Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tỷ Phu Vinh Dự
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30: Khẩu Súng (2)
" A
h! Ngươi thả ta ra, thật sự...... Đại Duy lập tức quay lại đó."
Cát Linh Linh thở gấp thở phì phò, nàng tuy dã man nhưng khí lực có hạn. Mắt thấy quần lót bị kéo xuống đầu gối, nàng đành phải lớn tiếng năn nỉ.
" Lần này sẽ không phải kinh nguyệt nữa chứ?"Ta cười xấu xa, từ biệt thự có thể nhìn ra ngoài ra xa, nghĩ thầm cho dù Đỗ Đại Duy trở về ta cũng có thể kịp thời phát hiện, nghĩ vậy lá gan của ta đột nhiên mở lớn. Cũng mặc kệ Cát Linh Linh năn nỉ, lật thân một cái, đem con cọp cái để cho ta thương nhớ này đặt dưới thân, trên tay dùng sức kéo, vứt quần lót kéo xuống mặt đất.
"Ngươi điên rồi sao? Không được! Trung Hàn, ta van ngươi, đợi lát nữa chúng ta đi chỗ khác, không thể ở chỗ này được."Cát Linh Linh thất kinh, thậm chí đã tóm lỗ tai của ta.
" Linh Linh, ta muốn ngươi! Nhớ ngươi muốn chết! Ngươi mấy ngày nay đều nhớ ta phải không nào?"Hơi thở dồn dập, bờ môi như mưa rơi xuống đôi má Cát Linh Linh.
"Linh Linh tỷ của ta, làm sao mỗi lần đều để ta solo vậy? Thuận theo ta chẳng phải không có việc gì sao, ngươi thoải mái ta cũng thoải mái, thật tốt."Ta toàn thân mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển.
Cát Linh Linh không nói gì. Hai hàng lông mày nhíu chặt bắt đầu giãn ra, bờ môi đỏ tươi cũng hé mở, phát ra tiếng rên rỉ mất hồn: " Ơ......"
" Thoải mái sao? Linh Linh, ta rất thích ngươi. A...... Thật thoải mái, thoải mái chết."
Ta cúi đầu nhìn xem mép đồng cùng côn thịt kết hợp, nhìn xem côn thịt co rúm tại cửa huyệt, dùi nóng đi vào nhục động dị thường mạnh mẽ hữu lực.
" Ư...... Trung Hàn, ta hơi đau, ngươi chậm chậm một chút."Cát Linh Linh oán hận ta lộ vẻ mềm mại đáng yêu.
Ta cười xấu xa: " Rất nhanh ngươi sẽ không thấy đau nữa."
Trong tiếng kêu yêu kiều của Cát Linh Linh, côn thịt chuyển động như trục xoay, từ chậm đến nhanh, lại từ nhanh thành chậm, tốc độ biến hóa liên tục, lực lượng cũng bất đồng. Dâm thủy bài tiết ra càng khiến ta đút vào thêm thông thuận tự nhiên,
" BA BA" Ta si mê nhìn Cát Linh Linh, nàng buông thỏng hai tay, cũng si mê nhìn ta, eo nhỏ mềm mại không ngừng vặn vẹo, tiêu hóa lực trùng kích của ta, dưới áp lực cuồng loạn của ta lén lút phản kích. Ta đút vào càng lợi hại, nàng phản kích càng mãnh liệt, nhục động chặt khít không ngừng áp súc không gian sinh tồn côn thịt của ta, xoắn lấy lộ tuyến quy đầu tiến lên.
" A...... Linh Linh, huyệt của ngươi thật chặt, ta muốn bắn."Ta phát ra tín hiệu đầu hàng.
" Ư...... Không muốn, chờ một chút...... Ta...... Chịu không được, quá cứng...... A......"
Cát Linh Linh hạ thể dán lên, nàng kịch liệt nhún mông.
" A...... Linh Linh, ta muốn bắn."
