Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nước mắt bồ công anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 64: Ranh Giới
“ R
anh giới luôn là cụm từ mang đến cho con người sự bất an khi buộc phải lựa chọn: bước tiếp hay dừng lại? Vậy thì, có đơn thuần chỉ là bất an khi đứng giữa ranh giới giữa sự sống và… cái chết?”
Đan mơ hồ mở mắt, cảm giác sau gáy đau buốt. Muốn đưa tay lên xoa để bớt khó chịu thì lại phát hiện tay bị trói chặt. Đan cố nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi bị đưa tới đây - một nhà kho cũ kĩ, đầy mùi ẩm mốc.
Những suy nghĩ hỗn loạn, nhập nhoạng khiến đầu cô đau buốt.
_ Gin… - Đan lẩm bẩm, rồi bất chợt cả người run rẩy. Phải, vì thằng bé bị bắt cóc trước cô nhi viện nên cô mới đuổi theo và bị một người lạ mặt đánh ngất. – Gin… - Đan hét lên, lo lắng, sợ hãi khi không nghe tiếng thằng bé đâu cả. Đan muốn đứng dậy, nhưng chẳng thể bởi cả người đã bị trói chặt vào ghế.
_ Cô em từ từ nào. – Một giọng nói nhừa nhựa vang lên khiến Đan giật mình, quay phắt lại. Một gã đàn ông gớm ghiếc như giọng nói của chính gã
_ Thằng bé đâu? – Đan lạnh giọng.
_ Thằng bé nào nhỉ? – Giọng hắn ngả ngớn.
_ Đừng nói những lời vô nghĩa, chẳng phải người các ngươi cần không phải là tôi hay sao. Nếu thế thì đừng làm tổn thương thằng bé. Không thì mục đích của các người chẳng khác nào công dã tràng đâu.
_ Mục đích là cô em? Tự tin nhỉ?
_ Không phải sao? Nếu mục đích là thằng bé thì tôi đã chẳng phải ngồi đây…
Đan chưa dứt lời thì một âm thanh tựa hồ như tiếng vỗ tay vang lên, nhưng tuyệt nhiên chỉ là âm thanh, không thể tìm ra nó từ đâu vang lên…
_ Gin, … Gin à! Trả lời chị đi Gin. – Không đoái hoài tới kẻ bên cạnh, Đan cất tiếng gọi, chỉ mong có tiếng đáp lại để cô bớt phải sợ hãi. Vẻ bình tĩnh bên ngoài của cô sắp sụp đổ rồi. Từng cơn run rẩy từ tận sâu tâm khảm khiến cô muốn lả đi.
_ Hét gì chứ? Thằng nhóc chẳng có ở đây. – Gã ta đưa ngón tay đặt nhẹ lên môi Đan với vẻ dâm đãng chẳng che giấu.
Đan há miệng cắn mạnh, khiến gã thét lên tức giận, đưa tay chuẩn bị tát vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô thì một giọng nói khác vang lên…
_ Chủ nhân chỉ yêu cầu người canh giữ cô ta chứ không yêu cầu người tùy ý đụng tay đụng chân tới cô ta, nếu không muốn chết thì khôn hồn tránh ra đi.
Chủ nhân? Là ai? Đan nhíu mày, mọi chuyện tới lúc này không đơn thuần chỉ là một vụ bắt cóc…
Còn Gin nữa, thằng bé đang ở đâu?
_ Giám đốc? Giám đốc? – Thư ký khẽ gọi Huy khi nhận ra vẻ thất thần, chẳng một chút tập trung của anh.
_ Vâng? – Cuộc họp đã bị anh làm gián đoạn mà chính anh chẳng hề hay biết.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên khiến phòng họp vốn đã yên ắng càng trở nên đáng sợ hơn. Không một ai dám thở mạnh… Điện thoại là một trong những điều cấm khi ở phòng họp, vậy mà ai đó lại thản nhiên để chuông nữa…
Huy lấy di động ra khỏi túi. Ban nãy, anh đã muốn tắt nguồn điện thoại nhưng không hiểu sao lại thôi. Và giờ, điện thoại lại vang, nhìn số người gọi đến, Huy nhíu mày…
Bước ra khỏi phòng họp, Huy vội chấp nhận cuộc gọi…
_ ** Hà? – ** Hà rất ít khi gọi cho anh, bà chỉ gọi mỗi khi có chuyện khẩn cấp mà thôi. Chuyện khẩn cấp? Cổ họng Huy bất chợt trở nên khô khốc… Năm ấy, ** Hà cũng tìm anh khi Đan mất tích. Vậy lần này…
_ Huy à … - Giọng bà nghẹn lại vì nức nở, dù cố gắng vẫn không thể hoàn thành nổi câu nói
Chiếc xe lao trên xa lộ với tốc độ điên cuồng. Lần này, trực giác của anh đã đúng, vậy mà anh chẳng hề nghe nó. Hết lần này đến lần khác, anh lại đặt cô vào vòng nguy hiểm.
