Nơi Trú Ẩn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 69
ỘT CON RẮN SẼ SỐNG ĐƯỢC BẰNG GÌ KHI BỊ Nhốt trong bình cả ngàn năm? Ngay cả một con vật có phép thuật như Grandmother Moccasin cũng cần một điều gì đó để giúp duy trì sự sống chứ. Những mong ước thì không đủ, chắc chắn là vậy rồi. Một con rắn không thể chỉ tồn tại nhờ vào ước mơ, ngay cả khi có được dòng máu phép thuật chảy trong huyết quản. Grandmother xoay mình trong cái nhà ngục bằng đất sét nung. Hi vọng dânglên đầy ngập bình.
Sau khi Night Song trườn xuống con sông vào cái đêm cách đây một ngàn năm, Hawk Man như điên cuồng với hi vọng. Chàng bám víu lấy nó như một con nhện bám mình vào mành lưới. Chàng khắc khoải với nó. Hi vọng rằng chàng đã nhầm, rằng chàng đã lầm lẫn với những dấu vết khủng khiếp trong bãi cát. Niềm hi vọng tươi sáng nhưng trơn tuột khó nắm bắt cứ bao trùm xung quanh chàng.
Con gái của chàng, cô gái bé nhỏ có khả năng phát sáng đang dõi mắt nhìn theo chàng cứ đi tới đi lui dọc theo hai bờ sông, hai bàn chân chàng giẫm lên bờ đất đỏ trong khi niềm hi vọng cứ thúc giục chàng bước tới. Cô bé nghe thấy tiếng cha gọi tên mẹ, cứ gọi mãi đến khi cổ họng chàng đau rát, lại kêu thêm nhiều lần nữa với hi vọng là mẹ cô sẽ bơi trở về. Ôi Night Song. Hi vọng chui vào ngực chàng, trong đôi chân chàng, chạy xuống đùi và hai ban chân chàng. Nó bao bọc khắp người chàng, nó đọng lạitrên da chàng như những giọt mồ hôi. Nó làm cho chàng kiệt quệ đến nỗi chàng không còn sức để quay mặt ra khỏi dòng nước. Cuối cùng, chàng dừng bước và ngồi sụp xuống trên nền đất ngay mép nước.
Cô bé sợ hãi là cô cũng sẽ mất luôn cha, rồi ông cũng sẽ biến mất. Tù lúc cô chỉ cho cha thấy dấu chân của mẹ, ông chẳng còn nhìn ngó gì đến cô nữa. Tất cả mọi hi vọng đã cuốn ông đi xa khỏi cô giống như màn đêm đã mang mẹ cô đi mất.
Khi cuối cùng Hawk Man dừng những bước chân điên cuồng của mình lại và ngồi xuống, cô bé bước lại chỗ cha mình bên bờ sông và cùng ngồi xuống bên cạnh cha. Cô không biết nên nói gì. Từ ngữ như bay đi đâu mất hết. Vì vậy, cô tựa đầu mình vào vai cha và rồi giống như cô đã từng làm khi chỉ mới được một ngày tuổi, cô đưa tay mình lên và sờ vào cằm cha. Đó là điều duy nhất mà cô có thể làm.
Và sau cùng, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đàn chim đang bay lượn cũng quay trở lại tổ. Chúng đã làm tất cả những gì có thể. Khi cô bé gái tựa mình vào Hawk Man, cô nhìn xuống cái bình với những vầng trăng lưỡi liềm và đường nét của một con rắn khổng lồ khắc trên mặt bình. Cô chú ý đến những đường uốn lượn duyên dáng của thân hình con rắn, những cái vảy hình thoi, cái đầu to lớn với đôi mắt nằm cách xa nhau. Bà ngoại. Cô bé liếc nhìn và ngay khi đó, cái lưỡi rắn dường như đang rung rinh như cố gắng nói với cô về một điều gì đó. Ngay lập tức cô gái nhỏ biết rằng sẽ có một ai đó có thể nói cho cô biết chuyện gì đã xảy ra với mẹ cô, một người nào đó có thể giải thích cho sự biến mất của mẹ cô, một người biết rõ nhất về khu rừng.
Niềm hi vọng sáng lấp lánh đậu lên đôi vai cô, những chiếc lông vũ vô hình của nó sáng lên rừng rực. Hi vọng lay động bầu không khí xung quanh cô, kêu nho nhỏ vào hai tai cô, thì thầm cái tên mà cô muốn hét lên. “Bà ngoại.”
Cô bé biết cô phải làm gì. Cô cần phải đi tìm Bà ngoại Moccasin. Bà ngoại sẽ giúp cô. Bà ngoại biết phải đi tìm mẹ cô ở đâu. Bà ngoại biết phải làm gì để giúp cho cha cô.
Với phép màu của mình, bà ngoại sẽ biết.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn