Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Phủ Đích Nữ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 66: Chương 15 Dưỡng Tâm Điện Chi Tranh
“M
ột khi đã như vậy, thế tử thỉnh!” Nạp Lan Diệp Hoa thanh âm lạnh lùng, thân là Tả tướng, liền dẫn đầu mở miệng.
“Hừ!” Kiếm Hồn hừ lạnh một tiếng, đầu nâng cao lên, hai tay cho phía sau lưng, ánh mắt liếc mọi người, tiêu sái sải bước ra khỏi phòng, Hữu tướng tự nhiên cũng theo sát sau đó.
“Làm cho Tĩnh quận chúa chịu ủy khuất, bổn hoàng tử thay đường đệ xin lỗi!” Sau khi bọn họ rời đi, Nhị hoàng tử lại chưa vội vã rời đi, ôn hòa mở miệng, ý cười trong suốt nhìn Nạp Lan Tĩnh.
“Nhị hoàng tử nói đùa, chắc là ở giữa có hiểu lầm thôi!” Nạp Lan Tĩnh ngây người, hai tay áp sát thắt lưng tinh tế, hơi hơi cúi người thi lễ, mày giãn ra, thủy chung không hiểu rõ dụng ý Nhị hoàng tử.
“Nói đến là đường đệ hồ nháo, quận chúa băng thanh ngọc khiết, là đường đệ đường đột!” Nhị hoàng tử xua tay, hoàng đế còn chưa có kết luận, Nhị hoàng tử liền định nguyên do rồi, duyên cớ trong đó khiến cho người ta phải suy nghĩ sâu xa.
“Nhị hoàng tử khách khí!” Nạp Lan Tĩnh cúi đầu, không biết nên trả lời như thế nào, vốn là Kiếm Hồn càn quấy, nghĩ bản thân bị hủy danh dự,nhưng lại không thể quá mức bi lụy, chính là Nhị hoàng tử này luôn nói là Kiếm Hồn đường đột, người phía dưới tự nhiên không thể cắn lưỡi nói loạn, nhưng thật rõ ràng Nhị hoàng tử giúp nàng, nhưng Nạp Lan Tĩnh thủy chung không tin trên đời có chuyện tốt như vậy!
Hai người khách khí vài câu, Nhị hoàng tử mới ly khai, tướng phủ nay náo loạn, khiến mọi người chê cười, tuy không ai dám nói, nhưng ai có thể không cười thầm, lão thái thái thở phì phì làm ọi người tan, thọ yến này tự nhiên không có cách nào tiếp tục.
“Ngươi đồ tiện phụ, giáo nữ nhi tốt a!” Sắc mặt lão thái thái nghẹn đỏ bừng, nhìn Nạp Lan Ninh còn hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, tức giận không có chỗ nào phát tác, hơn nữa chuyện phát sinh vài ngày trước, lão thái thái tự nhiên coi Tam di nương là cái đinh trong mắt, nay Nạp Lan Diệp Hoa lại không có trong phủ, tất nhiên càng không cố kỵ cái gì, quay đầu hung hắng cho Tam di nương một cái tát.
“Lão thái thái bớt giận!” Tam di nương bụm mặt, nhanh quỳ xuống, trong mắt tựa hồ có chút lửa giận, nhưng Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy rõ ràng, trong mắt không có một tia lo lắng, Nạp Lan Ninh xảy ra chuyện, nàng làm mẹ đẻ vì sao chưa bao giờ lộ một tia sốt ruột!
“Bớt giận, ta như thế nào bớt giận, mẫu thân cái dạng gì thì nữ nhi cái dạng đó, dọa người, quả thực là dọa người!” Lão thái thái gõ quải trượng thật mạnh, trong mắt lóe nên một tia sát khí ngoan lệ.
“Nương, Ninh nhi còn hôn mê, trước vẫn nên mời đại phu đến xem xem!” Cung thị nhìn bộ dáng Nạp Lan Ninh, cảm thấy không đành lòng, tuy Tam di nương có sai, nhưng chung quy Ninh nhi là vô tội.
“Xem? Muốn người ta chê cười!” Lão thái thái nặng nề mở miệng, một tiểu cô nương làm ra chuyện như thế này, không làm ọi người chê cười, Cung thị lại có mặt thỉnh đại phu lại đây, chính mình nhưng không thể quăng mặt đi a.
“Mẫu thân, may mắn nữ nhi vẫn cùng Khuynh muội ở một chỗ, bằng không có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội!” Nạp Lan Tĩnh nhìn thần sắc Cung thị, chỉ biết nàng là người mềm lòng, thường ngày không muốn đứa nhỏ chịu ủy khuất, nàng kéo tay Cung thị, thanh âm mềm mại, cũng làm trong lòng Cung thị căng thẳng, nếu không phải nữ nhi mình tỉnh táo, người nằm trên giường kia thế nhưng sẽ là nữ nhi mình, xảy ra chuyện thế này, Cung thị tự nhiên sẽ không đơn thuần tin tưởng là trùng hợp, ánh mắt nhìn về phía Tam di nương tìm tòi.
“Đem tiện nhân này quăng ra ngoài, đừng làm mất mặt người tướng phủ ta!” Lão thái thái nghiến răng, nàng quyết không dung Tam di nương, nếu thừa dịp Nạp Lan Diệp Hoa không để ý, cũng đỡ phải mất một phen tâm tư.
Cung thị nheo mắt, trong mắt hơn vài phần ngưng trọng, nếu đem Tam di nương ném ra phủ, có thể hay không giữa đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Nạp Lan Diệp Hoa trở về chung quy lại đem nàng ta về! Đến tột cùng có đáng giá để mạo hiểm không?
“Lão thái thái tha mang a, phu nhân ngài là người hiền lành nhất, cũng là người hiểu rõ tâm tư lão gia!” Tam di nương trên mặt tựa hồ lộ ra một tia bối rối, nhưng đáy mắt lại bình tĩnh làm cho người ta không chú ý đến.Trong lòng Cung thị ngẩn ra, nhìn Tam di nương, trên mặt trầm tĩnh như nghĩ tới cái gì, mắt híp lại.
“Nương, lão gia còn chưa có trở về, không bằng tạm thời đem nàng nhốt trong sài phòng ( phòng củi ), đợi lão gia về quyết định! Chung quy bị nhiều người nhìn như vậy, bệ hạ còn không có kết luận, nếu tùy tiện đem người trục xuất khỏi phủ lại khiến người ta mượn cớ!” Cung thị lạnh giọng lên tiếng, hiện tại đem tống xuất Tam di nương khỏi phủ, bất quá là một trò khôi hài, Nạp Lan Diệp Hoa khẳng định vẫn đem người tìm về.
“Lão thái thái, ngài gần đây thân mình vừa đỡ, thuốc buổi trưa còn chưa uống đâu!” Tôn ma ma ở một bên mở miệng, tựa hồ là khuyên bảo lão thái thái, Nạp Lan Tĩnh híp mắt, Tôn ma ma này ngày thường không quản chuyện bao đồng, hơn nữa cũng không đắc tội người khác, nay lại giúp đỡ Tam di nương, rốt cuộc là bởi vì sao, chẳng lẽ Tôn ma ma là người Tam di nương sao?
“Thôi, trước sai người đánh hai mươi trượng, làm cho nàng nhớ thật lâu!” Trong lòng lão thái thái cũng rõ ràng, Nạp Lan Diệp Hoa khẳng định tìm Tam di nương trở về, chung quy về lý thì nàng thực không cam lòng.
Bên này, Nhị hoàng tử và mọi người vừa mới tiến cửa cung, hoàng thượng đã biết chuyện phát sinh ngày hôm nay, sớm an bài người ở sau cửa cung.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng!”
