Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngốc! Em Là Của Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 68: Đăng Kí Kết Hôn
H
ôm nay, Hạ Dương nàng chủ động thức dậy thật sớm, trước cả khi chuông báo thức kêu lần thứ nhất. Nói thật thì phải là nàng thao thức chập chờn cả đếm, vừa ngủ vừa xuống ngó mẹ. Lạ 1 điều là ko thấy bố về, còn mẹ thì dường như vẫn còn ngủ say.
Nàng cũng nóng ruột muốn hỏi mẹ xem ngày hôm qua đã có vấn đề gì, sau khi nồi cháo đậu đen chín nhừ liền mang ẹ 1 bát.
- Mẹ? Sao mẹ ko nằm yên một chỗ mà thu dọn quần áo làm gì ạ? Nàng nhìn bà Xuân có chút hốt hoảng, dự cảm có điều ko lành, đặt vội tô cháo lên bàn, chạy lại gần mẹ mình.
- Con đấy à, mẹ gấp mấy bộ đồ, lát đi lên ngoại ấy mà.
- Tự nhiên mẹ lên ngoại làm gì? Chân còn đau nữa đi lại thế nào được? Lên ngoại thì sao phải mang theo quần áo chứ? Hạ Dương gấp gáp thắc mắc liền một mạch, nàng đang sợ hãi chuyện gì đó khiến bà Xuân muốn rời bỏ nơi này, đành lòng nhìn nàng cô đơn thảm hại.
- Ừ, cậu gọi điện xuống, ông ngoại đã yếu lắm rồi, sợ ko qua được nữa. Lần này về quê ngoại, mẹ ở lại mấy bữa, con ko phải lo. Mẹ ngồi taxi chứ có đi xe máy đâu, tí chú Khoa qua đón mẹ. Con ở nhà cứ lo việc học hành chăm chỉ đi, chuyện ngoài cửa tiệm để bố con trông nom, rảnh rỗi thì ra giúp, còn ko làm được thì đóng cửa nghỉ ngơi, tới cuối tuần thì kêu thằng Phong đưa lên thăm ông ngoại một chút.
Nghe được như vậy, nàng cũng an tâm chút ít, nhưng rồi lại ngờ ngợ có gì ko ổn, cảm giác thấy cách nói của mẹ mình mập mờ kiểu gì đó, “kêu thằng Phong đưa lên thăm ông ngoại một chút” nghĩa là sao…???
- Chủ nhật con lên ngoại cùng bố là được, sao phải nhờ thầy Phong ạh?
- Bố mày thì khỏi, thằng Phong lên cho ông ngoại còn xem mặt cháu rể chứ. Bà Xuân mỉm cười.
- Có chuyện gì rồi phải ko ạ? Hạ Dương nghi ngờ nhìn vào mắt bà, có rất nhiều cái lạ lùng, thái độ của mẹ cứ như là đã biết…
- Ko có gì hết, con mang cháo ra ngoài đi, mẹ ko muốn ăn. Bà Xuân từ chối giải thích đuổi nàng ra ngoài.
Hạ Dương bị bà Xuân khập khiễng từng bước đẩy đi, đến phút chót đối diện với cánh cửa gỗ nâu sậm mới nghĩ đến 1 điều, lập tức quay đầu:
- A, mà sao chân mẹ lại thành như vậy? Tối qua lại còn là thầy giáo con đưa về nữa, bố con đâu mà ko lo ẹ?
- Đừng có hỏi nữa, bố con bây giờ ko lo ẹ đâu, chỉ kém nước coi mẹ là kẻ thù để ăn tươi nuốt sống ấy chứ.
- Bố với mẹ lại cãi nhau rồi à?
- Haiz…, mẹ cũng chỉ mong con hơn mẹ, đời mẹ bị bố con phụ bạc đã gánh đủ rồi…
- Trời ạ, tự dưng mẹ lại nói vậy, bố con lại làm gì có lỗi với mẹ rồi phải ko? Để con nói chuyện với bố.
Bà Xuân buồn bã quay lại ngồi xuống giường, vừa xếp đồ vừa chậm rãi:
- Chẳng có gì đâu, bố con giấu mẹ con mình dùng điện thoại, lại còn nhắn tin với cô ta, đúng là ngựa quen đường cũ, thói đời trêu ngươi, mẹ lại biết được.
- Thật vậy sao? Con cứ tưởng là…., vậy mẹ lại nói với thẳng thừng với bố rồi hả? Con đã nói với mẹ trước rồi, phải để đấy rình xem 2 người đó có hẹn hò nhau gì ko rồi bắt quả tang tại trận chứ? Chưa gì đã làm rùm beng lên cả, đánh rắn động cỏ thì công khống, phút cuối bố vẫn chối đây đẩy.
- Đây này, bà Xuân ném cho nàng cái điện thoại của mình, đọc xem, mẹ mày cũng ko biết mở ra thế nào, haiz.., hôm qua chính là con Thu nó gửi lại sang máy ẹ, bố con thì cứ ra sức đâm đầu vào mà nó có coi ra gì đâu, ha, đúng là ác giả ác báo.
