Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lang Vương Sủng Thiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 70: Nữ Nhân Của Ta
N
guyễn Nhược Khê hút một ngụm rồi một ngụm, cho đến khi máu đen trở thành đỏ, mới lau miệng, đứng lên lầm bầm nói: ” Được rồi, như vậy, coi như chúng ta tính toán xong, không ai nợ ai.”
” Vì sao muốn cứu ta? Ngươi không phải hận không được giết ta sao? Ta chết, không phải hợp ý của ngươi sao.” Tây Môn Lãnh Liệt đột nhiên mở to mắt.
” Ngươi muốn hù chết người à, nhưng tỉnh lại rồi thì sẽ không có việc gì.”Nguyễn Nhược Khê bị hắn làm hoảng sợ, vỗ vỗ ngực, cũng yên tâm, lại nói:
” Ta là người ân oán rõ ràng, bởi vì ngươi đã cứu ta, cho nên ta cũng cứu ngươi một lần.”
” Ngươi không sợ, cứu sống ta, ta còn có thể tìm được ngươi, ngươi cũng trốn không thoát?” Tây Môn Lãnh Liệt giương mắt nhìn nàng.
” Cám ơn, ngươi nhắc nhở ta, vậy ta phải nhanh chân chạy đi xa, hy vọng chúng ta vĩnh viễn không gặp lại.” Nguyễn Nhược Khê lần này đi nhanh về phía trước, rốt cục có thể rời đi.
” Từ từ đã, ngươi không được đi.” Tây Môn Lãnh Liệt ở phía sau đột nhiên nói.
” Cái gì?” Nàng sửng sốt, quay đầu lại thấy trên mặt hắn nở nụ cười quỷ dị, chỉ cảm thấy đầu choáng váng, sau đó liền mất đi tri giác
Tây Môn Lãnh Liệt trong nháy mắt nàng ngã đón được nàng, từ trong lòng lấy ra một viên thuốc nhét vào trong miệng nàng, giương mắt nhìn nàng nói:
” Vũ Khuynh Thành, đời này ngươi cuối cùng cũng trốn không thoát đâu, ngươi là người của ta, mạng của ngươi cũng là của ta.”
Ôm nàng lên ngựa, hướng trấn trên chạy đi.
Nguyễn Nhược Khê yếu ớt mở to mắt, lập tức nhớ lại một màn trước khi mình ngất đi, tức giận lập tức đứng dậy, liền cảm giác đầu choáng váng, nàng không khỏi lại ngã xuống.
Chi nha một tiếng cửa bị đẩy ra, trong tay Tây Môn Lãnh Liệt bưng chén thuốc đi vào, thấy nàng tỉnh, nói:
” Đứng dậy uống dược.”
Thấy hắn đi vào đến, tức giận trong lòng Nguyễn Nhược Khê bộc phát ra, đứng dậy hay dùng ngón tay chỉ vào hắn quát:
” Tây Môn Lãnh Liệt, không nghĩ ngươi đê tiện như vậy, ta cứu tính mạng của ngươi, ngươi lại có thể tính kế với ta, làm ta hôn mê.” Nàng thật muốn hung hăng vả cái miệng mình một phát, nàng thật sự là điên rồi, tự dưng cứu hắn làm gì.
” Vũ Khuynh Thành, ngươi cảm thấy ta cần tính kế với ngươi sao?” Mắt hắn lạnh nhìn nàng, nữ nhân này lúc thông minh thì rất thông minh, lúc ngu ngốc thì quá ngu ngốc.
” Ngươi không tính kế với ta, vậy tại sao ta rơi vào hôn mê?” Nguyễn Nhược Khê trừng mắt hắn, hiện tại hắn còn muốn ngụy biện sao.
” Nữ nhân ngu ngốc, ngươi trúng độc.” Tây Môn Lãnh Liệt không cười liếc nhìn nàng một cái giải thích.
” Trúng độc?” Nguyễn Nhược Khê sửng sốt, lập tức nhớ lại, đó là bởi vì mình giúp hắn hút độc, cho nên trong lúc vô tình đã trúng độc? Thảo nào nàng suy yếu như thế.
” Đem dược uống đi.” Tây Môn Lãnh Liệt đem dược đưa đến trước mặt của nàng.
Nguyễn Nhược Khê nhận chén thuốc một ngụm liền uống hết, thật hối hận, nàng hối hận muốn chết, không đâu lãng phí cơ hội chạy trốn như vậy, chẳng qua núi xanh còn đó lo gì không có củi đốt, nàng chỉ cần dưỡng thân thể tốt, tìm cơ hội chạy trốn.
” Có phải là hối hận vì đã cứu ta?” Tây Môn Lãnh Liệt liếc mắt liền từ trên mặt của nàng nhìn ra tâm tư trong lòng của nàng.
” Ta có thể không hối hận sao? Từ bây giờ, trốn đi sẽ rất khó khăn.” Nguyễn Nhược Khê lườm hắn một cái, hắn đã biết, cũng không có gì phải giấu diếm, ánh mắt lại chuyển qua nói:
” Chẳng qua, chắc chắn vẫn còn có cơ hội, chờ lần sau ngươi gặp tập kích, ta nhất định sẽ đi mà không xoay người quay lại.”
” Vậy ngươi chờ tới lần sau hãy nói.” Nữ nhân này miệng thật đúng là ác độc.
” Chẳng qua, ta rất muốn biết, ai muốn giết ngươi?” Nguyễn Nhược Khê lại nhu thuận hỏi.
” Người muốn giết ta rất nhiều, ngươi không phải cũng muốn sao?” Đôi mắt Tây Môn Lãnh Liệt lạnh như băng nhìn nàng, hắn đương nhiên biết là ai muốn giết mình, nhưng là không muốn nói cho nàng.
” Ngươi nên tự mình hiểu, ngươi là vương lãnh huyết, vô tình, tàn bạo, gặp người người giết.” Nguyễn Nhược Khê hung dữ nói.
” Ha ha,” Đôi môi Tây Môn Lãnh Liệt đột nhiên nhếch lên, tiến sát mặt của nàng, hơi thở ấm áp phả trên mặt của nàng, lấy tay nâng cằm của nàng lên,
” Vũ Khuynh Thành, ngươi chưa từng nghe nói qua sao, người tốt không sống được lâu, tai họa là ngàn năm sao?”
Nguyễn Nhược Khê nhìn thấy ý tứ sâu sắc trong đôi mắt đen của hắn, để lộ ra tà khí, trái tim đột nhiên nhảy dựng lên, nàng thiếu chút nữa sẽ chìm trong con ngươi đen đó của hắn, vội vàng hất tay hắn đi, khiêu khích nói:
” Vậy ngươi hẳn cũng nghe nói qua, ở hiền gặp lành, ác giả ác báo sao, chẳng qua là chưa tới lúc mà thôi.”
” Vũ Khuynh Thành, ngươi biết không? Có đôi khi ta rất thích cái miệng nhỏ lanh lợi của ngươi.” Tây Môn Lãnh Liệt dường như không hề tức giận, trong đôi mắt hiện lên nụ cười.
” Ta tình nguyện bị ngươi hận, cũng không muốn ngươi thích ta.” Nguyễn Nhược Khê nói xong thì thối lui về phía sau.
” Ta đi lấy đồ ăn.” Tây Môn Lãnh Liệt đột nhiên chuyển đề tài, đứng dậy nói.
Bởi vì trong thân thể có độc, hắn lại bị thương, cho nên bọn họ không chạy đi, mà ở trong khách điếm nghỉ ngơi một ngày, sau khi ăn xong cơm tối, Tây Môn Lãnh Liệt lại nằm lên trên giường, Nguyễn Nhược Khê hung dữ trừng mắt hắn, tiếp tục đó cuốn lấy chăn tiến sát vào tường.
” Ngươi không cần khẩn trương như vậy? Ta sẽ không làm gì ngươi?” Tây Môn Lãnh Liệt nhìn sau lưng nàng, giọng nói mang theo nụ cười nhạo báng.
” Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao?” Nguyễn Nhược Khê vẫn như trước đem mình cuốn chặt trong chăn.
” Có tin hay không cũng không sao, cho dù là muốn làm gì ngươi thì cũng là tâm có thừa mà lực không đủ.” Tây Môn Lãnh Liệt lại giễu cợt nói.
Nguyễn Nhược Khê phản ứng một chút, đúng rồi, hắn bị thương, ngực bị mình đâm, trên cánh tay thì bị trúng tên, nghĩ vậy, thoáng cái nàng thả lỏng cơ thể, xoay người lại cười hả hê, lại nói cho hả giận:
” Xứng đáng, tốt nhất là ngươi giống như Tiểu Lý Tử đi.”
” Vũ Khuynh Thành, miệng của ngươi cũng thật ác độc, chẳng qua, ta không sao cả, chủ yếu là ngươi phải làm sao bây giờ?” Tây Môn Lãnh Liệt đột nhiên đem nàng đặt ở dưới thân ái muội nói.
” Đâu có liên quan gì tới ta?” Nguyễn Nhược Khê lập tức còn chưa phản ứng lại.
” Ngươi là nữ nhân của ta, sao lại không liên quan đến chuyện của ngươi, hay là, ngươi tưởng thừa dịp bây giờ, thử nghiệm vài lần.” Ngón tay Tây Môn Lãnh Liệt ái muội trượt xuống cổ của nàng, ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt kiêu ngạo của nàng.
” Ta không phải nữ nhân của ngươi.” Nguyễn Nhược Khê lại phát hỏa, tay liền hung hăng hướng mặt của hắn đánh, sỉ nhục đêm hôm đó, nàng vĩnh viễn không quên.
” Ba.” Tây Môn Lãnh Liệt bị đau một chút, nhăn mặt, miệng liền tràn ra máu tươi, khuôn mặt hắn lập tức trở nên âm trầm.
” Vũ Khuynh Thành, đây là ngươi tự tìm đến, ta sẽ cho ngươi biết, ngươi rốt cuộc có phải là nữ nhân của ta hay không?” Vừa nói tay vừa luồn vào trong y phục của nàng.
” Không được, ta không cần.” Nguyễn Nhược Khê hoảng sợ giãy dụa, thống khổ đêm hôm đó rất rõ ràng ở trong đầu của nàng, nàng không muốn.
” Ngươi chọc giận ta, ngươi nên nghĩ đến hậu quả này.” Tây Môn Lãnh Liệt không thương tiếc, rất nhanh nàng đã nằm ở dưới thân hắn.
” Tây Môn Lãnh Liệt, ngươi hãy buông tha ta, ngươi có rất nhiều nữ nhân, vì sao nhất định phải muốn ta?” Nguyễn Nhược Khê không biết phải làm sao giọng nói trở thành cầu xin.
” Bởi vì ngươi là Vũ Khuynh Thành.” Tây Môn Lãnh Liệt vừa nói vừa thúc thân tiến vào cơ thể nàng.
Đau, thật đau, nàng không khỏi ướn người lên, giống như nổi điên lấy tay đánh hắn khóc thét lên:
” Vũ Khuynh Thành, Vũ Khuynh Thành, ta nói cho ngươi, ta không phải Vũ Khuynh Thành, ta không phải…………….”
Tây Môn Lãnh Liệt lấy tay khống chế được nàng, nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy nước mắt, trong đôi mắt lộ ra một tia nhìn phức tạp, ngừng di chuyển, cúi đầu hôn lên môi của nàng, sau đó lên trên mặt của nàng, rồi những giọt nước mắt, sau đó dừng lại ở trước ngực của nàng, khi thì dùng sức, khi thì mềm mại kích thích nàng………..
Nguyễn Nhược Khê cảm thấy một luồng điện từ trên môi thấp hèn của hắn lan xuống thân thể của nàng, mỗi một dây thần kinh trong thân thể đột nhiên trở nên hưng phấn, nàng không biết đây là cảm giác gì?
Cắn chặt răng, liều mạng nhịn xuống, nàng không thể để mình hầu hạ hắn, nàng muốn hận hắn.
Nhưng là nàng không thể không thừa nhận, Tây Môn Lãnh Liệt là một cao thủ, hắn sử dụng tối đa đầu lưỡi của mình, đầu lưỡi không ngừng ở trên ngực nàng, bụng dưới của nàng.
Tuy liều mạng nhịn xuống, nhưng nàng cũng nghe được tiếng thở dốc của mình, thân thể bị kích thích, khiến nàng nhịn xuống cảm giác muốn ôm chặt lấy hắn.
Tây Môn Lãnh Liệt nhìn thấy sắc mặt ửng đỏ dị thường của nàng, tay lại nắm chặt, thì hắn biết nàng đang đè nén xúc động của cơ thể, đôi môi nở nụ cười tà ác, thân thể vận động một chút, sau đó dừng lại, cố ý tra tấn nàng.
” Ngươi làm thì làm nhanh lên, không làm, thì cút.” Nguyễn Nhược Khê rống giận quát, nàng không chịu nổi như vậy.
” Có muốn hay không? Nếu muốn thì xin ta, ta sẽ thỏa mãn ngươi.” Tây Tây Môn Lãnh Liệt hạ thấp giọng âm ở bên tai nàng, gần như ác độc nói.
” Tây Môn Lãnh Liệt, ta muốn giết ngươi.” Đã bị nhục nhã cực độ, tay chân Nguyễn Nhược Khê vùng vẫy, cả người không ngừng giãy dụa.
” Vậy để ta thỏa mãn ngươi.” Hắn lập tức cũng điên cuồng vận động, tra tấn nàng, để khỏi phải tiếp tục tra tấn bản thân.
Thân thể như đã đạt được thỏa mãn cực điểm, Nhược Khê đã từ giãy dụa từ từ biến thành phối hợp…………….
Rốt cục, vào một khắc cuối cùng kia, bọn họ đồng thời đi lên cực điểm sung sướng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lang Vương Sủng Thiếp
Ngạn Thiến
Lang Vương Sủng Thiếp - Ngạn Thiến
https://isach.info/story.php?story=lang_vuong_sung_thiep__ngan_thien