Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiểu Lục Chuyển Nhà
L
ong Quân điện, vài vị lão ngự y vội đến vội đi, các cung nữ tay cầm dược liệu ra ra vào vào, còn chưa đi vào nội điện, chợt nghe được một cỗ thanh âm như khóc thét quen thuộc vang lên
“Ta có thể không uống thuốc được không? Ta thật sự đã khỏi rồi, không cần uống nữa đâu.” Nói xong, nàng kéo ống tay áo, cánh tay nhỏ nhắn che lấy miệng nhỏ, lắc lắc đầu, khuôn mặt xinh xắn đã khôi phục huyết sắc bình thường, ánh sáng trong suốt chiếu rọi, nhảy múa trên đôi má lúng liếng phấn hồng của nàng.
Từ xa đã ngửi được vị thuốc, đầu óc quay cuồng, dạ dày cuộn lên từng trận, “Nôn” một tiếng,nàng vỗ vỗ bộ ngực.
“Chẳng lẽ muốn ta cho lão ngự y về quê làm ruộng hết?” Hắn nhíu mi, buông quyển sách trên tay xuống, tầm mắt hướng về tiểu lục đang thò đầu ra trước ngực nàng, trừng trừng mắt.
Các cung nữ rốt cục biết nguyên nhân vì sao mỗi lần ngự y đến đây lại vội vàng rời đi, ở trong này, chỉ có thể làm vật hi sinh.
“Quên đi.” Khoát tay áo, nàng lại nằm xuống giường, lại nghĩ đến các vị ngự y này hết bắt mạch kê đơn, lại giảng giải y lý, càm ràm cả ngày chưa xong, chỉ nghĩ thôi nàng cũng thấy choáng váng cả đầu.
“Hoàng phi, thỉnh uống dược.” Cung nữ quỳ xuống, nâng chén thuốc trước mặt nàng, vẻ mặt chờ mong.
“Là ngươi dạy các nàng?” Chỉ vào cung nữ đang quỳ gối, Y Y nghiến răng nghiến lợi, đây không phải khổ nhục kế thì là cái gì? Quả thực chính là công kích bằng “thịt người”, có bản lĩnh chính mình đến quỳ đi.
Bất quá, ngẫm lại cũng không có khả năng.
Nhún nhún vai tỏ vẻ vô tội, Phù Vân Khâu Trạch nhìn phía cung nữ đang quỳ nhưng gương mặt lại lộ ra vẻ tán thưởng, quả thực không uổng công chính mình đề điểm.
“Trẫm không có, phương pháp là do các nàng tự nghĩ ra.”
Thở dài, bưng chén thuốc lên, đưa tới bên miệng, ngừng một chút, nàng liếc nhìn về phía Phù Vân Khâu Trạch, trong lòng nổi lên một chút nghi hoặc, hình như gần đây hắn có chút nhàn nhã, cảm thấy có điểm không thích hợp.
Uống một ngụm, mày liễu nhíu chặt lại, thật là bi ai a, Y Y không tài nào nuốt xuống được, uống tiếp không xong, bỏ đi không được, làm sao đây?
“Khâu Trạch, Tiểu Thanh đâu?” Từ lần trước xảy ra chuyện ma quái đến nay cũng rất hiếm khi nhìn thấy nàng.
Nâng mi nhìn nàng một cái, hắn không nói, một lát sau, thong thả bước tới trước giường, cầm lấy chén thuốc trong tay nàng, ngồi xuống, đôi mắt màu tím như là đang che giấu cái gì, nhìn xuống chén thuốc màu đen sóng sánh còn đầy ấp.
“Nàng muốn ả hầu hạ?” Tuy rằng từ đầu hắn đã cố ý xắp xếp Tiểu Thanh làm thị nữ hầu hạ thân cận bên người Y Y để cho Mẫn Hách giảm bớt đề phòng, nhưng xảy ra nhiều việc như vậy, làm hắn thấy không yên, muốn xắp xếp nàng cách xa Y Y một chút.
Ánh mắt trong khoảnh khắc thanh minh tất cả, nàng trừng mắt nhìn hắn, nhưng nhanh chóng lại chuyển thành bộ dáng mơ hồ.
“Ân, có Tiểu Thanh chiếu cố, ta thực thích, hơn nữa, bộ dáng nàng không nói lời nào cũng khá đáng yêu.”
“Để cho nàng ấy trở lại hầu hạ đi,” Thản nhiên mở miệng, ngữ khí có chút bất đắc dĩ, đem chén thuốc gần sát nàng, đôi mắt màu tím có chút lạnh lùng,“Uống.”
Khóe môi anh đào cong lên, thật muốn phản đối a, tưởng rằng có thể kéo dài chút thời gian, đợi hắn ra ngoài liền đem thuốc đổ đi, xem ra, chuyện này đã không còn khả năng.
Chậm rãi, chậm rãi, tiếp nhận bát, nắm mũi nín thở, híp mắt, cố gắng nuốt ực một ngụm chén thuốc đen sì đắng ngắt vào miệng, đôi vai nhỏ bé run lên, thật khó chịu a!
Thấy vậy, Phù Vân Khâu Trạch đem đường hoa quế đã sớm chuẩn bị tốt đưa vào miệng nàng, tay khẽ vuốt lưng, tú bào màu trắng ôn nhu lắc lư, giống như một đóa hoa nhài nở rộ lúc sáng sớm, trắng noãn thuần khiết.
“Nàng muốn để nó ở tại chỗ đó cả đời sao?” Liếc mắt, cúi đầu nhìn tiểu lục đang nằm trong cổ áo của Y Y, Phù Vân KHâu Trạch cố gắng hết sức duy trì khẩu khí bình thản.
