Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Lửa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 10
K
hi mọi khoảng trống của cuộc sống đều bị một người đàn ông chiếm đóng, bạn sẽ có cảm giác gì? Cô đang nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề ấy, thì cái tát này đã chặt đứt sợi dây đàn căng cứng trong lòng cô.
“Mày là đồ đê tiện, mày phá hủy mười năm tuổi xuân của con trai tao, bây giờ mày còn mặt dày tới bám níu nó hả?” Bà Hình Nhân mắng nhiếc, “Tao đánh chết mày!” Vừa dứt lời, bà lại đanh đá vung mạnh tay.
Lần đầu bị đánh là vì cô chưa chuẩn bị, lần thứ hai bị đánh nữa thì cô chính là bị coi thường. Kiều Duy Đóa túm lấy tay bà Hình Nhân, dùng ánh mắt băng giá quan sát bà ta.
Cô không ngoan ngoãn ‘phối hợp’ chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, càng khiến bà Hình Nhân bừng bừng tức giận. Bà Hình Nhân định đánh tiếp, nhưng không biết cô lấy đâu ra sức mạnh mà cầm chặt cổ tay bà Hình Nhân, ánh mắt giá rét đến đáng sợ.
Kiều Duy Đóa lập tức biết rõ thân phận của đối phương, nhưng kêu cô để mặc cho người tự do đánh mắng? Nằm mơ đi!
Ôn Ngọc đang pha trà thì nghe bên ngoài có tiếng ồn ào, cũng vội vàng chạy ra.
“Bác Hình, đã xảy ra việc gì?” Khi thấy cảnh hai người giằng co, và trên gương mặt trắng mịn của Duy Đóa hằn rõ năm dấu ngón tay thì cô bỗng cứng đờ.
“Bác Hình, bác đừng làm vậy, chờ A Kiến về hẵng tính, mọi người hãy ngồi xuống từ từ nói chuyện đi!” Ôn Ngọc bước lên can ngăn và nói với Kiều Duy Đóa: “Cô cũng ngừng tay được không? Bác Hình lớn tuổi rồi, cô nắm tay bác ấy chặt quá, coi chừng bác ấy bị thương!” Cổ tay bà Hình quả thật đã bị Kiều Duy Đóa túm thành ngấn tròn đỏ au.
“Bà ta phải hứa sẽ không đánh nữa thì tôi mới thả.” Kiều Duy Đóa ra điều kiện.
“Nhìn đi, cô ta dám uy hiếp tôi kìa!” Bà Hình Nhân nghe xong thì bật cười ha hả.
“Tôi không phải uy hiếp mà tôi sợ nếu bà còn dám động tay một lần nữa, thì tôi sẽ trả đủ cho bà mười cái tát!” Kiều Duy Đóa lạnh lẽo nói.
Với những người dám lăng nhục cô, cô phải kiềm chế lắm mới không chống trả đã là quá nể tình.
Bà Hình Nhân hít một hơi lạnh toát, không thể tin vào tai mình. Tuy nhiên, biểu hiện của Kiều Duy Đóa rất nghiêm túc, khiến người ta không thể hoài nghi cô đang ra oai phủ đầu.
Ôn Ngọc sợ làm lớn chuyện nên vội kéo giãn hai người ra và cất giọng giảng hòa, “Bác Hình, bác ăn trưa chưa?”
“Ăn trưa hả? Bác bị thằng con quý cho leo cây, làm gì có cơm nước mà ăn?” Bà Hình Nhân trừng mắt nhìn Kiều Duy Đóa, gằn giọng.
“A Kiến tạm thời có chút việc quan trọng nên anh ấy thất hẹn, để cháu đi liên lạc! Hay thế này nhé, bác Hình, cháu và bác đi ăn trưa trước…” Đây là công ty, là nơi làm việc, nhưng bầu không khí có vẻ quá ngột ngạt, Ôn Ngọc sợ Hình Tuế Kiến trở về sẽ nổi cáu nên nhanh trí kéo bà Hình đi.
Trên thực tế, cô không ngờ bà Hình lại tới đây. Lúc Kiều Duy Đóa vừa bước chân ra cửa, thì Hình Tuế Kiến cũng nối gót theo sau. Tuy nhiên, bà Hình nói mình đã chờ ở nhà hàng nhưng chẳng thấy tăm hơi đứa con trai, thậm chí gọi điện thoại mà gã không tiếp. Tóm lại, bà Hình tưởng rằng Kiều Duy Đóa cố tình xúi giục con trai đừng tới gặp bà.
Đây là lần đầu bà Hình Nhân gặp Kiều Duy Đóa, nhưng những việc xảy ra trong quá khứ đã khiến bà sớm tạo thành mối hận thù với Kiều Duy Đóa.
“Ôn Ngọc, cháu thật đứa con gái chân chất, tình hình như vậy mà cháu còn đắn đo lo nghĩ! Bây giờ lòng dạ đàn bà rất ranh ma, nếu cháu còn giữ kiểu nói chuyện đàng hoàng ấy, thì sớm muộn gì A Kiến cũng bị hồ ly tinh bắt mất!” Bà Hình Nhân tức giận bất bình thay cho Ôn Ngọc, nên vừa giáp mặt là bà đã sỉ nhục Kiều Duy Đóa ngay.
Ôn Ngọc khẽ liếc nhìn Kiều Duy Đóa một cái, rồi ôn tồn an ủi bà Hình Nhân, “Bác Hình, bỏ đi, A Kiến biết ai tốt với anh ấy mà. Ba cái thứ kích thích này chỉ là trò chơi thôi, sớm muộn gì anh ấy cũng ‘chơi’ chán ngấy. Bác đừng tức giận mà làm hại mình nhé.”
Giọng điệu ôn tồn của chị ta như một con dao cắm sâu vào trái tim Kiều Duy Đóa. Kẻ ‘sớm muộn gì cũng bị chơi đến chán ngấy’ là cô chỉ dửng dưng nhìn cảnh hòa thuận của mẹ chồng nàng dâu tương lai.
Bà Hình Nhân cười khẩy, nói thẳng mặt: “Ôn Ngọc, cháu đừng để thua kém, hãy quản lý thật kĩ túi tiền của nó! Chỉ cần mình quản lý túi tiền của đàn ông thật chặt, thì anh ta không còn mù quáng bị đàn bà lường gạt. Mấy hạng đàn bà đó thấy hết tiền để ‘moi’ sẽ tự động biến thôi!”
Lời xỉa xói này như một cái tát nặng nề lên mặt Kiều Duy Đóa.
“Cháu hiểu, việc gì cháu cũng hiểu, bác Hình đừng tức giận làm tổn hại sức khỏe.” Ôn Ngọc vâng lời mà không phản bác, cô chỉ muốn đưa bà Hình ra ngoài nên mọi thứ đều theo ý bà. “Chiều nay bác cháu ta cùng dạo phố nhé, cái đại lý cháu sang nhượng gọi điện thoại báo có hàng Gucci mới về, cháu với bác tới xem đi.”
“Thế hả? Vậy có được chiết khấu như trước kia không?” Rốt cuộc lực chú ý của bà Hình Nhân cũng được phân tán.
Ôn Ngọc mỉm cười, “Bác Hình, bác Vương rất yêu thương bác, bác đâu cần chiết khấu chứ!”
Được tâng bốc làm tâm trạng bà Hình Nhân khá hẳn, “Thương thì thương nhưng có chiết khấu bác thấy vui hơn.”
“Bác yên tâm, bác Hình muốn chiết khấu kiểu nào thì Ôn Ngọc cháu cũng nhất định lấy được.”
Tiếng hai người càng lúc càng xa, mùi thuốc súng đậm đặc của cuộc chiến cũng lập tức tan thành hư ảo.
Kiều Duy Đóa cứng đờ trở về chỗ ngồi, tâm trạng cô rất kém.
“Chị có sao không?” Cô sinh viên làm thêm ở phía đối diện dè dặt hỏi.
Người có mắt đều nhìn thấy bà Hình với chị Ôn Ngọc đứng chung một chiến tuyến, đưa Kiều Duy Đóa trở thành một cô gái thiếu đứng đắn và bài xích mạnh mẽ.
“Không sao, tôi ổn lắm.” Đây chỉ là việc nhỏ, không thể đánh bại được cô.
Cô sinh viên làm thêm trầm mặc một lát rồi nói: “Kỳ thực, em cũng đứng về phía chị Ôn Ngọc.”
Môi cô khẽ giật, cô có mắt để nhìn.
“Chị và ông chủ không hợp, chị Ôn Ngọc mới là người phù hợp nhất với ông chủ.” Hai người lạnh lùng như thế thì làm sao có thể sưởi ấm cho nhau?
Duy Đóa đứng dậy khiến cô sinh viên làm thêm phát hoảng, “Em… em không có ý gì cả…” Đừng nói chị ta thẹn quá hóa giận mà muốn đánh cô nhé?
“Tôi muốn đi dạo phố.” Câu nói không đầu không đuôi của cô khiến cô sinh viên hoàn toàn kinh ngạc.
“Được, nhưng…” Nhìn tình hình này thì chị Ôn Ngọc sẽ đi với bà Hình cả buổi chiều, công ty chỉ còn hai người bọn cô.
Kiều Duy Đóa không nói thêm gì mà xoay gót đẩy cửa rời khỏi công ty.
“Nhưng em… hơn ba chiều em phải tới trường…” Cô sinh viên làm thêm bỗng dưng ngơ ngẩn, lời nói trên vành môi biến thành lí nhí. Bởi vì, dường như cô thấy khóe mắt của Kiều Duy Đóa rướm lệ? Chắc cô nhìn nhầm rồi…
…
Đã gán ghép cô là kẻ hám của, vậy thì cô sẽ làm bọn họ sáng mắt!
Kiều Duy Đóa chạy thẳng tới cửa hàng mỹ phẩm chăm sóc da đắt tiền, chỉ Đông chỉ Tây mà phớt lờ việc mình có cần dùng nó hay không, cô đều mua tất tần tật! Kế tiếp cô tới cửa hàng thời trang xa xỉ, quơ hết bộ đồ này tới bộ đồ khác đưa cho nhân viên bán hàng. Sau đó là quần áo của Tiểu Lộng, một cái áo khoác trẻ em cả ngàn đồng nhưng cô cũng gom luôn.
Cửa hàng đặc biệt mở một lối VIP cho cô, để cô đem đi thẳng tới quầy thu ngân. Mới hai tiếng đồng hồ mà trước mặt cô đã chất một đống túi giấy đủ màu xanh hồng tím đỏ.
“Thưa cô, trong quá trình kết toán, ba chiếc thẻ của cô đều đã vượt hạn mức tín dụng (over limit), xin hỏi chúng tôi nên làm sao ạ?” Quản lý cửa hàng cung kính hỏi.
Cửa hàng đã mở mười năm nay, nhưng đây là lần đầu tiên thấy một khách hàng mua sắm bạo tay như vậy.
“Gọi vào số máy này, kêu anh ta tới đây!” Cô ném số điện thoại của gã cho quản lý cửa hàng.
Ha ha, cô rất muốn thấy cảnh cô tiêu hết tiền của gã, để xem gã ăn nói thế nào với Trần Ôn Ngọc!
Nửa tiếng sau, một bước chân vững chãi xuất hiện trước mặt cô. Trên người gã nồng nặc mùi khói thuốc và ánh mắt gã tối sầm rất đáng sợ.
Cô mỉm cười nhưng đáy mắt phẳng lặng, “Xin anh thanh toán giùm!”
Gã liếc thoáng cái hóa đơn dài hơn tờ sớ, nhíu mày nói: “Em có biết dạo này kinh tế Ôn Thành rất tiêu điều không?” Mua sắm hơn một triệu đồng, cô điên rồi chắc? Gã đưa hết tiền cho Ôn Ngọc mua nhà, nên trong tài khoản cá nhân còn rất ít tiền mặt.
Cô cười càng tươi hơn, “Tôi không biết, tôi chỉ biết mình muốn mua, thích mua mà thôi.”
Sự nhõng nhẽo của cô làm gã nhíu mày, nếu phải sử dụng tiền công ty thì gã không có cách nào để ăn nói với đám người Ôn Ngọc.
Thấy gã bị ‘khó xử’, nụ cười trong lòng cô càng thêm lạnh giá. Cô đi từng bước về phía gã và dừng chân trước mặt gã, “Hình Tuế Kiến, anh nhất định phải thanh toán, vì…”
Cô nói rất khẽ, “Đó là chi phí chơi gái anh phải trả cho tôi!” Tư Nguyên nhầm rồi, bọn họ không yêu nhau mà là một bên mua và một bên bán, đây là mối quan hệ duy nhất giữa bọn họ!
Toàn thân Hình Tuế Kiến rúng động, ánh mắt sắc bén của gã càng lúc càng tối hơn.
…
Cuối cùng, gã vẫn thanh toán ‘chi phí chơi gái’ này.
Mặt gã ngấm ngầm chở một xe quần áo và cô về công ty.
Mới hơn ba giờ chiều nhưng trong công ty vắng tanh, cả cánh cửa kính cũng khóa chặt.
“Lên lầu.” Gã bỏ lại yêu cầu lạnh tanh.
Cô cười khẩy nối gót theo sau. Cô biết gã đang nổi giận, nghĩ tới việc gã vắt óc nghĩ cách giải thích với Trần Ôn Ngọc, mà cô muốn bật cười thích thú.
Đến phòng làm việc, gã đóng sầm cánh cửa lại.
“Kiều Duy Đóa, gặp lại người tình cũ khiến lòng em ngột ngạt như vậy sao?” Gã xoay người, hỏi bâng quơ.
Cô cau mày.
“Em cởi hết đồ ra.” Gã bất ngờ nói.
Cô kinh ngạc.
“Không phải em nói mình bán thân sao? Hiện giờ tôi đang có hứng mua ‘gà’!” Gã hỗn xược kéo khóa quần xuống.
Mua ‘gà’ ư? Kiều Duy Đóa cắn đôi môi mình thành trắng bệch, cô định xoay gót cất bước nhưng con báo bất ngờ chồm tới… Cô chỉ kịp hét lên một tiếng rồi đất trời đảo lộn, lưng cô được đặt trên một mặt phẳng trơn bóng.
Đó là bàn làm việc của gã.
Cơ thể cô bị đè ép, hai chân bị bắt quấn ngang hông gã, đống hồ sơ trên bàn đều bị hất bay xuống thảm.
“Anh điên rồi…” Mới nói tới đó thì răng môi của cô đã rơi vào một đôi môi khác.
“Anh đang cưỡng hiếp đấy!” Cô vội vã giơ đôi tay trắng ngần đẩy mạnh khoảng cách giữa hai cơ thể, dù chỉ vài tấc cũng đủ để cô đanh giọng lên án.
Cô không phải ‘gà’! Cô không muốn, không muốn mất hết nhân phẩm bị gã chiếm đoạt tại đây!
Mùi khói thuốc trên người gã lượn quanh chóp mũi cô, “Tôi sẽ từ từ dạy bảo em, để em ghi nhớ vĩnh viễn đừng bao giờ chọc thằng đàn ông bực dọc!” Vừa dứt lời, gã liền thô bạo đem mình đâm mạnh vào nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn cô.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Lửa
Đản Đản 1133
Hoa Lửa - Đản Đản 1133
https://isach.info/story.php?story=hoa_lua__dan_dan_1133