Mãnh liệt run run khiến cho ta đút vào mấy lần cuối cùng trở nên điên cuồng, ta khẳng định Cát Linh Linh trong nhục huyệt nhất định dính đầy tinh dịch của ta.
" A a......"
Sau hai tiếng rên rỉ, Cát Linh Linh đã ở kịch liệt co rút nhắm mắt lại, trên mặt nàng hiện lên vẻ thỏa mãn. Thực không hiểu nổi nàng vì sao lúc đầu bài xích ta, sau đó lại là vui vẻ thỏa mãn, chẳng lẽ là bởi vì cảm thấy thẹn nên nàng cố làm ra vẻ? Ta thật sự không rõ, cũng không muốn hiểu rõ.
Chờ Cát Linh Linh hô hấp dần dần vững vàng, ta mới nửa đắc ý, nửa chế nhạo cười hỏi:" còn nói Đỗ quản lý sắp trở về nữa? Hừ, may mắn ta kiên quyết không tin."
Cát Linh Linh mở mắt ra, vẻ mặt quái dị nhìn ta, trong lúc đó nàng nở nụ cười, cười bất đắc dĩ, ánh mắt không ngừng lập loè, trong sự kinh hoảng mang theo vẻ hưng phấn. Ta không hiểu, nhịn không được mà hỏi:" Làm sao vậy? Thoải mái ngây người sao?"
Cát Linh Linh ôn nhu thở dài một hơi, lắc đầu gắt giọng:" Ngươi còn không xuống?"
" Tại sao phải xuống, ta còn muốn gió xuân nhị độ Ngọc Môn quan."
Ta buông lời cợt nhả, dương vật cắm trong lỗ thịt đã chậm rãi khôi phục sinh cơ, ta nhẹ nhàng bắt đầu lay động.
" Trung Hàn, hay là ngươi xuống đi."
Cát Linh Linh cười cười với ta, sau đó hướng về đằng sau sa sầm nét mặt " Đại Duy, đừng như vậy, mau buông súng ra. Ta cùng hắn làm cũng làm rồi, ngươi nổ súng cũng vô dụng."
" Nổ súng? Ha ha, Linh Linh tỷ càng ngày càng thú vị, ngươi vừa nói như vậy, ta thật đúng là cảm giác được Đỗ quản lý ở đằng sau ta. Ha ha, rất kích thích."Ta nghẹn ngào cười to, cảm giác Cát Linh Linh thật sự hăng hái.
Một tiếng ho khan trầm thấp truyền đến, ngay sau đó ta nghe được một âm thanh nam nhân lạnh như băng:" Linh Linh, ngươi có phải thích thằng ranh con này hay không?"
Mập mạp Đỗ Đại Duy chẳng biết từ lúc nào đã đứng đằng sau ta, càng làm người sợ hãi chính là, hai tay hắn mang một khẩu súng săn, họng súng đen như mực lúc này đang cách đầu ta chưa đầy mười phân. Ta tuyệt đối tin tưởng chỉ cần Đỗ Đại Duy muốn, đầu của ta nhất định bị nổ thành vụn. Nhìn hai nòng súng đen nhánh, hai đầu gối ta như nhũn ra, cả người bổ nhào trên người Cát Linh Linh. Ta nghĩ thầm, lần này thật sự chết không có chỗ chôn thật rồi.
Không tưởng được tình hình đã phát triển đến thế này. Cát Linh Linh vừa ôm ta, vừa trừng mắt với Đỗ Đại Duy, lớn tiếng gào thét:" Bảo ngươi bó súng xuống ngươi có nghe không? Chính ngươi cũng đã nói, tình nguyện cho hắn lên cũng không muốn ta bị Chu Cửu Đồng chà đạp, không có hắn, nói không chừng ta hiện tại đã nằm trên giường Chu Cửu Đồng. Ngươi nhìn ngươi xem, đúng là một kẻ nhút nhát, có bản lĩnh ngươi cầm súng chỉ vào Chu Cửu Đồng ta xem! Ngươi là đố con heo mập chết toi, nếu không bỏ súng xuống, ngày mai sẽ ly hôn với ngươi."
