Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 66
T
rên sân thượng của khách sạn, Bạc Cận Ngôn kéo Giản Dao đứng thẳng người, cùng quan sát mặt sân đầy chữ viết. Trên gương mặt thanh tú của anh thoáng bộc lộ vẻ tự đắc.
Giản Dao chăm chú nhìn xuống. Nét chữ 'cuồng thảo[1]" đầy sức mạnh, mang vẻ linh động, cương nghị đặc biệt của anh, càng trở nên độc đáo, ấn tượng. Chỉ có điều... Giản Dao hết nói nổi. Một khi bắt đầu suy luận, anh lại chìm trong thế giới của mình, hoàn toàn không để ý, dù là người tri kỷ như cô cũng chẳng hiểu tư duy hỗn loạn, không đầu không cuối của anh.
[1] Cuồng thảo: kiểu viết chữ của người xưa, nét bút phóng khoáng, thậm chí nhiều chữ nối liền nhau bằng một nét.
Tuy nhiên, Giản Dao đã quen với điều này, cô tựa vào người anh. "Anh lợi hại thật đấy."
Bạc Cận Ngôn nhếch miệng cười.
"Anh có thể giải thích cụ thể hơn không?"
"Ừm, tất nhiên."
Bạc Cận Ngôn có những phát hiện then chốt nào?
"Thứ nhất, cũng là điểm hết sức quan trọng. Đối với một tên tâm lý biến thái nghiêm trọng, phần ảo tưởng quan trọng nhất không phải là hồi tưởng, căm hận và trả thù quá khứ, mà là làm thế nào để thực hiện khao khát lâu dài và chân thực trong sâu thẳm nội tâm. Đây là điều kiện duy nhất khiến những tên giết người có thể đạt khoái cảm cả về thể xác lẫn tinh thần trong quá trình gây án. Trong cuộc đời mà Số 1 phơi bày cho chúng ta thấy, hắn giấu điều này ở đâu?"
Giản Dao giật mình. Đúng vậy, Tôn Dũng trong vụ "Cỗ máy giết người" tưởng tượng bản thân trở thành sát thủ máu lạnh. Chương Thành của vụ án "diệt môn" tưởng tượng bản thân chống lại gián điệp của Mỹ. Đây cũng phản ánh một loại tình tiết của chủ nghĩa anh hùng.
Còn Số 1 khao khát điều gì? Do đó, hắn mới bày ra nhiều thủ đoạn giết người để đánh lạc hướng sự chú ý của bọn họ, che giấu con người thực của hắn?
"Thứ hai, người hắn căm hận nhất là phụ nữ. Như vậy, xảy ra một nghịch lý, tại sao hắn cướp đoạt "nhân cách" của nạn nhân nam mà không cướp đoạt "nhân cách" của nạn nhân nữ?"
Giản Dao có cảm giác đầu óc mù mờ. Vấn đề hết sức đơn giản nhưng cũng rất sắc bén. Tại sao hắn chỉ cướp đoạt "nhân cách" của người đàn ông? Cô nhất thời không tìm ra đáp án.
Bạc Cận Ngôn nói tiếp: "Thứ ba, trong quá trình hành hạ nạn nhân nam, tại sao hắn lại dùng băng dính dán miệng người đàn ông, không cho anh ta nói?"
Giản Dao vô thức trả lời: "Bởi vì hắn không muốn nghe tiếng kêu gào của nạn nhân?"
Bạc Cận Ngôn liếc nhìn cô. "Mọi hành vi, bao gồm cả hành vi đối tượng tình nghi làm một cách vô thức đều có nguyên nhân của nó. Tại sao chỉ riêng nạn nhân nam bị bịt miệng? Cho đến giờ anh vẫn chưa tìm ra lời giải thích hợp lý."
Giản Dao im lặng. Xem ra, cuộc đời mà Số 1 cố tình phơi bày đúng là có nhiều điểm nghi vấn.
"Thứ tư, tại sao hắn lấy sợi tóc bạc của ông già làm vật kỷ niệm? Nếu là biểu tượng của sự chi phối sự sống và cái chết, máu tươi hoặc nội tạng của ông già chắc chắn sẽ khiến hắn hưng phấn hơn, nhưng hắn chỉ lấy đi cọng tóc mềm mại."
Mạch suy nghĩ của Giản Dao dâng lên như thuỷ triều, cô lập tức tiếp lời: "Tóc bạc mang lại cảm giác ấm áp như năm tháng trôi qua hay cuộc đời bể dâu."
Giản Dao vừa dứt lời, Bạc Cận Ngôn quay sang nhìn cô, ánh mắt sáng rực. "Chính xác."
Giọng nói trầm ấm, lời tán thưởng đơn giản nhưng cũng đủ khiến trái tim Giản Dao loạn nhịp, trong lòng cô dâng trào lên cảm giác ngọt ngào. "Cảm ơn anh!"
