Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiến Vương Long Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 73: [Chuyện Ma Quái Ở Trấn Nhỏ] Phong Nguyệt Và Phong Lam Thay Đổi
"M
ang một người đi."
Mang một người đi? Tim của Phong Lam cùng Phong Nguyệt đập mạnh.
"Mang người mới đến đi."
Phong Nguyệt căng thẳng, đang chuẩn bị đứng dậy nhưng lại nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh và nghiêm túc đột nhiên mở ra của Phong Lam làm cho hoảng sợ, nhìn Phong Lam ra dấu tay, hắn không nhúc nhích nữa, chẳng qua là mùi máu tươi lan tràn ở đầu lưỡi, đôi môi bị cắn nát. Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể tin tưởng… bởi vì Phong Lam tựa hồ có kế hoạch của riêng mình.
--- ------ ----
Bên kia, đang bị dắt đi, Phong Lam âm thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn lừa được cái tiểu tử vọng động kia. Dấu tay đó là thủ hiệu đặc biệt của bọn hắn yêu cầu đối phương phối hợp. Phối hợp? Chuyện đột nhiên phát sinh như thế hắn còn chưa kịp suy nghĩ thì phối hợp cái gì a, lừa tên kia là không có việc gì thôi.
Phong Lam len lén mở mắt, đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Không biết đối phương quá mức tự tin hay là như thế nào, hắn đang đến trong một cái hành lang mờ mờ nhưng không có một ai, không người nào trông giữ, chỉ có người đang kéo hắn đi, có lẽ là trốn ở chỗ tối chăng? Phong Lam đánh bạo mở mắt ra quan sát địa hình xung quanh.
Dưới chân là đất, có chút ướt át, hai bên là thạch bích bóng loáng, có nhiều chỗ còn khắc bích họa. Phía trên dùng hai phiến đá khổng lồ bịt lại, nhìn địa hình giống như nơi nào đó dưới mặt đất. Chẳng lẽ là bên trong lăng mộ? Dù sao trong các quốc gia trừ Hoàng Lăng ra thì còn có các lăng mộ của những gia đình quyền thế giàu có. Nếu không thì người nào lại đi đào động dưới đất?
Sau khi quan sát xung quanh xong, Phong Lam duỗi thẳng hai chân, tùy ý để người phía trước kéo hắn đi vào, nhàm chán nhìn dấu chân bị kéo lê trên mặt đất, xem ra trở về nên đổi lại đôi giày khác rồi.
Bảy quặt tám rẽ, cuối cùng Phong Lam đã đến nơi, vội vàng nhắm mắt lại, tiếp tục giả vờ chết.
"Xích chủ, người đã đưa tới."
"Ừ."
Người gọi Xích chủ kia là một nữ nhân, nghe thấy giọng nói thôi cũng biết là yêu nữ, Phong Lam khẳng định chắc chắn. Nữ nhân, cũng chỉ có những người ở Long Các mới được Phong Lam để trong mắt, ngoài Long Các, đều không có nằm trong phạm vi tầm mắt của hắn, cho dù có cũng không quan tâm.
"Ừ, dung mạo không tồi." Xích chủ xoay Phong Lam quay một vòng, tầm mắt chăm chăm chưa từng rời khỏi gương mặt tuấn mỹ của Phong Lam, “Nhìn da thịt mềm mịn này.” Xích chủ đưa tay sờ mặt Phong Lam.
"Làm sao so được với làn da như ngọc của Xích chủ." Phong Lam đột nhiên đưa tay bắt lấy bàn tay của Xích chủ, mở mắt ra hài hước nhìn Xích chủ. Cái nữ nhân ghê tởm này còn muốn chạm mặt hắn, cũng không thể để cho nàng được như ý, nếu không mặt của hắn không biết nên vứt đi đâu, hắn cũng không muốn làm một người không biết xấu hổ. Nhìn bốn phía, là một căn phòng trống trải đơn điệu.
Xích chủ nghiền ngẫm nhìn Phong Lam một cái, lúc đảo mắt nhìn về phía tên thuộc hạ đã thành ánh mắt sắc nhọn.
"Thuộc hạ biết sai." Bọn họ rõ ràng đã chuốc một lượng thuốc mê lớn, người nam nhân này sao có thể tỉnh lại nhanh như vậy? Ánh mắt nhìn Phong Lam cơ hồ muốn một đao chém chết.
Loại ánh mắt không có tính chất thương tổn này Phong Lam không thèm nhìn để ý đến. Cuộc sống của hắn chính là cả ngày chìm trong mắt lạnh như băng của tiểu thư cùng cô gia, một chút cỏn con này, còn chưa đủ trình đâu.
"Ngươi, là ai?" Xích chủ nâng cằm Phong Lam lên, cười quyến rũ hỏi.
"Rất quan trọng sao?" Phong Lam cười đến phong lưu. Cùng Phong Nguyệt lăn lộn lâu như vậy, thủ đoạn mê hoặc người khác hắn vẫn phải có.
