, không có gì! – Nó mỉm cười
– Mày không sao chứ? – Hắn nói
– Không sao! – Nó nói
– Nếu không có mày không biết tao ra sao nữa! Thật sự cảm ơn! – Quỳnh khóc
– Có gì đâu khóc! Nín đi! – Hắn ôm Quỳnh
Nó cười nhạt, đáng lẽ nó là người nên khóc chứ? Nhưng sao lại không thể khóc? Nó không thể để bản thân yếu đuối trước mặt hắn, không bao giờ! Anh bước tới đứng bên cạnh nó:
– Trường, em đưa Quỳnh về cho cô bé nghỉ ngơi đi! – Anh nói
– Dạ! Chuyện bọn cớm anh để bên em lo, còn ở đây nhờ anh! – Hắn nói
– Được vậy thì cảm ơn em rồi! – Anh cười
– Tụi em đi trước! Gặp lại sau! Tạm biệt! – Hắn cười
– Về trước nha Như! Giữ gìn sức khoẻ – Quỳnh nói
– Mày cũng vậy! – Nó cười nhạt
– Lo lắng cho bản thân đi! Con heo ngốc! – Hắn đùa
Nó không trả lời chỉ mỉm cười, bao lâu rồi nó mới cái tên gọi đó, bao lâu rồi mới nhìn thấy hắn, bao lâu rồi mới nghe giọng nói đùa đó? Bao lâu rồi, nó cũng không biết! Hắn cùng Quỳnh rời khỏi, nó vẫn nhìn theo bóng dáng của cả 2 cho đến khi đi khuất! Mắt bỗng cay, nó cố gắng kìm những giọt nước mắt kia lại ….
– Nhóc con …. – Anh nói
– Sao 2? – Nó cố gắng bình tĩnh
– Đừng tỏ vẻ bản thân ổn nữa! – Anh ôm chầm lấy nó
Như bị kích động thêm, nó khóc nức nở, thật sự là mệt mỏi. Mệt mỏi với tất cả, sau ngày hôm nay nó còn lại gì? Anh ôm lấy con nhóc đang khóc oà trong lòng, anh cũng đau nhưng không thể làm gì cho nó, lúc này chỉ có thể bên cạnh an ủi, động viên. Nỗi đau mất đi cha mẹ ngay trước mắt, không ai có thể xoa dịu nó …
– Nhóc con ngoan, ba mẹ em sẽ yên nghỉ! – Anh nhẹ nhàng nói
– Tất cả là do em, nếu em mạnh mẽ hơn, nếu em kiên quyết hơn, họ sẽ không phải chịu những thứ như vậy! Nếu như em là người chịu những viên đạn, họ sẽ không chết! Và nếu như em không tồn tại, sẽ không có gì xảy ra …
– Đừng nói như vậy, họ vui khi có em! Anh, Key, Ngọc và nhiều người cũng vậy!
– Không, không đâu!
Nó phủ nhận những lời an ủi của Ken, nó nhận tất cả về mình dù là do nó hay không! Bỗng cơ thể run bần bật lên, tay chân tím lại, mặt trắng xanh như người kết, những vết thương tuôn máu ra, tim đau! Nó cầm chặt áo anh lại, răng cắn chặt môi chịu đựng cơn đau tim
– Như, em sao vậy? – Anh bất ngờ
– 2…… Em …. Em …..
Nó ngất đi, nhịp tim chậm dần, hơi thở yếu đi! Anh hoảng loạn bồng nó trên tay chạy ra bên ngoài, ai nấy đều nhìn về anh:
– Bệnh viện! NHANH ĐI!
Anh mất bình tĩnh, người của anh nhanh chóng đứa xe tới chở anh và nó đi! Yun cùng những người khác bất ngờ, đã lâu rồi mới thấy anh như thế!
– Kino ở lại dọn dẹp, Kai theo anh đến bệnh viện! – Yun nói
– Vâng!
Yun nhanh chóng đưa Kai chạy theo đến bệnh viện! Xe vừa đến bệnh viện anh liền bồng nó trên tay đạp cửa xe không ngần ngại lao thẳng vào trong:
– Thưa anh, xin anh ngồi bên ngoài! – Một cô y tá nói
– ĐƯA CON BÉ NÀY VÀO CẤP CỨU! GỌI ÔNG LƯU XUỐNG ĐÂY! – Anh hét lên
– Nếu anh còn la hét chúng tôi sẽ đuổi anh khỏi đây! – Cô y tá nói tiếp
– Trước khi đuổi được tôi, không chừng đầu lìa khỏi cổ đấy! – Anh trừng mắt
Cô y tá hoảng loạn vì lời hăm doạ của Anh. Mọi người đều chú ý vào anh, chiếc áo sơ mi thấm đẫm máu, cô bé trên tay đầy vết thương đang chảy máu, nhìn sơ họ có thể biết có chiến tranh vừa xảy ra ==! Từ phía cuối hành lang, một vị bác sĩ già bước tới
– Sao lại ồn ào vậy? – ông ta nói
– Dạ xin lỗi! – Cô y tá nói
Ông ta nhìn anh rồi ngạc nhiên, mặt anh tối sầm lại nhìn chằm chằm vào ông ta!
– Cậu Bạch! Xin thứ lỗi vì hành động vô ý! – Ông bác sĩ sợ hãi
– CÁC NGƯỜI MÀ KHÔNG CỨU CON BÉ LÀ ĐỪNG MONG SỐNG YÊN! – Anh quát
– Mau đưa vào cấp cứu! – Ông bác sĩ nói
Cả bệnh viện náo loạn lên, trên băng ca nó nằm yên bất động, hơi thở yếu dần. Nó được đưa vào phòng cấp cứu, anh ngồi ở dãy ghế bên ngoài lòng đầy lo lắng! Yun cùng Kai lúc này chạy vào:
– Sao rồi? – Yun hỏi
– Vừa mới vào thôi! – Anh thở dài
– Anh đừng lo lắng quá! – Kai an ủi
– Ở nhà biết chưa? – Anh hỏi
– Chắc biết rồi! – Kai nói
– Nghe nói ba mày, ba tao, ba má thằng Key đã lên máy bay để về đây rồi! Ba mẹ Tuấn Anh mai sẽ đi! – Yun nói
– Lớn chuyện rồi đây – Anh thở dài thườn thượt
– Anh Yun đi cầm máu đi, để như thế không tốt đâu! – Kai lo lắng
– Không sao, lúc nãy lấy viên đạn ra rồi! – Yun cố chấp
Bên trong phòng cấp cứu, tiếng máy tăng nhịp tim, tiếng nhịp tim, tiếng là hét của các vị trưởng khoa! Họ đang phải đấu tranh với thần chết giành lại nó nếu không họ sẽ đi theo nó:))!
Nó vẫn chìm vào cơn bất tỉnh, nó đang ở một cánh đồng hoa hồng trắng như mọi lần! Nhưng hoa hồng trắng đã mọc đầy gai lên thân thể nó, như để bảo vệ, tạo một lớp vỏ bọc không ai phá vỡ được. Hoa hồng trắng lấm lem đầy máu, đan xen ở cánh đồng vô tận, nó thấy một vài hoa hồng đã chuyển màu. Hoa hồng đen huyền bí ở giữa muôn vàn hoa hồng trắng tinh khiết! Giống như nó, một người con gái đã có một tâm hồn tinh khiết giờ đã úa màu. Không còn tinh khiết, không còn trong sáng, chỉ còn lại tổn thương và bi kịch sau tất cả. Nó nhìn sang cánh cổng, như giấc mơ lúc trước, cánh đồng hoa hồng đỏ, người con trai đứng ở phía bên kia cánh cổng sắt đầy gai kia. Bóng dáng người con trai đó quen thuộc đến mức khó tả và rồi có một người phụ nữ xuất hiện bên cạnh, mái tóc xõa dài phấp phới trong gió!
Ngọn gió vô tình thổi ngang qua, cánh hồng bay lên không trung tạo nên khung cảnh thật bí ẩn.
– Như, hãy đi tìm chiếc hộp …
giọng nói quen thuộc, giọng nói nó đã nghe trong suốt 14 năm qua. nhìn xung quanh, không có ai cả, chỉ có nó lạc lõng giữa cánh đồng trắng, nước mắt tuôn trào …
– mẹ, ba đừng bỏ con
nó thét gào lên, quỳ xuống mặt đất, những giọt nước mắt của sự bất hạnh tuôn ra! mất hết tất cả, không còn lại gì ….
– hãy tìm chiếc hộp đó!
– mẹ, mẹ, mẹ đưa con theo với!
– hãy tìm chiếc hộp, nó sẽ dẫn con đến với thân thế của mình!
nó bước đi thất thần, cố gắng chạy hết con đường dài vô tận, nó muốn thấy hình bóng của họ dù chỉ là một lần. bước chân chứa đầy sự đau khổ, con đường vô tận không có điểm dừng! chỉ có nó và hoa hồng, màu trắng tinh khiết …
– tại sao lại là tôi? tại sao chứ
thét gào lên rồi bật khóc nức nở, như một đứa con nít! từ nay sẽ không còn ai bên nó, không ai gạt đi nước mắt mỗi khi nó buồn, không ai gọi nó dậy, không còn những món ngon và nó không còn được cất tiếng gọi cha mẹ …
bầu trời trong xanh, ánh nắng nhẹ làm rõ giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt … mọi thứ chỉ còn lại là tuyệt vọng! bất giác nó tiến đến bờ thềm, thả người nằm đè lên hoa hồng. máu tuôn ra nhuộm màu, không còn là trắng tinh khiết, mà là đỏ rực! nhưng màu đỏ dần chuyển thành màu đen … cánh đồng trắng đã nhuộm màu đen, bầu trời trong xanh kia cũng đã che phủ bởi những đám mây xám.
Nó, Kha Thảo Như, người con gái đã mang trong tim hàng ngàn sự tổn thương, đau khổ, tuyệt vọng. trái tim đã đóng băng, liệu sẽ có ai đập vỡ được lớp băng đó …?
~
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Yêu Cấp 2
Ken
Tình Yêu Cấp 2 - Ken
https://isach.info/story.php?story=tinh_yeu_cap_2__ken