“ Đan và Gin bị bắt cóc trước cửa cô nhi viện…”
Cụm từ đó khiến anh mất đi lí trí trong khoảnh khắc nghe nó. Nỗi hoảng sợ lên đến đỉnh điểm. Biết rằng cần phải bình tĩnh, biết rằng cần phải vững lòng để tìm được Đan nhưng nỗi đau trong tim đang tác động đến từng tế bào nhỏ nhoi khiến lòng anh run lên nghẹn ngào. Dẫu biết vô ích nhưng Huy vẫn kiên nhẫn gọi vào số di động của Đan. Nhưng lẽ dĩ nhiên là cô không hề nghe máy. Huy thở hắt ra, sắc mặt dần tối lại vì lo lắng.
Nhìn địa điểm mới được gửi đến qua tin nhắn, Huy nhấn ga tăng tốc, đồng thời liên lạc với vệ sĩ của mình cùng ông Hà để họ hỗ trợ…
“Hãy bình an cho đến khi anh đến với em, Đan nhé!” – Huy nguyện cầu
Nước mắt Bồ Công Anh
CHAP 64(2):
Một bóng người trùm áo choàng đen dừng bước trước mặt Đan. Cô cố gắng ngước lên để nhìn thấy rõ khuôn mặt người ấy, nhưng tiếc thay ở đây tối quá, vả lại chiếc mũ áo choàng lại quá rộng. Nhưng qua dáng người, Đan có thể nhận ra đây là một cô gái.
Một cô gái? Đan lại càng thêm thắc mắc. Thực ra, cô đã đắc tội với ai?.
Cô ta cứ đứng yên nhìn Đan như thế, không mở miệng, không hành động, chỉ yên lặng nhìn Đan với vẻ mặt phức tạp, ánh mắt thoáng hiện lên tia không nỡ nhưng nhanh chóng bị cuốn đi. Tất nhiên những biểu hiện như thế, Đan không thể biết. Hàng trăm câu hỏi bủa vây trong tâm trí Đan khiến cô không biết nên lí giải từ đâu.
Thời gian chậm chạp trôi qua như trêu lòng người. Đan có thể cảm nhận các khớp xương của mình đã lên tiếng biểu tình dữ dội. Cô còn bị trói như thế này bao lâu nữa? Còn Gin nữa, thằng bé đang ở đâu? Tại sao cô không thấy một chút dấu vết nào của Gin?
Sóng mũi bất giác cay xè, những giọt nước mắt nhanh chóng lấp đầy khóe mi. Đan vội cắn chặt môi, không để những giọt nước mặn chát ấy rơi xuống, cũng như không để những yếu đuối cô đang cố gắng kiềm nén được dịp bộc phát.
Đột nhiên, một trong số những gã có vẻ mặt bặm trợn đứng sau cô gái mà họ gọi là “chủ nhân” ấy bước tới cởi trói cho Đan rồi túm cô đứng dậy, đưa tới trước mặt người áo đen đấy. Việc ngồi quá lâu khiến chân Đan mềm nhũn nên lập tức ngã xuống khi bị buông tay…
_ Các người muốn làm gì? – Đan nhíu mày, giọng nói khàn đi, cổ họng đau thắt lại.
Tiếng vỗ tay khe khẽ như ban nãy lại vang lên, và người vỗ không ai khác, chính là kẻ đang khoác trên người chiếc áo choàng đen. Làm thế là có ý gì, cười nhạo cô hay đang khen cô tới lúc này vẫn giữ được bình tĩnh?
_ Khá lắm. – Một giọng nói trong ngần, nhẹ nhàng vang lên khiến Đan ngẩn người. Một cô gái có giọng nói như thể tại sao phải làm việc này? Mà giọng nói ấy, một tia sáng lóe lên trong suy nghĩ Đan. Cô hoảng hốt giật mình nhưng rồi gạt đi.
Không thể nào…Nhưng,… thực sự lại rất quen thuộc. Rốt cục, cô ta là ai?
Chìm ngập trong mênh mang những suy nghĩ, Đan giật mình khi một vật gì đó vừa được ném tới trước mình. Cô hoảng sợ khi nhận ra đó là một con dao bóng loáng. Tiếng kim loại khô khốc vang lên khi chạm phải nền gạch khiến người ta lạnh người… Đan thoáng run rẩy nhưng vẫn một mực giữ yên lặng. Có đôi khi lời nói cũng chẳng giúp ích được gì…
_ Cô đang tự hỏi, nên dùng nó để làm gì đúng không? – Giọng nói đều đều ấy lại vang lên – Cũng khá thú vị đấy.
Cô ta ngồi xuống cho ngang tầm với Đan rồi đưa tay nhặt lấy con dao ấy, vuốt khẽ lên cổ tay Đan. Tuy rất nhẹ nhưng vẫn để lại những vệt đỏ. Đan bất chợt rùng mình, cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng. Chưa bao giờ Đan cảm thấy cái chết gần kề như lúc này. Quả thật, chỉ khi đứng trước bờ vực thẳm, con người ta mới biết thế nào là tận cùng sợ hãi.
_ Tôi sẽ không giết cô đâu, như thế trò chơi sẽ không vui, vả lại chỉ khiến tay tôi nhuốm máu không cần thiết.
_ Cô là Trịnh Nhã Phương? Hay là một người nào đó thân thiết với cô ta? – Đan cũng tự ngạc nhiên với chính mình khi thốt lên cái tên ấy, nhưng xâu chuỗi tất cả những việc đã qua, đây có lẽ là lời suy đoán hợp lí nhất. Vả lại những chữ cái đe dọa ngày ấy chẳng phải là “NP” hay sao? “NP”… Nhã Phương?
Cái dao đang “vuốt ve” cổ tay Đan thoáng lỡ nhịp… Cô ta vẫn trầm mặc không nói gì, chỉ bỏ lại con dao rồi đứng lên, quay lưng về phía Đan. Chút nắng chiều tà len lỏi qua khung cửa phủ lên chiếc áo choàng đen sắc tím lãng đãng.
_ Đến giờ rồi. – Cô ta lẩm bẩm - Tôi muốn cô dùng con dao này để tự sát, bằng cách cắt vào cổ tay mình. – Giọng nói bất chợt trở nên cay nghiệt vào những chữ cuối.
Cứ như một câu chuyện đùa. Bắt cóc rồi yêu cầu phải tự sát ngay trước mặt mình, phải dùng dao và phải cắt vào cổ tay. Đã thể lại còn canh chuẩn xác thời gian. Mọi thứ cứ tựa như một kịch bản sẵn có. Bất giác Đan muốn cười lớn…
_ Có thể cho tôi xin một lý do? – Giọng Đan thoáng vẻ châm biếm
_ Cái chết không phải bao giờ cũng cần lí do.
_ Vậy tôi được quyền lựa chọn không làm. – Đan không nhanh không chậm nói. Tất cả những gì cô có thể làm lúc này chỉ có thể là kéo dài thời gian, được phút nào thì hi vọng phút ấy.
_ Quyền chọn lựa, có sao? – Cô ta khẽ cười – Để xem nào!
Cánh cửa một lần nữa bật mở, Đan cứng người khi nhận ra Gin đang ngủ vùi trong lòng một tên đồng bọn của lũ người kia. Bất chợt thằng bé cựa mình rồi tỉnh dậy, giãy giụa để thoát khỏi những bàn tay gọng kìm. Đôi mắt to tròn hoảng hốt nhìn xung quanh, để rồi khi tìm được hình ảnh Đan thì khóc ré lên.
_ Chị Đan ơi! – Thằng bé hét toáng lên. Dù có thông minh hay “ông cụ non” đến đâu thì thằng bé vẫn là một đứa trẻ.
Đan thảng thốt nhìn trừng trừng những gì đang diễn ra. Những lời muốn nói, những điều muốn nghĩ bỗng chốc trở nên rối loạn, không thể nào kiểm soát được nữa. Phải chăng, đây đã là bước đường cùng?
_ Gin sợ, chị Đan bế Gin đi, họ làm Gin đau. Gin nhớ mẹ, cả baba nữa. Chị Đan! – Tiếng thằng bé nức nở khiến lòng Đan quặn thắt. Cô phải làm gì đây?
_ Thế nào? Đã đủ chưa? – Tiếng cười khe khẽ, đầy chết chóc vang lên.
Phút chốc, mọi thứ trong Đan sụp đổ hoàn toàn. Bọn họ đã nắm được con át chủ bài, cô còn có thể làm gì đây? Lòng cô đau đớn đến cực độ. Cô có thể chết, nhưng còn Huy thì sao, anh phải làm sao? Giữa mạng sống của mình và Gin cô chỉ có thể chọn một. Cô không thể nào để Gin gặp phải chuyện gì, bởi đó là tất cả mạng sống của ** Hà, người cô yêu thương như chính mẹ ruột. Nếu đã thế, cô chỉ còn một con đường duy nhất, cũng là cái kết cục mà con người nhẫn tâm kia đã mất công dàn xếp…
Đan mím môi, đôi tay khẽ khàng vươn tới chạm vào con dao nằm trên sàn, dù rất cố gắng nhưng cũng không khỏi rơi nước mắt. Giọt nước long lanh trào khỏi khóe mi, rơi ruống rồi vỡ tung trên nền kim loại trắng sáng…
“Lần cuối cùng, xin hãy tha thứ cho em” – Đan thì thầm, đôi mắt đẹp khép lại, cùng lúc con dao trượt trên cổ tay cô…
Không gian đầy mùi ẩm mốc phút chốc được thay thế bằng vị tanh của máu…
Đất trời chao đảo…
(còn tiếp)
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nước mắt bồ công anh
Tanpopo
Nước mắt bồ công anh - Tanpopo
https://isach.info/story.php?story=nuoc_mat_bo_cong_anh__tanpopo