Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vũ Toái Hư Không
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 64: Đại Sự Kiện
- T
ô thiếu tướng quân, vừa rồi ngươi nói, miến là tinh hạch xuất ra nhiều hơn của ngươi, xem như là quân công a...
Chứng kiến sắc mặt kinh ngạc của Tô Nhất Minh, Trầm Côn cười càng thêm vui vẻ.
Sờ sờ túi tiền, kỳ thật hắn còn có thể lấy ra càng nhiều tinh hạch.
Nhưng mà có thể làm cho Tô Nhất Minh kinh ngạc cũng đã đủ rồi. Trầm Côn không có ý định xuất thêm tinh hạch nữa. Nguyên nhân rất đơn giản, thực lực bên ngoài của bần tăng là Bạch Nguyên Vũ tông thượng đoạn, vì vậy chỉ xuất ra bốn viên Bạch Nguyên tinh hạch sẽ không khiến cho người khác kinh ngạc. Nếu mà lấy ra càng nhiều, sẽ có người hoài nghi thực lực chân chính của bần tăng, mang lại rất nhiều phiền phức.
Đương nhiên, tinh hạch còn lại cũng sẽ không lãng phí. Trầm Côn đã tính toán tốt lắm rồi, tinh hạch Bạch Nguyên trở lên chỉ có giá trị vạn lượng bạc, có thể đem nó để đối lấy tước vị...Hắc hắc, vì làm quan, bần tăng sẽ đem tinh hạch còn lại tăng giá mười mấy lần, sẽ có nhiều người coi tiền như rác vui lòng bỏ tiền ra mua.
Tinh hạch còn lại, có thể bán ra bao nhiêu tiền đây?
Trong lòng hoan hỉ, phấn chấn, ngây ngất ngẫm nghĩ, nhưng Trầm Côn cũng không dám xem nhẹ Triệu Lạc Trần, cúi đầu cười nói:
- Tiểu quận chúa, đây chính là quân công của ta, xin người phân xét.
- Bốn viên Bạch Nguyên Yêu Tông, thưởng hai vạn lượng, mười bảy viên yêu linh, thưởng tám ngàn lượng, tổng cộng hai vạn tán ngàn lượng. Triệu Thương, lập tức khen thưởng.
Triệu Lạc Trần nhanh gọn, lập tức sai Triệu Thương hầu hạ bên người lấy ra ngân phiếu.
Cái này là trả cho công trạng sao? Trầm Côn không thể không liếc mắt đánh giá Triệu Lạc Trần. Nha đầu kia nói được thì làm được, lấy ra mấy vạn lượng không một chút nhíu mày, vẫn còn có chút đáng khen.
Chụt chụt!
Tiếp nhận ngân phiếu, Trầm Côn hung hăng hôn hai cái. Hắn còn muốn híp mắt cười trêu chọc Tô Nhất Minh vài câu, nhưng Triệu Lạc Trần đã quát lên:
- Công Tôn Y, công trạng của ngươi đây sao?
- Công trạng của ta cũng tàm tạm, cùng Trầm đại thiếu gia giống nhau mà thôi.
Công Tôn Y tựa hồ không có tâm tư lấy khen thưởng, đôi mắt đẹp vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Trầm Côn:
- Tiểu quận chúa, ta còn muốn hỏi Trầm Côn một câu được không?
- Hỏi đi!
Triệu Lạc Trần dứt khoát.
- Đa tạ tiểu quận chúa.
Công Tôn Y ánh mắt càng thêm quái dị:
- Trầm đại thiếu gia, y phục trên người ngươi từ đâu mà có?
Y phục? Y phục bần tăng đương nhiên lày lấy từ trên người Công Tôn huynh muội. Nếu không, bần tăng đã phải mặc da thú trở về thành.
Trầm Côn cười cười:
- Công Tôn tiểu thư hảo nhãn lực, y phục của ta là mượn từ ba vị trưởng lão Công Tôn gia.
- Vậy ba người Công Tôn Lan đâu?
Công Tôn Y truy vấn.
- Bọn hắn...Haizz!
Trầm Côn thở dài:
- Tiểu quận chúa, ta đang muốn giải thích với cô chuyện này...
Hắn đang muốn mở miệng giải thích thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
- Quân tình khẩn cấp, quân tình khẩn cấp!
Một tên lính liên lạc đi nhanh vào. Vừa nhìn còn có người ngoài trong này, vội vàng giảm thấp âm thanh xuống rồi nói mấy câu bên tai Triệu Thương.
- Việc này là sự thực?
Triệu Thương sắc mặt biết đổi lớn.
- Bọn hắn tập trung ở bên ngoài thành, tiểu nhân tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không sai!
Tên lính nói.
Triệu Thương nhíu nhíu mày, lặng lẽ nói bên tai Triệu Lạc Trần mấy câu, cuối cùng buông ra âm thanh nói:
- Tiểu quận chúa, ta đề nghị lập tức phong tỏa tin tức!
- Được, lập tức phong tỏa cửa thành, trừ bỏ tướng lãnh cấm vệ quân, còn có thành viên trung tâm của tam đại gia tộc, bất luận kẻ nào cũng không được tới gần đông môn nửa bước.
Triệu Lạc Trần cũng thay đổi sắc mặt, thậm chí còn không kịp tiếp đón mọi người mà vội vàng đi ra ngoài.
Phát sinh chuyện đại sự gì sao? Trong trướng bồng, Trầm Côn cùng vài người nhìn nhìn lẫn nhau. Khi ánh mắt hắn đối diện ánh mắt Công Tôn Y, vừa lúc bắt gặp Công Tôn Y nhắm mắt lại. Sau đó, cô gái lãnh diễm này thất thanh kinh hô:
- Phụ thân!
Rồi lắc mình theo sau lưng Triệu Lạc Trần.
Khẳng định phát sinh chuyện lớn rồi!
Trầm Côn không chút nghĩ ngợi liền xông ra ngoài, A La đứng bên cạnh Công Tôn Lan đang nổi điên. Nàng vốn định phối hợp với Trầm Côn, giải thích chuyện về Hắc kỵ sĩ. Nhưng tạm thời không có cơ hội.
Khu thành Đông Giao, một mảnh trong rừng rậm.
- Ai u, ai u!
Mập mạp, già nua trông cực kỳ kinh khủng. Nhìn qua chính là lão ngốc béo Công Tôn Viễn nằm ở trên băng ca, hai đùi hắn có chừng bảy tám vết thương thối rữa, ngực cũng bị mất đi một khối lớn da thịt nhưng cũng không có ai quan tâm đến hắn. Bởi vì theo hắn xuất chinh, Công Tôn gia trưởng lão đều chưa có ai trở về, mà những người khác...
Tô An Chi khôi giáp nghiêng lệch, ngồi trên một cột cây thở dốc hồng hộc. Giống như là vừa mới hết sức trải qua một hồi đại chiến mấy chục vạn người, hốt hoảng trốn ra thành lính đảo ngũ.
Theo hắn xuất chinh, bốn Tô gia trưởng lão, chỉ trở về một nửa!
Đúng vậy, là một nửa. Vị trưởng lão này chân trái cùng cánh tay trái đã hoàn toàn bị chặt đứt. Da mặt má trái cũng không thấy, thịt màu hồng dữ tợn, cũng với mặt phải đều lộ ra răng nanh ở bên ngoài, nhìn thấy chỉ còn lại nửa cái mạng.
Tình huống của Trầm gia còn đỡ. Hắc bá, Thiết Hòa Thượng, Thanh Sơn đầu lĩnh đều còn sống, chỉ bị thương một chút ngoài da. Nhưng mà xuất chinh một trăm Thanh Sơn Tử Sĩ, chỉ còn lại hai mươi mấy người. Điểm chết người chính là, Trầm Phù Đồ ôm giáp vai đứng lặng ở rừng cây. Ánh mắt, lỗ mũi, miệng, lỗ tai, toàn bộ thất khiếu không ngừng chảy máu loãng tí tách. Cả khuôn mặt đã bị máu tươi nhuộm đỏ...
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Bằng vào lực lượng chiến đội như thế này, coi như gặp được một đầu Lục Nguyên đỉnh cấp yêu thú, cũng không bị tổn thương như thế này.
- Người trọng thương lập tức vào thành chữa thương. Còn lại...Ai có thể nói chuyện?
Đi vào trong rừng cây, thấy rõ bộ dạng mọi người, Triệu Lạc Trần biểu hiện thái độ của một người đứng đâu phải bình tĩnh xử lý.
- Tiểu quận chúa...
Tô An Chi há miệng thở dốc, nghe được âm thanh của hắn, Trầm Côn mới chú ý tới. Tô An Chi trên cổ có một lỗ máu, xuyên qua cả da thịt bên ngoài, cơ hồ cần nói không ra lời.
- Để ta nói cho!
Trầm Phù Đồ lau máu tươi trên mặt, bước nhanh tới trước mặt Triệu Lạc Trần, hiên ngang hành lễ.
- Trầm tiên sinh, người ngồi xuống, từ từ mà nói!
Triệu Lạc Trần bị bộ dáng đẫm máu của Trầm Phù Đồ lây nhiễm, vội vàng tự mình nâng hắn ngồi xuống, nhưng mà Trầm Phù Đồ vung tay lên:
- Ta bị tinh thần công kích, đang toàn lực chống lại áp lực tinh thần, đứng lên để đầu óc được rõ ràng, nếu không sẽ bị nổi điên!
Tinh thần công kích, nổi điên?
Nghe hai từ cái mấu chốt này, tay chân Trầm Côn lạnh ngắt. Thương thế phụ thân giống hệt Công Tôn Lan. Chẳng lẽ bọn hắn gặp...
- Chúng ta gặp phải một hắc giáp kỵ sĩ!
Trầm Phù Đồ xác minh suy đoán của Trầm Côn.
Lộ quân thứ nhất gặp phải hắn có thể xưng là 'Cửu tử nhất sinh'!
Sau khi xuất phát, lộ quân thứ nhất thế như chẻ tre, trong vòng năm ngày liền săn giết mười bảy Bạch Nguyên yêu thú. Đến ngày thứ mười, thậm chí còn giết chết ba con Lục Nguyên yêu thú, trong đó con mạnh nhất chính là Lục Nguyên thượng đoạn, Băng Hỏa Độc Hạt.
Nhưng mà ngay sau khi bọn hắn xâm nhập hang ổ Lục Nguyên yêu thú thứ hai, là lúc chuẩn bị săn giết Xích Luyện Huyết Xà.
Thì một chuyện vô cùng quỷ dị mà suốt đời này khó có thể quên!
Hí! Hí!
Xích Luyện Huyết Xà, Còn có mấy vạn con Xà tộc yêu thú, chi chít nằm tại một ngọn núi trọc, cơ hồ bao trùm cả ngọn núi. Bọn chúng dường như bái lạy cái gì đó, toàn bộ đầu rắn đều nhìn lên đỉnh núi, mà toàn bộ đuôi rắn đều chỉ hướng Bắc Đấu Thất Tinh trên bầu trời đêm mờ mịt...
Nơi đàn rắn đang hướng về phía đỉnh núi có một thân ảnh màu đen đứng ở chỗ cao nhất. Tay phải của hắn cầm một thanh đại kiếm màu đỏ như máu, một con Mộng Yểm Thú đứng bên tay trái hắn, đang kêu hí hí.
Đêm đen vô tận, hắc kị sĩ trên cao này như một quân vương, đang đứng đó tiếp nhận sự cuối lạy của thần dân mình!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vũ Toái Hư Không
Du Tạc Bao Tử
Vũ Toái Hư Không - Du Tạc Bao Tử
https://isach.info/story.php?story=vu_toai_hu_khong__du_tac_bao_tu