"Không quan trọng." Xích chủ cười càng thêm yêu mị rồi, "Như vậy, sao ngươi lại ở chỗ này?"
"Chẳng lẽ không phải Xích chủ muốn mời ta tới?" Phong Lam làm vẻ mặt kinh ngạc.
"A," Ánh mắt Xích chủ đột nhiên trở nên bén nhọn, "Cần phải ngoan ngoãn nha, nếu không một người tuấn tú như vậy bổn cung chủ không nỡ hủy diệt đâu.”
"Tại hạ vẫn luôn biết điều." Phong Lam vẫn duy trì nụ cười ôn hòa của hắn. Ngoan ngoãn? Chỉ có những lúc ở trước mặt tiểu thư và cô gia hắn mới thực sự biết điều, "Chẳng qua không biết Xích chủ muốn mời ta đến đây là vì việc gì?"
"Vì việc gì?" Xích chủ đột nhiên cười khanh khách, "Đương nhiên là vì máu của ngươi, bổn cung chủ muốn.. uống - máu - ngươi" Xích chủ gằn từng chữ nói, muốn xem thử gương mặt hoảng sợ của Phong Lam, nhưng lại phát hiện Phong Lam vẫn cười đến vân đạm phong khinh, phảng phất giống như Xích chủ đang nói khuya nay muốn ăn bánh bao vậy. Xích chủ đột nhiên có một xúc động muốn xé nát cái vẻ mặt này, suy nghĩ một lát, Xích chủ bỗng nhiên cười quyến rũ, “Nhưng mà bây giờ bổn cung chủ lại nghĩ đến một trò tiêu khiển khác.”
Nhìn Xích chủ cười không có ý tốt, Phong Lam có loại dự cảm xấu, loại dự cảm này kéo dài cho đến khi hắn bị bắt trói lên một hình cụ. (hình cụ chữ thập)
"Bắt hắn trói lên hình cụ cho ta." Xích chủ vừa phân phó, vừa lấy trên kệ ra một chiếc roi đầy gai góc bén nhọn.
Nhìn chiếc roi đó, trái tim nhỏ bé của Phong Lam mạnh mẽ run lên, hắn vô cùng khẳng định chiếc roi này chính là muốn chào hỏi trên người hắn. Nhìn hai mươi người trong phòng, Phong Lam cúi thấp đầu, tùy ý để người bên cạnh Xích chủ trói hắn lên. Người nơi này mặc dù công lực không cao nhưng lại rất quỷ dị, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ, hắn muốn đảm bảo cho hắn và Phong Nguyệt còn sống thoát ra ngoài, nhân tiện hoàn thành nhiệm vụ tiểu thư giao cho.
"Nếu như bây giờ ngươi cầu xin tha thứ thì… có lẽ bổn cung chủ sẽ bỏ qua cho ngươi.” Xích chủ tin tưởng, bất cứ kẻ nào một khi đối mặt với hình phạt của Âm Ngày Giáo cũng run sợ mà cầu xin tha thứ.
"Tại hạ cho tới bây giờ còn chưa từng bị dùng hình." Phong Lam cười không sao cả. Tại Long Các, tiểu thư cùng Ngọc Yêu có vô số thủ đoạn so với dùng hình còn đau khổ hơn, nhất là tiểu thư, am hiểu rất sâu việc đánh rắn phải đập vào đầu, mỗi lần đều nhắm ngay chỗ yếu hại của bọn hắn, quả thực chính là… quá vô sỉ.
"Ha hả, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt." Xích chủ nhấc cổ tay lên, đầu tiên là quất mạnh vào lồng ngực của Phong Lam.
Gấm vóc thượng hạng bị xé nát, trên ngực Phong Lam lập tức xuất hiện một đường máu đỏ tươi, máu thành từng giọt văng khắp nơi, nhưng trên mặt Phong Lam vẫn giữ nụ cười không mặn không nhạt.
"Ha hả, thú vị, thật là thú vị." Xích chủ cười dữ tợn, chuyển động cánh tay, một roi lại một roi quất vào người Phong Lam.
Rất nhanh, trên người Phong Lam đã biến thành huyết nhục mơ hồ, không còn chỗ nào là hoàn hảo, có vài chỗ còn nhìn thấy tới xương. Nhưng mà từ đầu đến cuối, trên mặt Phong Lam vẫn giữ nụ cười ôn hòa, nụ cười tràn ngập ánh mắt, không chút nào kiêng kỵ nhìn thẳng vào khuôn mặt ngoan lệ của Xích chủ, giống như một người lớn rộng lượng bao dung cho trò đùa dai của đứa nhỏ vậy, điều này càng khiến cho Xích chủ giận dữ hơn, ra tay càng ngày càng ngoan độc.
Trò chơi dừng lại khi Phong Lam lâm vào hôn mê.
"Đưa trở về. Không cần đưa thuốc cho hắn." Xích chủ thở phì phò xong, xoay người rời đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiến Vương Long Phi
Yêu Mặc
Chiến Vương Long Phi - Yêu Mặc
https://isach.info/story.php?story=chien_vuong_long_phi__yeu_mac