Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Yêu Quý Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 70
B
ăng mệt mỏi, thay bộ âu phục lúc nãy bằng bộ đồ ở nhà nhẹ nhàng và thoải mái hơn. Bước ra từ phòng tắm, tay vẫn cầm chiếc khăn bông, lau khô mái tóc của mình.
Chầm chậm tiến ra ngoài khu ban công. Bóng đêm tràn ngập quanh đây, che đậy biết bao nhiêu dối trá, xấu xa.
Lòng anh xao động.
Đi dọc hành lang, ánh đèn dịu nhẹ, khung cảnh yên tĩnh. Băng cảm thấy mệt mỏi. Đôi mắt chợt mở to ra vì ngạc nhiên, hơi thở chợt dồn dập, tim chợt thắt lại, cảm xúc bao năm dồn nén nay như bùng nổ.
Khuôn mặt cương nghị.
Đôi mắt đen thăm thẳm lạnh lùng, độc đoán.
Đôi môi mím chặt, luôn ẩn hiện nụ cười nửa miệng bí ẩn.
Hai con người từ từ tiến lại gần nhau.
Hai khuôn mặt giống nhau tựa như hai giọt nước.
Hai đôi mắt chầm chậm xoáy sâu vào nhau.
Không khí ngột ngạt, trùng xuống, mang theo sự đe dọa từ người con trai kia.
Khoảng cách rút ngắn gần...và cả hai đối diện nhau.
Băng thoáng bối rối, trên tay của người con trai kia là Xuân. Tại sao cô ấy lại ngủ trong tay của cậu?
- Đây, anh có thể nhận lại. – người con trai kìa, bình thản đẩy cô cho Băng, giọng nói mỉa mai.
- Em... - Băng không nói tiếp, lẳng lặng bế lại người con gái đó.
- Lâu không gặp phải không? – người kia tiếp tục nói.
- Huy...em đã ở đâu thế? – Băng lấy lại bình tĩnh và nói.
- Ở bất cứ nơi đâu. Chẳng phải anh và bố đều biết sao? – Huy đáp, phớt lờ thái độ lo lắng của Băng.
- Em vẫn giữ suy nghĩ đó sao? – Băng nói.
- Vẫn thế. Vì vậy đừng làm phiền em nữa.
- Ừm...hãy suy nghĩ kĩ lại...
- Được rồi...đừng nhắc tới nó nữa...tạm biệt. – Huy nói, đôi mắt trở nên đáng sợ hơn...
Tiếp tục đi thẳng và không ngoái đầu...mặc cho Băng đang cố giải thích gì đó. Tất cả quá đủ đối với anh rồi. Anh không muốn nghe thêm bất cứ điều gì nữa.
Băng lặng người nhìn dáng người kia dần khuất sau góc hành lang. Anh khẽ thở dài. Đã lâu rồi, cả hai người không gặp, Huy vẫn vậy, không có gì thay đổi ngoài trừ đôi mắt ngày càng trở nên băng giá đến đáng sợ kia.
Vẫn ngốc nghếch và trẻ con. Lúc nào cũng thế, mặc cho những việc cậu làm là gì.
Người con gái trong tay anh khẽ cựa quậy làm anh chợt tỉnh. Nhìn xuống khuôn mặt sưng sưng như vừa khóc của cô, lòng anh thoáng bối rối.
Lưỡng lự một hồi, anh đành đưa cô về phòng mình. Không biết đã xảy ra chuyện gì.
Băng giật mình khi nghe tiếng bước chân đằng sau mình.
Cô đã tỉnh.
Khuôn mặt nhợt nhạt, mái tóc rối bù xù, quần áo nhếch nháng, toàn thân như đang run lên. Đôi mắt ẩn chứa sự hoảng loạng, sợ hãi.
Anh chợt khó chịu.
- Xin lỗi vì hôm qua...không đưa cô về phòng được. – anh nói.
Đôi mắt trong veo tối sầm lại, toàn thân run rẩy, cô lắc đầu.
- Em...muốn về nhà... - cô bật khóc.
