Chương 73
ứng lặng im sau đài chỉ huy, Reilly nhìn de Angelis và viên thuyền trưởng chiếc Karadeniz, một anh chàng hộ pháp tên Karakas với mái tóc đen dày và bộ ria mép rậm rịt, đang chồ trên màn hình rađa của chiếc tàu tuần tra để lựa chọn mục tiêu kế tiếp của họ.
Có quá nhiều mục tiêu. Màn hình rada nhấp nháy hàng chục đốm sáng màu xanh lá. Một số đốm sáng này có kèm theo các mã nhỏ gồm cả chữ và số đã được số hóa cho biết đó là một con tàu có hệ thống thu phát tín hiệu hiện đại. Khi sử dụng cơ sở dữ liệu tàu thuyền và của Đội Bảo vệ Bờ biển, việc nhận dạng và loại trừ những con tàu như vậy dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng rất ít, năm thì mười họa mới có một chiếc như vậy. Chiếm số lượng áp đảo, những tiếp điểm trên màn hình chỉ là những đốm sáng không tên biểu thị cho hàng trăm chiếc tàu đánh cá và thuyền buồm tập trung dày đặc trong vùng biển nổi tiếng này. Tìm được chiếc tàu có Tess và Vance trong hàng trăm chiếc tàu đó, Reilly biết, không phải là chuyện dễ.
Đây là ngày thứ sáu Reilly lênh đênh ngoài biển, anh thấy, như vậy quá nhiều. Reilly nhanh chóng nhận ra chắc chắn rằng mình không phải một thủy thủ dày dạn kinh nghiệm, hoàn toàn không, nhưng Reilly vẫn trụ vững chỉ vì trời yên biển lặng kể từ khi họ bắt đầu công việc truy tìm và, may thay, được quay trở lại đất liền lúc đêm về. Mỗi ngày, họ dong thuyền ra khỏi Marmaris từ sáng sớm và chạy đi chạy lại dọc theo bờ biển từ vịnh Hisaronu đến phía Nam khu vực Mười Hai Đảo. Chiếc Karadeniz, một chiếc tàu tuần tra dòng SAR – 33, màu trắng đục có sọc đỏ rộng ở bên hông, kế bên dòng chữ kẻ đậm Sahil Gũvenlik, những con chữ không thể lầm lẫn – tên chính thức Đội Bảo vệ Bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ – loại tàu siêu tốc, khá tiện nghi, và có thể hoạt động bao phủ vùng biển rộng lớn một cách đáng kinh ngạc trong một ca tuần tiễu trong ngày. Những chiếc tàu khác đóng căn cứ tại hai cảng Fethiye và Antalya thì lùng sục xa hơn về hướng Đông. Những chiếc trực thăng Agusta A-109 cũng tham gia, thực hiện những chuyến bay quan sát bằng mắt thường ở cao độ thấp và báo động cho các xuồng máy cao tốc về những phát hiện đầy hứa hẹn.
Sự phối hợp giữa các thành phần khác nhau từ trên không, dưới biển và trên mặt đất trong cuộc truy tìm gần như không có một khiếm khuyết nào; Đội Bảo vệ Bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ rất dày dạn kinh nghiệm trong công tác tuần tra vùng biển náo nhiệt này. Quan hệ giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ bao giờ cũng là mối quan hệ dưới mức thân thiện, vùng phụ cận quần đảo Dodecanese của Hy Lạp luôn là nguồn gốc của những cuộc tranh chấp về khai thác cá và du lịch. Thêm vào đó, bọn buôn người bất hợp pháp – chuyên tổ chức nhập cư lậu cho những đám di dân tuyệt vọng vào Hy Lạp và phần còn lại của Liên minh châu Âu từ nước Thổ vẫn chưa gia nhập EU – rất ưa chuộng cái eo biển hẹp ngăn cách giữa hai quốc gia này. Hơn nữa, có quá khu vực cần phải kiểm soát, và hầu hết tàu bè lưu thông đều là những du thuyền bình thường, không có người trực liên lạc bằng máy vô tuyến, việc sàng lọc chúng quả là một nỗ lực nặng nề và khổ ải.
Khi tay kỹ thuật viên rađa mải mê nhìn vào mấy tấm biểu đồ bên cạnh màn hình và anh chàng nhân viên đài trao đổi với phi hành đoàn của một trong các trực thăng, Reilly bước xa khỏi màn hình, nhìn qua cửa lính chắn gió chiếc Karadeniz. Anh ngạc nhiên khi thấy dường như thời tiết đang trở nên xấu đi ở hướng Nam. Một bức tường mây tối sầm nằm ngay trên chân trời, ngăn cách ở giữa là một dải sáng vàng rực rỡ. Cảnh tượng trông có phần hư hư ảo ảo.
Reilly gần như cảm nhận được sự hiện diện của Tess, và việc biết nàng đang ở đâu đó ngoài kia, vừa như trong tầm tay vừa như không thể với tới được khiến anh bực tức. Reilly băn khoăn tự hỏi không biết ngay lúc này Tess đang ở đâu và làm gì. Nàng và Vance đã tìm ra chiếc Falcon Temple chưa? Họ đang trên đường đến… đâu nhỉ? Họ sẽ làm gì với “nó” nếu tìm được? Họ sẽ công bố khám phá của họ với thế giới như thế nào? Reilly đã suy nghĩ rất nhiều về những gì sẽ nói khi gặp lại Tess, nhưng, cũng thật ngạc nhiên khi anh nhận ra rằng nỗi giận dỗi trước đây do bị bỏ rơi đã nguôi ngoai từ lâu. Tess có những lý do của nàng. Anh không đồng ý với nàng, nhưng tham vọng của Tess là một phần bản chất của nàng và chính nó đã tạo nên con người nàng.
