Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Dược Phòng Bán Vé
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 69
M
ạch Nhiên tới nhà một bà cụ ở miền quê ở năm tháng. Phản ứng khi thai được bốn tháng ngừng hẳn, cô dần dần có thể cảm nhận được tiếng động trong bụng, ban đầu rất yếu ớt, dần dần lại phát hiện chỉ cần cô ăn cơm thêm một lần, tiểu tử kia lại đạp mạnh hơn, có vẻ vui vẻ, cô nghĩ sau khi sinh nhất định là một con sâu ăn vặt, Vì thế cô ăn nhiều một chút, để cho tiểu tử kia ở trong bụng cô bị đói.
Bởi vì ăn uống tốt, cô béo lên trông thấy, lúc nhìn gương mặt trong gương lại không nhận ra chính mình. Nhưng cô lại rất vui vẻ. Dù sao cũng đã từng là một nữ nghệ sĩ lăn lộn trong giới giải trí, có thể có những ngày an nhàn như vậy thật sự là không nhiều, có lẽ ngày nào đó cô quay lại màn ảnh thì sẽ lại bị Linda bắt hoạt động để tiêu thụ hết kalo.
Nói đến giới giải trí, suốt năm tháng này, mỗi lần ngẫu nhiên xem TV cô cũng sẽ xem vài tin tức giải trí, ban đầu truyền thông có vẻ chịu khó đưa tin về cô, dần dần những tin có liên quan đến cô ngày càng ít, cuối cùng rốt cuộc mai danh ẩn tích. Không thể không cảm thán, cái vòng luẩn quẩn này nháy mắt đã thay đổi, làm gì có ai dành thời gian quản chuyện sống chết của cô.
Thực ra, cô cảm thấy như vậy cũng không có gì thanh tịnh, ít nhất hiện tại cô không cần phải lo lắng mỗi khi xem TV với người khác thì bỗng nhiên nhảy ra khuôn mặt của cô, sau đó xoay người một cái biến thành Thanh Xà để người dẫn chương trình bắt đầu phân tích, khuôn mặt này chỗ nào là giả, chỗ nào là thật, chỗ nào thêm vào, chỗ nào cắt đi... Cô chỉ có thể nói, người thường thật sự không có cách nào lý giải loại ý nghĩ muốn đem người dẫn chương trình từ trong TV túm ra, sau đó xem cảm giác vẻ mặt cô ta thế nào.
Đã năm tháng rồi cô cũng chưa thấy qua Thẩm Lâm Kỳ một lần, có lẽ người ta sẽ cảm thấy lạ, chẳng lẽ Thẩm công tử lại tuyệt tình đến vậy ư? Thực ra, anh có đi tìm cô đến năm lần, cố định là ngày thứ ba hàng tháng.
Lần đầu tiên, cô để cho anh ở ngoài cửa đợi cả một ngày; lần thứ hai, cô đi bệnh viện kiểm tra phụ sản, lại làm cho anh đến không công một chuyến; lần thứ ba, cô bảo với cụ nói cô không ở đó, ở trong phòng ngủ một ngày; lần thứ tư, cô biết anh sắp tới, liền trốn tại nhà cụ ông, lần thứ năm, cũng vậy.
Điều kiện ở khoa phụ sản kiểm tra càng ngày càng tốt, không chỉ có trang bị thêm dụng cụ khám chữa bệnh tiên tiến, còn tiến cử chuyên gia về phụ sản nổi tiếng nước ngoài về chẩn đoán, nghe được những thứ ngôn ngữ nước ngoài loạn xì ngầu, cô cảm thấy đầu có chút ong ong.
Hôm nay là ngày 13, cô bỏ đi đã sáu tháng, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, cô hình như đã bị cảm lạnh, khi nghe thấy tiếng đập cửa vang lên, cô nói cô đang ngủ.
"Chị." Cô nghe được tiếng của A Triết, vừa kích động lại vừa buồn bực, Thẩm Lâm Kỳ vẫn là lợi dụng tài nguyên bên người.
Cô từ trên giường đứng dậy, ôm bụng đi mở cửa. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy chính là khuôn mặt khiến cho cô vừa yêu vừa hận của Thẩm Lâm Kỳ. Anh mặc bộ đồ thể thao màu đen pha vàng, người gầy đi không ít, khuôn mặt lạnh lùng đang mỉm cười, cầm trong tay chiếc ipad, trên màn hình là khuôn mặt tươi cười của A Triết.
Lúc ấy cô liền nổi giận, lợi dụng A Triết còn chưa tính, mẹ nó còn chơi trò ghi âm, phụng phịu muốn đóng cửa, lại bị anh dùng tay ngăn lại.
"Em xác định không muốn nhìn xem tình hình của A Triết ở bên Mỹ sao?"
Một câu, liền làm cô động tâm. Từ sau khi cô trốn đi, A Triết đã được đưa sag Mỹ điều trị, Linda nói bởi vì cô không ở đó, Thẩm Lâm Kỳ mỗi tháng đều tranh thủ sang Mỹ thăm A Triết. Mạch Nhiên nói anh ta đáng bị vậy, ai bảo trước kia không hoàn thành trách nhiệm vai trò anh cả, phong thủy luân hồi, rốt cục đến lượt cô thanh nhàn.
Tuy nói ra như thế, nhưng cô vẫn không yên lòng về A Triết.
Cô nói: "Cái này để lại đây, anh có thể đi rồi."
"Chuyện đó không thể được." Anh lắc đầu, dõng dạc nói: "Anh là quà tặng."
"Qùa tặng thì làm sao chứ?" Cô nghiêm mặt nói, trong lòng lại nghĩ muốn, nếu như thực sự có quà tặng lớn như vậy, ipad sớm đã không còn đối thủ cạnh tranh, trở thành thứ đồ nổi danh mà phụ nữ hoan nghênh hàng đầu.
"Không được." Anh lắc đầu.
"Tôi đây cũng không cần." Cô đóng cửa.
"Chị." Trong video lại truyền đến tiếng của A Triết.
Cố nén ý nghĩ muốn chạy qua bóp chết anh, cô cắn răng nói: "Anh cút vào cho tôi."
Điều làm cô vui mừng chính là, tình hình khôi phục của A Triết đã vượt qua khả năng dự đoán của cô, từ những hình ảnh bên Mỹ truyền về của nnó, hành vi cử chỉ của nó dần đã muốn theo kịp người bình thường, lời nói thực rõ ràng, nói chuyện cũng rất ăn nhập, thậm chí còn bảo cô an tâm dưỡng thai cho tốt, không phải lo lắng cho nó.
Nhìn thấy A Triết thay đổi như vậy, cô nhịn không được kích động muốn khóc. Từ ngày A Triết bị tai nạn tới nay, cũng đã gần năm năm. Trong năm năm này, mỗi ngày cô đều thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng bố mẹ cô trên trời có linh thiêng có thể phù hộ cho A Triết nhanh bình phục lại. Hiện giờ, chút hy vọng xa vời này lại có thể thành sự thật, kích động của cô là không thể dùng lời nói để biểu đạt.
Cô nhịn không được bịt miệng lại, thấp giọng khóc nức nở.
Thẩm Lâm Kỳ duỗi tay, muốn lau nước mắt ở khóe mắt của cô, cô đẩy ra. Anh không tức giận, tiếp tục đưa tay lên, cô lại đẩy anh, đùn đẩy vài lần, cô rốt cục vẫn là không thể cầm cự được nữa, vùi đầu vào trong lồng ngực anh.
"Anh là tên vô lại." Cô vừa khóc nức nở, vừa mắng anh, "Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hạ lưu!"
"Ừ." Anh xoa bụng của cô, nhất nhất gật đầu, "Anh vô lại, anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, anh hạ lưu."
Cô lại càng khó chịu, tiếp tục mắng: "Anh là tên biến thái."
"Đúng, là anh biến thái." Anh tiếp tục gật đầu, giọng nói ôn nhu giống như muốn đem cô hòa tan.
"Anh bị thần kinh!"
"Anh bị thần kinh."
"Anh là rùa vương bát đản!"
"Anh là rùa vương bát đản."
"Anh." Cô thật sự không biết mắng cái gì nữa, hung hăng đấm vào ngực anh, "Nhưng em rất nhớ anh."
Anh xoa đầu của cô, hôn lên trán cô, ôm cô càng chặt hơn, dịu dàng nói: "Anh cũng thế, theo anh về nhà được không? Bà xã?"
Cũng đã gọi là bà xã, cô còn có thể trả lời như thế nào đây?
Cô lau nước mắt nước mũi vào áo anh, vùi mặt trong ngực anh gật đầu. Tiểu bảo bối kia ở trong bụng đá cô một cái, làm như trách cô chịu nhún nhường.
Nhưng là không có cách nào a, ai kêu anh ta là cha của nó chứ?
Cô tạm biệt cụ bà làm bạn với cô năm tháng, theo Thẩm Lâm Kỳ rời đi. Khi đi, cụ bà hơn tám mươi tuổi nhưng sức khỏe vẫn còn dẻo dai như trước cầm lấy tay cô lưu luyến: "Nếu cậu ta còn dám bắt nạt cháu, cháu tìm bà, bà lấy xẻng đập đầu cậu ta, đập đến khi cái đầu cậu ra rỗ như vách tường mới thôi."
Cô gật đầu, nhìn thấy sắc mặt Thẩm công tử từ trắng chuyển sang xanh, không biết vì sao, lòng cô liền vui vẻ hẳn lên.
Trên xe, cô lên mặt với anh: "Nếu anh dám bắt nạt em nữa, em liền tái giá, đem con anh bán sắm đồ cưới."
Kết quả, nói còn chưa nói xong, anh liền dừng xe lại dưới một tàng cây. "Em dám?" Từ miệng anh thốt ra những lời này, cô bản năng còn muốn cãi lại, nhưng anh lại đột nhiên cúi người, che lại miệng của cô.
Chia xa sáu tháng, đột nhiên thân mật, làm cho cô có chút luống cuống. Cô sợ cục cưng trong bụng bị thương, tay không dám giãy dụa. Vì thế anh càng hôn lại càng làm càn, cuốn đầu lưỡi trong miệng cô.
Mãi đến khi cô bị hôn không thể thở nổi, hoa mắt, tứ chi như nhũn ra, mềm nhũn trong lòng anh, anh mới cảm thấy vừa lòng mà buông ra, nheo mắt hỏi: "Còn tái giá nữa không?"
Tên xấu xa này, lần nào cũng chỉ dùng có một chiêu này? Nhưng điều đáng xấu hổ hơn chính là lần nào cô cũng bị cái chiêu này dụ đến mức bị ăn sạch, thật sự rất mất mặt.
Cô đỏ mặt, không thèm để ý đến anh. Nhưng thấy anh khởi động xe, rồi lại nhịn không được xuyên qua kính chiếu hậu quan sát bộ dáng của anh. Cô không thể không thừa nhận, anh với Thẩm Lâm Kỳ nửa năm trước có chút khác nhau, không chỉ có gầy đi, tính tình cũng thay đổi không ít, không hề độc tài như trước, ánh mắt ấm áp hơn.
Có lẽ thời gian thật sự có thể thay đổi một người, tựa như trước kia, đánh chết cô cũng không tin anh vì cô mà ở dưới trời nắng gắt ngoài bệnh viện phơi nắng một ngày. Cô còn nhớ rõ ngày đó ánh mặt trời rất gay gắt. Cô dựa vào cửa sổ, cách tấm rèm cửa nhìn qua khe hở còn thấy đau mắt, nhưng anh lại kiên định như vậy mà đứng, dầm mưa dãi nắng, không rời nửa bước.
Lúc ấy, lòng cô đã muốn tha thứ cho anh.
Năm tháng chờ đợi, đủ để cho cô suy nghĩ cặn kẽ, quên đi lừa dối, nhìn rõ lòng mình. Cô vẫn yêu anh, cho dù là quá khứ hay là hiện tại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Dược Phòng Bán Vé
Ức Cẩm
Độc Dược Phòng Bán Vé - Ức Cẩm
https://isach.info/story.php?story=doc_duoc_phong_ban_ve__uc_cam