Tâm Hữu Bất Cam epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 71
hiên ngoại cuộc sống
Kịch trường một.
Sau khi Chu Thương Thương với Triệu Tiểu Nhu hợp tác mở tiệm hoa việc kinh doanh vẫn rất tốt, bởi vì trước đó có trường hợp tiệm cà phê thất bại, Chu Thương Thương vẫn nghĩ bản thân không có thiên phú kinh thương, hiện tại mỗi ngày buổi tối trở về xem sổ sách, học tập kế toán đơn giản, đột nhiên phát hiện đây cũng là một chuyện thú vị.
Nhưng mà có một ngày cô phát hiện, hơn phân nửa việc kinh doanh ở cửa hàng hoa đều là Hàn Tranh giới thiệu, tựa như mấy cái đơn hàng lớn gần đây,bảo tàng thành phố S, trung tâm triển lãm thành tây, phủ thị chính...
Hóa ra cô vẫn đều làm kinh doanh với chính phủ a?
Chu Thương Thương: "Vì sao cục của anh chưa bao giờ đặt hoa ở chỗ em?"
Hàn Tranh vẻ mặt nghiêm túc nhìn Chu Thương Thương, nhẹ cười rộ lên: "Thương Thương, chúng ta phải tránh nghi ngờ."
Chu Thương Thương gác bản kế toán, ngẩng đầu: "Thập Nhất, anh thật dối trá."
Hàn Tranh buông tờ báo đi tới, anh có thể oán giận bà xã mình mỗi ngày bận rộn hoa hoa cỏ cỏ đến nỗi gần quên luôn cả mình hay không?
Ngày hôm sau, Chu Thương Thương nhận được một đơn đặt hàng, đối phương muốn 999 đóa hồng, tên người đặt hàng là ‘Ba ba của Ngưu Bì Đường’.
Kịch trường hai.
Thẩm Băng gọi điện thoại đến vài lần, ý bảo Chu Thương Thương mang theo Ngưu Bì Đường về nhà ngồi ngồi chút, Chu Thương Thương thực sự rất ít khi quay về Tống gia, Hàn Tranh cũng không thích bà xã quay về cái nhà mẹ đẻ này, xét thấy Tống gia thực sự thúc dục nhiều lần lắm, băn khoăn thể diện, Chu Thương Thương với Hàn Tranh không thể làm gì khác hơn là mang theo Ngưu Bì Đường trở về Tống gia một lần.
Ngày đó Tống Thiến đã ở nhà, Đường Đường đứa nhỏ này từ trước đến giờ luôn đặc biệt thích khoe mã, ở trước mặt Tống Lâm Sinh khoe mã, ở trước mặt Thẩm Băng khoe mã, lúc đi tới trước mặt Tống Thiến, mở to đôi xoay chuyển, không dám khoe mã nữa.
Ngưu Ngưu là lễ phép nhất trong ba đứa, Tống Lâm Sinh hỏi nó cái gì là trả lời cái đó, có nề nếp dáng dấp của ông cụ non; Bì Bì thì sao, vẫn vùi đầu ăn điểm tâm Tô Châu Thẩm Băng làm.
Chu Thương Thương vẫn không hiểu nổi Tống Lâm Sinh, cũng thật tình cảm thấy ánh mắt nhu hòa thỉnh thoảng Tống Lâm Sinh để lộ ra có chút xa lạ, kỳ thực cô với Tống Lâm Sinh, mặc dù có quan hệ huyết thống, nhưng thực sự không có tí tình cảm phụ tử nào.
Trước khi về, Thẩm Băng đơn độc gọi Chu Thương Thương gọi vào phòng khách nhỏ uống trà, kỳ thực cũng không có chuyện gì, chính là nghe Thẩm Băng nói một chuyện xưa, chuyện xưa về Trương Lâm và Tống Lâm Sinh.
Kỳ thực chuyện xưa Thẩm Băng kể cùng với Chu Thương Thương tự mình suy đoán không sai biệt lắm, chuyện xưa rất đơn giản, nếu như không phải có cô cái người ngoài ý muốn này.
Trương Lâm với Tống Lâm Sinh là một đôi tình nhân căn cơ nông cạn, môn không đăng hộ không đối, sau khi chia tay đều tự cưới gả, Tống Lâm Sinh cưới Thẩm Băng, Trương Lâm gả cho Chu Trường An, Trương Lâm bởi vì không bỏ được đứa bé, để lại cô.
Chu Thương Thương không phải là một người bát quái, đối với chuyện bát quái của ba mẹ mình lại càng không cảm thấy hứng thú, trước khi đi, Thẩm Băng nói: "Kỳ thực mẹ con vẫn là tiếc nuối trong lòng ba con, con hẳn là nên trở về qua lại nhiều hơn."
Chu Thương Thương không nói chuyện, cười rời đi, ngồi ở trên xe, Đường Đường hỏi mẹ: "Mẹ, chúng ta lúc nào trở lại thăm ông ngoại a?"
Chu Thương Thương suy nghĩ một lúc: "Sang năm đi."
Hàn Tranh lái xe đột nhiên nhẹ cười ra tiếng, đối với Đường Đường mở miệng nói: "Ông ngoại bà ngoại có cuộc sống của chính mình, chúng ta không thể thường xuyên quấy rối bọn họ, hơn nữa nếu như Đường Đường thường xuyên chạy đến nhà ông ngoại, ông nội bà nội sẽ bị thương tâm, Đường Đường muốn nhìn thấy ông bà nội thương tâm sao?"
Đường Đường vội vàng lắc đầu.
Kịch trường ba.
Sinh ba luôn luôn chói mắt hấp dẫn ánh mắt của người qua đường, lúc Ngưu Bì Đường bốn tuổi, một nhà 5 người ra ngoài căn bản không cần dẫn theo người ngoài, trước đây khi ra cửa đều cần mang theo một bảo mẫu đáp ứng khi khẩn cấp.
Sau khi Ngưu Bì Đường biết đi sẽ không thích người lớn bế, Đường Đường tương đối yếu ớt chút, cho nên khi bọn họ đi ra ngoài trên cơ bản là Hàn Tranh ẵm Đường Đường, Chu Thương Thương nắm tay Ngưu Ngưu và Bì Bì.
Ngưu Bì Đường đều thích pizza Hut, khi cuối tuần một nhà 5 miệng liên hoan, có hai nữ học sinh đi tới, đỏ mặt mở miệng với Hàn Tranh: "Có thể chụp ảnh với các con của chú không?"
Hàn Tranh ho nhẹ một tiếng, nhìn Chu Thương Thương: "Có thể."
Bởi vì là con gái, đối với chụp ảnh linh tinh yêu thích chút, Đường Đường hai tuổi sẽ giơ tay làm cây kéo ‘say cheese’, Bì Bì với Ngưu Ngưu sẽ không thích chụp ảnh, khi chụp ảnh sẽ bày mặt nghiêm, một bộ dáng dấp thâm cừu đại hận.
Nữ học sinh cầm trái táo cùng Ngưu Bì Đường tự chụp
"Cheese!"
Lại thêm một tấm, "Cheese!"
"Cheese!"
...
Chu Thương Thương nhấp hớp cà phê, chính là bởi vì cái kiểu này, cô đặc biệt không thích cả nhà tập thể xuất môn, rất rêu rao.
Kịch trường bốn
Trên Internet có ảnh chụp trên phố của Ngưu Bì Đường, lượt view còn không thấp, thường thường bị các loại diễn đàn chuyển phát, ba Hàn sau khi biết việc này, dùng thời gian một buổi chiều lục lọi khắp các diễn đàn có ảnh chụp của Ngưu Bì Đường một lần.
Sau đó đăng kí một cái ID "Bạch gia gia", đến mỗi một cái diễn đàn, ngay phía dưới lưu lại một câu: "Thật không biết cháu trai cháu gái nhà ai, rất đáng yêu đi."
Kết quả căn bản không có người nào để ý tới lời nhắn lại của Hàn bộ trưởng này, Hàn bộ trưởng bị bỏ qua.
Buổi tối, Hàn bộ trưởng đặc biệt ở trên bàn cơm nhắc tới chuyện ảnh chụp trên internet, tức giận dị thường.
Hàn Tranh mở miệng: "Ngày mai con bảo người phụ trách internet cắt bỏ ảnh chụp, đúng là rất xâm phạm đời tư." Tuy rằng nói như vậy, nhưng vẻ mặt Hàn Tranh vẫn là ý cười, cái này gọi là cái gì, anh thực sự không có khoe hạnh phúc, chỉ là hạnh phúc lộ ra ngoài, giấu cũng giấu không được a.
Ba Hàn đỏ mặt: "Bọn họ làm thế nào lại không hỏi con cháu nhà ai vậy ta."
Hàn Tranh: "..."
Chu Thương Thương: "..."
Tâm Hữu Bất Cam Tâm Hữu Bất Cam - Tùy Hầu Châu Tâm Hữu Bất Cam