Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nơi Trú Ẩn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 66
C
ÂY CỐI LÀ NHỮNG NHÀ PHÂN XỬ CỦA THỜI Gian, chúng thu thập giờ, ngày và năm rồi lưu giữ trong những vòng tròn của thân mình. Chúng biết rằng không dễ gì mà quên đi được. Những cây sồi blackjack, cây sồi nước, cây muối, chúng đều có nhiều thời gian để mà lưu trữ, và chúng đều nhớ cả. Chúng còn nhớ cô bé có nước da chiếu sáng, con gái của Night Song và Hawk Man. Chúng hãy còn nhớ cái buổi sáng đáng sợ đó.
Cô bé đó, chỉ khoảng mười tuổi. Mười năm chỉ là một khoảnh khắc so với vòng đời của một cái cây. Đây là cô gái nhỏ vẫn thường được bế trong vòng tay khỏe mạnh của cha khi cô hãy còn là một đứa bé, và mẹ bé hát ru cho bé từng đêm.
Đám cây hãy còn nhớ cô bé đã thức giấc một mình trong bóng tối căn lều của gia đình mình. Có phải là sự cô đơn đã đánh thức cô dậy? Cô nằm gần như bất động và lắng tai nghe. Cô có thể nghe tiếng gọi của cha mình vọng về từ xa, nhưng cô còn nghe thấy một tiếng động khác. Là gì thế nhỉ? Cô chồm mình dậy tựa trên khuỷu tay và ôm chặt đầu để có thể nghe được rõ hơn. Có thể đó là tiếng gió thổi. Không, không phải là tiếng gió. Đó có thể là tiếng mưa rơi, một cơn mưa vào lúc sáng sớm. Cũng không phải. Rồi cô nhận ra tiếng động: đó là một tiếng vỗ đột ngột vào không khí, tiếng đập cánh của hàng ngàn con chim đang bay. Cô nhìn quanh. Mặt trời hãy còn chưa mọc, bầu trời vẫn còn tối kia mà.
Bình thường thì chim chóc chỉ bay ra khi trời đã sáng. Điều gì đã làm cho chúng bị khích động như thế? Và tại sao chúng lại im lặng như vậy? Cô chỉ nghe được tiếng những đôi cánh đang vỗ, không hề nghe thấy tiếng xao xác thường có của bầy chim cũng như những tiếng gọi của đàn sáo đá, vàng anh và chim bắt ruồi. Tại sao chúng lại không hót lên?
Thoạt tiên cô nghĩ là mình đang nằm mơ. Tiếng đập của những cánh chim tràn đầy vào hai tai cô. Rồi cô nghe thấy tiếng kêu của cha mình. Cả hai vừa gần lại vừa xa, gần sát bên mà cũng lại xa vời vợi, cả cha cô và đàn chim cũng thế. Không gian hẳn là đang dày đặc với những chim họa mi đỏ, chim uyên ương và chim tước mào vàng. Cô mở choàng mắt ra và lắng nghe. Cha cô đang gọi ai thế? Tại sao bầy chim lại lo lắng như vậy? Cô ngồi nhổm dậy, ngày chỉ vừa mới bắt đầu, chỉ có một dòng sáng mỏng manh lóng lánh màu ngọc trai xuyên qua khung cửa mở. Hãy còn sớm lắm. Rồi cô lại nghe thấy tiếng đàn chim, chúng đang bay lượn ở bên trên ngôi làng. Cô ngồi lên tấm đệm của mình và nhìn xung quanh túp lều.
Cha cô. Biến mất rồi.
Mẹ cô. Đã ra đi.
Có chỉ còn có một mình. Rất đơn độc. Một nỗi sợ mỏng manh như đang bò dọc theo lưng cô. Cô chưa bao giờ thức dậy mà chỉ có một mình như thế này, không có cha hoặc mẹ ở bên.
Cảm giác bất ổn dâng tràn khắp cơ thể bé nhỏ của cô và cuốn lấy cô. Bất ổn. Nó cuộn tròn ở dưới chân cô. Nó ở đây, hiện diện khắp nơi.
Thình lình giọng của cha cô vang lên như xuyên vào da cô, vào đến tận xương và làm cô tỉnh hẳn. Ngay lập tức cô nhận ra là cha đang kêu gọi mẹ. Cô nhìn sang tấm đệm bỏ không nơi đáng lẽ mẹ cô phải đang nằm ở đó. Mẹ cô đang ở đâu? Điều gì đã xảy ra với mẹ?
Bên ngoài bầu trời đang đặc quánh những chim là chim. Cánh của chúng vỗ nhè nhẹ trong buổi bình minh nặng nề.
Cô nghe được tiếng cha mình.
Hết lần này lại đến lượt khác, ông cứ gọi lên. Cô bé đưa hai tay lên bịt tai lại nhưng chúng không ngăn được âm thanh từ tiếng gọi khẩn thiết của ông. Không ngăn được tiếng cánh vỗ trên đầu, cha cô cứ gọi đi gọi lại tên của mẹ cô. Night Song. Mẹ đâu rồi? Điều gì đã xảy đến với mẹ? Cô gái nhỏ đứng bật dậy trên tấm đệm và nhìn ra. Bên ngoài bầu trời u ám, những vệt đỏ ngang dọc lên xuống qua những đám mây buổi sớm rồi lướt xuyên qua những cành cây. Rạng đông. Chim chóc. Những con chim lặng thinh ở khắp nơi, phủ đầy trời. Cô nhìn về phía con sông. Tiếng gọi của cha cô vang lên từ phía đó. Ông đang gọi mẹ cô, cứ gọi liên tục. Có điều gì đó không hay.
Bất ổn đang hiện diện ở đây.
Ngay trên nền đất trước mặt cô.
Điều đáng lo ngại đó đã khép mỏ đàn chim lại.
Cái gì đó bất thường.
Nó đang bò lên chân cô và chui sâu vào ngực cô.
Cô lại nghe thấy tiếng của cha mình. Chắc chắn là một điều gì đó đã xảy ra với mẹ rồi. Người mẹ xinh đẹp của cô, người đã ôm ấp cô trong vòng tay, đã hát cho cô trước khi đi ngủ. Mẹ cô. Bà đang ở đâu? Cô gái quay lại và nhìn cái bình to lớn mà mẹ đã làm tặng cô chỉ mới ngày hôm qua thôi. Cái bình làm quà sinh nhật, với một trăm mặt trăng lưỡi liềm trên miệng bình. Cô nhấc nó lên. Cô không thể bước ra khỏi lều mà không mang nó theo. Cô đang rộng tay hết sức để choàng quanh chiếc bình. Nó khá nặng và cô phải gắng sức mới bưng được nó.
Nhanh lên, cô nghĩ, mình phải đi thật nhanh. Và cô bước ra khỏi căn lều với cái bình ôm trong hai tay, bề mặt phẳng mịn tròn trịa của nó đè nặng lên ngực cô. Nó áp vào da cô mát lạnh. Cô cố gắng đi nhanh hết sức nhưng trọng lượng của cái bình làm chậm bước chân cô lại. Cô phải cẩn thận để tránh không bị sẩy chân vấp ngã và làm rơi nó. Ôi cô gái đang chiếu sáng lấp lánh, đừng làm rơi chiếc bình mà mẹ cô đã làm để tặng cô. Đừng nhé. Cô rảo bước, cẩn thận, bàn chân này bước lên đặt vào trước bàn chân kia, đi về phía con sông.
Đàn chim cứ lượn vòng trên đầu. Cô nghe tiếng chúng lao xuống, ngụp lặn phía trên rồi chui hẳn vào trong những đám mây thấp. Cái bình trở nên nặng hơn theo từng bước chân.
Cuối cùng thì cô cũng đến gần được mép nước nơi mà cuối cùng thì cô đã có thể hạ cái gánh nặng đó xuống bãi cát mềm. Cô hít một hơi thở sâu và nhìn xuống chân, nhìn vào dòng nước xám đang cuồn cuộn chảy. Dọc theo hai bên bờ sông, cô nhìn thấy những mảng đất sét đỏ, cùng loại với thứ đất sét làm nên chiếc bình.
Chiếc bình là quà sinh nhật của cô.
Cô nhìn vào nó, nhìn đường uốn lượn mạnh mẽ trên mặt bình; những đường nét dứt khoát của hình vẽvẻ đẹp của những đường khắc thể hiện Grandmother Moccasin.
Một lần nữa cô lại nghe thấy cha cô cất tiếng kêu, kêu tìm gọi mẹ cô.
Điềm xấu đang hiện diện khắp nơi. Trong bãi cát bên dưới chiếc bình. Trên mặt nước.
Giữa hàng triệu tiếng vỗ cánh của đàn chim.
Mẹ cô đang ở đâu?
vấp ngân I, đừngkỊ
Cô gái bé nhỏ có làn da sáng lấp lánh bắt đầu đi đi lại lạị, dọc theo mép nước, mắt nhìn quanh quất. Mẹ cô ở đây hoặc ở kia, chắc chắn là thế. Cô bé vẫn còn nghe thấy tiếng cha mình vọng đến từ phía cánh rừng. Tại sao đàn chim lại buồn rầu như thế? Dòng nước vẫn cuộn xoáy bên đôi chân cô.
Cô nhìn lại vào cái bình và ngay lúc đó, một tia sáng nhỏ bé rơi xuống ngang nó, chiếu sáng hình ảnh của Grandmother khắc trên bình. Đây là cái bình được làm ra với tình yêu của một người mẹ dành cho con gái. Đây là một chiếc bình đẹp. Đẹp như mẹ cô, như đàn chim, như hình khắc của Grandmother Moccasin.
Thình lình mặt trời nấp vào sau một đám mây và ánh sáng trên cái bình trở nên lung linh. Cảm giác bất ổn dâng tràn trong người cô bé. "Mẹ ơi" cô kêu lên và tiếng kêu của cô vang vọng trong khu rừng, văng vẳng qua dòng sông và xuyên qua những cành cây rậm lálướt trên mặt đất sũng nước của những đầm lầy nước mặn. "Mẹ ơi!”, tiếng kêu vang lên trên những ngọn cây và trên mặt nước đen sẫm của con sông, nó lướt qua những chiếc lông vũ của đàn chim đang lượn bay trong yên lặng. Cô kêu lên liên tục nhưng mẹ cô vẫn không lên tiếng trả lời. Cuối cùng cô đành dừng lại và nhìn xuống dòng nước đang cuộn xoáy ngay trước mặt mình.
Có một cái gì đó trong đám bùn mềm xốp. Một cái gì rất thân quen. Đúng vậy. Đó là dấu chân của mẹ cô. Cô quỳ xuống bên cạnh nó. Phải, cô chắc chắn đây là dấu chân của mẹ mình. Hẳn là mẹ cô đã lội vào dòng sông, ngay tại đây. Chính là ở ngay đoạn này, nơi con sông uốn mình lùi ra xa khỏi cô, nơi dòng nước liếm vào bờ và cuộn đi, đi xa mãi. Những dấu chân này, cô biết chắc đó là dấu chân của mẹ mình.
Rồi cô đứng dậy và cất tiếng kêu thêm một lần nữa, nhưng lần này là để gọi cha mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nơi Trú Ẩn
Kathi Appelt
Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt
https://isach.info/story.php?story=noi_tru_an__kathi_appelt