Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 10: Người Thổ Phồn Thật Tốt
N
guyên Sơn là một ngọn núi rất lớn, lớn tới mức đủ tách người Tống và người Thổ Phồn ra, đương nhiên, trời không tuyệt đường sống của người ta, núi cao hiểm trở tới mấy cũng có con đường ngoằn ngoèo để đi qua, Lại Bát là người dò đường tốt nhất.
Đi về một chuyến chỉ cần nửa tháng, khi Lại Bát vẽ trên tảng đá hình mấy con trâu xấu xí lên tảng đá, lòng hắn tràn trề niềm tin, làm theo lời thiếu niên kỳ lạ kia, người Thổ Phồn hung ác chẳng những không ăn tươi nuốt sống mình, còn cho mình đãi ngộ cao nhất.
Ngôn ngữ không thông chẳng hề gì, chỉ cần gặp người Thổ Phồn là tặng ngay cục muối trắng tinh, sau đó giang rộng tay khom người xuống, thế là được bọn họ tiếp đãi nhiệt tình tới phát sợ.
Thịt dê rất ngon, chỉ là nấu quá nát, uống bát sữa bơ làm toàn thân ấm áp, làm người ta hoài niệm nhất là lão bà của Tây Nạp, không ngờ dưới lớp áo da dầy kia là tấm thân mềm mại đến thế. Lại Bát lâu lắm rồi mới sung mãn kích thích như vậy, một đêm làm tới bốn lần, khiến thân hình cường tráng của hắn cũng thấy hơi kiệt quệ. Nhớ khi nửa đêm lão bà Nạp Tây chui vào chăn hắn, Lại Bát còn lo huynh đệ Thổ Phồn ở bên cạnh vác đao chém mình, nhưng Nạp Tây ngáy khó khò, Lại Bát không tin hắn không nghe thấy, vị lão bà tên Kim Châu của hắn kêu to như thế đến ngoài lều cũng nghe rõ ràng.
( Chú: Tập tục dùng vợ và con gái đãi khách của người Thổ Phồn còn tồn tại tới thời giải phòng, cuộc sống du mục của bọn họ quyết định tập tục này, quanh năm cô độc, thông hôn phạm vi hẹp làm ảnh hưởng rất lớn tới tốt chất con người. Đây là sự thật, không phải người viết cố ý bịa đặt ra để đả kích hay hạ thấp dân tộc, khác biệt văn hóa, khác biệt quan niệm, không có nghĩa là hành vi của họ thấp kém hơn người khác. Giống như thời Tống này, ông già 60 cưới thiếu nữ 12, 13 còn được kể như câu chuyện phong lưu, thời chúng ta là vào tù phỉ nhổ, chẳng lẽ có thể chửi ông cha tổ tiên thiếu đạo đức?)
Lại Bát nằm trên sườn núi tắm nắng sỉa răng đợi Vân Tranh tới, chân núi có năm con ly ngưu ( bò Tây Tạng) đang gặm cỏ, có trời mới biết thiếu niên kia muốn gì ở thứ trâu lông dầy này, mặc dù để một con trâu ngã xuống núi chết có lỗi với người ta, nhưng không còn cách nào, con đường kia khó đi qua, đưa được năm con trâu về đã là cố gắng hết mức rồi.
Mong rằng Vân Tranh sẽ hài lòng, bây giờ Lại Bát thấy người Thổ Phồn thật quá tốt, một chủ nhà lấy cả lão bà ra đãi khách còn vị khách nào có thể than phiền được, người Tống đâu có ai tốt như vậy. Con bà nó, lần trước nhìn lão bà của Hắc Hổ một cái thôi mà bị đấm gãy cả răng, ngươi là cường đạo lão bà ngươi cũng là cường, làm cái quái gì mà giữ gìn hơn cả phu quân quan gia, cơ mà phải công nhận lão bà của tên Hắc Hổ đó quá đẹp đi, nam nhân nào nhìn thấy cũng chỉ muốn kéo luôn lên giường, bây giờ Hắc Hổ chết rồi, không biết nữ nhân đó rơi vào tay ai?
Thôi kệ, dù sao mình cũng chẳng có phần, huynh đệ Thổ Phồn vẫn tốt hơn, trừ lão bà của Nạp Tây hơi cường hãn một chút, thiếu chút nữa làm mình gục trước, ngoài ra không có gì để chê trách.
Lại Bát còn rất rộng rãi đem thếp vải tặng cho thê tử của Nạp Tây, hậu quả là khi Nạp Tây tiễn hắn tới cửa núi, đi xa rồi Lại Bát vẫn còn nghe thấy tiếng ca bi thương của Kim Châu, tới giờ nghĩ lại lòng vẫn còn bùi ngùi.
Ài, mong rằng Vân Tranh hài lòng, mình quay lại chuyến nữa, lần này mang cho nàng thêm chút quà.
- Năm con trâu, lại còn to thế này cơ à? Lão Lại, không tệ, xem ra chúng ta thành công rồi, sau này ngươi chuyên môn lo vụ làm ăn này, mỗi con trâu đổi được ta cho thêm ngươi một cân muối và một xếp vải.
Thấy Vân Tranh vuốt ve trâu với vẻ mặt cực kỳ thích thú, chút lo lắng của Lại Bát bay biến sạch, thành công rồi, bây giờ chỉ cần bảo vệ con đường thương nghiệp này, rồi giết sạch đám cường đạo ở Nguyên Sơn thì sẽ có cuộc sống còn thoải mái hơn cả đám người ở đồng bằng.
- Vân Đại, ta về nhà một chuyến rồi xuất phát ngay, lần này mang theo hai huynh đệ nữa, tranh thủ đổi thêm ít trâu về.
Vân Tranh thích sự nhiệt tình này của Lại Bát, nghiêm túc dặn: - Chúng ta không lừa người Thổ Phồn, Lại Bát, điều này ngươi phải ghi nhớ trong lòng, tuyệt đối không được lừa bọn họ, có thể trí tuệ bọn họ tương đối thấp, nhưng bọn họ sinh tồn được ở chốn băng thiên tuyết địa, ắt phải có chỗ hơn người, kiên cường, dũng mãnh là đặc tính của họ. Chỉ cần ngươi lừa họ một lần, cả đời sẽ không được họ tha thứ.
- Đương nhiên là ta nói với mục dân bình thường thôi, còn với đám đầu mục, ngươi cần lưu tâm, người càng cao quý càng toan tính nhiều, tức là càng xấu xa. Cho nên ngươi nhất định tránh tiếp xúc với những kẻ đó, nhớ cả điều này nữa, ngươi cũng không phải người thông minh.
Lại Bát cười thật thà: - Mỗ biết, gặp phải chuyện không giải quyết được sẽ nói với ngươi, còn ta chỉ cần yên tâm làm theo ngươi nói, trải cho huynh đệt trong núi một con đường sống là đủ.
Vân Tranh đi tới vỗ vai hắn: - Có cái tâm tư này thì ngươi đã là thánh nhân rồi, ngươi không phụ ta, ta cũng không phụ ngươi.
- Biết rồi, ngươi là người thông minh, nhưng không lừa đám người khốn khổ bọn ta, ta biết lâu rồi, chúng ta sống tới lúc sắp chết vẫn là bằng hữu. Lại Bát thô bạo ôm chặt Vân Tranh vào lòng, hai cánh tay vạm vỡ ôm chặt Vân Tranh như hai con trăn lớn, làm y suýt nữa nát xương, còn vô trách nhiệm cười ha hả: - Ta về chuẩn bị lên đường đây.
Vân Tranh vừa bóp vai vừa nói: - Lần sau đi về đừng có để trâu đi không, bọn họ có da trâu tốt lắm, áo da giày da của Đại Tống chúng ta không so được với của bọn họ, còn cả ngưu hoàng nữa, thứ đó quý lắm, nếu họ có nhất định kiếm về. Ngưu hoàng là sỏi trong túi mật của trâu ấy, còn được gọi là châu báu xấu xí, công hiệu làm thuốc vô cùng lớn, nếu chỗ đó dùng cách gọi khác thì miêu tả cho họ.
- Biết rồi.
Lại Bát đáp một tiếng chui vào lùm cỏ cao ngất biến mất, xem ra nóng vội trở về Thổ Phồn lắm rồi, chẳng biết có nhớ hết lời mình dặn không?
Tịch Nhục và Vân Nhị gác trên tảng đá thấp thỏm đợi Vân Đại, rất lâu mới thấy y đi ra, rồi sau lưng xuất hiện năm con thú có hình thù kỳ lạ. Những con trâu này người có lớp lông dày, tới mắt cũng bị lông che khuất, giống như yêu quái, Tịch Nhục hoảng sợ muốn chạy, Vâm Tam cũng sủa điên cuồng, Vân Nhị là nhảy cẫng lên vỗ tay, tối nay có thịt trâu ăn rồi.
- Vân tiên sinh mang về năm con trâu!!!
Có đứa trẻ con chạy vào trong thôn la lớn, đây là đại sự, đối với nông gia mà nói, tơ lụa tiền đồng tuy quý trọng, nhưng tuyệt đối không thể làm bọn họ chấn động bằng tin tức này, nhà nhà đổ ra ngoài xem.
Có điều khi bọn họ nhìn thấy hình dáng con trâu, liền nhìn Vân Tranh với ánh mắt nhìn tên ngốc, trâu lông dài như thế ở cái nơi thời tiết nóng nực này là thứ vứt đi, chưa tới mùa hè đã chết nóng rồi, còn làm ăn gì nữa?
Thương lão xót xa nói với Vân Tranh: - Cháu ngoan à, trâu đúng là thứ tốt, nhưng mà chỗ chúng ta không nuôi được loại trâu này đâu, mau xử lý đi, nếu không trâu chết rồi, chẳng bán được đồng nào.
- Cháu biết ạ, thứ trâu này không dùng để kéo xe hay cày cấy được, thứ ly ngưu này dùng để ăn thịt, cháu còn muốn da của nó nữa. Vân Tranh cười rất vui vẻ, trả lời tộc trưởng xong, hô: - Đại Ngưu, Tiểu Hổ, Trùng Trùng, ba đứa mang thiếp mời của ta đi tới Đậu Sa quan mời Lưu huyện thừa, Lương lão gia và Ngũ Câu đại sư mai tới trại dự tiệc, hãy nói chính ta xuống bếp.
Thương lão thấy Vân Đại đã biết thứ trâu này không làm việc được thì yên tâm rồi, Vân Đại đọc sách, biết nhiều thứ họ không biết, không làm chuyện ngốc nghếch, liền gọi Thương Nhĩ đi giết trâu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2