Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Lửa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 13
T
hời kỳ chiến tranh lạnh bắt đầu!
Kể từ sau ngày đó, bất cứ ở nhà hay ở công ty, Kiều Duy Đóa và Hình Tuế Kiến đều giống như vua không muốn gặp vua. Cả hai chẳng nói với nhau lời nào, mà còn đối xử với đối phương như người vô hình.
Trên thực tế, Kiều Duy Đóa chính thức xin nghỉ phép ở công ty, vả lại cô cố tránh giáp mặt Trần Ôn Ngọc. Nếu tình cờ không thể tránh thì dù trong lòng hai người ngầm hiểu, cũng tận lực xem việc kia như chưa từng xảy ra.
Giông bão lần này kết thúc một cách bình thản làm cô thấy yên tĩnh đến kỳ dị.
Quái đản hơn là, chỉ cần có cơ hội thì Trần Ôn Ngọc sẽ nhìn cô chằm chằm đến ngơ ngẩn. Không, nói chính xác hơn chị ta nhìn chằm chằm vào vùng bụng phẳng lì của cô mà ngơ ngẩn. Tình huống kỳ lạ ấy khiến cô khó bề tưởng tượng, cô định nhanh chóng tìm việc mới để sớm thoát khỏi cảnh khốn đốn này.
Ngày vẫn là ngày trôi qua như thế.
“Mẹ, con muốn ăn kem!” Tiểu Lộng giương mắt nhìn tủ lạnh.
“Con ăn ít thôi đấy.” Cô căn dặn.
Mọi chú ý của cô đều tập trung vào trang thông báo tuyển dụng. Con mèo cào xột xoạt trên đùi cô, cô vừa vuốt ve trán nó vừa cẩn thận lật tờ báo, đồng thời cũng ngước nhìn đồng hồ và cánh cửa chính.
Dạo này Hình Tuế Kiến về nhà rất trễ. Hơn nữa mỗi lần gã về thì trông sắc mặt hơi mệt mỏi, dường như đang gặp việc khốn khó.
Cô nghĩ chắc gã bận rộn nhiều chuyện phiền phức.
“Tôi xin lỗi đã để cho em thấy cảnh mấy đó.” Cô nhớ hôm ấy trước khi bước đi, chính tai cô nghe gã nói lời xin lỗi với Trần Ôn Ngọc. Chắc mấy vài ngày nay gã bận dỗ dành Trần Ôn Ngọc, phòng hờ ‘hậu phương’ bốc cháy.
Trong nhà có kem cốc quế, [1] nên Tiểu Lộng bê hộp kem múc mấy miếng rồi đưa tới miệng cô.
[1] Ice cream cone. Mang nhiều hình dạng, nhưng đa số là hình nón.
“Mẹ, mẹ con mình ăn chung đi.”
Cô lắc đầu. Dạo này dạ dày của cô hơi khó chịu, trước kia cũng vậy, mỗi lần bị áp lực quá lớn thì cô liền mắc bệnh bao tử, ăn đồ lạnh này nọ sẽ làm dạ dày thắt lại thành cụm.
Trước nhà bỗng vang lên tiếng vặn ổ khóa, khiến toàn thân cô đều căng thẳng.
Một bước chân trầm ổn kèm theo hương rượu nhè nhẹ đi vào.
Cô khẽ nhíu mày.
“Ba, ba về rồi!” Tiểu Lộng vui sướng nhảy khỏi sofa, chạy ra cửa chào đón thân hình cao lớn kia.
Cô không ngoái đầu mà vẫn tập trung tinh thần lật tờ báo trên tay, chỉ có điều cô chẳng thể đọc được một chữ nào trên đó.
Gã không chào hỏi cô và cô cũng thế.
“Ba à, ba lại uống rượu rồi!” Tiểu Lộng bịt mũi.
Gã xoa nhẹ mái tóc Tiểu Lộng, “Ba phải đi xã giao nên uống một tí.”
Dạo này hình như gã đột nhiên đi xã giao rất nhiều.
Gã cởi giày, vì để giữ thăng bằng nên gã ngồi xuống bậc tam cấp.
Xem ra, gã không hẳn chỉ uống một ít.
Chiếc TV trong phòng khách đang phát bản tin mới nhất của buổi tối, một công ty trách nhiệm hữu hạn giày da tuyên bố ngừng sản xuất, toàn thể công nhân nhà máy giày tụ tập trước cổng để đòi tiền lương, khiến sở lao động phải có mặt để giải quyết.
“Ba, ăn một miếng kem nhé.” Tiểu Lộng thân thiết nghiêng người.
Con mèo cũng muốn chạy qua, nhưng Duy Đóa đang trong tâm trạng bồn chồn chỉ nhấc chân lên một cái đã khống chế được con mèo.
“Được.” Gã đáp.
“Ba thích hương vị nào?” Tiểu Lộng đang cầm hai cây kem hai màu hỏi.
Tiểu Lộng vẫn còn tìm hiểu cái nào thích, cái nào ghét của ba mà không biết mệt.
