Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thất Ngược Khí Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 72: Sức Nóng Của Chiện Thiết
T
rong đại lao tối tăm ẩm ướt tỏa ra luồng không khí vô cùng lạnh lẽo, ánh nến yếu ớt lay động chiếu rọi vào vách tường một thân ảnh yếu đuối.
Khinh Vân Nhiễm bị trói trên cây gỗ chữ thập, trên trán nhễ nhại mồ hôi, theo khuôn mặt chảy xuống từng giọt, đôi môi cánh hoa nhiễm đầy máu tươi, thân thể của nàng có vô số chỗ bị roi đả thương, tóc tai bừa bộn dính trên mặt, y phục xanh nhạt sớm đã rách nát tới mức không thể rách hơn được nữa, trên người đầy những vết máu loang lổ khủng khiếp, nàng suy yếu thở phì phò, chỉ có thể phát ra tiếng kêu khổ ở trong lòng.
Một tên cai ngục hung thần ác sát, cầm một cây roi dài trong tay, ánh mắt âm hiểm hung tàn nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của Khinh Vân Nhiễm, uy hiếp nói:
-Vương phi, ta khuyên ngươi nên thành thật khai báo, miễn cho da thịt phải chịu khổ.
Trước mắt Khinh Vân Nhiễm mơ hồ, đâu đớn chiếm đến hơn nửa suy nghĩ của nàng, nhưng không vì thế mà nàng chịu đầu hàng, chầm chậm ngẩng đầu, nói:
-Ta không làm thì có chết cũng không nhận! Vương gia chỉ bảo các ngươi giam ta lại chứ không bảo là dùng hình bức cung! Ngươi đang lạm dụng tư hình!
Ánh mắt của tên cai ngục xoay chuyển, một cái tát thật mạnh giáng vào mặt nàng, sưng vù lên, hắn hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nói:
-Ngươi lúc đó là mưu hại Vương gia, đừng ở trước mặt ta lôi cái danh Vương phi thối ra! Được, để ta xem cái miệng của ngươi mạnh, hay là gân cốt mạnh!
Khinh Thừa tướng thông địch bán nước, tội không thể tha, nàng bây giờ, trừ bỏ thân phận Vương phi thì cũng chỉ là một tội thần ti tiện, so với nô lệ thì còn kém hơn! Cho dù Vương gia tỉnh dậy có truy cứu hắn thì chắc chắn đã có chủ tử nói đỡ, vị trí của nàng ta trong lòng Vương gia thị thiếp trong phủ không người nào có thể sánh bằng, chờ khi chuyện này qua hắn có thể hưởng vinh hoa phú quý, nghĩ vậy,, khóe miệng vẽ ra một nụ cười âm hiểm, đắc ý.
Trên mặt Khinh Vân Nhiễm đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, nhìn thấy ánh mắt với hành động của đối phương hung ác, cả người không khỏi run lên, giọng nói khàn khàn:
-Ngươi muốn làm gì?
Tên cai ngục cười lạnh, xoay người lấy cái chiện thiết đang nung trên than hồng, hình cụ bị thiêu gần như trong suốt, hiện lên màu đỏ của lửa làm cho tâm gan người khác như nứt ra.
Hô hấp của Khinh Vân Nhiễm như bị đình chỉ, hai mắt mở lớn, trong mắt hiện đầy vẻ hoảng sợ, ớn lạnh vào tận xương tủy, thân thể đang bị trói chặt không thể cử động, không! Ai tới cứu nàng…
Cai ngục hung ác híp mắt lại, tay cầm chiện thiết giơ lên, lắc qua lắc lại trước mặt nàng, một vệt lửa xẹt qua, lớn tiếng quát:
-Nói hay không?!
Khinh Vân Nhiễm ra sức lắc đầu, cắn chặt hàm răng, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt trong suốt, nức nở nói:
-Ta không làm!
Nàng không thể giãy dụa, cũng không có sức mà giãy dụa, chiện thiết để ở gần người nàng, sức nóng xâm nhập vào cả da thịt, cổ tay chỉ cần hơi nhúc nhích một chút là có thể cảm giâc được sự đau nhức truyền qua các khớp xương.
Vẻ mặt cai ngục vô cùng dữ tợn, không chút lưu tình đem chiện thiết đã được nung hồng thô bạo đặt lên vai của Khinh Vân Nhiễm, trong phút chốc, mùi da thịt bị đốt cùng với khói xanh tỏa ra, tâm như bị phế liệt và tiếng thét thê thảm vang lên, thân thể nàng bắt đầu giãy dụa, khẽ cử động tay, nhưng đau đớn làm nàng không thể chịu nổi.
Có lẽ là cơn đau đã khắc vào xương tủy toàn thân, có lúc tri giác của Khinh Vân Nhiễm đã mất đi nhưng nỗi đau da thịt bị đốt cháy lại truyền khắp thần kinh nàng, như là da thịt bị xé rách được khâu lại, sau đó lại bị xé rách, cắn nát, làm cho người ta thống khổ! Sức nóng của nó theo làn da lan vào tận trong tâm, tinh thần đã đến cực hạn, thoáng chốc, trong tai vang lên tiếng ù ù, lòng của nàng bị tan thành từng mảnh nhỏ.
Súc sinh! Một vài tiếng mắng vì tức giận vang lên nhưng không thể nghe thấy, nàng chết ngất.
Cai ngục đem nước đá lạnh thấu xương đổ lên người nàng, Khinh Vân Nhiễm gục đầu một bên, ý thức mê man, đôi mắt không mở được, đầu đau muốn vỡ ra, thân thể và ý thức không có, lửa nóng cùng hàn băng luân phiên làm cho nàng như đang đứng ở bờ của địa ngục.
***********************
Duẫn Mặc Băng mặc y phục màu đen, có ý ban đêm đột nhập vào nhà lao, hắn xác định là Tô Thiên Tuyết cố tình tiết lộ tin tức Khinh Vân Nhiễm bị giam vào đại lao cho hắn, phụ nữ như rắn độc kia có chủ ý gì, hắn biết vô cùng rõ ràng.
Đột nhập vào đại lao thuận lợi, đột nhiên có một tiếng thét thống khổ, thê lương vang lên, phá vỡ đi sự yên lặng, tâm hắn đột nhiên chấn động, chạy tới chỗ đó với tốc độ âm thanh.
Tình cảnh trước mắt làm tim hắn như bị dao cắt, nhìn Khinh Vân Nhiễm bị hành hạ, trong lòng dâng lên phẫn nộ chưa bao giờ có trong cuộc đời, hắn đánh song chưởng vào tên cai ngục, cai ngục hộc máu, nằm trên mặt đất kêu lên thảm thiết bằng cái hơi tàn, hoảng sợ nhìn hắn.
May là mình vẫn chưa mất đi lý trí lập tức kết thúc mạng hắn ta, hắn không tin một tên cai ngục hèn mọn lại có thể lớn mật dùng tư hình, trừ phi là có người sai bảo, hắn ngồi xuống phong bế huyệt đạo, cầm máu cho hăn sta, giữ lại cái mạng chó đó, để ngày sau điều tra việc này!
Hắn nhanh chóng đi tới phía trước, giương kiếm chặt đứt toàn bộ dây trói trên người nàng, Khinh Vân Nhiễm như một khối bông, rơi xuống, hắn liền ôm lấy nàng, y phục của nàng bị nước lạnh thấm vào, đau lòng nhìn nàng, bỏ khăn che mặt, ôn nhu khẽ gọi:
-Vân Nhiễm, Vân Nhiễm…
Ý thức Khinh Vân Nhiễm mơ hồ, còn chưa tỉnh hẳn, thân thể như được người khác giải thoát, đau đớn từ khắp nơi truyền đến, bên tai vang lên giọng nói vừa xa lạ, lại vừa quen thuộc, không hề dứt, nàng cảm thấy toàn thân đau đớn, người kia sợ làm nàng đau, cùng nàng rời đi từ từ.
Nàng chậm rãi mở mắt ra, dáng vẻ của người đó dần dần hiện ra từ trong sương mù, tựa đầu vào vai hắn, nhìn khuôn mắt hắn, khàn khàn khẽ gọi:
-Mặc Băng…
Duẫn Mặc Băng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của nàng, trên người dính máu khắp nơi, thấy mà giật mình, trong tâm quặn đau, giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên:
-Vân Nhiễm, xin lỗi, ta đến chậm!
Một giọt nước mắt từ khóe mắt nàng chảy xuống, nàng không biết nên nói gì, mỗi khi nàng gặp nguy nan thì đều được hắn giúp đỡ, ân tình của hắn, sợ rằng nàng không thể báo đáp nổi.
Tâm tình Duẫn Mặc Băng phức tạp, ánh mắt xóa đi sát khí, trầm giọng nói:
-Đừng nói chuyện nữa, thương thế của nàng rất nặng!
Lông mi Khinh Vân Nhiễm run rẩy, thân thể bị cảm giác đau đớn chiếm cứ, nàng suy yếu nhắm chặt mắt lại, hy vọng có thể ngủ say, thật sự có quá nhiều chuyện nàng không cách nào đối mặt được! Nếu như ngay từ đầu người nàng gặp là hắn, thì thật tốt…
Như có vật gì đâm vào nơi mềm yếu nhất trong trái tim, mũi thấy cay cay, đau đớn trên vai gia tăng, không chịu nổi… Nàng đem mọi thống khổ nuốt hết vào trong bụng, cuối cùng không thể chịu được sự dày vò này, nàng lại ngất đi.
Duẫn Mặc Băng phát hiện thân thể trong lòng đột nhiên thả lỏng, hắn căng thẳng, vội vàng đi nhanh hơn.
Nếu như điều tra ra chuyện này có liên quan đến Tô Thiên Tuyết thì hắn nhất định phải làm cho ả ta thống khổ, lâm vào thảm cảnh nhất trong đời.
Lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện một đội thị vệ cầm đuốc ở trên tay, chạy lại phía này lục soát, đôi mắt Duẫn Mặc Băng trở nên lạnh lẽo, nhìn Khinh Vân Nhiễm ở trong lòng, nhanh chóng cùng nàng trốn vào một nơi bí mật gần đó, kéo mặt nạ lên, tùy hoàn cảnh mà hành động
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thất Ngược Khí Phi
Thiển Tiếu Lê Qua
Thất Ngược Khí Phi - Thiển Tiếu Lê Qua
https://isach.info/story.php?story=that_nguoc_khi_phi__thien_tieu_le_qua