“Tham kiến hoàng bá bá!”
“Vi thần tham kiến hoàng thượng!”
Mọi người hành lễ, mới được ngồi, hoàng thượng sắc mặt âm trầm, làm cho lòng người ta đoán không ra suy nghĩ gì.
“Hữu tướng, trẫm nghe nói lệnh thiên kim là người thực hiểu lễ nghi, trẫm lòng cũng vui mừng, vài ngày trước đó Hoàng hậu còn cùng trẫm nhắc tới, cố ý muốn phong nàng vị Huyện chủ!” Hoàng đế nhìn mọi người, mày có chút nhăn lại, cầm trong tay một quyển sổ con nhưng ánh mắt không có nhìn ở chỗ này.
“Tiểu nữ không tốt, tạ ơn Hoàng Hậu nương nương thương yêu!” Hữu tướng cúi đầu, nhìn bộ dáng bệ hạ, chuyện này là không tính làm lớn, cho phong hào, xem như an ủi, nếu chính mình vẫn không nhận lấy, tựa hồ làm trái ý tứ bệ hạ! Trong lúc nhất thời Nạp Lan Diệp Hoa cũng không dám tùy tiện mở miệng, đều nói gần vua như gần cọp, một lời có thể gây họa sát thân.
Nhị hoàng tử tựa tiếu phi tiêu nhìn mọi người, ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt trên bàn trà, phát ra âm thanh nặng nề, ở trong Dưỡng Tâm Điện, càng khiến người ta tâm tư bối rối.
“Hoàng bá bá, hoàng chất có một chuyện muốn nhờ!” Kiếm Hồn thủy chung không buông tha, nhấc chân quỳ gối xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Hoàng thượng.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người không có tiếng động, hoàng thượng nhíu mày càng chặt, thật lâu sau mới giãn ra, “Hồn nhi làm cái gì vậy, ngươi không thường đến kinh thành, có chuyện gì Hoàng bá bá tự nhiên làm chủ cho ngươi!” Hắn buông sổ con trong tay, vẻ mặt từ ái nhìn Kiếm Hồn.Nạp Lan Diệp Hoa nheo mắt, xem ý tứ Hoàng thượng là muốn thiên vị Kiếm Hồn sao?
“Hoàng chất trước tạ ơn Hoàng bá bá!” Kiếm Hồn vui vẻ, tự nhiên cảm thấy là hoàng đế đáp ứng, “Nữ nhi tả tướng Nạp Lan Tĩnh cùng hoàng chất tình đầu ý hợp, cầu hoàng bá bá làm chủ cho chúng ta!” Kiếm Hồn nói rõ ràng, nếu Nạp Lan Tĩnh ở đây, nghĩ đến cũng không thể không bội phục Kiếm Hồn, thế nhưng hồ ngôn loạn ngữ như vậy. ( ăn nói lung tung )
“Đây là Hồn nhi muốn nạp phi sao?” Hoàng thượng cười sang sảng, trên mặt tựa hồ cũng không có tình cảm hờn giận gì, gật gật đầu, có vẻ vừa ý.
“Chỉ sợ Tương Vương cố ý, Thần nữ vô tâm!” Thanh âm Nhị hoàng tử lạnh lùng vang lên, không cố kỵ thể diện Hoàng đế, có lẽ trên đời này chỉ có Nhị hoàng tử mới dám cùng Hoàng đế nói chuyện như vậy.
“Nhị hoàng tử có ý gì, chớ không bản nói bản thế tử không xứng với nàng?” Kiếm Hồn mặt trầm xuống, trong giọng nói mang theo nồng đậm tức giận, ở trong mắt hắn thủy chung nhận định Nhị hoàng tử chằng qua là con vợ kế, mẫu phi lại chết sớm, dù sắc phong Hoàng Hậu thì thế nào, phía sau không có nơi dựa vào, thủy chung khó thành châu báu! Nhưng chưa nhìn thấy, người ngồi trên cao kia, bởi vì hắn bất kính, sắc mặt trở nên khó coi.
