Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vùng Đất Vô Hình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 73: Cái Kết
Đ
êm đó có lẽ là đêm dài nhất trong cuộc đời anh Ba Kho. Anh không thể nào chợp mắt nổi. Cứ nhắm mắt là anh lại thấy cảnh vợ con bị kéo ra hồ, và biến thành một cái xác chết trôi. Anh biết con quỷ có nhiều quyền năng, nhưng anh chỉ đành đánh cuộc với số phận. Anh không muốn bản thân làm hại thêm bất kỳ ai khác. Hai mươi mấy người là quá đủ với anh rồi. Mãi đến khi gà gáy le te anh Ba Kho mới thở phào nhẹ nhõm. Anh nghĩ có lẽ nên chuyển nhà luôn vào ngày mai.
Việc chuyển nhà của anh Ba Kho gặp nhiều khó khăn. Thứ nhất anh còn ốm quá. Vợ anh không muốn cho anh ra đường chứ đừng nói đi xa. Thứ hai, trong làng xảy ra chuyện, nhà nhà có tang, nhà nhà sợ hãi, chẳng ai muốn giúp anh Ba chuyển nhà mà vợ chồng anh thì không thể tự làm nổi. Khó khăn không ngăn được quyết tâm mang cả nhà đi tránh nạn của anh Ba Kho. Anh bán nhà bán đất một cách vội vã.
Ngay trưa hôm ấy, hai vợ chồng khăn gói quả mướp mang hai đứa con lên một chiếc xe bò rồi đánh xe đi. Cũng không đi được đâu xa, đến tối mịt hai người mới vào được một ngôi làng, chính là ngôi làng của chú Miên đang ở bấy giờ. Đêm đó, anh Ba Kho ngủ rất yên bình trong một căn nhà nhỏ thuê của lý trưởng. Từ đó anh không về lại làng cũ nữa. Vợ chồng anh mua lại một mảnh đất nhỏ, thuê ruộng cày cấy. Thế nhưng nỗi sợ vẫn ám ảnh anh hàng đêm mỗi khi lại nghe được chuyện con ma làm hại người.
Cái tên Kinh Dạ bắt đầu được người dân trong vùng gọi từ ngày đó. Người ta cũng từ từ chuyển đi khỏi những ngôi làng ven hồ. Những bến tàu dần trở nên hiu quạnh. Cũng không ai dám ra hồ bắt cá nữa. Hồ Kinh Dạ đông vui tấp nập phảng phất chỉ trong một năm biến thành một cái hồ hoang vắng như bây giờ.
Mãi sau này, khi gặp lại Du bộ đầu, anh Ba Kho mới biết, sau khi anh rời khỏi hai ngày thì Du bộ đầu mang theo cao nhân của giới tu đạo trở lại. Nhưng họ cũng không thể khống chế nổi con ác quỷ đã trở nên vô cùng hùng mạnh đó. Có khá nhiều người tu đạo cũng bị con quỷ làm hại. Sau cùng người tu đạo đành phải phong ấn những vùng đất quanh hồ Kinh Dạ, và sơ tán dân chúng đi nơi mới. Du bộ đầu và Ba Kho cùng nhau uống rượu suốt một đêm. Sáng hôm sau trước khi rời đi, Du bộ đầu dặn anh nhớ truyền lại chuyện cũ cho con cháu, rồi sẽ có một ngày bọn họ tìm thấy người tiêu diệt con ác quỷ. Khi đó anh Ba Kho và con cháu anh sẽ trở thành người dẫn đường.
Anh Ba Kho làm đúng như lời Du bộ đầu dặn. Đến khi chết, anh vẫn không quên nhắc nhở con cháu về nỗi đau trong quá khứ. Hai mươi năm sau khi anh Ba Kho mất, con cháu của anh đã dẫn đường cho bảy môn phái trừ tà mạnh nhất thời bấy giờ bắt và phong ấn con ác quỷ. Từ đó con cháu anh Ba Kho trở thành người trông coi phong ấn hồ Kinh Dạ. Đến thời chú Miên đã truyền được bốn đời.
**************************
Đó là câu chuyện mà chú Miên kể cho Minh Khánh nghe trong lần đầu gặp gỡ. Hai người cũng không có cơ hội nói chuyện thêm bởi sư phụ hắn muốn mang chiếc hòm trở lại làng Me ngay hôm đó. Trên đường về, nói chuyện với sư phụ, Minh Khánh mới biết rằng con ma dưới khúc sông Lục Bình chỉ là một trong bảy cái xác được dùng để phong ấn ác quỷ hồ Kinh Dạ. Đó là bảy cái xác mà chú Miên đã kể - bảy nạn nhân đầu tiên của nó. Trải qua thời gian dài phong ấn, do tiếp xúc nhiều, cái xác đó bị con ác quỷ ăn mòn dần. Cuối cùng con ác quỷ gửi một phần linh hồn nó vào trong cái xác. Thế là cái xác tự tìm cách phá hoại phong ấn và thoát ra. Thế nhưng linh hồn trong cái xác không điều khiển nổi cơ thể, đành phải trôi theo dòng nước. Không hiểu bằng cách nào, cái xác trôi đến khúc sông làng Me và bắt đầu làm hại người sống.