Hạ Dương nhặt lấy cục gạch 110i trắng, mở ra tin nhắn mới nhất đến từ số điện thoại của người đó:
“Sao muội lại to lời thế, ko vừa lòng thì bảo tôi hay nháy vào máy, tôi sẽ biết, to tiếng hàng xóm với người làm họ nói chuyện thì lại khổ tôi thôi. Tôi nghe quát như lưỡi dao vào tim, tôi vẫn hết lòng vì muội”
Lướt qua tin nhắn một lượt, nàng ko thể tin nổi đây là những lời do chính tay bố mình viết ra, ngẩng đầu nhìn bà Xuân:
- Thật sự là bố con à?
- Uhm, mẹ gặp mặt nói chuyện với nó, haiz…, bao tuổi rồi mà còn huynh với muội? Người chẳng người ma chẳng ra ma lại còn gái mú, thật hết chịu được. Đó, bố con hết lòng vì người ta rồi còn nhớ đến mẹ con mình được nữa à?
Hạ Dương cũng thật ko thể hiểu được vì sao 5 lần 7 lượt ông Kim lại cố tình nhập nhằng với người đó, rõ ràng vợ con đã phản ứng đến thế rồi, vết thương này chưa liền sẹo đã bồi thêm một nhát dao nữa vào lòng mẹ, đôi mắt nhìn bà Xuân ảm đạm ưu thương.
- Đây, cái chân này là do tối qua giằng co, bố mày đòi tự tự, mẹ mày giữ thì bị đẩy mẹ ngã, sai khớp đầu gối, may mà thằng Phong xuất hiện kịp nên nó giữ được bố mày, còn đưa mẹ đi viện... Toàn ông ý giở trò mẹ mày được hưởng hậu quả, mày thấy thế nào hả con?
- Đến mức này thì làm sao được nữa? Tịch thu điện thoại thì bố lén lút mua cái khác, cấm ko cho qua lại nhà cô ta nữa thì suốt ngày để ý đến nhà họ, ngăn cản ổng tìm cái chết thì bị thương…
- Phù…, tranh thủ mấy hôm ông ngoại ốm, mẹ lên trông nom, đỡ phải ở nhà ra vào chạm mặt. Mà bây giờ tao cũng chán rồi, ko còn gì lưu luyến nữa, con gái cũng “gả” đi rồi, ko phải bận lòng, đi vắng mấy bữa cũng ko chết được. Bà Xuân ngán ngẩm lắc đầu, đến nước này bà chỉ muốn ra tòa cho xong, dù sau đó bà ko còn gì cũng chấp nhận.
- Hả? Gả đi là sao ạ? Hạ Dương thập phần ngỡ ngàng, mẹ nàng nói câu gì gì đó chẳng ăn khớp với nhau gì cả???????
- A? Biết mình lỡ lời nói ra, bà Xuân che miệng, chẹp 1 tiếng chán nản, đừng hỏi mẹ thêm câu gì, muốn biêt thì hỏi thẳng Phong đó. Ra ngoài đi, mẹ nghỉ tí.
Lần này bà ko đẩy nàng ra, ngữ khí nhẹ nhàng dứt khoát, đặt mình lên giường thì Hạ Dương cũng đi ra, coi như con gái vẫn còn nghe lời. Haiz…
Còn rất nhiều khúc mắc muốn biết nhưng nàng còn phải đi học nữa, nên cũng ko cố gắng nán lại nài nỉ mẹ mình, trực tiếp lên phòng thay đồng phục. So với việc làm nũng với mẹ, thì “tra khảo” Như Phong dễ hơn nhiều.
…
- Mẹ nói cho em biết rồi à?
- Ừm, giữa thầy và mẹ em có chuyện gì hả? Sao mẹ em lại nói gả em đi rồi? Còn kêu thầy chủ nhật lên ngoại thăm ông nữa? Chẳng ra làm sao…
- Ơh, ông ốm lên thăm là đúng rồi, chắc mẹ nhờ anh với tư cách tài xế thôi, đỡ tốn tiền đi lại mà..?
- Xì, khỏi nói cái giọng đó, thăm thì cũng có nhưng ra mắt mới là phần nhiều, hừ..mà thầy đang lảng chuyện đấy nhá.
- À, cũng thông mình, xem ra vẫn còn đào tạo được, Như Phong gõ vào trán nàng. Lấy ra quyển sổ nhỏ màu xanh đặt vào tay nàng còn mình thì chăm chú lái xe.
- Sao? Sổ hộ khẩu mà, đưa em làm gì?
- Thì đọc đến tên chủ hộ đi đã, chưa gì mà…
- Nguyễn Văn Kim. Trời ơi, là sổ nhà em mà? Sao lại trong tay thầy hả?
- Mẹ em đưa cho.
- Hả??? Đưa cho thầy làm gì? Hạ Dương càng ngày càng khó hiểu tròn mắt nhìn sang Như Phong.
Như Phong giật lại quyển sổ cất đi, mới nhàn nhạt tiếp lời nàng:
- Đăng kí kết hôn, mẹ em đồng ý gả em cho anh rồi, hiểu chưa cô nhóc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngốc! Em Là Của Anh
hanhu1811
Ngốc! Em Là Của Anh - hanhu1811
https://isach.info/story.php?story=ngoc_em_la_cua_anh__hanhu1811