Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Thượng Đừng Nghịch
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 65: Công Công.
C
hương 65: Công công.
Edit + Beta: Như Heo.
Tống Tiêu nghe giọng nói này, ngây ra một lúc mới kịp phải ứng, sau đó không nhịn được mỉm cười: "Công công, giọng của ngươi thay đổi rồi."
"Khụ, đúng vậy," Tào công công cẩn thận quan sát bốn phía, khụt khịt mũi, khôi phục dáng điệu thong dong tao nhã ban đầu, "Ở đây không tiện nói chuyện, nương nương chờ đi, ngay mai lão nô liền đến bái kiến người."
Tống Tiêu giần giật khoé miệng: "Công công, đã nói ngươi bao nhiêu lần rồi, không được gọi ta nương nương."
Không ngờ Tào công công cũng xuyên qua, trước đây khi thấy hoàng thượng ra sức tìm hắn, Tống Tiêu còn cảm thấy buồn cười, nói cho cùng thì những chuyện xuyên không như thế này không phải muốn ai xuyên thì người đó xuyên được.
Tào công công, ám vệ, hoàng thái đệ, hoàng thượng... Tống Tiêu nhẩm tính những cái tên này trong đầu, tại sao lại là những người này, bọn họ có liên quan gì với nhau?
Thái hậu không có ký ức, công chúa An Viễn, tiên đế, phụ thân, tổ phụ, những người này đều không có, chỉ có những người lúc đó có mặt ở trong đại điện!
Hai mắt Tống Tiêu loé sáng, đúng vậy, thời điểm y tự sát, những người này đều có mặt trong đại điện!
Nói vậy thì Đại tướng quân và Trương Hiếu Nhân cũng có thể sẽ có trí nhớ kiếp trước. Nghĩ đến Trương Hiếu Nhân, trước mắt bất giác hiện ra khuôn mặt chó Husky ngốc nghếch, Tống Tiêu không nhịn nổi cười bò ra giường, nếu như Trương Hiếu Nhân thật sự biến thành chó Husky, vậy thì đúng là chuyện vui lớn rồi!
Bây giờ vũ hội còn chưa kết thúc, đoán chừng đêm nay Ngu Đường sẽ không quay về. Tống Tiêu chui vào chăn, quyết định đi ngủ trước.
Ngủ thẳng cho đến nửa đêm, nghe có tiếng mở cửa, Tống Tiêu mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm giác có người chui vào chăn, ôm lấy y từ phía sau.
Nhiệt độ quen thuộc khiến y buông lỏng cảnh giác, Tống Tiêu hơi ngửa đầu, cọ mặt người phía sau, tức thì nhận được một cái hôn ngọt ngào.
"Không có gì, ngủ tiếp đi." Ngu Đường thấp giọng nói, tự cởi quần áo của mình, ôm hoàng hậu ấm áp vào trong lồng ngực.
"Sao ngươi về rồi?" Tống Tiêu ngáp một cái, xoay người dụi vào ngực hắn.
"Sao trẫm có thể để hoàng hậu phòng không chiếc bóng một mình cho được chứ?" Ngu Đường nghiêm trang nói, tay lại không thành thật mà bắt đầu sờ soạn trên người Tống Tiêu.
"A..." Tống Tiêu bị sờ nhột, muốn tránh khỏi hắn, nhưng lại bị hắn vươn mình chặn lại.
Hai đôi môi chạm nhau, Tống Tiêu nếm được hương rượu nhàn nhạt, cái tên này chắc là lại uống rượu nữa rồi. Chia sẽ dư vị trong miệng, Ngu Đường còn cảm thấy chưa đủ, liền đem hương rượu dây khắp người Tống Tiêu, ngay cả nơi sâu nhất trong thân thể cũng không chịu buông tha.
Đến Mĩ lâu như vậy, hai người còn chưa chính thức hẹn hò được một lần, nói chi là ngủ chung giường. Ngu Đường vốn dĩ dự định trở về ôm bà xã ngủ một giấc, cuối cùng khi ôm người vào trong lòng rồi, lại không còn tâm tình muốn ngủ nữa.
