Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phù Thương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 70: Một Chữ “Lầm” Chung Thân
N
àng ta đứng trong màn sương trắng, tuyết phu ngọc mạo, dung nhan xinh đẹp không thua kém Phù Lạc, nhưng lại hiện lên một tia buồn bực,bên trong vẻ yếu ớt lại ẩn chứa nét kiên cường, đẹp đến điên đảo chúng sinh
Tập hợp những nét tưởng chừng mâu thuẫn, bộ dạng yêu uyển như đã từng trải qua đủ loại sóng gió
"Là ngươi ư?" _Phù Lạc lẩm bẩm nói.
"Phải, là ta, ta tới đón ngươi."
"Là ngươi đưa ta đến không gian này sao?" _Phù Lạc tò mò nguyên nhân mình xuyên qua
"Phải mà cũng không phải. Lòng ngươi có ý niệm, cho nên mới tới được nơi này."
Phù Lạc thầm than, nhất định là do giấc mộng xuyên qua ấy rồi,nàng cảm thán,mấy áng văn về chuyện xuyên không quả nhiên không nên tuỳ tiện xem chút nào
"Ngươi, đồng ý trở lại nơi mình sống ngày trước sao?"
Phù Lạc lúc này mới ý thức được, thì ra việc nàng luôn tâm niệm hy vọng cuối cùng cũng đến rồi.
Ước mơ tha thiết đột nhiên hiện lên trước mắt, thật khiến người ta trở tay không kịp.
"Ta đồng ý."
Nàng quyết tuyệt không chút lưu luyến nào, khiến Liên Nguyệt cũng có chút sửng sốt, ít nhất, ít nhất cũng phải phản kháng một chút chứ
Đáng tiếc là, việc về nhà, Phù Lạc luôn chấp niệm trong lòng, sớm đã thành thành tiềm thức,thành thói quen.
Nàng không dám đối mặt với tương lai đau khổ phía trước,nên chỉ có thể lựa chọn rời đi. Nàng, không thể học được cách dũng cảm sống ở đây, thâm căn cố đế nàng vẫn theo chủ nghĩa hiện đại
"Sau khi ngươi nói yêu hắn, mà vẫn muốn ra đi sao?"
Phù Lạc trầm mặc, sau đó ngơ ngác hỏi:
"Hắn cũng không nói ra câu đó, vì sao ta vẫn tới nơi này được vậy?"
"Liên quan gì tới hắn chứ?" Liên Nguyệt hỏi.
"Rõ ràng là ngươi viết là He [* hắn ] mà "
"Rõ ràng ta viết là She [*Nàng]."
Hai người tranh cãi một phút đồng hồ, cuối cùng Phù Lạc khẳng định liên nguyệt đã viết nhầm chữ,Liên Nguyệt lên tiếng phản bác,nói nàng ta lên trời xuống đất đều là đệ nhất tài nữ thì làm sao có thể viết sai [* Cuối cùng chứng minh quả thật là Liên Nguyệt sai, nàng còn nói xạo là mấy chữ mình viết có thể dùng thay phiên nhau]. Cuối cùng hai người nhất trí, nói là nhất định do Minh Nguyệt Đang viết nhiều quá nên nhầm lẫn rồi
[*Mỗ Đang sám hối,quả thật là Liên Nguyệt viết sai rồi,bởi vậy chúng ta có thể thấy được sự nguy hại khi sai lỗi chính tả, mỗ đang sau này viết văn nhất định sẽ cẩn thận sửa chữa, nhưng lần này phải để Liên Nguyệt nhận lỗi đã.Ta dễ dàng chịu tiếng xấu thay cho người khác cũng không tốt chút nào]
Thì ra là nàng ta, Phù Lạc cực kỳ ai oán, thương cho bản thân mình phải chịu khổ,chịu đắc tội, đều là do một chữ viết sai,nếu sớm biết chính mình chính mới là chìa khoá để mở cánh cửa này,thì nàng cần gì phải vất vả đến thế chứ
Nếu mà biết trước, nàng đã ra tay một phen, nói không chừng còn thu thập vô số soái ca, tiêu sái du ngoạn giang hồ, cuối cùng vẫy vẫy ống tay áo nói “ta yêu ngươi” với Long Hiên đế, sau đó xinh đẹp xoay người bỏ đi
Tự do đến vậy, khí phái đến vậy, xuyên qua hoa lệ đến vậy...
