Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 72: Trương Liêu – “Uy Phong” B
T
ôn Vũ đứng từ trên điểm cao quan sát nhìn thấy cái chết chóng vánh của Phương Duyệt và uy lực của “Uy phong” như vậy trong lòng không khỏi bất ngờ, có phần sợ sợ một chút nữa. Trong lòng anh ta thầm nghĩ:
- Có thể đùa giỡn với đại đao như vậy người này đích thị là Trương Liêu rồi. Nàng ta có thể phát ra chiến đấu khí mãnh mẽ như vậy chứng tỏ thực sự đã đạt đến võ tướng kĩ cấp độ màu vàng rồi. Lúc trước mình giúp đỡ Tôn Kiên biến thành võ tướng kĩ màu vàng, nhưng vân chưa thể là đối thủ của Trương Liêu –người thực sự đã đạt đến cấp độ cao nhất của võ tướng kĩ …….
Trương Liêu chém chết Phương Duyệt thì không hề dừng tay mà tiếp tục xông về phía Mục Thuận. Mục Thuận đã nhìn thấy thảm cảnh của Phương Duyệt trước đó cho nên bà ta cũng không dám sính cường với võ tướng kĩ màu vàng như vậy. Cho nên khi Trương Liêu ập đến, bà ta liền quay ngựa bỏ chạy. Phía trước chỉ còn lại có một mình Vũ An Quốc mà thôi. Vũ An Quốc này cũng thật là một kẻ có máu liều thật, bà ta biết rõ địch nhân là một võ tướng kĩ cấp độ màu vàng rồi mà vẫn còn vung chùy xông tới.
Tôn Vũ nhìn thấy vậy liền thầm nghĩ: Nếu xét về mặt lực lượng thì rõ ràng Vũ AN Quốc không phải là đối thủ của Trương Liêu. Vậy mà trong “Tam quốc diễn nghĩa” của La Quán Trung có ghi lại rằng Vũ An Quốc đã một mình một ngựa qua được mười chiêu của Lãu, Bố. Còn bây giờ kẻ địch là Trương Liêu thì xem chừng cũng chỉ cầm cự được hai mươi chiêu là cùng thôi. Chủ ý của mình là lát nữa hỏi thăm Khổng Dung về tin tức của Hoa Đà thì chi bằng bây giờ gây thiện cảm với bà ta một chút, giúp Vũ An Quốc một tay, coi như là gửi cho Khổng Dung một ân tình trước đã.
“Coong”
Đại đao và đại chùy cùng bổ vào nhau, liền phát ra nhưng âm thanh chát chúa. Trương Liêu và Vũ An Quốc đều dùng những chiêu mạnh nhất để tấn công đối phương. Nhưng sau khi hai thứ binh khi va đập vào nhau thì cổ tay của Vũ An Quốc bị tê rần. Lực đạo trong chiêu đao của Trương Liêu không thua kém gì so với lực đạo đại chùy của Vũ An Quốc.
Nhưng Vũ An Quốc vẫn bị dồn ép là bởi vì khi đại đao và đại chùy bổ vào nhau thì Trương Liêu cũng phát động luôn cả võ tướng kĩ “Uy phong”, khiến cho sĩ khí của Vũ An Quốc lập tức bị đè nén, tinh thần chiến đấu sụt giảm hết. Nhưng Vũ An Quốc là ai, bà ta là một dũng sĩ lừng danh đất Bắc Hải, tinh thần và ý chí chiến đấu luôn sục sôi, mãnh liệt. Mặc dù ý chí chiến đấu bị giảm đi không ít nhưng về cơ bản là không có ảnh hưởng gì nhiều. Bà ta lại tiếp tục vung chùy quét ngang Trương Liêu.
Trương Liêu lập tức giơ đao chống đỡ. “Coong”. Hai đối thủ lại xuất chiêu cực mạnh quyết lấy mạng đối phương ngay lập tức.
Lúc này, hai đối thủ như hai con thú say đòn cứ thế là xuất chiêu liên tục. Nhưng tiếng “Coong! Coong” không ngừng vang lên. Mỗi lần đao – chùy va chạm vào nhau là chiến ý của Vũ An Quốc lại bị hao hụt đi một chút. Đấy chính là tác dụng và hiệu quả của võ tướng kĩ “Uy phong”. Nhưng mà chiến ý của Vũ An Quốc tương đối cao, mặc dù sau mỗi lần đao chùy chạm nhau, thực lực của Vũ An Quốc sẽ bị giảm sút đi một phần nhưng bà ta vẫn cắn răng, vung đại chùy lên, bám riết lấy Trương Liêu. Cứ thế hai bên đã giao thủ với nhau được mười chiêu rồi.