“Cũng không phải thể nói xứng hay không xứng, đường đệ trước mặt mọi người làm nhục thứ muội người ta, lại làm bẩn thanh danh người ta, nghĩ đến trong lòng Tĩnh quận chúa, đường đệ thủy chung không phải phu quân nàng!” Nhị hoàng tử đột nhiên cười, mắt có chút híp lại, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vương phục tứ trảo, trong ánh mắt tựa hồ có một tia ngoan ý, giơ tay nhấc chân tao nhã lại làm cho người ta nói không nên lời.
“Ngươi đây ý gì, bất quá ngươi tư tâm tìm lấy cớ thôi!” Kiếm Hồn rốt cuộc là không có gặp được trường hợp lục đục như vậy, ngày thường ở Bình Thành nói một không hai, hôm nay Nhị hoàng tử liên tiếp khiêu khích, trong lòng tự nhiên có một cỗ tức giận không chỗ phát tiết.
“Làm càn!” Hoàng đế mở miệng mắng to, ánh mắt nguy hiểm mị lên, nếu tinh tế nhìn, nhưng thật ra cùng Nhị hoàng tử có chút tương tự! Tay hắn nắm chặt, tựa hồ như nhớ tới lúc trước, Mai quý phi thời điểm mới vừa vào cung, cũng bị người khắp nơi răn dạy, chung quy là chính mình không có bảo vệ tốt nàng làm cho nàng sớm ly khai khỏi mình.
“Hoàng bá bá!” Kiếm Hồn cắn răng, trong lòng thêm hận, rốt cuộc người ta mới là phụ thân thân sinh, nếu phụ thân chính mình ở trong này, bất quá là cái nữ tử, đã sớm đồng ý ình nạp vào phủ, làm sao còn để cho bản thân phải nhìn sắc mặt người khác.
“Việc hôm nay, ngươi dĩ nhiên nháo loạn khiến dư luận xôn xao, nay còn không biết hối cải, còn nói ra lời chống đối hoàng huynh ngươi! Quả thực không có quy củ!” Hoàng đế mạnh mẽ răn dạy, vừa mới trò chuyện vui vẻ tựa hồ chính là bão táp tiến đến phá tan yên tĩnh.
“Bất quá là con vợ kế thôi!” Kiếm Hồn tính tình không chịu thua, đơn giản cũng không quỳ, tử nhỏ đến lớn còn chưa phải chịu ủy khuất, nay bản thân bị người ở trước mặt nhiều người như vậy răn dạy, trong lòng không phục, hắn thủy chung không rõ, mình bất quá là muốn nạp một cái nữ tử làm phi vì sao lại gặp nhiều phiền toài vậy, những người này chung quy là cố ý làm khó dễ.
“Làm càn!” Hoàng đế mạnh tay vỗ ở phía trước ngự thư án, ánh mắt càng híp, mày nhăn thành một chữ Xuyên.
Nhị hoàng tử ý cười càng đậm, hắn vốn tưởng rằng phải phí thêm chút lời lẽ, không nghĩ tới Kiếm Hồn nhanh như vậy mắc bẫy, chính mình hướng phụ hoàng phát hỏa với hắn, liền chẳng trách mình, lại nói, Bình thành xa xôi kinh thành, phụ hoàng chung quy là muốn thử tâm tư Tương Bình Vương, việc này cũng quả quyết sẽ không thuận lợi.
“Thái hậu nương nương giá lâm!” Hai người đang ở thế giằng co, Thái Hậu được ma ma dìu vào Dưỡng Tâm Chi điện!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tướng Phủ Đích Nữ
Trầm Hoan
Tướng Phủ Đích Nữ - Trầm Hoan
https://isach.info/story.php?story=tuong_phu_dich_nu__tram_hoan