Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 73
C
hương 73: CHẠM MẶT!
Hồ Minh Quý, xóa nợ nhé! Em không có khả năng chi trả!
*
- Tại sao anh ấy lại không muốn?
Thầy giám thị chưa vội trả lời, chỉ lơ đãng khuấy nhẹ tách cà phê nhưgợi thêm trí tò mò từ cô con gái nuôi. Quản gia Lâm vốn đứng ngoài cuộctrò chuyện của hai bố con bỗng lên tiếng:
- Hữu Phong rất trọng hình thức! Cậu ấy sẽ không muốn cháu thấy cậu ấy trong đồ bệnh nhân. Hiểu chưa cô nhóc?
- À, hóa ra anh ấy cũng biết ngại!
- Hahaha!
Cùng lúc, hai người đàn ông trung niên phá lên cười trước lời nhận xéthồn nhiên của cô gái nhỏ. Buồn cười quá đi chứ! Thiếu gia nhà họ Đinhvốn cao quý là thế, trong mắt một thiếu nữ bình thường lại là kẻkhông-biết- ngại! Tuy điều đó… không hẳn sai nhưng người khôn ngoankhông bao giờ nói ra hết thảy những gì mình biết. Chẳng may ai kia ngheđược thì cô gái nhỏ sẽ… chết chắc rồi!
Thầy giám thị cùng quảngia Lâm im bặt, len lén nhìn chàng trai xuất hiện từ lúc nào. Hơi thởlạnh lẽo mang mùi tàn bạo lan tỏa khắp văn phòng vừa nãy còn ngập tiếngcười. Ánh mắt cảnh cáo như có ma lực, đánh đổ cốc chè trên tay cô gáinhỏ…
- À, hóa ra Vy cũng biết sợ! – Hữu Phong dằn hung dữ vàogiọng nói, chẳng để bất kỳ người nào kịp mở miệng đã túm áo Đông Vy lôixềnh xệch. Đánh anh, anh có thể chấp nhận. Mắng mỏ anh, anh có thể choqua. Còn bêu xấu anh...chết chắc! Phải biết anh là ai và mình là ai!Anh chừa cơ hội để cô nhóc theo đuổi anh chứ đâu phả nới lỏng khoảngcách để cô cô nàng lộng hành. Dám lợi dụng lúc anh ngủ chạy tới đây tụtập nói xấu anh!
Đông Vy nén đâu bước theo Gió Quỷ, khẽ nhănmặt xuýt xoa, tay đang bị nghiền nát nhưng không dám than vãn. Cô biếtanh rất tức giận với lời buột miệng kia. Phải là cô, cũng phát điên nếubị cho là không-biết-ngại...
- Này, buông tay cô ấy ra!
Đôi giày thể thao khựng lại, Đinh Hữu Phong quay người ném chút ngạcnhiên vào kẻ cả gan ra lệnh cho anh. Là một tên con trai cao ráo, mảnhkhảnh trong bộ đồng phục Trung Anh. Mái tóc lãng tử khẽ phất phơ tronggió, gương mặt. Dường như hắn đẹp nên người cạnh anh cứ nhìn chằm chằmnhư bị thôi miên.
- Buông? – Gió Quỷ vờ thắc mắc.
- Cậu hiểu đúng rồi đấy! Giờ thì buông cô ấy ra! – Nam sinh lạnh lùng không kém.
- Nếu không? – Hữu Phong nhếch miệng, thách thức. Cảm nhận rõ sự run rẩy từ bàn tay mềm mại của ai đó.
- Nếu cậu có ý định bóp nát tay cô ấy, tôi sẽ không cản. Nhưng này, cậudám chắc là mình có can đảm làm người cậu yêu đau hay không? – Đôi môicánh anh đào nhấn nhả, đùa cợt – Nếu không, thôi ngay cái trò chà đạpngười khác như đồ chơi của cậu đi!
Gió Quỷ nghiến răng, muốnnện tên kia trận nhừ tử ngay lập tức. Cái mặt hắn ta thật biết gợi đòn! Ý nghĩ bạo lực lúc ấy bị dập tắt bởi cái níu tay dịu dàng của cô gái nhỏ, giọng nói khe khẽ kèm âu lo.
- Đừng anh!
Đừng? HữuPhong khó tin nhìn cô gái nhỏ đang căng thẳng nín thở, đôi mắt xám trohun tia nhìn hụt hẫng, phảng phất những vệt sáng u tối. Anh chợt bậtcười đứt gãy, không chút do dự buông tay ai kia ra.
- Bạn gái tôi hư hỏng, dạy dỗ chút có sao?
Anh nói rất khẽ, từng chữ thanh thoát tựa gió lướt qua mặt hồ, thổi vào không gian những sững sờ kinh ngạc. Nếu mọi vật đều sở hữu linh hồn,chắc chắn chúng sẽ đột tử trước lời lẽ quỷ quái của Đinh Hữu Phong. Anhhừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi, để lại cô gái nhỏ mở tròn mắt với cảm giáctrống trải từ bàn tay truyền tới tận tim.
