Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiếu Gia Danh Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 67: Con Sâu Bệnh
N
goài điện, mấy chậu mộclan đang nở rất đẹp. Một đóa lại một đóa, một cây lại một cây, trắng như tuyết,mùi hương nồng nàn.
Lưu Tử Căng đứng dưới mộtgốc mộc lan, quay đầu nhìn Tương Nhược Lan thi lễ:
- Chẳng biết Hầu phu nhân gọi hạ quan có chuyện gì?
Tương Nhược Lan cười nói:
- Khi nãy ta thấy Lưu thái y như có chuyện muốn nói với ta, chẳng lẽ là ta nhìnnhầm?
Lưu Tử Căng cười, da dẻtrắng như ngọc hơi ửng hồng. Thấy vậy, Tương Nhược Lan thầm hâm mộ, nam nhânnày da đẹp như thế để làm gì….
Da dẻ trên người TươngNhược Lan so với trên mặt còn trắng hơn một chút nhưng so với Lưu Tử Căng thìvẫn không bằng
Lưu Tử Căng ngẩng đầunhìn Tương Nhược Lan, đôi mắt thanh nhuận mơ hồ mỉm cười:
- Phu nhân có thể nhìn ra?
Ngươi làm rõ ràng như vậycòn nói cái gì có thể không thể? Tương Nhược Lan nói thầm trong lòng.
Lúc này, tầng mây sángsớm tản ra, trong phút chốc, sáng bừng vạn dặm. Hắn quay lưng về phía mặt trời,trên người nhiễm một tầng ánh sáng thanh lệ. Hắn đứng dưới tàng cây mộc lanthơm ngát tựa như trích tiên, thanh dật, ôn nhuận, xuất trần thoát tục
- Phu nhân, hạ quan muốn cám ơn phu nhân, hai ngày trước, xá muội, xá muội…
Nói tới đây, khuôn mặtnhư bạch ngọc lại ửng đỏ.
Tương Nhược Lan nghe đếnđó, trong đầu động linh quang, nói luôn:
- Lưu tiểu thư đã tới kì nguyệt sự?
- A….. Đúng
Lưu Tử Căng không nghĩnàng lại nói thẳng như vậy, há mồm, cứng lưỡi nhìn nàng. Mặt càng đỏ bừng, diễmlệ vô cùng.
Tương Nhược Lan nghe đượcLưu Tử Đồng có nguyệt sự, trong lòng rất cao hứng nên cũng không để ý Lưu TửCăng ngại ngùng, nàng do dự nói:
- Tính lần trước cạo gió cũng được vài ngày rồi, qua hai ngày nữa ta sẽ đến phủđể lại cạo gió cho Lưu tiểu thư, chắc không lâu sau, Lưu tiểu thư sẽ khỏi hẳn.
Hai ngày nữa sẽ tới nhàhắn? Trong lòng Lưu Tử Căng không nhịn được mà có chút vui sướng.
- Vậy đa tạ phu nhân.
Tương Nhược Lan khoát taynói:
- Lưu thái y không cần khách khí, đây đều là chuyện ta phải làm, có thể làm Lưutiểu thư khỏe lại, ta rất vui vẻ!
Lưu Tử Căng khách khí vàicâu, quay đầu lại đã thấy không còn sớm, liền cáo từ lui ra.
Trở lại nội điện, lạinghe A Diệp hạ lệnh mang đồ ăn sáng lên. Nghe Thái hậu nói:
- Hôm qua, Hoàng thượng nói, hôm nay hạ triều rồi sẽ tới ăn sáng cùng ta, chờ hắnmột chút
Tương Nhược Lan nghe đượcliền cười nói:
- Hoàng thượng lúc nào cũng đều nghĩ tới thái hậu, thật sự là hiếu thuận!
Lời này khiến Thái hậurất vui vẻ.
Không lâu, hoàng đế mặchoàng bào lòe lòe tỏa sáng đi đến, nhìn như là hạ triều, thay quần áo rồi mớitới. Hắn vừa đi, vừa cười nói:
- Thái hậu, nhi thần không nuốt lời!