Nơi khoé mắt Bạc Cận Ngôn vụt qua ý cười, anh nói tiếp: "Điểm cuối cùng, tại sao sau khi giết người, hắn vứt xác bốn nạn nhân tại các địa điểm cách nhau rất xa. Tại sao hắn không bỏ cùng một chỗ mà phải tốn công sức như vậy?"
Giản Dao ngẩn người. Sau khi Bạc Cận Ngôn nói xong năm điểm mâu thuẫn, chân dung tội phạm và vụ án vốn rất rõ ràng lại trở nên hết sức mơ hồ, thậm chí khiến Giản Dao không biết đường nào mà lần. Nhưng cô có cảm giác như mình đang tiến vào một lĩnh vực mới, một khởi đầu mới. Lĩnh vực này khiến con người nghi hoặc, đồng thời cũng rất hưng phấn. Bởi vì cô có thể dự cảm, chỉ cần vén lớp sương mù, sự thật không còn xa nữa.
Bạc Cận Ngôn dắt tay Giản Dao, thong thả đi về phía cửa ra sân thượng.
"Giữa bốn nạn nhân tồn tại một mối liên hệ nào đó mà chúng ta chưa phát hiện ra." Anh nói. "Vì vậy việc cần làm tiếp theo..."
Giản Dao lập tức tiếp lời: "Quay về bước khởi đầu, phân tích hành vi của nạn nhân."
Bạc Cận Ngôn dừng bước, cúi đầu nhìn cô.
"Sao thế?" Giản Dao nghi hoặc.
"Không có gì." Bạc Cận Ngôn mỉm cười, tiếp tục sải bước dài đi về phía trước. Giản Dao cũng chẳng để bụng, đi nhanh theo anh.
Bạc Cận Ngôn đi trong ánh nắng sớm mai, tâm trạng của anh càng lúc càng vui vẻ. Không ngờ cô có thể nói ra những điều giống hệt suy nghĩ của anh, một từ cũng không sai. Đây là chuyện chưa từng xảy ra. Quả nhiên, dù vụ án căng thẳng đến mấy cũng không thể ngăn cản anh và cô ngày càng yêu nhau sâu đậm.
Xe ô tô chạy bon bon trên đường quốc lộ. Một thám trưởng[2] người Hồng Kông tên Âu Dương Lâm cùng Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đi thăm hỏi người thân và bạn bè của bốn nạn nhân. Ngoài ra, An Nham cũng đi theo, bởi vì có khả năng cần anh ta chọn đọc và phân tích tài liệu.
[2] Chức vụ của cảnh sát ở khu vực Hồng Kông, Ma Cao.
Âu Dương Lâm đảm nhận nhiệm vụ lái xe. Anh ta thong thả lái xe xuôi theo dòng xe cộ vào giờ cao điểm buổi sáng. Anh ta nhìn vào gương chiếu hậu, lên tiếng: "Người của tôi đã điều tra cả rồi, giữa bốn nạn nhân không tồn tại bất cứ mối liên hệ nào. Không biết mọi người còn muốn tìm kiếm điều gì?"
Tuy là câu chất vấn nhưng giọng điệu của Âu Dương Lâm rất bình thản, không thể hiện sự mạo phạm và thách thức người đối diện.
Bạc Cận Ngôn từ tốn đáp: "Chúng tôi tìm kiếm thứ khác biệt." Anh không giải thích rõ hơn mà quay sang Giản Dao: "Em nói cho anh ta biết là gì đi."
Giản Dao tiếp lời Bạc Cận Ngôn một cách tự nhiên: "Thứ chúng tôi cần tìm là ảo tưởng của Số 1."
Âu Dương Lâm và An Nham đều im lặng. Nơi khoé miệng Bạc Cận Ngôn để lộ ý cười.
Wow... Câu nói hoàn hảo.
Đối tượng thăm hỏi đầu tiên là đồng nghiệp kiêm bạn thân của nạn nhân nữ Hoa Du, cũng là một cô gái ngoài hai mươi tuổi. Cô ta và Hoa Du thuê nhà trong cùng một toà chung cư, là người hiểu rõ nạn nhân nhất.
Căn hộ của Hoa Du vẫn bị dán tờ niêm phong của cảnh sát. Mọi người đi vào trong nhà. Khi hỏi đến tính cách của người bạn đã khuất, cô gái nước mắt giàn giụa. "Tiểu Du là cô gái tốt nhất mà tôi từng gặp. Cậu ấy dịu dàng, thông minh, tâm lý, ai cũng yêu quý cậu ấy. Không ngờ cậu ấy..."