Đông Vy hướng Hồ Minh Quý, khẽ gật đầu thay lời chào hỏi rồi vội vã chạy đi.
- Khoan đã!
Bị gọi giật lại, cô gái nhỏ đứng im nhưng nhất quyết không quay đầu. Cô sợ phải đối mặt với người đã suýt cướp mất sinh mạng của cô và nhất làngười cô yêu.
- Có ba câu anh muốn hỏi! Một, em đã biết hết rồi sao?
- Thế nào là biết hết? Là biết những chuyện anh làm hay nguyên do để anh làm thế?
Minh Quý ngỡ ngàng với lời chất vấn đẩy ngược về phía mình. Anh từngmường tượng ra cảnh nữ sinh học bổng sẽ xem anh như người lạ hoặc tỏ ratinh kởm anh nhưng không ngờ, con người bé nhỏ ấy lại bình tĩnh đến thế. Câu hỏi cô vừa vứt cho anh, nghĩa là... cô đã biết hết, kể cả nhữngchuyện xấu xa anh làm và cả nguyên do để anh ra tay.
- Câu thứ hai. Em làm ơn tha thứ, được không?
Chẳng cần suy nghĩ bởi đã suy nghĩ quá nhiều, cô gái nhỏ bấu mép váy, hít thở sâu và từ từ buông giọng tắc nghẹn.
- Em từng hận anh!
Lúc biết Minh Quý lợi dụng mình nhằm dằn mặt cậu em trai, Đông Vy đã rất hận. Hận anh cố tình tiếp hận cô, cố tình thân quen, tạo dựng niềm tin ở cô rồi phút chốc đánh vỡ tất cả. Hận anh quá coi thường mạng sống củacô, chỉ vì hiềm khích cá nhân, anh đem cô giao cho thần chết. Thế nhưng, tận sâu của nỗi hận là nỗi đau. Đông Vy từng tôn trọng, kính nể anhbiết bao. Ánh hào quang vây quanh luôn khiến anh tỏa sáng, với cô anh là thiên sứ đáp xuống trần thế.
- Giờ em tha thứ rồi! Còn anh,cũng tự tha thứ cho mình nhé! – Cô gái nhỏ bình thản tiếp lời.Hận mộtngười cũng không thể những gì đã mất. Vậy tại sao không tha thứ, sẽ đổilại tâm hồn thảnh thơi.
Hồ Minh Quý cúi gập người, tỏ lòng cảmkích. Hành động này được cho là hạ mình đối với người thuộc dòng họ caoquý như anh, tuy nhiên, cô gái nhỏ không hề biết.
- Câu cuối cùng. Anh cần đáp án chính xác.
- Em chưa từng nói dối anh và sẽ không!
- Vậy...Đông Vy, có biết anh thích em không?
- Không biết!
Cô gái nhỏ thẳng thắn đến vô tình, ngầm dứt bỏ thứ tình cảm mong manhđó. Minh Quý thích cô được bao nhiêu, khi mà sẵn sàng đổi cô lấy sự hảhê của bản thân. Đông Vy không trách anh, không ghét anh nên cô buộcphải dứt khoát để anh không ngủ quên trong những rung động thoáng qua.Anh cần người có thể khiến anh thoải mái phô ra những nhược điểm của một chàng trai trẻ hơn là khoác lớp vỏ bọc hoàn hảo tựa thiên sứ.
- Không biết cũng là không chấp nhận. Có em, Hữu Phong thật may mắn!
Minh Quý hẫng, lời tỏ tình không chính thức anh bị từ chối thẳng thừngnhưng từ sâu thẳm, tim anh chẳng hề buồn. Nó hiểu, chủ nhân của nó quákhác Đông Vy. Nó hiểu, cô gái ấy là của ai và nên thuộc về ai.
- Em không cần nhận nhịn cậu ta!
- Hẳn thế rồi!
- Mau đuổi theo người ta đi! –Chàng trai thả giọng nhẹ tênh tựa hồchiếc lá lặng lẽ rời cành, đáp đất. Có thứ gì đó nhói buốt trong anh.
Cô gái nhỏ quỳ xuống, cột dây giày, không vội chạy mà hét to.
- Hồ Minh Quý, xóa nợ nhé! Em không có khả năng chi trả!
Nụ cười tinh nghịch tan ra bao la, quẳng lại dấu hỏi to đùng cho namsinh đẹp như bức tranh vẽ, đứng ngần ngơ nhìn theo đôi giày thể thao nền trắng sọc đen đang chạy trên từng ô gạch để tới bên đôi giày giống hệtthế. Bất giác, anh cười lắc đầu, lòng nhẹ một cách lạ lùng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ
Linh Boo
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỉ - Linh Boo
https://isach.info/story.php?story=chiec_om_tu_vet_gio_qui__linh_boo