Biết được nguồn cơn, lại có chiếc hòm chuyên dùng để phong ấn, việc bắt con ma dễ dàng đến không ngờ. Sư phụ chỉ việc lặn xuống sông, tóm cái xác bỏ vào hòm, đậy kín. Sau đó ông dán bùa lên mặt trên cái hòm. Hai thầy trò lại hì hục ngược dòng mang cái hòm về đúng chỗ của nó trên hòn đảo nhỏ giữa hồ Kinh Dạ. Thậm chí người làng Me còn không tin tưởng rằng con ma đã không còn trên khúc sông đó nữa. Chỉ có ông Tư Thồn là cảm nhận được. Ông lại đưa khách qua sông. Mấy lần qua sông an toàn, người làng Me mới hiểu con ma đáng sợ đó đã cách xa bọn họ. Khúc sông làng Me lại yên bình, chẳng ai sợ việc qua sông ban đêm nữa. Thế nhưng có một người không thể quên được cái ký ức đáng sợ đó. Đó là ông Tư Thồn người sống sót duy nhất dưới tay con ma. Một tháng sau khi con ma biến mất, ông Tư cũng biến mất theo. Hỏi vợ ông mới biết ông rời làng lên vùng đất Nam Lan tìm thầy học nghệ. Ông đến làng của dòng họ Phạm và được nhận làm đồ đệ. Mấy năm sau, Minh Khánh và sư phụ mới biết ông đã trở thành người trông coi nhà thờ cho dòng họ Phạm. Sư phụ Văn Sơn còn bảo đó là cái duyên số của ông với nghề bắt ma.
**************************
Trời vẫn mưa tầm tã, nước mưa tí tách rơi xuống trước thềm. Trên hiên nhà, Minh Khánh vẫn dựa vào cây cột ngủ ngon lành. Hắn không biết có một cái bóng trắng nhảy nhót xung quanh hắn, khi thì đứng, khi thì ngồi, lúc thì cười hì hì, lúc lại đăm chiêu suy nghĩ. Cuối cùng, cái bóng trắng dường như lấy hết can đảm, thò tay chạm vào chân của Minh Khánh. Ngón tay trắng trẻo, thon dài của y run run, có vẻ sợ hãi lắm. Thế nhưng khi ngón tay y cách bàn chân Minh Khánh chỉ nửa phân thôi thì sau lưng y vang lên một tiếng “méo” khá to. Cái bóng trắng dường như là ăn trộm bị bắt quả tang, nhảy dựng lên. Thế rồi không đợi Minh Khánh mở mắt ra, nó liền biến mất.
Một lát sau, cái bóng trắng đi vào một túp lều lớn dưới gốc cây cổ thụ cách làng Mía không xa. Trời âm u khiến cho túp lều tối om om. Cái bóng trắng chui vào trong lều, nhìn một đống ma quỷ nằm lăn lóc ngủ, đôi mắt của y trợn lên có vẻ tức giận lắm. Y tiện chân đá luôn một con ma đang ngáy khò khò bên cửa khiến con ma lăn mấy vòng. Sau đó y túm một con ma khác, vo tròn lại thành gối, rồi đặt lên cái chõng gãy làm chỗ tựa. Thế rồi y ngồi phịch xuống dựa lưng lên cái “gối”, miệng thì quát: “Cái đám vô dụng này suốt ngày chỉ biết ăn rồi ngủ”. Con ma bị đá lúc này đã tỉnh lại, hỏi thăm: “Bệ hạ, ai làm ngài tức giận vậy? Ngài cứ nói để thần đi chém chết nó cho ngài.”
Cái bóng trắng vò đầu bứt tai càu nhàu: “Tức chết đi được, tức chết đi được. Trẫm sắp thành công lại bị phá.” Rồi nó chỉ trỏ vào đám ma mới tỉnh lại, còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao. “Trẫm đã bảo bọn mày đi hộ giá cho trẫm, vậy mà chỉ biết ngủ với ngủ. Nghiệp lớn của trẫm quan trọng hơn hay việc ngủ của bọn mày quan trọng hơn, hả?”
Thấy cái bóng trắng tức giận, một con ma thưa: “Bệ hạ, ngài quên trời sáng rồi hay sao? Bọn thần không có pháp lực cao siêu như bệ hạ, ra ngoài ban ngày là hồn phi phách tán chứ chẳng chơi.” Mấy con ma còn lại cũng gật đầu lia lịa. Cái bóng trắng nghe vậy cũng không nói thêm gì. Một lát sau, đám đàn em mới nghe nó than thở: “Trẫm rất ghét mèo, nhất là mấy con mèo béo.”
Chương trước
Mục lục
Vùng Đất Vô Hình
Thám Hoa Rách
Vùng Đất Vô Hình - Thám Hoa Rách
https://isach.info/story.php?story=vung_dat_vo_hinh__tham_hoa_rach