Cư nghĩ đến việc mình vì một cái lỗi chính tả,vì một cái hiểu lầm,mà phải chịu nhục nhiều năm như vậy, Phù Lạc liền cảm thấy oan uổng.
Thật lâu sau, tâm tình bình tĩnh lại,nàng mới hỏi:
"Vì sao ngươi lại đề ra như vậy, tại sao ta nói mới có tác dụng? Vì sao lại dùng câu‘ ta yêu ngươi ’ làm chìa khóa?"
"Khi ngươi nói lời yêu với nam nhân của Hiên thị, không phải chính là lúc ngươi muốn rời đi nhất sao? Chìa khóa quan trọng như vậy, ta đương nhiên phải giao vào tay nữ nhân rồi."
Phù Lạc hô to: "Ta rốt cục cũng tìm được đồng minh."
Hai người ôm nhau khóc rống, đúng là vẫn còn có nữ nhân yêu thương nữ nhân.
"Vì sao ngươi lại nói câu ‘ta yêu ngươi’ trước vậy?" _Liên Nguyệt nhìn lại chuyện xưa của các nàng, cảm thấy Phù Lạc vốn không nên nói ra lời yêu kia
"Trên TV không phải hay có tình huống khi một bên nói yêu, thì bên kia cũng phản xạ trả lời rằng ‘ta cũng yêu ngươi’ sao?" _Phù Lạc ngây thơ trả lời
Liên Nguyệt không nói gì, đột nhiên có một tia thương tiếc cho Long Hiên đế.
[* Mỗ Đang cảm thán, nữ nhân uống rượu thật không đáng tín nhiệm.]
"Phải chịu đựng sự nguyền rủa gì mới có thể mở được cánh cửa thời không vậy?" _Phù Lạc nhìn Liên Nguyệt, cho dù nàng tỏ ra cao hứng,nhưng đôi măt slại không có chút vui vẻ nào
"Ta chấp nhận vĩnh không siêu sinh, đời đời kiếp kiếp bị nhốt tại không gian đáng nguyền rủa này,phải mở cánh cửa thời không, đưa nhân duyên của Hiên thị đi, nguyền rủa Hiên thị vĩnh viễn không chiếm được nữ nhân mà mình yêu thương" _Khuôn mặt của Liên Nguyệt bỗng nhiên có chút vặn vẹo
"Đáng giá sao?" _Phù Lạc ngơ ngác hỏi, nàng không có trí tuệ như liên nguyệt, không có sự quật cường của Liên Nguyệt,cũng không có dũng khí như Liên Nguyệt
Liên Nguyệt cười cười, có đáng giá hay không, cũng chỉ như người uống nước thôi, ấm lạnh tự biết. Phù Lạc đang muốn bước vào cánh cửa ấy, bỗng phát hiện không gian đáng nguyền rủa này đột nhiên vặn vẹo, tựa như có ngoại lực muốn phá cửa bước vào.
Cuối cùng, cuối cùng nàng trông thấy Long Hiên đế.
Ngực trái của hắn nhiễm máu đỏ tươi, ngọc bội hình phượng bên thắt lưng cũng đỏ như máu, tựa như một ngọn lửa vây quanh Phù Lạc, lúc này phù lạc mới phát hiện miếng long bội trên người nàng cũng dần dần biến thành màu đỏ, mang đến một nguồn năng lượng dao động, khiến nàng không tự chủ được bị thổi bay về phía hắn
Long Hiên đế nhanh chóng ôm lấy Phù Lạc, ánh mắt hắn đỏ ngầu.
"Thương thế của ngươi ~~" _Phù Lạc kinh hãi,nhìn hắn sắc mặt tái nhợt
"Phượng khóa long tâm, vật trung gian là máu của Viêm Hạ hoàng đế, có thể làm ra việc này." _Long Hiên đế thản nhiên nói với Liên Nguyệt, không hề nhìn Phù Lạc.
"Nhưng sức mạnh của nó đâu có đủ để mang ngươi tới đây được." Liên Nguyệt không tin.