“Vị nào cũng được.” Thực ra, gã không thích ăn kem lắm.
“Tiểu Lộng thích vị vanila.” Tiểu Lộng nhăn mày, có điều vị vanila còn ít.
Gã liếc thoáng qua hộp kem còn rất nhiều vị sô-cô-la, nói: “Ba ăn vị sô-cô-la!”
Nghe vậy, mặt mày Tiểu Lộng hớn hở, chạy tới múc một muỗng kem to cho gã.
“Ba, dạo này con ngoan lắm, khi ba có ở nhà con đều nhốt con mèo lại!” Tiểu Lộng kể công.
Gã gật đầu, ăn miếng kem. Tiểu Lộng lại múc một miếng to nữa, dù trong miệng gã còn đầy kem nhưng gã vẫn nuốt xuống.
“Được rồi, Tiểu Lộng, con ngủ sớm đi.” Cô nhàn nhạt nói.
Màn ấm áp này bị phá hỏng làm Tiểu Lộng bĩu môi mất vui, nhưng bé vẫn ngoan ngoãn đứng dậy.
“Khoan đã, con mang cái này tới cho mẹ đi, để mẹ con chọn trường cho con.” Gã rút trong cặp một xấp hồ sơ.
Tiểu Lộng phải nhập học trong tháng chín, vấn đề này vô cùng cấp bách nên kế hoạch tối nay gã đã thực hiện thành công.
Tiểu Lộng nhận lệnh, vội vàng chạy tới phía mẹ.
Kiều Duy Đóa khẽ giật mình. Vấn đề nhập học cho Tiểu Lộng cứ kéo dài hết ngày nay qua ngày khác, nhưng cô không muốn xin gã giúp đỡ. Hiện giờ đã sát ngày báo danh vào trường, cô gần như không có hi vọng và chuẩn bị để Tiểu Lộng nhập vào trường gần nhất dựa theo hộ khẩu.
Gã mang về ba bộ hồ sơ, gồm: trường học cũ của bọn họ, trường Quốc tế và trường trung học trọng điểm số 6.
“Con đi hỏi ba xem, mấy trường này thật sự để mẹ chọn hả?” Cô liếc lướt về phía cầu thang.
Tiểu Lộng vội vàng chạy tới chỗ gã.
“Ba nói chưa rõ sao? Hay mẹ con nghi ngờ cả chút việc này mà ba cũng không đủ khả năng?” Gã lãnh đạm trả lời.
Tiểu Lộng lại tiếp tục chạy qua chỗ mẹ.
“Không phải mẹ nghi ngờ mà là sợ uổng công, mẹ không thể lấy tiền đồ của Tiểu Lộng ra đùa.”
Tiểu Lộng lại chạy, chạy, chạy.
“Nói cho cùng là mẹ con không tin tưởng ba?”
Tiểu Lộng lại chạy, chạy, chạy.
“Ba con muốn nói sao thì tùy, chọn trường Quốc tế đi.” Cô gấp hồ sơ lại.
Sự lựa chọn của cô làm gã hơi bất ngờ, “Tiểu Lộng, tới hỏi mẹ con sao lại chọn trường này? Nếu vào trường đó thì mỗi tuần chỉ được gặp con một lần, mẹ con chịu nổi không?”
“Con tới nói với ba, chịu không nổi cũng phải chịu, mong ước con gái thành phượng hoàng là tâm trạng của mẹ.”
“Con tới hỏi mẹ, tại sao không chọn trường cũ của ba mẹ?”
“Con bảo ba con hãy ngẫm nghĩ nguyên nhân đi.”
Sau khi nhận lời nhắn đó, gã im lặng. Cô sợ gặp người quen ư?
“Cá nhân ba thấy trường trung học trọng điểm số 6 thích hợp hơn.”
“Con tới nói với ba, trường trung học trọng điểm số 6 toàn học sinh giỏi, mẹ sợ thành tích của con theo không kịp, áp lực quá lớn sẽ có kết quả phản ngược.”
Gã nhíu mày, nói: “Tiểu Lộng à, con có nghĩ tới chuyện kia không?” Phiên tòa sắp mở, nếu Tiểu Lộng vẫn không thể đối mặt với sợ hãi và ám ảnh, thì chẳng có cách nào làm bằng chứng chống lại Tống Phỉ Nhiên trên tòa.
Quả nhiên, sắc mặt Tiểu Lộng lộ vẻ e ngại.
Trong lòng gã đã có đáp án.
“Tiểu Lộng, ba tin tưởng con, con tới hỏi mẹ xem tại sao lại coi thường con?” Cô gần như không hề nhắc tới một chữ Tống Phỉ Nhiên, để giảm căng thẳng cho con gái mà cô định nuông chiều sinh hư sao?
Tiểu Lộng chạy tới mệt nhoài.
“Ba, mẹ, hai người có thể ngồi xuống từ từ bàn luận về vấn đề của con được không?” Chạy tới chạy lui đưa tin một hồi khiến bé mệt đừ mà bọn họ vẫn cứ tiếp tục.
Im lặng, im lặng, cả cô và gã đều im lặng, không ai chịu buông kiêu ngạo xuống trước.
“Bỏ đi, trường Quốc tế thì trường trường Quốc tế.” Ba ngôi trường này gã đều chọn kĩ, mỗi trường có một nét riêng. Gã nói xong thì đứng dậy đi thẳng lên lầu mà chẳng hề ngoảnh lại.
Cô ngồi dưới lầu cứng đờ một lát, rồi mang tâm trạng bồn chồn xem TV.
Đèn phòng khách đều tắt ngóm, điều dưỡng Ngô đã đưa Tiểu Lộng đi ngủ. Cô chầm chậm đứng dậy, bước từng bước lên lầu.
Tới lầu hai, trong phòng tối om.
Cô thay quần áo trong màn đêm, lúc cô định xỏ tay vào chiếc áo ngủ thì cánh tay bị giữ lại làm cô chết sững.
Hương rượu nhàn nhàn từ phía sau ập tới, cô nhắm mắt cũng biết đó là ai. Bởi dù đang trong thời kì chiến tranh lạnh, nhưng hầu như phần này đều được trình diễn hằng đêm. Quả nhiên cô bị ôm ngang ném mạnh lên trên giường, tiếp đó là một thân hình cường tráng đè cô xuống mặt nệm.
Bỗng dưng những gì cô hít vào đều là hơi thở đầy nam tính của gã. Làn da gã nóng rực, hô hấp Duy Đóa bắt đầu rời rạc làm cô phải dời mắt đi. Không có màn dạo đầu cũng chẳng để cô có cơ hội hít thở, gã xông thẳng vào như một ngọn lửa dây dưa giữa chiến dịch chinh phục và bị chinh phục.
Nó điên cuồng tựa như cô vừa bị một trận cuồng phong bão táp càn quét qua, nhưng ngoài giao hoan thì mọi thứ đều rỗng tuếch.
…
Sau cuồng nhiệt nghiêng trời lệch đất thì căn phòng chìm vào tĩnh lặng.
Toàn thân cô bị cưỡng ép đến không còn hơi sức, nằm im lìm tại chỗ.
Bên song cửa phòng ngủ có đốm lửa nhỏ, ánh sáng lóe lên trong đêm tạo thành một chấm đỏ sậm và tỏa ra mùi khói thuốc nhàn nhạt.
Cô nhíu mày, dạo này cô thường ngửi thấy mùi khói thuốc, nhưng cô lười nói chuyện mà chỉ đưa tay mò mẫm vào ngăn kéo.
Gã vẫn ngồi hút thuốc bên cửa sổ và lặng lẽ chăm chú theo dõi mọi hành động của cô.
Cô đụng tới lọ thuốc nhưng vì trượt tay làm nó rơi xuống sàn nhà lăn xa đến mấy mét. Cô thu tay lại, lười phải xuống giường và mệt mỏi từ bỏ. Cô quá mệt, chắc đêm nay cô vẫn có thể đi ngủ mà không cần dùng tới thuốc.
Gã bước về phía cô, duỗi cánh tay dài ra nhặt lọ thuốc đưa cho cô.
Duy Đóa im lìm mở nắp lọ, đổ viên thuốc con nhộng ra cầm ly nước uống vào.
…
Gã dụi điếu thuốc và lên giường.
Cô nằm đưa lưng về phía gã.
Hai người vẫn tiếp tục im lặng không nói gì.
…
Sáng sớm thức dậy, Kiều Duy Đóa cảm thấy cả người uể oải, ngực căng cứng, đầu óc say sẩm và buồn nôn.
“Mẹ, ba kêu con tới hỏi hôm nay mẹ có muốn tới công ty không?” ‘Cô bé giao liên’ lại chạy lên lầu.
Cô mệt mỏi lắc đầu, cả người khó chịu khôn tả.
‘Cô bé giao liên’ nhận lệnh chạy xuống lầu rồi lại chạy lên.
“Mẹ à, ba hỏi có phải mẹ thấy buồn ngủ và buồn nôn không? Nếu mẹ khó chịu thì để ba đưa đi khám.” ‘Cô bé giao liên’ đọc thuộc lòng.
Cô lại lắc đầu, “Nói với ba con là không cần!”
Tiểu Lộng xoay gót xuống lầu truyền đạt, nhưng mới chạy một đoạn thì cô bé quay người lại hỏi, “Mẹ, có phải mẹ mang thai không?” Vì vậy ba mới hỏi mẹ có buồn ngủ và buồn nôn không?
Tiểu Lộng hỏi vấn đề này làm toàn thân Kiều Duy Đóa đông cứng, hình như kinh nguyệt của cô đã trễ ba – bốn ngày rồi chưa tới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Lửa
Đản Đản 1133
Hoa Lửa - Đản Đản 1133
https://isach.info/story.php?story=hoa_lua__dan_dan_1133