Anh đứng người. Anh đã làm gì sai sao? Im lặng, nhìn cô một lúc lâu, anh khẽ thở dài, bước lại gần, nhẹ xoa đầu cô.
- Ừm.
Anh thoáng mềm lòng. Chỉ khi đứng trước người con gái này, anh mới không còn là chính mình...anh đã thay đổi. Không biết từ bao giờ, anh ghét nhìn những giọt nước mắt trên khuôn mặt ấy?
o O o
Phong tỉnh dậy, đầu đau kinh khủng. Hơi nheo mắt khi bắt gặp ánh sáng chiếu thẳng vào mắt. Toàn thân mỏi nhừ. Đầu óc hoàn toàn trống rỗng,những gì xảy ra hôm qua đều không còn chút ấn tượng gì trong anh. Và nó làm anh khó chịu.
Cố gắng đứng dậy, khẽ vươn vai, từ từ đi về phía phòng tắm...
Rầm...
Cánh cửa bị mở một cách thô bạo, anh hơi nheo mắt nhìn về phía đó. Cảm thấy có chút khó chịu khi bị làm phiền vào buổi sáng như thế này.
Anh giật mình, khi nhìn thấy khuôn mặt hằm hằm đầy tức giận, khinh ghét của Triệt, theo sau là bước chân vội vã, lo lắng của Vũ.
Có gì sao? Có chuyện gì vào buổi sáng thế này?
Bốp...
Phong điếng người, đầu choáng váng khi nhận ngay một cú đấm của Triệt. Bị mất thăng bằng, anh té nhào ra sau.
Cảm giác đau đớn len lên tận óc, xây xẩm, bực bội.
- Cậu...bị điên à. – Phong xoa xoa vết thương.
- Đồ khốn...thì ra tôi đã nhìn nhầm anh. – Triệt đè Phong xuống, túm chặt cổ áo, khẽ riết qua kẽ răng.
- Cậu nói gì thế? – anh ngớ người.
- Chẳng lẽ, anh không nhớ những gì mình đã làm từ hôm qua sao? – Triệt gằn giọng.
- Việc gì?
- Đồ tồi...
- Được rồi, Triệt. Cậu nên biết đây là đâu. Ra ngoài...tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy. – Vũ xen vào.
Triệt hằm hằm nhìn Vũ rồi lại nhìn Phong. Lòng hừng hừng lửa giận, trái tim nhói đau từng đợt từng đợt dồn dập.
Cậu thả Phong ra và chạy nhanh ra khỏi phòng, lao nhanh về một hướng vô định, giờ cậu nên làm gì đây?
o O o
Căn phòng im lặng tới nặng nề.
Phong ngồi thẳng dậy, kéo lại thẳng nếp áo, xoa nhẹ vết thương.
Trong khi đó, Vũ nhìn chằm chằm vào anh, thương hại, đau xót.
- Cậu thật sự không nhớ gì sao? – Vũ chậm rãi nói.
- Nhớ gì? – anh hỏi.
- Thật sự sao? Về Xuân ấy. – Vũ tiếp tục.
- Cậu nói thẳng ra đi? Có chuyện gì liên quan tới em ấy sao? – Phong bắt đầu nóng lòng.
Vũ gật đầu nhè nhẹ, không nói gì. Khẽ thở dài, rồi nhìn thẳng anh...
Phong sững người, đầu óc mụ dần đi...mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt,vùng dậy, loạng choạng chạy lao nhanh ra khỏi phòng, điên cuồng tim kiếm hình bóng của người con gái kia. Anh muốn giải thích, anh cần phải nói chuyện...
Làm ơn có ai nói với anh rằng đây chỉ là một lời nói dối. Làm ơn...tại sao anh lại không thể nhớ bất cứ điều gì chứ?
Nhịp tim anh đập nhanh, hơi thở khó khăn...toàn thân đau đớn, dày xéo lên lòng anh...anh điên rồi...Tại sao anh có thể làm tổn thương người con gái ấy chứ? Tại sao.
Phong gục hẳn người xuống, thơ thẩn nhìn về một phía nào đó một cách ngờ nghệch...