Ngẩng đầu nhìn TươngNhược Lan, ngẩn ra, buột miệng
- Tương Nhược Lan, ngươi sao lại ở đây
Nói gì vậy? Tương NhượcLan trong lòng hơi xấu hổ, ta cũng không phải đến nhìn ngươi.
Xấu hổ thì xấu hổ nhưngvẫn phải hành lễ. Đây là chỗ tốt của hoàng đế, bất kể khiến người ta mất mặtthế nào, người ta vẫn phải cười theo.
Thái hậu nghe nói thế mấthứng:
- Là ai gia bảo Nhược Lan tới, như thế nào, hoàng đế có ý kiến?
Có thể làm cho hoàng đếcũng phải tươi cười thì cũng chỉ có thái hậu thôi.
- Thái hậu sao nói vậy, nhi thần chỉ là thuận miệng thôi.
Vừa nói vừa đi tới bênngười thái hậu bên người, quay đầu gian tà nhìn Tương Nhược Lan một cái. Saolần nào Thái hậu cũng giúp nàng? Nàng có chỗ nào tốt? Chẳng đẹp lại càng khôngnhu thuận. Thật là kì quái.
Tương Nhược Lan quay mặtđi, chỉ cảm thấy trong lòng lành lạnh
Thái hậu sao lại tức giậnvới con, lập tức lại trò chuyện cùng hắn.
- Ngươi nói ngươi sẽ tới, ta cố ý sai người hầm canh gà cho ngươi tẩm bổ. Hoàngthượng gần đây quốc sự vất vả, gầy đi không ít
Tương Nhược Lan khôngnhịn được trong lòng mắng thầm. Chỉ sợ không phải bởi vì quốc sự, nhớ ra lúctrước nhìn thấy oanh oanh yến yến, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh quần nữđoạt nhất nam (nhiều người phụ nữ tranh một người đàn ông). Thật vất vả mớinhịn được cười.
- Dù lũ lụt phiền toái nhưng cũng không làm khó được nhi thần, Thái hậu yên tâm
Mẫu tử hàn huyên vàicâu, thái hậu liền sai người mang đồ ăn sáng lên.
Một đám cung nữ thái giámbưng đủ các món ăn tinh xảo lên đầy một bàn, Tương Nhược Lan thấy mà hoa cả mắt
Cháo cũng có năm bảyloại, còn những đồ ăn khác, các loại thịt cùng với hoa quả tráng miệng.
Quá xa xỉ, hai người bọnhọ ăn hết? Tương Nhược Lan lại cảm thán trong lòng.
Thái hậu đứng dậy, TươngNhược Lan vội vàng đi tới dìu thái hậu, Cảnh Tuyên đế thấy thế bĩu môi, tỏ vẻân cần cái gì….
Thái hậu cùng hoàng đếngồi xuống, thái hậu ngồi xong quay đầu nói với Tương Nhược Lan:
- Nhược Lan, cùng ngồi ăn
Tương Nhược Lan vội vànglắc đầu:
- Nhược Lan đã ăn rồi.
Cùng hoàng đế ngồi chungmột bàn nhất định tiêu hóa không tốt.
Một tiểu thái giám đemngân châm thử độc, A Diệp và người hầu bên cạnh Hoàng thượng bắt đầu gắp đồ ăn.
A Diệp chỉ vào một chéncháo rất nhuyễn trên rắc hành hoa nói với Thái hậu:
- Thái hậu, đây là gạo nếp Minh Nguyệt quốc tiến cống, ăn rất ngon, Thái hậu cómuốn nếm thử không?
Thái hậu vừa nghe liền cóhứng thú, vội nói được..
Nhưng Tương Nhược Lannghe được “gạo nếp”, liền nhíu mày.
Bên kia, A Diệp thấy tháihậu có hứng thú, vội vàng múc đầy một bát, mong Thái hậu có thể ăn nhiều hơnmột chút
Hoàng đế thấy thái hậu cókhẩu vị, tâm lý cũng rất cao hứng, cũng bảo thái giám bưng một bát cháo nàylên.