Giản Dao tiến đến, vỗ lưng cô gái. Cô nói tiếp: "Nửa năm trước, cậu ấy chia tay với bạn trai nên buồn bã một thời gian. Ngoài điều này, tôi không nghĩ ra điều gì bất thường."
Âu Dương Lâm nói nhỏ với Bạc Cận Ngôn và An Nham: "Chúng tôi đã điều tra bạn trai của nạn nhân. Lúc xảy ra vụ án, người này đang ở Australia, không tồn tại khả năng gây án."
Cô gái cầm ảnh gia đình trên bàn, đưa cho Giản Dao. "Bố mẹ cậu ấy ở quê, tuy không sống cùng nhưng rất thương cậu ấy. Cậu ấy vốn được thăng chức và điều đến chi nhánh công ty ở đảo Lamma làm đại diện tiêu thụ cao cấp vào tháng sau..."
Ánh mắt mọi người dừng lại ở những tấm ảnh trên tủ bếp. Ảnh chụp cùng đồng nghiệp, bạn bè, người thân... Trong mỗi tấm ảnh, Hoa Du đều cười tươi như hoa. Xem ra, đây là một cô gái có tính cách vui vẻ, được mọi người quý mến.
Khi rời khỏi căn hộ của Hoa Du, quay lại ô tô, Âu Dương Lâm hỏi: "Những điều này hoàn toàn giống với thông tin chúng tôi từng điều tra. Phó giáo sư Bạc, anh có phát hiện mới không?"
Bạc Cận Ngôn ngồi ở hàng ghế sau, sắc mặt lãnh đạm. "Các anh cho rằng, một người phụ nữnhư Hoa Du có ý nghĩa thế nào đối với đàn ông?"
Trong xe yên tĩnh vài giây, Âu Dương Lâm lên tiếng trước tiên: "Một cô gái dễ ưa, lại không phải loại cao không với tới, chắc có nhiềungười đàn ông theo đuổi cô ấy."
An Nham đáp: "Là người phụ nữ thuộc top hai mươi đến bốn mươi phần trăm."
Câu trả lời của anh ta khiến mọi người đều cười. Bạc Cận Ngôn quay sang Giản Dao, cô không hề ngập ngừng, nói ra suy nghĩ của mình: "Bất luận về diện mạo, khí chất hay một khía cạnh tính cách mà chúng ta tìm hiểu, Hoa Du đều mang lại cảm giác dễ chịu và tốt đẹp cho người khác. Vì vậy, liệu cô ấy có phải là loại hình phụ nữ mà Số 1 khao khát giành được?"
Đích đến thứ hai là nhà ông già Châu Lâm Phủ. Con gái và con rể nạn nhân tiếp đón bọn họ.
Giống nạn nhân trước, Châu Lâm Phủ cũng là một người tốt. Cô con gái vác bụng bầu, được người chồng đỡ ngồi xuống ghế, khóc không thành tiếng. "Bố tôi thường nói, cả cuộc đời ông không thẹn với trời đất. Ông là người thế nào, mọi người có thể tự xem xét."
Giản Dao thuận theo ánh mắt của cô ta, chỉ thấy trong thư phòng của ông già đầy cúp và bằng khen các loại. Năm 1995 – 2002, đảm nhận công việc cứu hỏa, nhiều lần nhận được lời khen của cấp trên. Năm 2002 – 2005, làm thầy giáo, được bình bầu là một trong một trăm giáo viên xuất sắc nhất Hồng Kông. Năm 2005 đến trước khi về hưu, ông được điều đi làm nhân viên công vụ của cơ quan nhà nước, thành tích xuất sắc.
Cô con gái vừa khóc vừa nói: "Tuy mức lương không cao nhưng bố tôi từng giúp đỡ rất nhiều người, tài trợ cho hai em bé thất học ở tỉnh Quý Châu trong Đại lục..."
Nghe đến đây, người luôn giữ vẻ mặt vô cảm là An Nham cũng hơi chau mày, nói nhỏ với cô con gái: "Xin chị hãy nén nỗi đau thương."
Âu Dương Lâm ghé sát tai Bạc Cận Ngôn, hạ thấp giọng: "Chúng tôi đã điều tra và xác nhận tất cả những điều này. Trong số những người Châu Lâm Phủ từng dạy học, tài trợ hay cứu giúp, không ai có quan hệ với ba nạn nhân còn lại."
Đây rõ ràng không phải tin tức có lợi nhưng Bạc Cận Ngôn gật đầu, nở nụ cười nhàn nhạt. Giản Dao hơi giật mình khi bắt gặp vẻ mặt của anh.... Nhanh như vậy sao? Xem ra anh đã có manh mối về vụ án.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến
Đinh Mặc
Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Đinh Mặc
https://isach.info/story.php?story=hay_nham_mat_khi_anh_den__dinh_mac