Vũ bước chầm chậm lại gần, ngồi cạnh, khẽ vỗ vai anh thật nhẹ...
Phong dựa hẳn vào người Vũ, hét lên...lòng anh tan nát, nước mắt muốn rơi ra nhưng nó không có lí do gì để đi ra. Tất cả là do anh...
- Em ấy về trước rồi, cũng tới lượt chúng ta rồi. Đừng lo, chúng ta sẽ giải quyết việc đó từ từ. – Vũ an ủi, anh cũng cảm thấy buồn thây cho Phong...chính anh cũng phải ngỡ ngàng trước hành động đêm đó của Phong...Tại sao chứ?
o O o
Trở về căn nhà to lớn, trong lòng nặng trĩu. Mệt mỏi về cả thể xác lẫn tâm hồn. Hình ảnh đêm đó vẫn cứ mập mờ trong đầu cô. Niềm tin ta vỡ khó có thể lấy lại. Thật khó đối mặt với sự thật này. Giờ cô nên làm sao đây?
Lê từng bước chân nặng nề, chán nản dọc hành lang, đi theo một hướng vô định nào đó không rõ ràng. Trốn trong một góc nhỏ, co mình lại, suy nghĩ...và tránh xa tất cả.
o O o
Phong lao nhanh vào nhà, bỏ qua tất cả sự chào đón của những người ở đây. Đôi mắt tìm kiếm một người nào đó. Anh lưỡng lự. Nửa muốn gặp, nữa không dám gặp. Anh phải làm gì, phải nói gì được chứ?
Hành lang trở nên dai dẳng, kéo dài mãi. Đôi chân nặng nề, vội vã, cuống quít.
Anh đứng người lại, thở dốc. Tim ngừng đập một nhịp, toàn thân lạnh toát.
Dáng người ấy. Nhỏ bé, sợ hãi và đau đớn.
Anh im lặng và nhìn.
Cơ thể tự phản ứng khi nhìn thấy có người đang chú ý tới mình. Xuân mệt mỏi, ngẩng đầu và ngước nhìn người đó.
Cô giật mình. Hoảng sợ. Run rẩy.
Vội bật dậy, bỏ chạy.
Cánh tay kia vươn ra kéo tay lại. Thoáng kinh hãi, như một phản xạ cô quay người lại.
Bốp...
Đôi tay run run, nhìn anh trân trối. Cô bối rối nhưng không xin lỗi.
- Bỏ ra. – cô yếu ớt nói rồi bỏ chạy.
Anh ngồi sụp xuống, mắt trân trối nhìn dáng người kia đang dần khuất xa, cũng như lòng anh đang dần vỡ vụn.
Đôi môi khô khốc, không thể nói được gì. Ngay cả gọi tên người con gái đó anh cũng không đủ sức lực.
Đôi mắt mờ dần, đầu óc điên cuồng gào thét. Có lẽ...anh đã hết hi vọng thật rồi.
Cái tát yếu ớt đó như một đòn giáng, như một dấu chấm hết cho mối tình đơn phương của anh.
Đau?
Không. Không đau.
Anh chẳng còn sức để cảm nhận nó hoặc là nó đã vượt quá khả năng cảm nhận của anh. Quá đau để có thể cảm nhận được.
Bao nhiêu mơ ước, dự định ấp ủ của anh giờ như bọt biển tan vào trong đại dương mênh mông của sự tuyệt vọng của mình và sự ghẻ lạnh xa lánh của người con gái kia.
Làm sao bây giờ? Anh phải làm sao?
Băng âm thầm bước tới cạnh Phong, ngồi xuống, nhẹ nhàng vỗ vai an ủi.Như tìm thấy điểm tựa, Phong gục đầu vào vai anh, điên cuồng hét nhưng không thể phát ra một âm thanh nào cả. Không thể cất lên một lời than vãn hay tự trách bản thân được. Chỉ biết gục đầu và dằn vặt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Yêu Quý Tộc
Luxu
Tình Yêu Quý Tộc - Luxu
https://isach.info/story.php?story=tinh_yeu_quy_toc__luxu