Tống Tiêu bị hắn dày vò cả đêm cho đến khi trời tản sáng, mệt đến nổi không muốn nhúc nhích, đành mang một thân dấp dính chìm vào giấc ngủ. Ngu Đường sợ y sinh bệnh, liền lấy khăn ấm lau chùi sơ qua cho y.
Hai người ngủ thẳng đến giữa trưa mới miễn cưỡng tỉnh lại, nghe thấy một chập tiếng gõ cửa có quy luật.
Ngu Đường vùi đầu vào chăn, không buồn để ý đến. Tống Tiêu bị đánh thức, ngồi dậy chuẩn bị ra mở cửa, thắt lưng đột nhiên mềm nhũn, ngã trở về giường.
"Chậm một chút." Ngu Đường đỡ được y, lôi người vào trong chăn, bảo y ngủ tiếp, tự hắn ra mở cửa.
"Hoàng thượng vạn phúc kim an." Ngoài cửa, Tào quản gia mặc Âu phục, đeo nơ, một tay để trước ngực, ưu nhã cúi chào.
Ngu Đường không khỏi cau mày: "Sao ngươi lại đến đây?" Vừa nói vừa cho Tào quản gia tiến vào. Mặc dù là đang ở Mĩ, nhưng Los Angeles có rất nhiều Hoa kiều, không chừng có người nghe hiểu khẳng định sẽ cho rằng bọn hắn bị thần kinh.
Tào quản gia vào nhà, bắt đầu thu thập quần áo nhàu nát vứt tán loạn trên sàn nhà bỏ vào sọt đồ. Chờ khi Tống Tiêu ngồi dậy liền dâng trà nóng đã chuẩn bị sẵn lên cho y.
Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, nhìn hoàng thượng đã bò lại trên giường, sau đó quay sang nhìn đại thúc đẹp trai đang dâng trà trước mắt mình.
Người đàn ông Âu phục giày da này đại khái hơn ba mươi tuổi, dáng người thon dài, tỉ lệ vóc người hoàn mỹ, một khuôn mặt người phương Đông cười đến ôn hoà lễ độ.
"Tào công công?" Tống Tiêu có chút không xác định mà kêu một tiếng.
"Nô đây." Tào công công đưa chén trà đến bên môi Tống Tiêu, nhìn y uống một hớp, lập tức lấy ra một cái chậu súc miệng cho y nhổ ra, sau đó lại đổi một chén trà mới dâng lên.
Tống Tiêu ngơ ngác nhận lấy chén trà, chậm rãi uống một hớp. Kiếp trước Tào công công không có cao như vậy, khi đó Tào công công phát tướng rất sớm, cả người tròn vo như trái banh, cười rộ lên một cái liền không thấy mắt đâu, nào giống người đàn ông trước mắt này...
"Chào buổi sáng, hoàng hậu điện hạ." Tào công công một tay để ở trước ngực, cúi chào theo kiểu 'quý sờ tộc'.
"Sao ngươi không hành lễ Đại Ngu?" Ngu Đường ngồi dựa vào đầu giường, kéo Tống Tiêu vào lòng, nhận lấy chén trà Tào công công đưa tới.
"Bây giờ không phải đã là thế kỷ thứ hai mươi mốt rồi hay sao, lão nô cũng phải theo kịp thời đại." Tào công công tươi cười, nhận cái chén không từ tay hoàng thượng, đưa cho hắn một chiếc khăn ấm.
Hoàng đế bệ hạ nhận lấy bắt đầu thong thả lau mặt cho Tống Tiêu.
"A, không cần, ta đi rửa mặt." Tống Tiêu né tránh, trong khách sạn này cái gì cũng có, bắt hai người họ hậu hạ cho mình không khỏi quá thái quá rồi.
"Có lão nô ở đây, người không cần phải làm những việc này." Tào công công rất mực cao hứng bận bịu tới lui, chờ khi Tống Tiêu đi ra, hắn đã lấy quần áo của y ủi phẳng một lượt, bữa sáng khách sạn vừa lúc đưa tới, tất cả đồ ăn đều phù hợp với khẩu vị của đế hậu.
