Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Dracula
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 66
"C
ha dậy sớm trên chiếc giường xếp trong phòng ngủ nam khunhà trọ tu viện Rila; ánh mặt trời chỉ mới bắt đầu le lói qua những khung cửasổ nhỏ nhìn ra sân trong, vài du khách vẫn còn ngon giấc trên những chiếcgiường xếp khác. Cha đã nghe tiếng chuông đầu tiên của nhà thờ vang lên từ lúctrời còn tối, và bây giờ tiếng chuông lại vang lên. Lần này, ý nghĩ đầu tiênkhi cha thức dậy là Helen đã nói cô sẵn sàng làm vợ cha. Cha muốn gặp lại cô,muốn nhìn thấy cô ngay tức khắc, tìm một lúc nào đó để hỏi cô liệu ngày hôm quacó phải là một giấc mơ. Ánh nắng tràn ngập khoảng sân bên ngoài như nhân lênniềm hạnh phúc bất chợt trong cha, không khí buổi sớm đó với cha dường nhưtrong lành đến độ như không thể nào tin nổi, sự trong lành của hàng bao thế kỷdồn lại.
"Nhưng Helen không có mặt trong bữa điểm tâm. Ranov đã ở đó,vẫn mặt sưng mày sỉa như thường lệ, hút thuốc phì phèo cho đến lúc một tu sĩnhẹ nhàng yêu cầu gã ra ngoài cùng điếu thuốc. Ngay khi ăn xong, cha đi dọchành lang dẫn đến dãy phòng dành cho nữ, tối qua Helen và cha đã chia tay ở đó,và thấy cửa để mở. Những phụ nữ khác, người Đức và Tiệp, đã đi khỏi, giườngchiếu xếp lại gọn ghẽ. Helen vẫn còn ngủ say, hình như vậy; cha có thể nhận rahình dáng cô trên chiếc giường gần cửa sổ nhất. Cô nằm xoay mặt vào tường, vàcha khe khẽ bước vào, tự bào chữa rằng giờ cô đã là hôn thê của cha, cha cóquyền hôn chào cô, dù là trong tu viện. Cha đóng cửa lại, hy vọng không có tusĩ nào tình cờ đi qua.
"Helen nằm xoay lưng vào phía trong, trên chiếc giường gầncửa sổ. Lúc cha tiến lại gần, cô khẽ lăn về hướng cha, tựa như cảm nhận được sựhiện diện của cha. Đầu cô ngửa ra sau, mắt nhắm nghiền, những lọn tóc đen quănlòa xòa trên gối. Helen đang ngủ rất say, hơi thở thoát qua miệng nghe rõ rànggần như tiếng ngáy. Cha nghĩ chắc cô phải rất mệt mỏi sau những cuộc hành trìnhcũng như buổi đi bộ ngày hôm qua, nhưng có gì đó trong cái vẻ rũ rượi của côkhiến cha thấy khó chịu và bước đến gần hơn. Cha cúi xuống, nghĩ là sẽ hônHelen trước khi cô thức dậy, và trong một khoảnh khắc kinh khủng cha thấy vẻnhợt nhạt xanh xao trên mặt và giọt máu tươi trên cổ Helen. Nơi vết thương sắplành, ở sâu dưới cổ có hai vết rách nhỏ màu đỏ, hở miệng và đang rỉ máu. Còn cómột ít máu ở rìa tấm khăn trải giường trắng, và nhiều hơn ở tay chiếc áo ngủtrắng có vẻ rẻ tiền, chắc cô đã dụi tay vào cổ khi ngủ. Vạt áo bị kéo lệch quamột bên và hơi rách, để lộ một bên ngực Helen đến tận núm vú. Trong khoảnhkhắc, người cha như tê cứng lại khi nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng đó, và tim chadường như cũng đã ngừng đập. Cha nhẹ nhàng đưa tay kéo chăn che đi phần thânthể lõa lồ của cô, tựa như đắp chăn cho một đứa bé đang ngủ. Lúc ấy cha khôngnghĩ ra phải làm gì khác. Tiếng nức nở nghẹn ngào trong cổ họng, một cơn cuồngnộ mà cha vẫn chưa cảm nhận rõ ràng.