Nó? Nhìn theo ánh mắt của Phù Vân Khâu Trạch, Y Y cúi đầu, bừng tỉnh đại ngộ.
“Tiểu lục ngốc thật rất thích nơi này, nếu đặt nó ở chỗ khác, nó sẽ không quen, buổi tối khi ngủ, theo thói quen, nó lại tiến vào.”
Tuy rằng nàng không ngại nhưng nhìn thấy sắc mặt của hắn bây giờ cũng hiểu được hắn không thể nhẫn nhịn thêm nữa.
“Truyền Hồng công công.” Giơ tay lên, hắn đối với cung nữ nói.
Cung nữ hạ thấp người, xoay người đi ra ngoài, không bao lâu, liền dẫn Hồng công công đi đến.
“Nô tài tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến hoàng phi.” Quỳ xuống hành lễ, Hồng công công trên tay còn ôm một cái hộp bằng gỗ chế tác tinh xảo, bất quá có chút kỳ quái, trên cái hòm gỗ tại sao lại có một cái lỗ nhỏ bằng một ngón cái?
Nàng nghi hoặc nhìn về phía Phù Vân Khâu Trạch, không rõ vì sao hắn phải truyền Hồng công công vào.
“Thôi, đứng dậy.” Hắn lãnh đạm nói.
Lồm cồm bò dậy, Hồng công công trên mặt ý cười liên tục, thỉnh thoảng lại gật gật đầu:“Xem ra hoàng phi thân thể tốt hơn nhiều, ngày ấy nô tài thật đúng là sợ muốn chết, nếu không phải nhờ chủ ý của hoàng phi, chỉ sợ nô tài đã bị tia chớp của Hậu Tu Nam đánh chết.” Nói xong, trên người nổi lên một tầng da gà, nghĩ đến nam tử quỷ mị kia sau đó bỗng nhiên mất, rồi bản thân mình cũng may mắn thoát nạn, thật đúng là nhờ ân đức của hoàng phi.
Y Y ngẩn ngơ, vốn là chính mình lôi hắn xuống nước, ngược lại hắn còn cảm tạ chính mình, nàng dở khóc dở cười, lắc lắc đầu.
“Hồng công công ngày ấy cũng vất vả, không có bị thương đi?”
“Không, nô tài mạng hèn, thân thể xương cốt cũng coi là rắn chắc, nhờ hoàng phi ngày đó ra tay ngăn cản một quyền của Mẫn Hách Vương gia nếu không nô tài có mười cái mạng cũng không chết đủ, ơn của hoàng phi, nô tài suốt đời không quên.” Miệng lưỡi lưu loát, nói vài câu, đột nhiên nhìn thấy Hoàng Thượng nheo lại ánh mắt, thầm kêu một tiếng không xong, cuống quít lấy cái hòm bảo bối cầm trong tay nâng lên đỉnh đầu, vội nói,“Đây là Hoàng Thượng phái nô tài đi tìm kiếm, nghe nói xà là động vật rất sợ lạnh,thường ngủ đông, mùa hạ ấm áp mới ra ngoài, mà cái hòm này được thiết kế đặc biệt tầng dưới cùng có đặt than củi, quanh năm ấm áp, cái động khẩu này chính là nơi cho xà ra vào.”
Thì ra là thế, không tài nào nghĩ đến, Y Y vỗ vỗ đầu, tiếp nhận hòm, sờ lên những hoa văn chạm trổ công phu thật không hổ danh là thợ giỏi nhất nhì trong nước, nắm trong tay, lại ấm áp, quả nhiên tương xứng với nhiệt độ cơ thể người.
“Đến, tiểu lục, ngươi đi vào nhìn xem thoải mái hay không.” Đem tiểu lục thở ra, nó ngoan ngoãn theo cái động khẩu trượt đi xuống, tựa hồ rất là vừa lòng, vươn đầu chớp đôi mắt màu hồng.
Thấy vậy, Hồng công công rất là thức thời lui xuống.
“Ngươi như thế nào lại nghĩ đến phương pháp này?” Đem hòm đưa cho cung nữ, phân phó cẩn thận để lên bàn trang điểm, nàng quay đầu, nhìn Phù Vân Khâu Trạch vẫn trầm mặc không nói, nhưng trên gương mặt lại hiện lên một chút ý cười.
“Thời điểm nhàm chán tùy tiện đã nghĩ đến.” cố làm ra vẻ thờ ơ lãnh đạm, bình tĩnh mở miệng như là không có việc gì.
Đáng chết, kia nhưng là hắn ở trong ngự thư phòng nghĩ cả nửa tháng trời mới nghĩ ra được biện pháp, nhưng là, tuyệt không để cho nàng biết.
“Cám ơn.” Đi đến bên cạnh hắn, cúi đầu, hôn lên vầng trán cao rộng, nhìn khuôn mặt hắn cơ hồ đốt thành một đoàn hỏa, nàng ôm bụng, sắp nghẹn vì cố nín cười.
Nghĩ đến, hắn cũng là hao hết tâm tư đi?
Khóe mắt nhìn thấy bộ dáng chật vật của nàng vì nén cười, mặt hắn trầm xuống,đôi mắt màu tím buồn bực, hắn chỉ vào đôi môi của mình, khẽ cười nói:“Muốn cám ơn liền hôn ở đây.”
Lần này, đến lượt Y Y mặt đỏ như trái chín, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, lên giường đắp chăn ngủ.
Các cung nữ thấy vậy liền che miệng cười trộm
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường
Thiên Lạc Họa Tâm
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường - Thiên Lạc Họa Tâm
https://isach.info/story.php?story=ai_phi_nghe_noi_nang_muon_treo_tuong__thien_lac_hoa_tam