Tào công công vắt một chiếc khăn trên cánh tay, ung dung thong thả hầu hạ hai người dùng cơm.
"Công công đến đây từ khi nào?" Có Tào công công chia thức ăn, Tống Tiêu cảm thấy thời gian như quay ngược về quá khứ, thật là khó tin.
"Hơn mười năm trước đã tới rồi." Tào công công thở dài. Khi đó hắn tỉnh lại, phát hiện mình đang học ở học viện quản gia, vì hắn có năng lực hầu hạ người khác siêu quần, học được hai năm đã tốt nghiệp với thành tích ưu tú nhất. Sau đó các nhà giàu có đến lựa chọn quản gia, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra cao tổ hoàng đế, cũng chính là ông nội Ngu Đường.
Vốn cứ tưởng đi cùng cao tổ hoàng đế thì sẽ có thể gặp lại được hoàng thượng, không ngờ hoàng thượng lại ở cùng phụ thân ở Trung Quốc, căn bản chưa từng đến Mĩ, thật vất vả mới chờ được đến ngày hôm nay.
Tống Tiêu khẽ cau mày, không ngờ Tào công công còn đến đây sớm hơn cả hoàng thượng, bên trong này tựa hồ cũng không tuân theo bất kỳ quy luật gì.
Dùng bữa sáng xong, Tào công công mới biết hoàng thượng không cần phải quay về nhà cũ. Ngu Đường nhìn khoé mắt còn có chút hồng hồng của hoàng hậu, không đành lòng bỏ đi, ngẫm lại nhà bên đó cũng không có chuyện gì quan trọng, không cần phải gấp gáp quay về: "Xem buổi chiều có trận đấu nào hay không, đặt hai tấm vé."
Tào công công đáp một tiếng, lên mạng tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy.
"Chúng ta tới đó đi." Tống Tiêu chỉ chỉ quảng cáo trên ti vi.
Kinh đô điện ảnh? Ngu Đường vốn dĩ chỉ muốn đi cùng bà xã, hẹn hò ở đâu cũng được, hắn đương nhiên không có ý kiến gì.
Không biết Tào công công nói kiểu gì với Ngu Thái Hà mà cả buổi chiều hôm đó có thể hầu hạ hai người đi dạo kinh đô điện ảnh, còn có dáng vẻ rất nhàn nhã. Độc Cô Ám ở căn phòng cách vách nghe tiếng hai người ra khỏi cửa liền tức tốc vọt ra ngoài, yên lặng đi theo.
"Tiểu Ám à, sao bây giờ ngươi không nấp vào chỗ tối nữa?" Tào công công nhìn thấy ám vệ, không kiềm được đành phải hỏi hắn. Trước đây khi ở Đại Ngu, Tào công công đã biết được sự tồn tại của ám vệ, tình cờ nhìn thoáng qua xà nhà một cái sẽ nhìn thấy hai người đang ẩn nấp trên đó, có điều rất ít khi tiếp xúc bọn họ. Cho nên khi nhìn thấy ám vệ quang mình chính đại đi theo sau lưng hoàng thượng, Tào công công cảm thấy rất kinh ngạc.
"Ám vệ cũng phải theo kịp thời đại." Độc Cô Ám nhìn thoáng qua Tào công công một cái, mặt không đổi sắc mà nói.
Tào công công: "..."
==========
Tiểu kịch trường:
Tiêu Tiêu: "Công công cũng phải theo kịp thời đại sao?"
Tào công công: "Đương nhiên, nghề này của chúng ta cạnh tranh rất ác liệt."
Tiêu Tiêu: "..."
[Heo: Quà đây, quà nữa đây, cái này hình như lấy bên Thông cúc hội hay sao ấy??
Poor him - Mít tơ Dưa Leo ]
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Thượng Đừng Nghịch
Lục Dã Thiên Hạc
Hoàng Thượng Đừng Nghịch - Lục Dã Thiên Hạc
https://isach.info/story.php?story=hoang_thuong_dung_nghich__luc_da_thien_hac