"Sau khi hoàng hậu qua đời, Thái tổ đã thi triển vu thuật, khóa hồn phách vào Phượng khóa long tâm, vĩnh không siêu sinh, trọn đời giam cầm nhau"
Liên Nguyệt mặt tái nhợt lui về phía sau. Phù Lạc cũng cảm thấy vô cùng kinh dị, một nam nhân hối hận cùng một nữ nhân quật cường, mấy trăm năm xa nhau, mấy trăm năm bi kịch.
Long Hiên đế chưa từng nói với Phù Lạc, đây mới là nguyên nhân chính khiến Viêm Hạ cao tổ cấm tiệt vu thuật
Thế nhưng, Liên Nguyệt rất nhanh đã trấn định lại
"Thời gian không còn nhiều nữa." Liên Nguyệt nhìn về phía Phù Lạc, cánh cửa thời không môn đang thu nhỏ lại từng chút một
Phù Lạc nhìn thấy hình ảnh phản chiếu phía sau lưng Liên Nguyệt,cha mẹ sớm đã bạc trắng tóc, câu lũ bối, đang chà lau thân thể cho con gái nằm bất động từ lâu
Lòng nàng tràn ngập chua xót
Dường như cảm nhận được Phù Lạc có ý rời đi, Long Hiên đế kéo chặt tay nàng,đôi mắt tràn ngập hận ý nhìn thẳng nàng, lần đầu tiên, Phù Lạc phát hiện hận ý của hắn, cho dù khi hắn nói hận, nàng cũng chưa từng có cảm giác này.
"Ngươi, là một nữ nhân lừa gạt miệng chỉ đầy những lời nói dối." _Giọng của hắn ngắt quãng vì sự giận dữ.
Nàng không dám nhìn khuôn mặt ấy.
Nàng dựa vào lòng hắn,rồi nhanh chóng rời đi
Không chút hoài nghi bước vào cánh cửa thời không, trong tay nắm chặt miếng long bội của Long Hiên đế
Thời khắc này, nàng chạy trốn giống như một tên trộm.
Cánh cửa ầm ầm đóng lại trước mắt Long Hiên đế, ngăn cách hắn vươn tay
Phù lạc tháo miệng long bội trên người, giao cho liên nguyệt: "Ngươi nhất định là dũng cảm hơn ta"
Quay lưng, không dám nhìn long hiên đế, từ nay về sau thời không ngăn cách,tất cả đều phải tự tìm hạnh phúc cho riêng mình
Liên Khôn điện.
Long Hiên đế hét lớn một tiếng "Lạc Nhi", trong miệng ho ra máu tươi, tỉnh lại.
Rất lâu không thấy tiếng trả lời.
Vết thương trước ngực nhỏ máu.
Thái y vội vàng đi đến,người nào cũng lắc đầu quỳ xuống đất.
Long Hiên đế ngồi bất động.
Vạn Toàn tiến vào:"Hoàng Thượng, chỉ dụ còn tuyên sao?"
Ánh mắt hắn trống rỗng nhìn thoáng qua vạn toàn:"Tuyên."
Ngày mười bốn tháng năm năm hai mươi lăm triều đại Long Hiên, ngay sau ngày đại hôn,hoàng hậu bệnh nặng, đế vương tức giận giết toàn bộ mười một người trong Thái y viện, tuyên chỉ cho toàn bộ phi tần trong cung tới Tịnh Vân Tự ăn chay cầu phúc cho Hoàng hậu, từ đó về sau Long Hiên hậu cung trở nên hiu quạnh
Phù Hiên hoàng hậu trở thành truyền kỳ của Viêm Hạ hậu cung,sau Liên Nguyệt hoàng hậu
Có được đệ nhất ân sủng của đế vương mà trước nay chưa từng có
Một câu chuyện thần thoại sẽ sinh ra rất nhiều câu chuyện thần thoại mới
“Nửa bước tương tư” từ đó về sau vang danh thiên hạ.
Chỉ còn lại một người ngồi trên long ỷ, một bậc đế vương ngày càng lạnh lùng....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phù Thương
Minh Nguyệt Đương
Phù Thương - Minh Nguyệt Đương
https://isach.info/story.php?story=phu_thuong__minh_nguyet_duong