(Truyện "Manh Nương Tam Quốc" được copy từ diễn đàn Manga Club MangaClub.Biz)
Song thực lực của Vũ An Quốc cũng chỉ là một võ tướng kĩ cấp độ màu lam mà lại phải chống đỡ với một võ tướng kĩ cấp độ màu vàng, mà lại là võ tướng “Uy phong” thì đã là một sự cố gắng quá mức rồi. Khổng Dung đứng ở trên gò cao quan sát thấy ái tướng của mình đang rơi vào tình thế nguy hiểm, không khỏi dậm chân dậm tay lo lắng lắm.
Tôn Vũ lúc này đang đứng bên cạnh Khổng Dung, thấy Không Dung bất an như thế liền nói với bà ta:
- Khổng đại nhân không cần phải lo lắng như vậy, tôi sẽ đi giúp ái tướng của bà một tay.
Khổng Dung thấy Tôn Vũ nói như vậy thì mừng lắm. Chính bà ta đã tận mắt nhìn thấy Tôn Vũ dùng “Phụ tá” để trợ giúp Tôn Kiên giết chết Hoa Hùng. Chỉ cần Tôn Vũ chịu giúp Vũ An Quốc thì nhất định thực lực của Vũ An Quốc sẽ tăng lên gấp bội/
Tôn Vũ hướng về phía Khổng Dung khẽ cười biểu thị thiện chí của mình. Rồi anh ta vung tay lên ra lệnh cho rô bốt thông minh NM01 xuất phát. NM01 lập tức đem hai chữ “Phụ tá” bay nhanh vào khu vực đấu trường, xâm nhập vào thân thể của Vũ An Quốc. Tôn Vũ lúc này cất tiếng nói với Khổng Dung:
- Khổng đại nhân à, cho dù ta đây có hỗ trợ cho Vũ tướng quân nhưng xem ra cũng khó có thể chiến thắng được Trương Liêu, cho nên xin Khổng đại nhân hãy gọi nàng ấy trở về, nếu không sẽ bị tổn thất một hổ tướng vô nghĩa đấy.
Lúc này Vũ An Quốc càng ngày càng đuối, bị Trương Liêu ép cho chật vật chống đỡ lắm rồi, xem chừng không cầm cự được bao lâu nữa. Bởi vì đao – chùy va chạm đã hơn mười lần rồi, cho nên chiến ý của nàng đã bị “Uy phong” kia nuốt gần hết, làm cho sức chiến đấu và tinh thần suy giảm. Hai cánh tay bủn rủn, cầm chùy không vừng nữa, chắc chắn sẽ thất bái trong chốc lát mà thôi. ĐÚng lúc sinh tử quan đầu này thì hai chữ “Phụ tá” của Tôn Vũ đã bay đến, NM01 xâm nhập vào cơ thể của Vũ An Quốc, hoạt tính hóa tế bào, lập tức chiến ý đã mất đi lại bùng lền dữ dội.
Trên người của Vũ An Quốc hai chữ “Chùy tướng” lại sáng lấp lánh, rồi trong nháy mắt đột phá chuyển sang màu vàng rực rỡ. Lúc này Vũ An Quốc vừa có võ tướng kĩ “Chùy tướng” lại có “Phụ tá” của Tôn Vũ cộng hưởng với “Kiêu hùng” của Tào Tháo nên lực chiến đấu của bà ta bây giờ đã đạt đến mức cực đại rồi.
Trương Liêu nhìn thấy cảnh đối phương có sự đột biến như vậy thì không khỏi bất ngờ “Sao”, nhưng cũng không hề khiếp đảm gì cả, trái lại nàng ta cười lạnh, hướng mắt nhìn lên phía gò cao bên liên quân, nàng ta đã thấy Tôn Vũ. Trong lòng Trương Liêu thầm nghĩ:
- Chính là nam nhân này sao, theo như binh lính hồi báo thì hắn đã dùng “phụ tá” hỗ trợ Tôn Kiên giết Hoa Hùng mà.
Trương Liêu hừ lạnh một tiếng, rồi cất tiếng nói với đám người Tôn Vũ đang đứng trên gò cao kia:
- Hừ! Đây chỉ là giả võ tướng kĩ màu vàng mà thôi, cũng đòi làm đối thủ của ta sao hả? Ha ha ha.
Võ tướng kĩ “Uy phong của nàng không chỉ đoạt đi chiến ý của người khác mà còn làm cho âm thanh mà nàng phát ra được phóng đại lên, cho nên khẩu hình và cách nói của nàng rất nhẹ nhưng mà tới tai của đối phương thì như sấm nổ bên tai. Ba chữ “Đừng sợ” mà nàng nói lúc trước khiến cho cả chiến trường phải chao đảo còn gì nữa.
Trương Liêu không lằng nhằng gì cả vung đao chém tới, còn Vũ An Quốc thì nhờ “Phụ tá” mà đã biến thành võ tướng kĩ màu vàng rồi, chiến ý bùng cháy nàng ta lại vung chùy lên đánh. “Coong!”Một tiếng va chạm chát chúa lại vang lên. Cả người và ngựa của Vũ An Quốc bị đẩy lùi về sau ba bước. Rõ ràng là võ tướng kĩ giả vàng không thể sánh bằng võ tướng kĩ màu vàng chân chính rồi.
Đúng là vàng thật không sợ thử lửa. Câu nói ấy quả nhiên không bao giờ sai được.
Vũ An Quốc vẫn còn muốn tái chiến nữa nhưng lúc này Khổng Dung đã phất lệnh kỳ ra lệnh cho nàng ta rút lui. Vũ An Quốc không thể làm gì khác hơn là quay ngựa bỏ chạy về hậu phương. Trương Liêu thấy thế, thừa cơ truy kích Vũ AN Quốc. Tôn Vũ cũng lập tức phát lệnh cho NM01 “ Kỵ tướng”. Chỉ trong nháy mắt chiến mã của Vũ AN Quốc đã tăng tốc độ cực nhanh, chạy thẳng về cái gò cao nơi Khổng Dung và các lộ chư hầu đang đứng.
Khổng Dung thấy ái tướng của mình bình yên vô sự trong lòng mừng lắm, bà ta biết nhờ có Tôn Vũ mới được thế này nên rất cảm kích anh ta. Chỉ có điều trên đấu trường cuộc chiến vẫn còn đang tiếp tục, cho nên Khổng Dung cũng không tiện nói gì với Tôn Vũ cả, mà thầm nhủ để sau này sẽ tới cảm tạ Tôn Vũ sau vậy
Tào Tháo nãy giờ vẫn đang đứng trên lưng ngựa để làm trò, nangf đã sớm nhìn thấy uy lực của Trương Liêu biết ngay đó là một cường địch không đơn giản chút nào cả. Tào Tháo nhìn ngó lại phía liên quân thì chẳng có tướng lãnh nào có thể chống lại được khí thế áp đảo của “Uy phong” do Trương Liêu tạo ra. Cho nên Tào Tháo đồng loạt hạ lệnh cho các bộ tướng của mình là Hạ Hầu Uyên, Tào Nhân, Tào Hồng, Lý Điển, Vu Cẩm, Nhạc Tiến - sáu viên đại tướng đồng loạt xông lên chiến Trương Liêu, chỉ để lại một mình Hạ Hầu Đôn cầm cờ ở bên mình.
(Truyện "Manh Nương Tam Quốc" được copy từ diễn đàn Manga Club MangaClub.Biz)
Các bộ tướng của Tào Tháo đều đã khởi phát võ tướng kĩ, trên người họ được bao bọc bởi vầng hào quang màu lam. Nhất là Hạ Hầu Uyên, vầng hào quang “Cung vương” của nàng lại có màu vàng nhạt chứng tỏ nàng ta đã bước sang cấp màu vàng của võ tướng kĩ rồi. Cùng với sau vị đại tướng, hơn một vạn binh lính của Tào gia ở phía sau cũng ào ạt xông lên. Đội quân này được ánh kim quang của Tào Tháo bao phủ nên uy phong và khí thế lại càng lớn ào đến như một trận cuồng phong tiến về phía quân đội của Đổng Trác.
Tôn Vũ nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng thầm nghĩ: Uy thế quả thực là rất lớn, không hổ danh là Tào Tháo. Cho dù Trương Liêu kia có lợi hại tới mức nào đi nữa thì cũng không thể thắng được cái chiến thuật xa luân chiến kia đâu. Chỉ cần một “Cung vương” Hạ Hầu Uyên thôi cũng đã ngang ngửa với Trương Liêu rồi còn gì nữa.
Lúc này cánh cổng của Hổ Lao quan lại được mở ra, lập tức có ánh sáng lam quang bùng phát. Từ Hổ Lao quan đã có một đội thiết kỵ, được trang bị trọng giáp cẩn thận tới tận răng xông ra. Đội thiết kị này chừng năm ngàn người, trên người mặc trọng giáp, tay cầm trường mâu, khí thế hùng hổ bất phàm lắm. Đặc biệt là sát khí ngập ngụa dường như chỉ muốn ăn tươi nuốt sống đối phương mà thôi. Trên người của bọn họ có lam quang bao phủ chứng tỏ là có ngự binh kĩ phụ trợ rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa
32++
Manh Nương Tam Quốc Diễn Nghĩa - 32++
https://isach.info/story.php?story=manh_nuong_tam_quoc_dien_nghia__32