Reilly nhìn xuyên qua buồng lái ra phía đầu kia con tàu, những gì nhìn thấy làm anh cảm thấy không yên tâm. Xa về hướng Bắc, bầu trời tối sầm lại một cách đáng ngại. Mặt biển như một lớp vân cẩm thạch màu xám, những con sóng bạc đầu nhấp nhô ở phía xa. Reilly nhận thấy người lái chiếc tàu liếc nhìn một người đàn ông khác trên đài chỉ huy, anh đoán là viên thuyền phó, gật đầu ra dấu về hiện tượng đang xảy ra. Dường như họ bị kẹp giữa hai kiểu thời tiết xấu đối ngược nhau. Những cơn bão xuất hiện cùng lúc ở hai hướng và cùng tiến về phía họ. Reilly lại nhìn thấy người lái tàu, lúc này tỏ ra khá mất bình tĩnh. Trong khi đó, tay thuyền phó đã đến bên Karakas và rõ ràng đang thảo luận với viên thuyền trưởng về cơn bão.
Viên thuyền trưởng nhìn phong vũ biểu và rađa báo thời tiết rồi trao đổi vài câu với hai thuyền viên của mình. Reilly liếc về phía de Angelis, ông cha cố hiểu ra và dịch lại cho anh những lời trao đổi đó.
“Tôi nghĩ, hôm nay chúng ta phải về sớm hơn so với dự định. Có vẻ như chúng ta không chỉ có một mà là hai cơn bão khá hung dữ, cả hai đang tiến nhanh về phía chúng ta.” Ông khâm sứ Tòa Thánh nhìn Reilly, nhíu mày, ngập ngừng lên tiếng. “Nghe quen quen đúng không?”
Reilly cũng đã nghĩ đến mối liên hệ này trước khi de Angelis đề cập đến. Nó giống một cách đáng lo ngại với những gì Aimard mô tả trong lá thư. Anh thấy Plunkett đang hút thuốc trên boong, ánh mắt có vẻ lo lắng khi nhìn thấy cơn bão tụ lại. Quay về phía buồng lái, Reilly nhìn thấy viên thuyền phó và tay lái tàu chăm chú vào một mớ màn hình và các con số trên đồng hồ. Việc đó và những cái liếc thường xuyên về phía những đám mây đen tích tụ dần đang nói với Reilly rằng những cơn bão làm cả hai lo lắng. Ngay lúc đó, anh chàng kỹ thuật viên rađa kêu to về phía viên thuyền trưởng và lắp bắp cái gì đó bằng tiếng Thổ. Karakas bước vội về phía bảng điều khiển, de Angelis cũng vậy. Reilly không nhìn vào cơn bão trước mặt nữa mà đi cùng với họ.
Theo sự diễn giải tóm tắt của viên thuyền trưởng thì tay kỹ thuật viên chỉ cho họ biểu đồ anh ta đã đánh dấu được hoạt động của vài con tàu mà anh ta đang theo dõi. Anh ta đặc biệt chú ý một con tàu có cách di chuyển kỳ lạ. Nó dành khoảng thời gian đáng kể chỉ chạy lên chạy xuống trong một vùng biển hẹp. Chuyện này, về căn bản, cũng không phải là bất thường. Có khả năng đó là một tàu đánh cá, đang cào vét khu vực ưa thích theo lệnh của viên thuyền trưởng. Nhiều điểm trên màn hình cũng biểu lộ y như vậy. Nhưng anh chàng kỹ thuật viên nhận thấy ngược lại với vài ngày trước, cái điểm sáng mà anh ta cho là con tàu đó, hẳn phải chạy lên chạy xuống vài giờ đồng hồ trong vùng biển đặc biệt đó trước khi đổi hướng và rà soát khu vực khác, nhưng con tàu mà giờ anh ta đang theo dõi lại đứng yên suốt hai giờ đồng hồ qua. Hơn nữa, trong bốn chiếc tàu ở khu vực đó thì ba chiếc đang rời khỏi đó, có lẽ chúng đã phát hiện ra những cơn bão đang đến gần. Chiếc thứ tư – cái điểm sáng nghi vấn kia – vẫn cứ ì ra ở đó.
Reilly vươn tới để nhìn gần hơn. Anh thấy ba điểm sáng khác quả thực đang di chuyển. Hai cái hướng về phía đất liền Thổ Nhĩ Kỳ, cái thứ ba hướng về đảo Rhodes của Hy Lạp.
Trán de Angelis nhăn tít lại lúc nghiền ngẫm thông tin vừa nhận được. “Bọn chúng đấy,” ông ta nói với vẻ cả quyết lạnh người khi Plunkett bước vào. “Và nếu chúng không di chuyển, đó là vì chúng đã phát hiện ra cái mà chúng tìm kiếm.” Ông ta quay sang Karakas, trừng mắt lên. “Bọn chúng cách bao xa?”
Karakas nhìn màn hình bằng con mắt nhà nghề. “Khoảng bốn mươi hải lý. Trong vùng biển này, tôi ước lượng có thể mất hai giờ rưỡi. Nhưng thời tiết sắp biến chuyển tồi tệ hơn. Chúng ta có lẽ phải quay về trước khi đến được chỗ họ. Kim phong vũ biểu đang xuống rất nhanh, tôi chưa bao giờ gặp tình trạng như thế này cả.”
De Angelis chen vào ngay tức khắc. “Tôi không quan tâm. Gọi một chiếc trực thăng để quan sát gần hơn, và đưa chúng tôi đến đó nhanh hết mức có thể.”
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa