Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 73: Cừu Nhân Gặp Mặt
D
iệp Thiếu Dương nhận ra, lập tức nhăn trán: "Đông Dã, tình nhân của ngươi?"
Phùng Tâm Vũ cười nhạt: "Cừu nhân của ta, kết cục sẽ như thế đấy. Quỷ Sát Trận tuy thua kém mười tám tầng địa ngục nhưng tuyệt đối sẽ không dễ chịu, bảy mươi năm, liệt hồn của hắn không có một khắc ngừng thống khổ.".
Tạ Vũ Tình run rẩy thở ra một hơi thở, nàng mặc dù không biết cái gì là liệt hồn ngừng thống khổ, nhưng nghe khẩu khí của nàng, nhìn thấy gương mặt rên rỉ vặn vẹo đó có biết bao nhiêu đau đớn, bảy mươi năm cực hình giày vò, không có một khắc ngừng thống khổ... Đây là khái niệm gì?
Diệp Thiếu Dương nhìn Phùng Tâm Vũ, thở dài: "Ta biết của ngươi đã từng trải qua chuyện gì, ngươi... rất khổ, nhưng chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi, ta biết có nói cũng vô ích, nhưng vẫn muốn nói cho ngươi biết, chỉ cần ngươi buông bỏ chấp niệm, ta có thể siêu độ cho ngươi, thậm chí tự mình đưa ngươi đi tìm Chuyển Luân Vương, đi cửa sau, miễn cho ngươi chịu khổ, tức khắc luân hồi.".
Phùng Tâm Vũ ngưng thần nhìn hắn, trong ánh mắt hiện ra một tầng bi thương.
"Mười năm trước, Đạo Phong cũng đã từng nói với ta như vậy, ta chờ hắn, vẫn chờ hắn cho tới hôm nay, cuối cùng hắn lừa ta.".
Diệp Thiếu Dương khiếp sợ thất sắc, thế mới biết, hóa ra mình đã đoán sai, Phùng Tâm Vũ nhắc tới Đạo Phong không phải là muốn tìm hắn đấu pháp, mà là... chờ hắn thực hiện lời hứa. Diệp Thiếu Dương rốt cuộc hiểu ra, ngày xưa Đạo Phong và Phùng Tâm Vũ thật sự có cố sự.
"Ta đã bị hai nam nhân lừa gạt, ta sẽ không tin tưởng bất kỳ ai nữa!". Thương cảm trong mắt Phùng Tâm Vũ nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự tuyệt vọng và thù hận, cười khanh khách nhìn Diệp Thiếu Dương, phóng vòng sáng của Quỷ Sát Trận thoáng qua mắt hắn, sau đó thu vào: "Nếu như ngươi thất bại, đây sẽ là mồ chôn của ngươi, ta sẽ giam cầm ngươi... mãi mãi!".
Nói xong, thân ảnh của nàng càng lúc càng mờ nhạt, từ từ biến mất.
Diệp Thiếu Dương thở dài một tiếng, xoay người nói với Tạ Vũ Tình: "Đi thôi."
Hai người đều mang tâm sự nặng nề, trên đường đi không nói được câu nào, chỉ mau chóng quay lại cửa động, chợt Tạ Vũ Tình khẽ lên tiếng: "Thiếu Dương, ngươi đang suy nghĩ gì thế?"
Diệp Thiếu Dương nhìn nàng cười cười: "Sao không gọi anh là tên vô lại nữa?".
Tạ Vũ Tình trừng mắt liếc hắn: "Ngươi còn có tâm trạng đùa giỡn? Lời của Phùng Tâm Vũ ngươi có nghe thấy không? Ngươi không sợ sao?".
"Tôi tiêu diệt biết bao nhiêu lệ quỷ, kẻ nào chẳng muốn bắt tôi để mỗi ngày trình diễn thập đại cực hình thời Mãn Thanh?". Diệp Thiếu Dương nhún vai, trả lời.
"Thế nhưng Phùng Tâm Vũ rất lợi hại, lẽ nào ngươi chắc chắn đối phó được nàng?"
"Không chắc chắn.". Diệp Thiếu Dương trả lời rất thẳng thắn.
Tạ Vũ Tình nhíu mày: "Vậy sao ta không thấy ngươi lo lắng chút nào hết?"
"Khiếp ắt khí hư, đạo tâm bất ổn, gặp phải quỷ yêu lợi hại, chưa đấu đã thua. Còn chưa chiến đấu, tôi không cho phép mình lo lắng, hiểu chưa?". Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn Tạ Vũ Tình, thấy biểu tình nàng rất khẩn trương, buồn bực nói: "Người ta bắt tôi chứ đâu có bắt cô, cô lo cái gì?"
"Ai lo?". Tạ Vũ Tình quay đầu đi chỗ khác, không thèm nói (nhắc) lại.
Từ địa đạo trở ra, Diệp Thiếu Dương bảo mọi người thu dọn đồ đạc, cùng nhau trở về, tất cả mọi người tham lam tận hưởng bầu không khí mát mẻ trên mặt đất, ngực dâng lên một cảm giác như vừa mới sống lại.
"Tên vô lại, tiếp theo nên làm gì?". Tạ Vũ Tình hỏi.
"Về nghỉ ngơi, sau đó tôi gọi điện thương lượng với Nhuế Lãnh Ngọc một chút, nếu không có vấn đề gì thì sẽ chuẩn bị quyết chiến, cụ thể làm như thế nào thì chờ tôi thông báo sau.".
Diệp Thiếu Dương dặn Tạ Vũ Tình nhất định phải xử lý thật tốt thi thể của kappa, tạm thời khóa cửa động lại, tránh cho có người lỡ chân đi vào, chỉ cần bước vào mật đạo thôi thì sẽ phải trả giá bằng một cái mạng. Tạ Vũ Tình bảo hắn yên tâm, sẽ giám sát bọn họ thực hiện tốt.
Diệp Thiếu Dương phải quay về ký túc xá lấy ít đồ, bảo Tiểu Mã cùng đi, cả hai đi đường tắt về trường học.
"Tiểu Diệp tử, về ký túc xá nhớ tắm rửa.". Tiểu Mã gãi đầu: "Cậu trông như... cục than ấy!"
Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn, toàn thân mình trên dưới đều là tro đen, quần áo cũng thủng lỗ chỗ, rách tơi tả, trừng mắt nhìn Tiểu Mã, oán giận nói: "Tất cả đều tại cậu hại đời!"
Họ trở về ngay lúc tan trường, trong sân trường tràn ngập người qua lại, Diệp Thiếu Dương đi trong đám người, cảm giác như tất cả đều đang nhìn mình, trên mặt không khỏi nóng lên, thấp giọng chửi bới Tiểu Mã.
Tiểu Mã nhếch miệng cười: "Yên tâm, bây giờ trên mặt cậu toàn là tro, không ai nhận ra cậu đâu, cậu lo quá làm gì!".
Vừa dứt lời, phía sau truyền tới một giọng nam phách lối như đang phản bác quan điểm của Tiểu Mã: "Diệp Thiếu Dương!"
Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, một người đang ngồi trên xe máy từ đám người phóng tới, phía sau là mười mấy nam sinh đứng thành một hàng chỉnh tề, dưới sự chỉ huy của nam thanh niên trên motor, ai nấy đều khí thế hung hăng bước tới, nhìn qua rất giống bang phái xã hội đen, vừa đi qua, tất cả mọi người đều né ra chỗ khác, sợ rước lấy phiền toái.
"Không xong rồi, là Trần Kiến Ba!". Tiểu Mã thấp giọng kêu lên, khẩn trương nhìn Diệp Thiếu Dương: "Nhất định là tìm cậu báo thù, nhiều người như vậy, có nên chạy trốn không?"
"Chạy đàng nào, người ta chạy motor kìa. Nhìn rồi hãy nói!".
Xe máy vừa chạy đến cách Diệp Thiếu Dương hơn mười mét thì dừng lại, Trần Kiến Ba thể hiện một tư thế rất tàn khốc, quan sát trên dưới Diệp Thiếu Dương, cười nói: "Tao bảo làm thế nào mà mấy ngày nay không tìm thấy mày, hóa ra là mày đi khuân vác, nhìn bộ dạng của mày đi, làm ảnh hưởng đến hình tượng của trường học như vậy, không cảm thấy mất mặt sao?"
Nghe hắn nói xong, mười mấy tên tiểu đệ phía sau bỗng chốc cười rộ lên, xung quanh cũng có người hùa theo cười.
Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, làm động tác tìm người.
Trần Kiến Ba khinh miệt nói: "Mày tìm cái gì, tìm người giúp đỡ ư?"
"Không không!". Diệp Thiếu Dương cười khì khì: "Tôi đang tìm giúp cậu bạn nhảy ngày hôm trước, hôm nay không thấy cậu ta đâu, làm thiếp của cậu rồi hả? "
Chỉ một câu nói mà làm đám quần chúng vây quanh còn cười to hơn.
Vẻ mặt Trần Kiến Ba lúc đỏ lúc trắng, chuyện khiêu vũ lần trước đã làm hắn mất hết mặt mũi ở trường học, trong lòng vô cùng đau nhức tê tái, mỗi lần nhớ lại chỉ muốn đập đầu chết mẹ cho xong, tuy rằng hắn không hiểu căn nguyên cho lắm, nhưng kết luận là Diệp Thiếu Dương giở trò, cho nên gần đây hắn liên tiếp dẫn người đến mai phục tại ký túc xá chờ Diệp Thiếu Dương. Hắn thể hiện thế trận lớn như vậy cũng chỉ vì muốn tìm lại mặt mũi, để mọi người quên đi chuyện nhục nhã của hắn ngày hôm trước.
"Đừng nhiều lời, Diệp Thiếu Dương, hôm nay mày đắc tội với Trần thiếu gia tao, bây giờ có quỳ xuống đất xin tha thứ cũng đã trễ!"
Diệp Thiếu Dương nhìn lướt qua hàng người phía sau hắn, nghiêm túc nói: "Mấy người các cậu đánh không lại tôi đâu!"
Trần Kiến Ba cười ha ha: "Xạo hả mậy, bao nhiêu thằng đây cũng đủ chôn sống mày rồi!"
Diệp Thiếu Dương vẫn khuyên nhủ: "Cậu đơn giản chỉ muốn đánh nhau để tìm lại mặt mũi, nhưng tôi lại không thể không đánh trả, đến lúc đó tôi đánh bại mấy người các cậu, cậu không phải còn mất mặt hơn sao?"
Một câu nói ra làm Trần Kiến Ba và đám đệ tử đều cười sằng sặc. Đến cả quần chúng đứng xem cũng lắc đầu liên tục, nhìn cái người một thân tro đen, dáng vẻ quê mùa, ăn mặc thì như mấy tên đi đào đá, lại còn cứng mồm cãi lại, chỉ sợ sẽ bị bọn chúng đánh cho tơi bời.
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn Trần Kiến Ba: "Tôi chỉ muốn tốt cho các cậu thôi, các cậu thật sự đánh không lại tôi!".
Trần Kiến Ba bật cười, giơ tay ra, uy phong lẫm liệt nói: "Đánh, đánh nó cho tao!"
Mười mấy người lập tức bước tới gần Diệp Thiếu Dương, cả đám xoa xoa tay, cười gằn, dùng một biểu tình như quan sát con mồi nhìn Diệp Thiếu Dương. Quần chúng liền tản ra xung quanh, để lộ một bãi đất trống, chờ xem náo nhiệt…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Thanh Tú
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân - Thanh Tú
https://isach.info/story.php?story=mao_son_troc_quy_nhan__thanh_tu