Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 69: Quái Lông Vàng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Tiểu Mã há hốc mồm, nhanh chóng tắt mô-tơ, chạy tới ống bơm nước quan sát thì thấy Diệp Thiếu Dương bị hút vào sâu 2 mét, chỉ có thể nhìn thấy hai chân, vội vàng hét lên: "Tiểu Diệp tử, cậu không sao chứ?"
Không có gì, làm cậu bị dọa hết hồn, Diệp Thiếu Dương chầm chậm hồi thần, vội nói: "Mau kéo tôi ra ngoài."
Tiểu Mã và lão Quách mỗi người ôm lấy một chân, cố sức kéo hắn ra ngoài. Lão Quách quay đầu cười nói với Tiểu Mã: "May mà tiểu tử ngươi phản ứng nhanh, nếu không chúng ta phải tìm hắn trong hố tự hoại, mắc công ta đem ống bơm đến đó nữa!".
Diệp Thiếu Dương trong lúc chui ra bất chợt ngửi thấy một mùi kỳ dị, tập trung quan sát, đối diện nửa mét có hai đốm sáng màu xanh biếc như hạt châu, lúc sáng lúc tối, lập tức cả kinh, phản ứng kịp, đây là tà vật trong huyết trì! Hai hạt châu xanh chính là hai con mắt của nó!
Thì ra nguyên nhân máy bơm nước trục trặc là do hút phải nó!
Bên trong đen kịt không nhìn thấy tướng mạo tà vật, chỉ có thể thấy hai con mắt màu xanh và nghe tiếng thở dốc ồm ồm của nó. Diệp Thiếu Dương đột nhiên khẩn trương, nếu hắn đang ở bên ngoài thì cho dù là thi vương hắn cũng dám liều mạng chiến đấu, thế nhưng ở đây không gian hẹp, cánh tay cũng không thể vươn ra, vạn nhất nó xông tới thì mình khó đối phó.
Bên ngoài, Tiểu Mã và lão Quách vừa tán gẫu vừa chầm chậm kéo hắn ra, hai người này đúng là trời sập cũng không biết. Diệp Thiếu Dương muốn nhắc nhở bọn họ nhanh lên một chút, lại sợ mở miệng sẽ làm kinh động đến tà vật kia, gấp đến độ mặt đầy mồ hôi, ai ngờ, đối phương chợt cử động, từ từ bò tới chỗ hắn.
Mẹ kiếp! Diệp Thiếu Dương chửi thầm một câu, nếu như chết tại đây thì thật đúng là “cái chết vĩ đại nhất lịch sử”, lập tức lặng lẽ cắt ngón giữa, dùng máu vẽ lên lòng bàn tay trái Chưởng Tâm Lôi, vừa vẽ xong, đã thấy vật kia nhào tới.
Diệp Thiếu Dương chật vật vươn cánh tay, một chưởng vỗ vào đầu nó, kết quả lòng bàn tay tê rần, cảm giác như bị thứ gì đó nhọn hoắt đâm vào, bất quá Chưởng Tâm Lôi cũng phát huy tác dụng, đánh đối phương văng thật xa.
"Mau lên, kéo tôi ra ngoài, bên trong có cái gì đó!". Diệp Thiếu Dương lập tức kêu to.
Tiểu Mã và lão Quách kinh ngạc, nhanh chóng lôi Diệp Thiếu Dương ra, ngay sau đó là một bóng đen xông tới, nhảy Tõm vào huyết trì.
"Vật gì vậy?". Lão Quách cả kinh.
Diệp Thiếu Dương thở hổn hển đi tới bên cạnh ống bơm nước, giơ tay quệt một chất lỏng sền sệt trên ống bơm, chà xát, đưa lên mũi ngửi, biểu tình ngưng trọng: "Không phải cương thi, cũng không phải thủy thi.".
Lão Quách nói: "Chẳng lẽ là yêu?"
"Không biết, loại khí tức này... đệ chưa ngửi thấy bao giờ.". Diệp Thiếu Dương nhìn vũng máu, nghĩ thầm, chả trách cha của Nhuế Lãnh Ngọc không dám xuống dưới, thứ này ngay cả mình đều không biết, chỉ sợ rằng khó đối phó.
Lão Quách trợn tròn mắt, cả kinh nói: "Đến đệ cũng chưa từng thấy, vậy nó là thứ quỷ gì?"
Nhờ vào kinh nghiệm lúc trước, biện pháp bơm nước không khả thi, Diệp Thiếu Dương bèn suy nghĩ một chút, nói với lão Quách: "Huynh có vôi sống không?"
Lão Quách ngẩn ra: "Không có, ta không chết chìm nên không dùng đồ chơi đó. Nếu đệ cần thì ta đi lấy."
Lúc này Lưu Minh ở bên ngoài chen vào một câu: "Vôi sống các ngài nói, là loại vôi bình thường?". Thấy Diệp Thiếu Dương gật đầu, lão vội vàng nói: "Ở trường chúng tôi có một loại sơn lót có chứa khá nhiều vôi, nếu cần thì tôi đi lấy!".
"Đi đi, lấy 50 kg lại đây."
Lưu Minh lập tức đồng ý, dẫn theo hai tên cảnh sát đi lấy vôi.
Tiểu Mã buồn bực nói: "Tiểu Diệp tử, tôi chưa từng thấy cậu dùng vôi nha, vì sao lần này lại dùng nó?"
"Vôi vô tác dụng với quỷ, ít tác dụng với cương thi, thế nhưng yêu sợ nhất là vôi.".
"Yêu?". Tiểu Mã gãi đầu một cái: "Mấy con như trư yêu, thụ yêu v.v… đó sao? Chúng ta hình như chưa từng đấu qua yêu, có lợi hại hơn quỷ và cương thi không?"
"Lợi hại hơn cương thi, thông minh hơn cương thi, thủ đoạn công kích cũng đa dạng hơn, tốc độ nhanh hơn, rất khó đối phó.". Diệp Thiếu Dương trầm giọng nói.
Mười phút sau, ba người Lưu Minh đã khiêng theo một túi vôi trở về, Diệp Thiếu Dương chờ họ đến, đuổi Tiểu Mã ra ngoài, cùng lão Quách dời vôi đến bên huyết trì, đổ toàn bộ xuống ao.
Vôi sống vào nước lập tức sôi trào, bốc lên từng đợt khói trắng.
Diệp Thiếu Dương rút ra Tảo Mộc Kiếm, đứng bên huyết trì lặng lẽ chờ đợi. Phía sau truyền đến thanh âm kinh ngạc của Tiểu Mã: "Tiểu Diệp tử, vì sao không cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, không phải công lực của nó mạnh hơn sao?"
Diệp Thiếu Dương liếc cậu ta: "Bảo kiếm phải giữ linh khí, không thể tùy tiện xuất khỏi vỏ, thời điểm mấu chốt mới có thể phát huy uy lực. Cậu im lặng giùm tôi, đừng nói nhảm nữa!".
Đợi không quá năm phút, một góc huyết trì bắt đầu có bọt nước Ùng…ục… nổi lên, Diệp Thiếu Dương hít vào một hơi, nói với lão Quách nói: "Chuẩn bị cho tốt, nó lên đấy!"
Vừa mới dứt lời, chỉ nghe Ùm một tiếng, một vật đen thùi từ trong nước nhảy ra, mọi người không khỏi cả kinh, nhìn kỹ thì thấy là một loài động vật có ngoại hình như khỉ, cả người phủ đầy lông vàng, vóc dáng không cao, rất gầy, thể hình tựa như một thiếu niên chừng mười mấy tuổi, hai tay nhỏ và dài, một bàn tay chỉ có bốn ngón tay dính với nhau như màng chân vịt, cả khuôn mặt đỏ bừng, không có lông, hai mắt như cá chết lòi ra bên ngoài, phát lục quang sáng chói.
Đáng sợ nhất là cái miệng của nó, vô cùng dài như mõm cá sấu, hai hàm răng giao nhau chìa ra, một chất lỏng xám đen đọng trên kẽ răng, thỉnh thoảng nhễu xuống mặt đất.
Thứ này vừa lên bờ đã nhảy dựng lên, run rẩy đi tìm nơi có nước, tựa hồ rất muốn rửa sạch đống vôi trên người.
"Đây là quái vật gì?". Tạ Vũ Tình thấp giọng hỏi, mọi người chợt hồi phục tinh thần, tuy rằng đều đứng ngoài cửa, song theo bản năng vẫn lui về phía sau, vẻ mặt kinh sợ.
Diệp Thiếu Dương nghe thấy cũng nổi lên một ý niệm trong đầu: Vật này nhìn qua trông như yêu, thế nhưng là yêu gì? Mình thật sự chưa hề thấy qua, Diệp Thiếu Dương rất nhanh hồi tưởng lại Mao Sơn điển tịch, thế nhưng trong sách cũng không nhắc tới.
Con bà nó, kệ mợ nó là yêu gì, ta cứ đánh thôi!
Diệp Thiếu Dương đọc một lần thần chú kích hoạt chu sa tuyến, trong nháy mắt, vô số hồng quang bay ra kết thành một tấm lưới trên trời, vây bắt quái lông vàng.
Quái lông vàng phản ứng rất nhanh, biết có nguy hiểm, lập tức nhảy lên, đánh vào lưới chu sa, cư nhiên đụng phải mười mấy đạo huyết tuyến, nhất thời bị đẩy trở lại, đạp lên gạo nếp phủ kín bờ huyết trì, một làn khói đen bốc lên, tiếng Xèo…xèo… vang bên tai không dứt, cả không gian tràn ngập mùi thịt hôi thối bị đốt cháy.
Huyết tuyến đấu mực từ trên trời giáng xuống bao lấy quái lông vàng, Diệp Thiếu Dương hai tay giao nhau, kết thành pháp ấn, không ngừng biến hóa, khống chế lưới chu sa chặt chẽ, giam quái lông vàng vào bên trong, máu đen không ngừng chảy ra, phát sinh một mùi máu tươi khó ngửi.
"Tam Thanh sắc lệnh, địa hỏa hàng lâm! Cấp cấp như luật lệnh!".
Diệp Thiếu Dương vung tay lên, Địa hỏa phù lập tức bay xuống dưới chân nó, làm mồi lửa cho hùng hoàng và rượu gạo bùng cháy, hừng hực thiêu đốt, nó liều mạng giãy giụa, làm đủ mọi cách cũng không thể trốn khỏi lưới chu sa, bất ngờ há to đôi mồm như cá sấu gầm rú kinh dị, khiến mọi người xung quanh khiếp sợ…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Thanh Tú
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân - Thanh Tú
https://isach.info/story.php?story=mao_son_troc_quy_nhan__thanh_tu