Tuy ta sợ hãi choáng váng, nhưng nghe từ trong miệng Cát Linh Linh "hắn " không thể nghi ngờ chính là ta. Ha ha, bà nương hung hãn thật tuyệt! Lúc này mà nàng còn dám mắng Đỗ Đại Duy không lưu tình chút, mà Đỗ Đại Duy cũng không dám phóng một cái rắm, thật sự là trắng đen điên đảo, ác nhân có ác nhân trị. Ta lập tức nhẹ nhàng thở ra, cũng ý thức được trong lúc này có ẩn tình rất lớn.
" Leng keng......"
Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng chuông cửa, Cát Linh Linh lớn tiếng quát: " Còn đứng đấy làm gì vậy? Đi mở cửa, nhanh lên."
" Tiểu tử này không đứng dậy, ta làm sao mở cửa được?" Đỗ Đại Duy đã giảm thấp âm lượng rất nhiều.
Cát Linh Linh nhéo cánh tay ta một cái, nhẹ nhàng nói với ta: " Còn không mau đứng dậy?"
Ta lập tức nhảy lên như điện giật, hoàn toàn không dám nhìn Đỗ Đại Duy, đưa lưng về phía hắn vội vàng mặc quần áo. Ai! Tay run rẩy, mặc ba lượt, rơi hai lần mới hoàn toàn chỉnh chu, lúc này ta cũng chưa dam nhìn Đỗ Đại Duy mà đi ra mở cửa, trên bàn trà vẫn đặt chình ình một khẩu súng săn khủng bố. Truyện Tiên Hiệp - -Y
Cửa mở, một người nam nhân cao lớn đi đến, ta chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn: " Lý Trung Hàn có tới không?"
Đỗ Đại Duy đờ đẫn gật đầu. Ta ngẩng đầu nhìn lên, người tới lại là La Tất. Hắn lúc này cũng thấy ta liền cười to hai tiếng rồi đi tới, trong miệng hô to: " Trung Hàn huynh đệ, Trung Hàn huynh đệ, ta chờ ngươi tại khách sạn mãi, sao ngươi không tới? Gọi điện thoại thì ngươi tắt máy, khiến lão ca vội muốn chết! ai! Ta chuẩn bị nhiều đại mỹ nữ cho ngươi, ngươi lại không xuất hiện, các mỹ nữ đều tức giận đó! Ha ha......"
Ta nghe xong liền mở cờ trong bụng, La Tất thưởng thức không tầm thường, hắn nói là mỹ nữ thì nhất định không kém. Đang muốn nói lại vài câu, đột nhiên một ánh mắt lạnh buốt chiếu vào lưng khiến ta dựng tóc gáy, đó là ánh mắt sắc bén từ Cát Linh Linh, ta bèn tỏ vẻ nghiêm nghị: " La tổng hay nói giỡn quá."
La Tất bước vài bước đã đến trước mặt ta, hai tay đặt tại trên vai ta kích động nói: " Trung Hàn huynh đệ, ngươi đúng là ân nhân cứu mạng của ta!""
" Ân nhân cứu mạng? Cái này......" Ta cảm thấy lẫn lộn, đang muốn hỏi La Tất cho rõ ràng thi lúc này từ ngoài cửa lại thấy một người, một nữ nhân rất đẹp, nàng chính là Sở Huệ. Ta lập tức cả kinh, còn chưa kịp phản ứng, Sở Huệ đã chậm rãi đi tới, bộ dạng yếu đuối.
"Ai! nhiều người nhìn như vậy, cũng không có người nào lên đỡ ta một cái".Sở Huệ hai mắt như nước, cười nhẹ nhàng, sóng mắt khẽ quét qua mọi người, sau đó nhỏ giọng làm nũng với La Tất: " Bảo bối, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì? Cả chìa khóa xe cũng chưa rút ra, vứt bừa bãi."
