Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trở Về Năm 1981 Oº°
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 69: Ngoại Truyện 4: Con Cháu Nhà Thần
S
au mấy chục ngày trên Thiên giới, cũng tức là mấy chục năm dưới nhân gian, Trọng Hằng đã trở về trời.
Thiên giới vẫn nhạt nhẽo giống như trước đây, đôi ba cặp thần tiên không ngừng cãi nhau vì mấy chuyện lặt vặt nhảm nhí, đã thế lại còn phải để ý tới thân phận thần tiên, thanh âm không được quá to, giọng điệu không được quá nặng nề, thậm chí còn phải chú ý tới dáng vẻ và điệu bộ. Còn cả mấy cô nàng tiên nữ tự cho mình là hay, suốt ngày léo nha léo nhéo lượn lờ bên ngoài phủ đệ của gã, có lúc còn thả khăn tay vào, mang theo mùi hương hoa bách hợp phảng phất, khiến trái tim gã thoáng xao động.
Thế mà lần này, gã lại chẳng còn xao động chút nào.
Việc thần tiên hạ phàm không hề giả tạo như trong ti vi dưới hạ giới nói, họ gọi quá trình này là rèn luyện. Sống và chết, buồn và vui, trong thời gian mấy chục năm ngắn ngủi, trải nghiệm sự giao hòa đến cực tận giữa các loại tình cảm. Thế nhưng đây chỉ là một loại trải nghiệm, sau khi quay trở về Thiên giới, tất cả ký ức sẽ bị xóa, bất kể là đau khổ hay là đẹp đẽ, thứ còn lại trong lòng chỉ là một thoáng xôn xao ngẩn ngơ bất chợt.
Hôm nay, người đến phủ gã làm khách là anh bạn cũ – Ngao Du.
Ngao Du là con trai của Long Vương, trên Thiên giới cũng có thể coi là một gã đẹp trai hiếm có, nên hôm nay lượng tiên nữ lượn lờ trước phủ Trọng Hằng hình như cũng nhiều gấp đôi bình thường.
“Cậu nghe đi…” Ngao Du phanh áo để trần khuôn ngực, mái tóc buông xõa sau lưng, ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn với vẻ đầy phóng túng: “Đám tiên nữ bên ngoài kia sắp xông vào đến nơi rồi kìa, cậu thật sự không động lòng sao? Cấm dục rồi à?” Gã vừa nói xong, bản thân cũng không kìm được mà cười lên ha ha dường như vừa nói ra một chuyện hết sức nực cười.
Ngày trước, Trọng Hằng và Ngao Du là những công tử đào hoa có tiếng trên Thiên giới, bọn họ thân phận tôn quý, mặt mũi lại dễ nhìn, ra tay thì hào phóng, tất nhiên là tình nhân nhiều không đếm xuể. Ngao Du còn có chút tật xấu, đó là tự cao tự đại, nhưng Trọng Hằng lại hết sức dịu dàng, khi gã đối tốt với ai đó có thể nói là ôn nhu như nước… Tiếc rằng gã lại chẳng phải loại chung tình.
Nếu tính theo thời gian nơi nhân thế, bọn họ cũng đã phải hơn ba trăm năm chưa gặp lại nhau rồi. Trước khi Trọng Hằng xuống trần gian, gã Ngao Du xấu tính đã cãi nhau với Tử Vân tiên tử, rồi nuốt chửng cô nàng vào bụng, thế là bị ném xuống trần gian tu hành lại từ đầu. Chuyến đi ấy kéo dài tới ba trăm năm.
Đối với Thiên giới, đó là ba trăm năm bình yên vô cùng.
“Tớ không ngờ cậu lại quay về nhanh thế đấy.” Đến Trọng Hằng cũng cảm thấy hơi khó tin, suốt mấy ngàn năm qua, gã chưa từng thấy vị thần tiên nào có thể trở lại Thiên giới chỉ sau ba trăm năm tu hành ngắn ngủi.
Sắc mặt Ngao Du thoáng qua vẻ đắc ý: “Đó là tớ thiên tư thông minh, không ai sánh kịp.” Gã luôn tự tâng bốc mình như thế.
Chưa được mấy ngày, Trọng Hằng đã nghe tin Ngao Du bị đưa về trần gian để báo ơn. Rồi sau đó, gã suốt ngày nhận được tin tức mà Ngao Du gửi tới thông qua Quan Tâm Kính: “Con đàn bà khốn nạn, con đàn bà chết tiệt, ông đây nhất định phải nuốt chửng nó…”
Nếu thật sự muốn nuốt, hà tất phải đi tìm gã than vãn làm gì? Nhớ năm xưa khi nuốt Tử Vân tiên tử, Ngao Du thậm chí còn chẳng buồn do dự một giây.
Trọng Hằng cảm thấy hơi tức cười, sau khi cười xong lại đột nhiên cảm thấy trong lòng trống trải. Dường như ở nơi sâu thẳm trong nội tâm gã cũng từng có một con người như thế, khiến gã vừa vui lại vừa buồn
Thế nhưng, dù gã có nghiền ngẫm thế nào cũng chẳng thể nhớ ra.
Đó là quãng ký ức ở trần gian, vốn không nên tồn tại trong đầu gã. Bởi vì đời người đều quá ngắn ngủi, còn gã lại vĩnh hằng. Thế nên, mỗi vị thần tiên sau khi hạ phàm trở về đều sẽ bị xóa đi toàn bộ ký ức, cũng chẳng phải vì điều gì khác, chỉ là để bảo vệ.
Khi tất cả những người từng yêu đều đã rời xa, trên thế gian chỉ còn lại bản thân cô độc, bảo gã phải làm sao sống tiếp mấy ngàn năm đằng đẵng về sau.
Trọng Hằng đứng trước cuốn sổ Sinh tử im lặng hồi lâu, bàn tay hết lần này tới lần khác vuốt ve cuốn sổ nhỏ đó.
Chỉ cần mở ra… mở ra…
“Này!” Có người đột nhiên cất tiếng gọi gã từ phía sau lưng, giọng nói giòn tan mà trong trẻo. Sau nháy mắt cô gái đó đã chạy tới trước mặt gã, rồi nhanh nhẹn giằng lấy cuốn sổ Sinh tử, trợn trừng mắt lên, dáng vẻ bừng bừng giận dữ, không ngờ còn mang theo một khí thế lẫm liệt: “Nói anh đấy!” Cô nàng cao giọng trách mắng: “Có biết quy củ của Thiên Đình không hả, đây là thứ có thể tùy tiện mở ra xem sao?”
Trọng Hằng ngẩn ngơ nhìn cô gái, lúc lâu sau vẫn chưa tỉnh táo trở lại.
Ở Thiên giới, gã vốn nổi tiếng là người có đầu óc nhanh nhạy, nhưng lúc này trong đầu gã không ngờ lại là một mảng trống rỗng.
Cô nàng tiểu tiên nữ trước mặt này chắc là vừa mới tới, không ngờ đến gã mà cũng không nhận ra. Nhưng tại sao gã lại cảm thấy cô thân quen thế nhỉ, cứ như là, rất lâu rất lâu trước đó, rất dài trước đó, bọn họ đã từng chia ngọt sẻ bùi, sống chung một kiếp với nhau…
Có lẽ vì sự im lặng của gã, nên cô hơi bất an.
Tiểu tiên nữ nhét cuốn sổ nhỏ vào trong túi, rồi lại nhìn gã vẻ cảnh giác, một lát sau liền cau mày đưa tay lên gãi đầu, dường như có chuyện gì đó khó hiểu.
Trọng Hằng chú ý tới sợi dây màu đỏ trên cổ tiểu tiên nữ, có lẽ vì vừa rồi chạy quá vội vàng nên sợi dây đã bị nảy ra ngoài, làm lộ ra cái thứ màu xanh biếc được buộc bên dưới sợi dây… Đó là chiếc nhẫn mà gã đã làm mất nhiều ngày nay nhưng không cách nào tìm thấy…
Trọng Hằng đột nhiên bật cười, trong khoảnh khắc đó ánh mắt gã trở nên dịu dàng như nước.
Chú thích
[1] Cây lương thực chủ yếu của người miền Nam Trung Quốc là lúa nước, còn cây lương thực chủ yếu của người miền Bắc Trung Quốc là lúa mì, nên người miền Nam thường quen ăn cơm, còn người miền Bắc thường quen ăn mì hoặc bánh bao.
[2] Đại đoàn kết là để chỉ loại tiền có mệnh giá mười đồng lưu hành từ năm 1962 đến năm 2000 của Trung Quốc, vì ý nghĩa toàn dân đại đoàn kết của hình vẽ trên tờ tiền nên được gọi tên như vậy, đồng thời đây cũng là tờ tiền có mệnh giá lớn nhất Trung Quốc trong thời điểm đó.
[3] Đơn vị đo chiều dài của Trung Quốc, một dặm tương đương với 500 mét.
[4] Một loại giường đặc trưng của người miền Bắc Trung Quốc dùng để chống lạnh, thường được xây sát tường bằng gạch sống, phía dưới thông với ống khói của bếp nấu nướng sau nhà. có thể nhóm lửa để sưởi ấm.
[5] Đơn vị tính theo cân Trung Quốc, tương đương với 500 gram. Một lạng là một phần mười cân, tức 50 gram, một hoa bằng một phần mười lạng, tức 5 gram.
[6] Bính âm là một hệ thống sử dụng những chữ cái Latinh để biểu đạt cách phát âm của các chữ Hán.
[7] Tiếng Nhật, nghĩa là xin chào.
[8] Một thể loại hát nói lưu hành rộng rãi ở miền Đông Bắc Trung Quốc
[9] Một trong những cuốn sách sử quan trọng nhất của Trung Quốc, do Âu dương Tu biên soạn.
[10] Trong năm này tại Bắc Kinh đã xảy ra Sự kiện Thiên An Môn nổi tiếng, theo số liệu của chính phủ Trung Quốc thì có khoảng 800 người chết và 10.000 người bị thương trọng sự kiện này
[11] Để đảm bảo các vùng miền xa xôi có đủ nhân tài về công tác, chính phủ Trung Quốc đã đưa ra chính sách tuyển sinh viên định hướng cho các trường đại học, cao đẳng, sinh viên định hướng sau khi tốt nghiệp cần tới các vùng miền xa xôi phục vụ trong một thời gian.
[12] Tróc nã: truy bắt kẻ phạm tội.
[13] Thuật ngữ trong bài mạt chược, khi bài trên tay chỉ cần một quân nữa là ù, lại đang chờ người khác đánh, thì gọi là nghe bài.
[14] Trong tiếng Trung, “nhân kiện” phát âm giống với “nhân tiện” nghĩa là “người đê tiện
[15] Nhãn hiệu thuốc lá nổi tiếng nhất Trung Quốc.
Chương trước
Mục lục
Trở Về Năm 1981 Oº°
Tú Cẩm
Trở Về Năm 1981 Oº° - Tú Cẩm
https://isach.info/story.php?story=tro_ve_nam_1981_o__tu_cam