Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Linh Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 64
L
ần này khi trở lại, nàng cắt tóc ngắn.
- Tại sao em cắt tóc đi?
- Cắt hết quá khứ.
- Cắt có đứt không?
- Không đứt cũng phải đứt. Cứ làm như đứt được rồi.
Mi cười.
- Có gì mà cười? Rồi nàng dịu dàng nói tiếp. Em hơi tiếc đấy, anh có nhớ tóc em xưa đẹp như thế nào không?
- Thế này cũng rất hay. Thoải mái hơn. Em không phải cứ lấy miệng thổi thổi tóc em, thổi là đủ làm cho người ta chán.
Lần này nàng cười.
- Thôi nói đến tóc em nhỉ, nói cái khác, đồng ý không?
- Cái khác nào?
- Về chìa khóa của anh. Anh không đánh mất à?
- Anh lại tìm thấy rồi. Lẽ ra có thể nói mất thì hà tất phải tìm làm gì.
- Cắt đứt là cắt đứt mà.
- Em nói tóc em ư? Anh thì nói đến cái chìa khóa.
- Em nói đến các kỷ niệm của em. Anh với em là một cặp trời sinh.
Nàng mím môi.
- Nhưng cứ bị thiếu hụt một chút xíu.
- Anh không dám bảo là em thiếu hụt hơn anh, anh nói là chúng ta luôn chỉ đi sạt bên nhau.
- Lần này chẳng là em đến hẳn hoi đấy ư?
- Lại đi ngay.
- Mà cũng có thể ở lại.
- Thế thì rất hay.
Tuy vậy mi cảm thấy bối rối.
- Anh ấy, anh chỉ nói không làm.
- Làm gì?
- Tình, trời ơi! Em biết anh cần cái gì mà.
- Tình yêu ư?
- Một người đàn bà. Anh cần một người đàn bà, nàng nói ngay thật.
- À thế, còn em? Mi nhìn đăm đăm vào mắt nàng.
- Cũng tương tự, em cần một người đàn ông.
Một ánh mắt thách thức thoáng qua trong mắt nàng.
- Một người, anh sợ không đủ với em.
Mi hơi hơi ngập ngừng.
- À, thế thì nói là em cần đàn ông.
Nàng còn dứt khoát hơn mi.
- Như thế đúng hơn.
Mi nhẹ nhõm người đi.
- Khi một người đàn bà và một người đàn ông ở cùng nhau...
- Thế giới không tồn tại nữa...
-... Chỉ còn lại dục vọng.
Nàng nói hộ mi hết câu.
- Phục em thật rồi. Mi nói câu này từ đáy lòng. Nào, bây giờ thì một người đàn ông và một người đàn bà đang ở cùng với nhau.
- Thế thì lại một phen đi, nàng nói. Kéo mành đi.
- Em thích tối?
- Có thể quên mình đi.
- Em chẳng phải là đã quên hết cả rồi còn gì? Em vẫn còn sợ em à?
- Em ngán anh, anh ấy. Muốn nhưng không dám. Để em giúp anh vậy nào.
Nàng đứng ở trước mi, vuốt tóc mi. Mi vùi đầu vào ngực nàng khẽ thì thầm.
- Anh đi kéo cái mành.
- Đừng mất công.
Nàng lắc lắc người, cúi đầu xuống và kéo xẹt khóa quần gin. Mi nhìn thấy một cơn lốc ở vùng da thịt trắng mịn bị slip thít lại. Mi dán mặt vào đó, hôn lên mu êm êm của nàng. Nàng giữ tay mi:
- Đừng vội thế.
- Em tự làm lấy?
- Vâng, như thế chẳng kích thích hơn hay sao?
Nàng lột áo blu qua đầu, nàng lắc lắc đầu theo thói quen vì tóc nàng đã ngắn, việc đó không cần nữa. Nàng đứng trước mi, giữa những áo quần rải rác, trần truồng, dúm lông tơ cũng đen như tóc nàng sáng lên một ánh chớp nhoáng. Chỉ còn chiếc nịt vú dầy căng trên người nàng. Nàng đưa tay lại đằng lưng, nói với mi bằng một giọng quở mắng, lông mày cau lại:
- Cả cái này anh cũng không biết làm hay sao?
Xao xuyến, mi không hiểu ngay nàng nói gì.
- Đỡ em một tí chứ!
Mi đứng ngay lên, ra đằng sau nàng và cởi móc.
- Tốt rồi. Bây giờ đến anh.
Nàng thở ra một cái khoan khoái rồi ra ngồi vào chiếc ghế bành ở trước mặt mi, không ngừng chăm chú nhìn mi, nụ cười cợt nhạo phảng phất trên môi.
Mi cáu kỉnh những quần áo mi vừa cởi ra.
- Em là con quỷ!
- Không, nữ thần, nàng đính chính.
Hoàn toàn trần truồng nhưng nàng vẫn tỏ ra nghiêm trang như thế, bất động chờ mi đến. Cuối cùng, nàng nhắm mắt lại, để cho mi hôn lên khắp người nàng. Mi thì thầm một cái gì.
- Không, đừng nói gì cả.
Nàng ghì chặt mi và lặng lẽ mi hòa vào trong người nàng.
Một nửa giờ hay có thể một giờ sau, nàng ngồi trên giường hỏi.
- Anh có cà phê chứ?
- Trên giá sách ấy.
Nàng rót đầy một tách lớn, rồi ngoáy thìa trong tách, nàng ngồi lên giường bên mi vừa uống một ngụm vừa quan sát mi.
- Có phải là tuyệt không?
Mi không nói gì hết. Nàng vừa uống vừa nhấm nháp tựa như chẳng có hề gì xảy ra.
- Em là một người đàn bà lạ thật. Mi ngắm cái nhũ hoa trên hai vú nảy nở của nàng.
- Chẳng có gì lạ cả, tất cả đều rất tự nhiên. Anh cần tình yêu của một người đàn bà.
- Đừng nói với anh về tình yêu, về đàn bà. Em như thế với tất cả mọi người chứ?
- Chỉ cần là em thích một người và em thèm anh ta.
Cái giọng không mặn không nhạt của nàng làm mi nổi giận. Mi có ý muốn xúc phạm nàng nhưng mi chỉ nói:
- Điếm thế!
- Chẳng phải là anh muốn thế sao? Chẳng qua chỉ là không có đàn bà đến thuận tiện. Nếu cô ta nhìn thấy cả rồi thì tại sao cô ta lại phải do dự mà không hưởng thụ chứ? Anh còn gì nói không?
Nàng đặt tách xuống, quay lại phía mi hai núm vú to màu nâu rồi nói với một cái giọng thương cảm:
- Chú bé lớn xác tội nghiệp của em, anh không muốn lại bắt đầu nữa sao?
- Tại sao không?
Mi đi lại nàng.
- Muốn gì thì chắc anh cũng thỏa mãn rồi, nàng nói.
Mi muốn gật đầu thay vì nói nhưng mi cảm thấy lâng lâng buồn ngủ.
- Anh sẽ nói với em cái gì nào? