Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Luân Hồi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 47 (B): Giải Thưởng Lớn
C
hương 47 (b): Giải thưởng lớn
Cơm nước no nê, dọn xuống mâm cỗ, mọi người vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng cảm thán những ngọt bùi cay đắng suốt nửa năm qua, hoặc khát khao tương lai tốt đẹp.
Trong bất tri bất giác đồng hồ đã báo chín giờ, tất cả mọi người đã có vẻ mệt mỏi, thấy thế Trương Tông Quân cũng biết buổi tụ họp tối nay cũng nên kết thúc, đặt chén trà xuống:
- Các huynh đệ, đêm nay chúng ta dừng tại đây đi, sau này chúng ta vẫn còn nhiều thời gian tụ họp, mọi người mau sớm nghỉ ngơi, ngày mai còn nhiều việc cần làm!
Cũng được!
Mọi người cùng nhau đặt chén trà xuống đứng dậy.
Mấy người cười cười nói nói đi ra sân, Trương Tông Quân dẫn theo mọi người đi tới chỗ mấy rương gỗ, chỉ vào bên trong nói:
- Các vị huynh đệ, đây là lễ vật năm mới tôi chuẩn bị cho mọi người!
Nói xong hắn lại vui đùa:
- Đầu tiên nói trước, đến khi ăn Tết tôi cũng không tiếp tục tặng quà đâu, mọi người nên thông cảm nhiều một chút, đến lúc đó đừng nên oán hận!
Đây là cái gì? Mọi người đánh giá mấy chiếc rương lớn trước mặt, đều có chút nghi hoặc. Thùng lớn như vậy bên trong đựng thứ gì đây? Bên trên có chữ, nhưng trời tối cũng thấy không rõ. Nếu nói là đồ hộp thì cũng không phải đi? Tặng quà ai đi tặng cả thùng lớn như vậy? Mọi người lặng lẽ lau mồ hôi trên thái dương.
Nhìn biểu tình nghi hoặc của mọi người, Trương Tông Quân rất hài lòng, đi lên mở một rương lớn, tấm ván gỗ đã mở ra, chỉ là vẫn còn che phủ bên trên thùng lớn mà thôi. Đồ vật bên trong liền lộ ra ngoài, không ngờ là một chiếc xe máy màu đỏ mới tinh!
Màu sơn đỏ tươi chói mắt, mới tinh sáng ngời, bình xăng thuộc loại khinh kỵ binh nổi bật thật dễ nhìn thấy.
- Đây là…?
Toàn bộ bốn người đều trợn tròn mắt, biết đồ vật Trương Tông Quân tặng cho mình sẽ đáng giá, nhưng tuyệt đối không nghĩ ra lại là thứ đồ chơi này! Một người một chiếc xe máy? Lần này ra tay thật sự là quá đại khí đi thôi!
- Các huynh đệ, đây là lễ vật năm mới tặng cho mọi người! Nửa năm qua mọi người theo tôi chạy tới chạy lui, có một chiếc xe sẽ thuận tiện hơn. Hiện tại xe con tôi còn chưa tặng nổi, tặng chiếc xe máy vẫn không thành vấn đề, đừng nói ra lời gì cảm động a!
Nhìn thấy mọi người nhìn nhau không biết nói gì, Trương Tông Quân cười giỡn nói:
- Kỳ thật huynh đệ cũng có lòng riêng, nguyên lai mọi người hay gặp vấn đề giao thông nên về nguồn hàng cung ứng hay trục trặc, hiện tại có xe rồi thì không cần sợ sẽ xảy ra việc gì nữa đi!
- Nếu chú đã nói như vậy, chúng tôi còn có thể nói gì đây?
Lý Minh Giang đầu tiên phục hồi lại tinh thần, ha ha cười:
- Có người tặng xe, ngốc tử mới không lấy đâu. Sau này còn có thứ gì tặng miễn phí như vậy chú cứ việc nói, tôi là thứ nào cũng sẽ không cự tuyệt, chú cứ tận tình tặng, tôi tận tình thu hết!
Mấy người còn lại cũng kịp thời phản ứng, trong đó còn có ba người trẻ tuổi, làm gì không thích xe? Chứng kiến ngoài đường có chiếc xe máy chạy qua như bay, người nào không mắt thèm mơ ước có một chiếc?
Ngẫm lại chính mình lái xe chở lão bà chạy như bay trên đường cái, hai bên đường là những ánh mắt thật hâm mộ, cảm giác kia thích ý biết bao nhiêu!
Trước kia căn bản là nghĩ cũng không dám nghĩ, cho dù hiện tại trong tay có tiền nhưng muốn bản thân bỏ ra mấy ngàn đồng mua một chiếc xe, phỏng chừng cha mẹ trong nhà cũng sẽ đánh gãy chân, thứ đồ phá sản! Không có việc gì đi mua thứ này để làm chi? Đồ chơi này ngoại trừ dùng để chạy cho nhanh thì có được ích lợi gì? Có thể thay thế con trâu đem cày ruộng sao?
- Mọi người đều đã lấy Khóa Tử của tôi học được kỹ thuật lái xe máy rồi đi?
Trương Tông Quân đứng một bên trêu ghẹo:
- Không cần học lái xe thêm lần nữa phải không?
- Ha ha…
Mọi người chỉ biết cười ngây ngô, trong đầu rõ ràng vẫn còn có chút mơ hồ.
Gọi vài công nhân đi tới, hỗ trợ lấy ra bốn chiếc xe, bốn chiếc xe khinh kỵ binh mới tinh xếp thành hàng, chỉ nhìn khí thế đã cảm thấy có chút rung động. Mấy chiếc xe cũng hoàn toàn giống nhau, đều là màu đỏ, cùng một nhãn hiệu, cũng tránh được phiền phức mọi người lựa chọn, đều cùng nhãn hiệu cùng màu sắc, căn bản đâu cần lựa chọn làm gì.
- Trong xe đã đổ đầy xăng, chìa khóa cũng cắm vào rồi, đi lên thử xem?
Trương Tông Quân giật dây hét lên, tục ngữ nói rượu tráng can đảm thôi! Nếu đêm nay bị té vài lần thì càng thêm thú vị! Trương Tông Quân hơi có chút tà ác nghĩ đến.
Vậy còn nói cái gì! Mấy người nhìn xe máy trước mặt, nghe được lời nói của Trương Tông Quân, rốt cục không tiếp tục nhún nhường, không chút do dự sải bước tới leo lên đạp máy, cũng không nói một lời vô cùng hứng thú chạy đi.
- Rầm!
Cách đó không xa truyền tới thanh âm xe máy ngã xuống đất, hung hăng thỏa mãn nội tâm tà ác của Trương Tông Quân.
- May mắn còn có vòng bảo hiểm, bằng không không biết hắn có đau lòng chết hay không!
Trương Tông Quân thầm an ủi tên xui xẻo kia.
Trong nháy mắt đã sắp tới Tết, Dương Chi bắt đầu bận rộn công việc lu bù lên, vội vàng chuẩn bị quần áo mới cho bốn miệng ăn trong nhà, vội vàng tính toán bỏ bao lì xì cho công nhân, vội vàng bắt đầu chuẩn bị hàng tết, bắt đầu đi thăm viếng thân bằng quyến thuộc, bắt đầu…tóm lại chỉ có một chữ, đó chính là: vội!
Nhìn thấy mẹ mua quần áo, tạm thời cứ gọi là quần áo đi, đều là những tấm vải còn chưa thành hình đi, Trương Lam không biết nói gì, đây đều là những thứ đồ vật gì vậy? Không có quần áo thành phẩm, toàn bộ đều là vải mua về, tính toán đem đi cho người ta may. Nhìn một đống vải màu đen, hắn tưởng tượng tay nghề của thợ may hiện tại, tay nghề đương nhiên là không có vấn đề, nhưng hình dáng sao…Thật sự làm người ta không dám khen tặng! Phỏng chừng cũng chỉ có thể làm ra những kiểu áo Tôn Trung Sơn mà thôi.
Vẫn do chính mình thiết kế đi, Trương Lam gãi gãi đầu, mặc dù hắn không phải là người trong nghề, nhưng đời sau từng gặp qua nhiều loại trang phục kiểu dáng, ít nhất cũng biết thế nào là đẹp, dù không biết thiết kế nhưng vẫn còn ánh mắt đúng không! Có câu nói rất đúng, tuy rằng không ăn qua thịt heo, nhưng cũng từng thấy qua heo chạy có phải không chứ?
Nghĩ đến liền làm, hắn tìm ra giấy bút, Trương Lam bắt đầu cọ quẹt trên tờ giấy trắng, thiết kế cho ai trước đây? Hay là cho cha đi! Lão đầu tử cả ngày ở bên ngoài chạy tới chạy lui, cả ngày không mặc quân trang màu xanh biếc thì lại là kiểu áo Tôn Trung Sơn, thật sự là quê mùa không chịu nổi! Truyền đi ra thật mất mặt nhân sĩ sống lại như mình nha!
Thiết kế cho cha hai bộ, một bộ là quần áo nhẹ màu vàng nhạt, dùng len mịn may ra, một bộ là âu phục màu đen ba nút, lo lắng lão cha cả ngày không phải ở mãi trong văn phòng mà không chạy bên ngoài, vì vậy hắn quyết định dùng lại vải len dệt, cũng không biết hiện tại có mua được đến hay không.
Sau đó là tới lão mẹ, mẹ cũng là hai bộ, mẹ còn trẻ, cho nên ở phương diện tuyển chọn màu sắc phải trẻ trung một chút, một bộ là áo khoác màu vàng nhạt cổ áo lớn hơi dài, bộ này dường như thích hợp dùng trong cuối thu tới đầu mùa xuân, một bộ khác là quần tây nữ sĩ màu trắng, hai khoản thiết kế đều thiên hướng loại hình quần áo hưu canh nhẹ nhàng, tin tưởng còn chưa đầy ba mươi tuổi mẹ sẽ rất thích.
M Long
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Luân Hồi
Hải Đồng
Luân Hồi - Hải Đồng
https://isach.info/story.php?story=luan_hoi__hai_dong