" ‘Helen!’ cha nhẹ nhàng lắc vai cô, nhưng mặt cô vẫn khôngcó dấu hiệu thay đổi. Bây giờ cha mới nhận ra vẻ phờ phạc của Helen, tựa như côđau đớn cả trong giấc ngủ. Cây thánh giá ở đâu nhỉ? Cha chợt nhớ ra và thấy nódưới chân mình, sợi dây đã đứt. Có ai đó giât ra hay tự Helen làm đứt sợi dâytrong lúc ngủ? Cha lại lay cô. ‘Helen, dậy đi em!’
"Lần này thì Helen cục cựa, nhưng có vẻ bực bội, và cha tựhỏi liệu mình có gây nguy hiểm cho Helen khi làm cô tỉnh dậy quá nhanh haykhông. Tuy nhiên, chỉ một thoáng sau cô mở mắt, mặt nhăn nhó. Cô đã mất baonhiêu máu đêm qua, cái đêm cha ngủ yên giấc ở hành lang kế bên? Tại sao cha lạiđể cô một mình, đêm hôm qua cũng như mọi đêm khác?
" ‘Anh Paul,’ cô thốt lên, tựa như vẫn còn hoang mang. ‘Anhlàm gì ở đây vậy?’ Rồi dường như cô cố gắng ngồi dậy và phát hiện ra điều bấtthường trên chiếc áo ngủ. Cô đưa tay sờ lên cổ rồi chậm chạp hạ tay xuống,trong khi cha chỉ biết đau khổ nhìn mà không nói nên lời. Máu nhầy nhụa đangkhô lại trên các ngón tay cô. Helen trừng trừng nhìn tay mình, rồi nhìn vàocha. ‘Ôi, lạy Chúa,’ cô thốt lên. Cô ngồi thẳng dậy, và cha cảm thấy đôi chútnhẹ lòng, dù nét hoảng hốt vẫn còn trên mặt Helen; nếu mất quá nhiều máu, hẳncô sẽ yếu đến độ không thể cử động nhiều như vậy. ‘Ôi, anh Paul,’ cô thì thào.Cha ngồi xuống bên mép giường, cầm bàn tay không vấy máu của cô siết chặt trongtay mình.
" ‘Em tỉnh hẳn rồi chứ?’ cha hỏi.
"Cô gật đầu.
" ‘Em biết mình đang ở đâu chứ?’
" ‘Vâng,’ cô đáp, nhưng rồi gục mặt vào bàn tay vấy máu, côbật lên những tiếng nức nở nho nhỏ khàn khàn, một âm thanh kinh hoàng. Cha chưabao giờ nghe cô khóc thành tiếng trước đây. Âm thanh đó xoáy vào cha nhói buốt.
" ‘Anh đây.’ Cha hôn lên bàn tay không dính máu.
"Cô siết chặt tay cha, tiếp tục nức nở, rồi cô cố trấn tĩnhlại. ‘Chúng ta phải nghĩ xem cái gì… đó có phải là thánh giá của em không?’
" ‘Ừ.’ Cha giơ cây thánh giá lên, quan sát Helen thật kỹ, vàcảm thấy vô cùng nhẹ nhõm vì trên mặt cô không có dấu hiệu giật mình sợ hãi.‘Em đã tháo nó ra sao?’
" ‘Không, dĩ nhiên là không rồi.’ Helen lắc đầu, một giọtnước còn đọng lại nơi khóe mắt lăn dài trên má. ‘Em cũng không biết nó bị đứtnhư thế nào nữa. Em không nghĩ bọn chúng… hắn… dám, nếu truyền thuyết nóiđúng.’ Helen lau mặt, thận trọng không để tay chạm vào vết thương trên cổ.‘Chắc em đã làm đứt sợi dây chuyền trong lúc ngủ.’
" ‘Suy luận từ vị trí anh tìm thấy nó thì anh cũng cho làvậy.’ Cha chỉ cho cô vị trí đó trên nền nhà. ‘Và cây thánh giá không làm em cảmthấy… khó chịu… khi ở gần bên chứ?’
" ‘Không,’ cô ngập ngừng trả lời. ‘Ít ra là chưa.’ Tiếngchưa lạnh lùng làm cha muốn nín thở.
"Helen đưa tay sờ cây thánh giá, thoạt tiên có vẻ ngần ngại,nhưng sau đó cầm hẳn nó trong tay. Cha thở phào. Helen cũng thở dài. ‘Em thiếpđi lúc đang nghĩ đến mẹ và một bài báo mà em muốn viết về những nhân vật trongngành thêu thùa xứ Transylvania - họ rất nổi tiếng, anh biết đấy - và rồi emthiếp đi đến bây giờ.’ Cô cau mày. ‘Em gặp ác mộng, nhưng hình ảnh mẹ em cứ xenvào từ đầu đến cuối, bà đang… xua đuổi một con chim đen khổng lồ. Sau khi đãlàm nó hoảng sợ bay đi, bà cúi xuống hôn lên trán em, y như hồi nhỏ trước lúcđi ngủ, và em nhìn thấy dấu vết’ - cô ngừng lại, tựa như suy nghĩ cũng làm côđau đớn - ‘em nhìn thấy dấu vết hình rồng trên bả vai trần của bà, nhưng dấuvết ấy với em như một phần của bà vậy, không phải một thứ gì đó kinh khủng. Vàem đỡ sợ hơn khi bà hôn lên trán em.’
"Cha cảm thấy nhói lên cảm giác sợ hãi quái lạ, nhớ lại cáiđêm mà hình như cha đã ngăn kẻ giết con mèo không thể lại gần bằng cách đọc đếnquá nửa đêm về cuộc sống của giới thương nhân Hà Lan mà cha vốn yêu thích. Cómột điều đã bảo vệ Helen như vậy, ít nhất ở mức độ nào đó; cô bị làm tổn thươngmột cách tàn nhẫn, nhưng không bị hút hết máu. Chúng ta yên lặng nhìn nhau.
" ‘Chuyện này đã có thể tệ hại hơn,’ Helen nói.
"Cha ôm lấy cô và nhận ra bờ vai vốn vững vàng đang runglên. Cha cũng cảm thấy chính mình run lên. ‘Đúng thế,’ cha thì thầm. ‘Anh phảibảo vệ em khỏi bất cứ hiểm nguy nào.’
"Cô bỗng lắc đầu, vẻ kinh ngạc. ‘Đây là một tu viện kia mà!Em không thể hiểu nổi. Lũ quỷ nhập tràng ghét những chỗ như thế này.’ Helen trỏvào cây thánh giá trên cửa, bức ảnh và ngọn đèn thánh treo trong góc. ‘Nơi nàykhông được Đức Mẹ Đồng Trinh để mắt đến hay sao?’
" ‘Anh cũng không hiểu,’ cha chậm rãi tiếp lời, ngửa bàn taycô lên trong tay cha. ‘Nhưng chúng ta biết các tu sĩ đã cùng đi với di hài củaDracula và có lẽ hắn được chôn cất ở một tu viện. Trong chuyện này vốn đã cóđiều gì đó kỳ lạ rồi, Helen ạ’ - cha siết chặt bàn tay cô - ‘anh nghĩ đến mộtchuyện khác kia. Tên thủ thư ở quê nhà… hắn đã tìm thấy chúng ta ở Istanbul vàsau đó ở Budapest. Có thể hắn cũng theo chúng ta đến đây chăng? Có thể hắn đãtấn công em tối qua chăng?’
"Cô cau mày. ‘Em biết. Hắn đã cắn em một lần trong thư viện,vì vậy có thể hắn thèm muốn cắn em thêm lần nữa, đúng vậy chứ? Nhưng em cảmthấy rõ ràng trong giấc mơ của mình là một cái gì khác - một kẻ mạnh mẽ hơnnhiều. Nhưng làm sao kẻ nào trong bọn chúng có thể xâm nhập vào đây, ngay cảkhi kẻ đó không e sợ tu viện?’
" ‘Chuyện đó thì dễ hiểu thôi.’ Cha trỏ cánh cửa sổ gầnnhất, chỉ khép hờ và cách giường Helen khoảng chưa đến hai mét. ‘Ôi, lạy Chúa,tại sao anh lại để em ở đây một mình như vậy nhỉ?’