" Ai da! Tiểu Huệ, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, ở trước mặt người ngoài đừng gọi ta là bảo bối sao? Buồn nôn quá."La Tất cực kỳ lúng túng, trên mặt ngượng ngùng đỏ rực.
Ta vừa định cười, Sở Huệ sóng mắt đã chuyển đến trên người ta, bờ môi màu tím nhẹ nhàng mở ra, thanh âm khàn khàn từ tính khiến ruột gan ta cồn cào: " Lý Trung Hàn cũng là người ngoài sao?"
La Tất vỗ đầu một cái, lớn tiếng nói: " Là ta nói sai rồi! Trung Hàn lão đệ không phải người ngoài, không phải người ngoài."
Thấy ta sững sờ, La Tất cười nói: " Trung Hàn, có lẽ ngươi không rõ, ta đã trải qua hai cửa ải sinh tử quan trọng đó! Nếu không nhờ lão đệ, Tiểu Huệ nhà ta đã bị lão cẩu họ Chu kia chiếm đoạt. Mẹ nó, La Tất ta thiếu chút nữa đã không còn mặt mũi lăn lộn ở kt."
" A?" Ta nghe xong, càng nghi ngờ, nghĩ thầm, chẳng lẽ La Tất cũng không biết Sở Huệ đã bị Chu Cửu Đồng vũ nhục? Chẳng lẽ Sở Huệ gạt La Tất đi cầu Chu Cửu Đồng? Nghĩ vậy, ta cảm thấy ngoài ý muốn, vội vàng nhìn về phía Sở Huệ, Sở Huệ mãnh liệt nháy mắt với ta, ý bảo ta đừng vạch trần, trong lòng ta cảm khái vạn phần, cảm khái nữ nhân vĩ đại, vì tiền đồ nam nhân mình mà không tiếc hi sinh thân thể chịu nhục. Sở Huệ như thế, Cát Linh Linh nóng nảy cũng như thế.
La Tất không phát hiện ta cùng với Sở Huệ nháy mắt, hắn ôm bờ vai ta lắc đầu thở dài: " Trung Hàn lão đệ nhất định không biết nguyên nhân trong đó, hôm nay ta sẽ đem toàn bộ chuyện này nói cho ngươi biết, dù sao ta cũng không lo lão đệ là người ngoài. Hơn nữa từ nay về sau, vận mệnh lão ca cùng Tiểu Huệ nhà ta tựu toàn bộ dựa vào Trung Hàn lão đệ."
" Tôi lại nhớ La tổng tối hôm qua thắng đậm một quả phải không?"Ta cười hỏi.
" Lợi nhuận là không ít, nhưng vẫn còn xa mới đủ. Ai, thôi, mời Trung Hàn lão đệ ngồi xuống, để lão ca kể cho ngươi nghe."
La Tất kéo ta đến trên ghế, vẻ mặt thành khẩn nhìn ta. Hắn có dáng người cao lớn, khí vũ hiên ngang, nhưng trước mặt ta lại cố tỏ vẻ lấy lòng, làm cho ta cảm thấy rất không thích ứng được. Ta ngồi ở trên ghế sa lon,cố vểnh tai lên. Muốn nghe xem trong lúc này đến cùng có bao nhiêu ẩn tình, có bao nhiêu lời nói thật, bao nhiêu lời nói dối.
Nói thực ta đối với bọn họ có một tầng đề phòng rất lớn, đặc biệt là Đỗ Đại Duy, hắn một mực trừng mắt với ta, lại nhìn khẩu súng săn trên bàn trà. Cho dù đang cùng La Tất nói chuyện, nhưng ta vẫn tập trung toàn bộ lực chú ý đặt trên người Đỗ Đại Duy, ngẫu nhiên ta cũng ngắm Cát Linh Linh một cái, Nàng thoạt nhìn rất bình tĩnh, rất thục nữ ngồi một bên ghế, đui ngọc ưu nhã vắt ngang, chỉ là ánh mắt nàng lại gắt gao hướng vào Sở Huệ. Vừa rồi ta cùng với Sở Huệ nháy mắt, tám phần là bị nàng phát hiện, ai! Đầu ta muốn to ra.