Trong chén bạch ngọc làcháo hồng hồng xanh xanh, tản ra mùi hương thơm ngát mê người, Thái hậu nhấtthời có hứng, cầm lấy thìa ngọc, nhẹ ăn một miếng, chỉ thấy mùi hương mềm mại,ngọt miệng, cảm giác mềm mại đến tận đáy lòng. Thái hậu ăn rất hài lòng, Hoàngthượng thấy Thái hậu ăn ngon cũng rất vui vẻ, trên mặt tươi cười. Gần đây khẩuvị Thái hậu không tốt khiến hắn cũng không được an tâm.
- Truyền xuống, sau này Từ Trữ cung ngày nào cũng dùng loại gạo này!
Thấy thái hậu thích ăn,hoàng đế dứt khoát đem tất cả gạo được tiến cống này đến Từ Trữ cung!
Thái hậu thấy hoàng đếhiếu thuận. Trong lòng đương nhiên cao hứng.
Lúc này, Tương Nhược Lanđột nhiên mở miệng nói:
- Hoàng thượng, loại gạo này Thái hậu không thể dùng thường xuyên.
Thái hậu ngẩn ra, buôngthìa ngọc trong tay, đột nhiên không thấy ngon nữa.
Hoàng đế lập tức nhíumày, hơi tức giận nói:
- Vì sao?
Hai mẫu tử bọn họ cao caohứng hứng ăn cơm, nàng lại nói cái gì. Chẳng lẽ nghĩ Thái hậu sủng ái thì cóthể ở trước mặt hắn mà hoa chân múa tay sao?
A Diệp thấy thái hậu thậtvất vả mới ăn được nửa bát cháo, nhưng vì Tương Nhược Lan mà dừng lại, tronglòng cũng có chút không vui:
- Nhược Lan tiểu thư, khó khăn lắm thái hậu mới thích ăn thứ gì đó
Tương Nhược Lan đi tớibên người thái hậu, lấy đi bát cháo trước mặt bà, lại đem một bát cháo kiều mạch đếntrước mặt Thái hậu:
- Thái hậu, Hoàng thượng.
Tương Nhược Lan nhìn haingười nói:
- Ta biết Hoàng thượng một lòng có hiếu muốn Thái hậu thường xuyên ăn nhiều.Nhưng cháo này rất nhiều tinh bột, thỉnh thoảng ăn thì không sao nhưng nếuthường xuyên dùng sẽ bất lợi với bệnh tình của thái hậu. Thái hậu nên ăn đồ ănkhông quá nhiều tinh bột. Giống gạo thô như kiều mạch này mới thực sự phù hợpvới Thái hậu
Thái hậu bán tín bánnghi:
- Có chuyện đó sao?
Cảnh tuyên đế buông đũa,nhìn Tương Nhược Lan một chút rồi cười lạnh một tiếng nói:
- Tương Nhược Lan, ngươi nói hay lắm, ngươi biết cái gì? Ở chỗ này giả vờ giảvịt, chẳng qua là muốn được sủng ái thôi!
Hoàng thượng có cần lúcnào cũng như thế này không…Tương Nhược Lan trong lòng phát hỏa nhưng không dámphát tác, nàng nhìn Hoàng thượng, không nhanh không chậm nói:
- Hoàng thượng, ngươi có thể chứng minh ta nói sai sao?
Cảnh tuyên đế nhất thời ákhẩu, trong lòng cực kì căm tức, bèn tỏ vẻ uy nghiêm của thiên tử, đứng lên chỉvào nàng hét lớn:
- Tương Nhược Lan lớn mật, dám vô lễ với trẫm! Chẳng lẽ nghĩ rằng trẫm không dámtrị tội ngươi.
Nói thật, hắn sớm đã thấynàng không thuận mắt!
Cái gì, như vậy thôi đãbị trị tội? Tương Nhược Lan trong lòng run rẩy, nhìn ánh mắt hoàng đế lạnhlùng, trên lưng toát mồ hôi lạnh. Mẹ kiếp! Chẳng qua là có chút thân phận đã ápbức người khác.
- Hoàng thượng, không nên hù dọa Nhược Lan! Thái hậu lên tiếng.
- Thái hậu, chính vì người cứ dung túng nàng mới khiến nàng không kiêng kị gì.Hôm nay Trẫm phải cho nàng biết thế nào là phép tắc.
A Diệp thấy hoàng đế thậtsự tức giận, cũng có chút luống cuống, vội vàng nhỏ giọng Nói với Tương NhượcLan:
- Nhược Lan tiểu thư, nhanh quỳ xuống thỉnh tội
Tương Nhược Lan bất đắcdĩ quỳ xuống, nói thật, nàng còn không có lá gan đối chọi cùng hoàng đế. Nhưnglà nàng trong lòng cũng không phục. Hỏa khí bừng bừng, cuối cùng, nàng khôngnhịn được, ngẩng đầu nhìn Cảnh Tuyên đế nói:
- Hoàng thượng trị thần phụ tội gì? Là vì thần phụ quan tâm đến thái hậu? Thầnphụ đã làm sai chỗ nào, xin Hoàng thượng nói rõ để thần phụ tâm phục khẩu phục!
Cũng dám nói với hắn nhữvậy, rõ ràng là khiêu khích! Cảnh Tuyên đế nhìn nàng, nhướng mày.
Nhưng là nàng sai ở đâu?Thật đúng là không nói ra được…
Cảnh tuyên đế á khẩukhông trả lời được, tức giận đến biến sắc
Tương Nhược Lan cũngkhông dám làm cho hoàng đế không xuống thang được, vội vàng nói:
- Hoàng thượng, thành phần của gạo nếp phần lớn là dễ bị phá hủy, lượng đườngtrong đó rất dễ hấp thu vào cơ thể khiến ảnh hưởng đến bệnh tình thái hậu nênkhông thể dùng nhiều cho dù Thái hậu thích nhưng vẫn không nên thường xuyên ănnó. Ta biết đó là một điều khó chịu, cũng biết Hoàng thượng quan tâm Thái hậu.Cho nên, dù mạo phạm đến chân long thiên tử, thần phụ cũng không thể không nói!Nếu lời nói thần phụ có chỗ nào động chạm, vẫn xin Hoàng thượng niệm tình thầnphụ “xích thành chi tâm” (có lòng thành) với Thái hậu mà lượng thứ thần phụ!
Vừa nói vừa dập đầu vớiHoàng thượng.
Hoàng đế nghe lời củanàng, sắc mặt tốt lên rất nhiều, nghe đến câu cuối mà suýt thì bật cười.
- Tương Nhược Lan, bốn chữ “xích thành chi tâm” dùng trên người ngươi thật làhỏng bét bốn chữ.
Tương Nhược Lan cúi đầulen lén bĩu môi, ngầm mắng hắn một tiếng, cái gì mà rồng a, rõ ràng haylà một con sâu, con sâu bệnh!
- Được rồi, Nhược Lan một lòng vì ta, người xem đã dọa nàng sợ rồi.
Thái hậu thấy Hoàngthượng vòng vo không nói vội vàng nói đỡ.
Hoàng đế đứng bên TươngNhược Lan đàng quỳ gối nói:
- Tương Nhược Lan, về lời ngươi nói, trẫm sẽ hỏi Lưu Viện sĩ, nếu ngươi có nửacâu nói dối, bất kể ngươi có “xích thành chi tâm” trẫm cũng sẽ trị ngươi tộikhi quân!
- Thần phụ không dám
Tương Nhược Lan hận khôngthể thóa mạ thẳng vào mặt tên Hoàng thượng kia.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiếu Gia Danh Môn
Shisanchun
Thiếu Gia Danh Môn - Shisanchun
https://isach.info/story.php?story=thieu_gia_danh_mon__shisanchun