" ‘Em đâu có ở một mình,’ cô nhắc. ‘Còn có năm người nữa ngủtrong phòng với em. Nhưng anh nói đúng… như mẹ em từng nói, hắn có thể thayhình đổi dạng - thành dơi, sương mù…’
" ‘Hoặc một con chim đen khổng lồ.’ Giấc mơ của cô lại hiệnlên trong đầu cha.
" ‘Giờ thì em đã bị cắn hai lần,’ Helen nói, gần như mơmàng.
"Helen!’ Cha lay cô. ‘Anh sẽ không bao giờ để em một mìnhmột lần nào nữa, sẽ không xa em quá một giờ đồng hồ.’
" ‘Vậy em sẽ không bao giờ có một tiếng đồng hồ riêng tư nữaư?’ Nụ cười quen thuộc của Helen, mỉa mai mà âu yếm, trong một khoảnh khắc chợttrở lại về trên gương mặt cô.
" ‘Và anh muốn em hứa với anh, nếu em cảm thấy điều gì anhkhông cảm thấy, nếu em cảm thấy có cái gì đó đang tìm kiếm em…’
" ‘Em sẽ nói với anh, anh Paul, nếu em cảm nhận bất kỳ điềugì như vậy.’ Lúc này cô nói bằng một giọng dữ dội, và có vẻ như lời hứa ấy cũngkích thích cô hành động. ‘Thôi nào. Em muốn ăn và uống một chút vang hoặc rượumạnh, nếu chúng ta xoay được mấy thứ đó. Mang cho em khăn tắm, ở kia kìa, vàchậu nước - em phải lau rửa và băng bó cái cổ.’ Sự sôi nổi của cô như lây sangcha, cha răm rắp làm theo ngay lập tức. ‘Chúng ta sẽ đến nhà thờ để làm sạchvết thương bằng nước thánh sau, lúc không có ai dòm ngó. Nếu em chịu đựng nổiviệc đó thì chúng ta vẫn còn tràn trề hy vọng. Thực kỳ lạ,’ - cha rất vui khilại nhìn thấy nụ cười giễu cợt của cô - ‘em luôn cảm thấy nghi thức nhà thờ ấythật vớ vẩn, vậy mà em vẫn làm.’
" ‘Nhưng có vẻ như hắn không nghĩ nghi thức ấy là vớ vẩnđâu,’ cha nói, vẻ nghiêm nghị.
"Cha giúp Helen lau rửa sạch, cẩn thận không chạm vào miệngvết thương, và canh chừng cửa trong lúc cô mặc quần áo. Vết thương nhìn gầntrông kinh khủng đến mức trong một thoáng cha muốn bỏ ra ngoài và để mặc chonước mắt tuôn tràn. Cha có thể nhận ra vẻ quyết tâm trên mặt Helen dù cô dichuyển có vẻ yếu ớt. Cô quấn lại chiếc khăn quàng quen thuộc và tìm trong hànhlý một sợi dây để thay cho sợi dây chuyền thánh giá - dây này bền chắc hơn, chahy vọng như vậy. Tấm khăn trải giường của cô vấy bẩn đầy những đốm máu nhỏ. ‘Cứđể mặc các ông thầy tu nghĩ… chà, rằng đã có đàn bà con gái trong khu tập thểcủa họ,’ Helen nói theo cái kiểu thẳng ruột ngựa vốn có. ‘Chắc chắn chẳng phảilần đầu họ đi giặt sạch ít máu đâu.’
"Lúc chúng ta ra khỏi nhà thờ, Ranov đang thơ thẩn trongsân. Gã nheo mắt nhìn Helen. ‘Cô dậy muộn quá đấy,’ gã nói, giọng trách móc.Cha chăm chú quan sát cặp răng nanh của gã khi gã mở miệng nói, nhưng chúngchẳng có vẻ sắc nhọn hơn bình thường; nếu có chăng, chúng chỉ nghiến chặt lạivà trở màu xám xịt khi hắn nở cái nụ cười khó ưa kia."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Dracula
Elizabeth Kostova
Truy Tìm Dracula - Elizabeth Kostova
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_dracula__elizabeth_kostova