Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thất Thân Làm Thiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 72: Phong Hoa Tuyệt Đại
T
ác giả: Nguyệt Sinh
Dịch: Kún ♥ Nhi
Chỗ Phượng Cô đặt là một cái bàn chính giữa hàng đầu, là chỗ gần nhất, địa điểm tốt nhất, hơn nữa là nơi nhộn nhịp đông người nhất trong ba đình.
Vừa ngồi xuống, chỉ liền thấy hai hầu gái mặt mũi linh lợi dâng trà phụng điểm tâm bắt đầu.
Tất cả đã sẵn sàng, thanh âm thanh thúy của hầu gái vang lên –hỏi: “Phượng gia, còn cần gì không?” Xem ra Phượng Cô chắc hẳn là khách quen, hầu gái của Tuyết Linh Các có vẻ rất quen mặt hắn.
Phượng Cô không thèm quay ra liếc các nàng lấy một cái, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn hai người đang đánh nhau trên đài, Hoàng Kỳ đứng một bên lạnh nhạt nói: “Các ngươi đứng một bên là được rồi! Gia nếu muốn cái gì sẽ gọi sau.”
Hai hầu gái gật đầu nói vâng, rồi sau đó lui sang đứng một bên, vô cùng lễ phép.
Vãn Thanh chỉ lẳng lặng ngồi một bên, mắt không ngừng tìm kiếm người mặc bạch sắc trường y.
Đáng tiếc là nhìn đi nhìn lại mấy lần, vẫn không thấy, trong lòng có một ít thất vọng.
Rất nhanh sau đó, đình đài liền bị lấp đầy bởi người và người, có những người thậm chí phải đứng trên cầu, chỗ nào cũng có người chen chúc, mọi người đều trông ngóng sự xuất hiện của Phi Tuyết cô nương. Ngược lại đình bên trái lại trống không.
Đúng lúc đấy, ngoài cửa vang lên tiếng hoan hô.
Thập phần cuồng nhiệt!
Vãn Thanh nhìn theo ánh mắt mọi người, thấy đầy trời hoa vũ (mưa cánh hoa chăng), tám hầu gái của Tuyết Linh Các phi thân từ trên trời xuống, mặc quần áo màu hồng đào, kết hợp với hoa vũ đầy trời, quần áo tung bay, nhìn như tiên nữ tung hoa, sân trước thập phần duy mỹ mà long trọng.
Trong hoa vũ, có một nữ tử, thân hình thướt tha, mặc một bộ quần áo màu trắng như tuyết, thân áo may ôm, bên dưới là tầng tầng lớp lớp, trong lúc hạ xuống từng tầng áo tung bay, cùng với hoa vũ trở thành một cảnh tượng vô cùng lung linh đẹp mắt.
Tóc nàng đen nhánh –, chỉ lấy một dải lụa trắng buộc một nửa, phần còn lại để xõa, vài lọn tóc rủ xuống phía trước, tóc dài chấm đất, cùng với quần áo màu trắng như tuyết, trắng đen tương xứng, đúng là vô cùng nổi bật.
Chỉ tiếc, nữ tử tuyệt thế như thế không phải dễ dàng chiêm ngưỡng.
Trên mặt của nàng, là một cái khăn mỏng, che đi nét mặt tuyệt mỹ của nàng, chỉ còn lại một đôi mắt đẹp, mắt hạnh như nước, nhìn là sinh tình, nếu nhìn kĩ hơn, gương mặt đó, chỉ có sự bình tĩnh, trong trẻo lạnh lùng bình thản.
Cùng sự hỗn loạn nơi này, không chút liên quan.
Không biết vì sao, ánh mắt như vậy –, nàng cảm giác được giống như đã từng nhìn thấy rồi, phảng phất đã từng thấy qua.
Nhưng mà có nghĩ nát cả óc, cũng nghĩ không ra,– nữ tử mà bản thân biết, làm gì có ai có đôi mắt đẹp thế, xuất trần như thế.
Không biết là cố ý hay vô tình, Vãn Thanh phát hiện, Phi Tuyết đi qua nàng, ánh mắt mang theo một ý tử không nói ra được nhìn nàng.
Hiện trường lại náo động lần nữa, mọi người không tự chủ được đứng hết lên, ai cũng la hét: Phi Tuyết! Phi Tuyết! Tình huống vô cùng cuồng nhiệt.
Hóa ra cái bàn lúc nãy hai người nọ đánh nhau cũng là cái bàn Phi Tuyết hiến nghệ –.
Nàng nhẹ nhàng nhảy, đặt chân lên bàn, ngồi trước cầm án không biết xuất hiện từ lúc nào.
Đôi tay thon dài trắng nõn – nhẹ đưa lên, động tác vô cùng tao nhã, sự láo nháo dưới đài biến mất một cách thần kỳ.
Đây chắc hẳn là mị lực của nàng ấy?
Cư nhiên có thể thu hút chúng nhân như vậy! Không khỏi thắc mắc, nữ tử xuất sắc như vậy, người như thế nào mới xứng đáng?!
Tay nàng chạm vào dây đàn, tiếng đàn mạn diệu chậm rãi vang lên.
Tiếng đàn róc rách.
Bản nàng đang đàn là nhất thủ thâm sơn lục thủy lưu.
Tiếng đàn như hạt ngọc rơi xuống mâm vàng, trong trẻo lại có mấy phần miên nhu – tiếng đàn dẫn người ta tiến vào một cảnh tượng khác.
Nơi đó có rừng cây xanh biếc –, có ngọn núi cao ngất lẩn trong mây –, có những đám mây trắng theo gió phiêu di biến ảo. Nơi đó có chim hoàng anh dưới sáng mùa xuân hót một khúc ca mỹ lệ, nơi đó có nước suối trong xanh thấy đáy, có đá cuội rực rỡ muôn màu, một người khéo đưa đẩy mỹ lệ……
Đột nhiên, cầm phong vừa chuyển, liền cảm thấy cuồng phong trước mặt, cảnh trí trước mắt bỗng chốc thay đổi, trước mắt xuất hiện một dòng sông nước xiết, hồng thủy chảy xiết nhanh như loài thỏ chạy trốn, như chim ưng – mãnh liệt bay trên trời, như tuấn mã chạy trên hẻm núi cao ngàn trượng; như thác đổ nước, như tên rời cung, như nước chảy trên lá sen.
Nước chảy lên đá, có thể đánh chìm thuyền!
Có thể nói là cực kỳ nguy hiểm, một cơn sóng tiếp một cơn sóng, nhất thời đúng là hung hiểm vạn phần, làm cho trái tim người nghe nhảy lên vì sợ, tiếng đàn đột nhiên ngừng lại.
Chúng nhân chậm rãi mở mắt, trong khoảng thời gian ngắn tất cả dường như vô phương thoát khỏi sự sợ hãi!! Hoàn toàn chìm đắm trong cảnh cũ.
Thật là cảnh giới tối cao của người đánh đàn!!
Khó trách có thể hấp dẫn thế nhân như thế!!
Tài đánh đàn cao siêu như thế –, sớm đã siêu thoát thế tục rồi -!! Tiếng đàn của nàng –, không thể dùng hai chữ siêu thoát để miêu tả nữa, chỉ có thể dùng từ nhập hóa để hình dung.
Tiếng đàn như thế, tuyệt đại phong hoa, khó trách có thể làm cho người ta điên cuồng như thế, nịnh bợ như thế!
Đây, là tiếng đàn rung động lòng người nhất Vãn Thanh từng nghe!!
Nàng nghĩ, tiếng đàn này, chỉ sợ rằng cả đời nàng cũng không có cách nào quên được-!!
Thất Thân Làm Thiếp
Cuốn PHẢN KHÁNG
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thất Thân Làm Thiếp
Nguyệt Sinh Văn Án
Thất Thân Làm Thiếp - Nguyệt Sinh Văn Án
https://isach.info/story.php?story=that_than_lam_thiep__nguyet_sinh_van_an