Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Giới Quân Đội
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 70
D
ị Giới Quân Đội
Tác giả: Lý Bố Y
Quyển thứ hai
Chương 70: Tối nay ta muốn làm tân nương của ngươi
Dịch: Cả Ngố
Nguồn: Sưu tầm
-Ra lệnh toàn thể đội viên làm tốt công tác chuẩn bị hành quân đường dài, mỗi người mang theo 10 ngày lương khô.
Ở trong phòng, ba người lão Tạp, Ngải Phật Sâm, Nã Luân Đa cùng thương nghị với nhau. Một lát sau Nã Luân Đa gọi Tử Văn Thành vào, đưa ra mệnh lệnh này. Sau khi Lưu Vân rời đi mấy ngày, Nã Luân Đa cùng Ngải Phật Sâm cũng không có nhàn rỗi, giống như đói hạn chờ mưa đối với những tri thức về việc quản lý bộ đội, phương pháp chỉ huy do Lưu Vân lưu lại cùng với việc tổ chức để các đội viên Hắc Ưng chậm rãi thích ứng với những thứ mới mẻ này.
-Xem ra đầu nhi đã có động tác chuẩn bị.
Ngải Phật Sâm cười nói.
Từ khi Hắc Ưng thành lập tới nay, ngoại trừ một trận đánh tại Hàn thành, vẫn chỉ ở nơi hẻo lánh này tiến hành huấn luyện. Có thể nói đa số mọi người đã cảm thấy rất buồn bực.
-Hắc Ưng phải thuộc về bầu trời.
Nã Luân Đa có vẻ rất hưng phấn nói.
-Nhìn hai người các ngươi như vậy, nếu bị tiểu vân nhìn thấy thì thể nào cũng bị mắng. Làm gì có cái gọi là phong độ đại tướng, cái gì gọi là thấy biến không sợ hãi?
Lão tạp trêu chọc nói. Sau khi trở thành lục hệ ma đạo sư, áp lực bị kìm chế nhiều năm nay rốt cuộc cũng được giải khai, tiến triển của lão cực nhanh, cũng làm cho vị lão nhân này cảm giác càng ngày càng trẻ ra.
Ngải phật sâm cùng Nã Luân Đa xem thường nói:
-Cũng không biết là ai nửa đêm canh ba ở trong phòng kích động hét to!
Lúc hoàng hôn, toàn thể đội viên Hắc Ưng đã tập hợp xong ngoài cửa Sồ Ưng học viện, dưới sự dẫn đầu của Nã Luân Đa, hướng các học viên hành quân lễ cáo biệt. Trên lưng mỗi đội viên đều có một cái ba lô, đó là lão Tạp theo yêu cầu của Lưu Vân chế tạo, gọi là ba lô.
-Nhớ kỹ, khi các ngươi từ nơi này đi ra, sẽ trở thành lịch sử của Sồ Ưng học viện. Hy vọng các ngươi đem tài năng của mình viết nên đoạn lịch sử thêm sáng chói, để cho Sồ Ưng học viện vĩnh viễn được mọi người nhớ kỹ!
Dưới sự dẫn dắt, kèm cặp của Lưu Vân, Nã Luân Đa dần dần biểu lộ ra thiên phú chỉ huy kiệt xuất, chỉ mấy câu nói đã làm cho các đội viên trẻ tuổi nhiệt huyết dâng trào.
-Xuất phát, hướng đế đô hành quân!
Nã Luân Đa ra lệnh, chiến mã hí vang, một đám thanh niên trang phục lính đánh thuê biến mất trong bóng đêm, bước trên con đường đời mới.
Tây Tư vương quốc.
Một đám binh lính tinh nhuệ bị bắt mang vào trong bí thất, sau đó mỗi người được cho uống một mảnh dược hoàn, rồi bị dẫn vào phòng giam bên trong nhà đá. Rất nhanh, từ trong nhà đá truyền ra tiếng dã thú tru lên thống khổ.
-Lần này nếu thành công, chúng ta sẽ có 1 vạn huyết ma bộ đội.
Hi Lặc nhìn Huyết Sát, vui vẻ cười nói.
-Vẫn còn quá ít.
Huyết Sát lắc đầu.
-Theo tốc độ trước mắt, còn không biết tới khi nào chúng ta mới có thể tích lũy đủ lực lượng.
-Một vạn người này đã tiêu hao 5 vạn binh sĩ của ta. Ta đã không ngừng bổ sung tân binh trong quân đội, nếu không chuyện sẽ bại lộ. Nếu như tốc độ nhanh hơn nữa, ta sợ không dấu được.
Hi Lặc lo lắng nhìn xung quannnh rồi nói.
Huyết Sát nghe vậy, trên gương mặt quỷ dị hiện lên nụ cười tàn nhẫn.
-Hi Lặc đại nhân, ngươi hiện tại không cần che dấu nhiều như vậy. Giáo chủ đã cho biết, hiện tại huyết y sứ giả ở trong tay ta sẽ toàn lực trợ giúp ngươi đoạt lấy quyền lực ở Tây Tư vương quốc. Hoàng đế già cùng đám quan lại trong triều dám can đảm phản đối ngươi, chỉ cần ngươi cho ta danh sách, ta sẽ giao đầu chúng cho ngươi.
-Có thể bắt đầu bước hành động đầu tiên?
Trong mắt Hi Lặc hiện lên sự vui mừng.
Huyết Sát gật đầu, cũng cao hứng cười. Tuy nhiên, trong lòng hắn lại vì một việc khác mà vui sướng.
-Giáo chủ nói, phương pháp cải tiến huyết ma đã có tiến triển. Thời gian Huyết y giáo tái xuất hiện tại đại lục cũng không còn xa nữa. Ha ha! Nghĩ đến ngày đó ta muốn thống lĩnh đại quân đồ sát mọi người ở A Tư Mạn đế quốc, để giải mối hận trong lòng ta!
Ban đem, trời bất ngờ mưa ta, cả đế đô vì trận mưa này mà rơi vào trong yên lặng. Phía chân trời thỉnh thoảng lại có một đạo tia chớp xẹt qua, theo đó là tiếng gầm giận dữ, giống như quần ma đang soạn nhạc tại không trung, làm cho bóng đêm thêm vài phần dữ tợn, khủng bố. Đêm như vậy làm cho người ta khó lòng ngủ được.
Ít nhất, đêm nay Lâm Nhã Thi không ngủ được. Nàng vẫn đứng ở phía trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn về phía xa, lúc này đèn trong căn phòng đó vẫn sáng.
Ngoài cửa sổ, mưa to như chút nước. Trong phòng, lệ rơi đầy mặt Lâm Nhã Thi.
Từng đạo điện quang giống như đang đánh vào trong lòng nàng, làm cho sắc mặt nàng trở nên hết sức tái nhợt.
-Phong, ta sắp trở thành tân nương của ngươi, ta hẳn là phải vui vẻ mới đúng, nhưng sao trong lòng ta lại đau quá.
-Ngày mai, ngày mai, ta đợi không được.
Nội tâm Lâm Nhã Thi đấu tranh kịch liệt, dường như đã đưa ra một quyết định trọng yếu.
Một lúc lâu sau, nàng rốt cuộc cũng rời khỏi cửa sổ, mở cửa phòng ra, đội mưa đi về phía căn phòng xa xa.
-Cho dù ta là một con thiêu thân hèn hạ, ta cũng muốn đi tìm một chút ánh sáng ấm áp. Phong, không có ngày mai. Tối nay ta muốn làm tân nương của chàng!
-Ngươi đang suy nghĩ cái gì, trận mưa này sao lại làm cho ngươi say sưa như thế?
Thủy Linh Nhi đi tới bên cạnh Lưu Vân, cười duyên rồi dựa người vào trong lòng hắn.
-Ta đang nghĩ, trong bóng đêm này cất giấu bao nhiêu điều đáng ghê tởm. Mưa tầm tã như vậy, có thể tẩy bớt đi lòng người độc ác hay không.
Lưu Vân cười khổ nói.
-Ngươi nha, đã trở thành một người vĩ đại như vậy. Đi nghỉ sớm một chút đi, dù sao này mai ngươi còn phải tham gia hôn lễ của đại ca đấy!
-Linh nhi, nàng cứ đi ngủ trước đi. Ta đi ra ngoài một chút.
Sau khi nói xong Lưu Vân mở cửa phòng đi ra ngoài, thân ảnh rất nhanh biến mất trong mưa.
-Ngủ không được!
Mộc Phong nằm lăn lộn trên giường, khó ngủ. Đều nói khi gặp việc vui, tinh thần bị kích thích, nhưng hiện tại Mộc Phong rất lo lắng.
-Trời ạ, nếu một đêm không ngủ, ngày mai ta là tân lang, ở hôn lễ mà tinh thần quá kém thì làm sao bây giờ!
Mộc Phong bất đắc dĩ nằm xuống giường, cầm lấy gối đặt ở trên đầu. Trong phòng dần dần yên tĩnh lại.
-Vẫn ngủ không được!
Đột nhiên Mộc Phong vứt bỏ gối, bất đắc dĩ ngồi xếp bằng ở trên giường.
“Ngày mai nàng trở thành tân nương của ta.” Nghĩ tới Lâm Nhã Thi, trong lòng Mộc Phong chợt nóng lên, tiếp theo đó khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc.
“Có lẽ ta không dám ngủ, ta sợ sau khi tỉnh lại tất cả chỉ là mộng đẹp. ”
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa. Mộc Phong nghi hoặc đứng lên, ra mở cửa phòng. Một thân hình nóng bỏng nhào vào trong lòng hắn.
-Thi Nhã! Nàng làm sao vậy?
Cả người Lâm Thi Nhã ướt đãm nằm trong lòng hắn, thân thể run rẩy từng đợt.
-Mộc Phong, ta sợ!
Lâm Thi Nhã khẽ nói.
-Sao nàng lại sợ hãi chứ?
Mộc Phong ôn tồn hỏi han.
-Đêm tối như vậy, ta mơ thấy ác mộng.
-Tiểu nha đầu ngốc, nàng là lôi hệ ma pháp sư, sao lại sợ sét đánh trời mưa?
Mộc Phong dìu Lâm Thi Nhã đi vào bên trong phòng, vừa cười vừa nói.
Ánh mắt Lâm Thi Nhã đắm đuối nhìn Mộc Phong, đột nhiên hai tay ôm lấy cổ hắn, hôn lên môi hắn.
Một nụ hôn thật sâu, cuồng nhiệt, phảng phất như cả một thế kỷ dài dằng dặc. Ngoài cửa sổ trời vẫn mưa to, sấm sét ầm ầm. Nhưng trong phòng xuân ý như tan ra bởi vì nụ hôn này. Nhẹ nhàng bước, hai người chậm rãi tới gần bên giường, rồi sau đó nằm xuống.
Lâm Thi Nhã nằm lên người Mộc Phong, điên cuồng vặn vẹo thân thể, thân hình bị nước mưa ướt đẫm dưới ánh đèn giống như một yêu tinh mê người.
-Thi Nhã, nàng làm sao vậy?
Cố nén sự khoái cảm do hai than thể cọ sát mang lại, Mộc Phong hổn hển hỏi.
-Phong, ta không có việc gì. Ta chỉ muốn chàng hãy yêu ta!
Từ thanh âm Lâm Thi Nhã, Mộc Phong không nghe được sự khác lạ nào, ngược lại chỉ cảm thấy sự kiều mị cùng xuân ý.
-Tân nương của ta, không chờ được, muốn tới làm nữ nhân của ta sao?
Mộc Phong nói xong xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, trong mắt cháy lên hỏa diễm.
-A!
Lâm Thi Nhã ở dưới thân hình hắn, không chịu nổi sức nặng, kêu khẽ một tiếng, sau đó nhắm mắt lại, đôi môi đỏ mọng hấp hé, khẽ nói.
-Sớm muộn gì thiếp cũng là nữ nhân của chàng, chàng không muốn sao?
-Roẹt!
Một thanh âm vang lên, Mộc Phong xé toang quần áo Lâm Thi Nhã, xuân quang lộ ra, đóa hoa mở rộng, thúc giục du khách mau hái. Từng đợt tiếng xé vải vang lên, trên người Lâm Thi Nhã nhanh chóng không còn sót lại miếng vải nào.
Mộc Phong xé quần áo trên người mình, hướng thân thể trắng nõn nhào tới.
Không nghe được tiếng mưa rơi, không nghe được tiếng sấm, chỉ nghe thấy tiếng hổn hển, rên rỉ cùng thở dốc.
Khi lên đến đỉnh, Lâm Thi Nhã kêu to tên Mộc Phong, trong nháy mắt hai hàng nước mắt trong suốt chảy xuống.
Đó là nước mắt vui sướng hay thống khổ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Giới Quân Đội
Lý Bố Y
Dị Giới Quân Đội - Lý Bố Y
https://isach.info/story.php?story=di_gioi_quan_doi__ly_bo_y