La Tất tựa trên ghế sa lon thở dài một tiếng, êm tai nói: " Ba tháng trước, ta cùng với Đại Duy làm một cuộc đầu tư, cũng không biết lúc đó nghĩ thế nào mà phạm phải sai lầm đi tin tưởng con cá sấu tài chính Soros kia nói nhảm, toàn lực đổ vào thị trường dầu thô. Kết quả giá dầu tăng một mạch, chúng ta thất bại thảm hại, phải bán cả nhà đi để đủ bồi thường."
Dừng một chút, La Tất nói tiếp: "Vốn dĩ bồi thường xong thì cũng thôi, nhưng lão già Chu Cửu Đồng lại tiếp tục dụ dỗ ta theo vào, ta cùng Đại Duy không chịu được sự hấp dẫn cũng muốn gỡ vốn, vượt quyền hạn đầu tư của công ty. Kết quả bị lão cẩu họ Chu cưỡng ép bán ra, chẳng những không thể gỡ vốn mà còn thiếu nợ công ty 200 triệu, Đại Duy cũng thiếu 200 triệu, chúng ta tổng cộng thiếu công ty 400 triệu đô la Hồng Kông. Ai! thật thê thảm."
" Ừ, xác thực rất thảm, về sau thì sao?" Ta hỏi.
" Về sau? Về sau......" La Tất vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi, trong lời biểu lộ vẻ phẫn uất: " Về sau, lão cẩu họ Chu đưa ra hai điều kiện thứ nhất là ở trên đại hội cổ đông bác bỏ kiến nghị của Trương Tư Cần thay tổng giám đốc, điều thứ hai là giao cổ phiếu công ty trong tay chúng ta ra, điều thứ ba, con mẹ nó, cái tên chó chết này buộc Tiểu Huệ cùng Linh Linh của chúng ta ngủ với hắn một năm. Con mẹ nó, thiếu chút nữa hại ta làm con rùa đen."
" Ngươi đã đáp ứng sao?" Ta giật mình mà mở to hai mắt.
" Ta đương nhiên không đáp ứng, nhưng không đáp ứng, Chu lão cẩu sẽ báo án. Ngươi biết nếu như báo án, ta sẽ không cách nào đặt chân trong giới tài chính."
La Tất nói đến đây liền lộ ra vẻ ủ rũ, hắn lắc đầu, nhìn vẻ mặt u oán của Sở Huệ nói tiếp: " Ta vốn không định đáp ứng, Đại Duy cũng sẽ không đáp ứng. Linh Linh càng không cần nói, nàng nói dù chết cũng không muốn đi cùng Chu lão cẩu một ngày. Nhưng Tiểu Huệ nhà ta lại muốn đáp ứng, Tiểu Huệ là người tốt, nàng sợ ta ngồi tù."
" Vậy ý là ta không tốt ư?" Cát Linh Linh ở bên tức giận nói.
" Ta không phải có ý này, ngươi đừng nên tức giận. Mấy tháng nay bốn người chúng ta trải qua như thế nào, ngươi còn không rõ ràng sao?" Xem ra, La Tất cũng sợ Cát Linh Linh.
" Hừ!""
Cát Linh Linh mặt lạnh hừ một tiếng.
La Tất oán hận nói: "Chu lão cẩu đưa ra ba cái điều kiện chúng ta chỉ đồng ý hai cái trước, còn một cái điều kiện cuối cùng chúng ta quyết không đồng ý, vô luận như thế nào cũng không thể đem lão bà vào miệng hắn."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tỷ Phu Vinh Dự
Tiểu Thủ Chương
Tỷ Phu Vinh Dự - Tiểu Thủ Chương
https://isach.info/story.php?story=ty_phu_vinh_du__tieu_thu_chuong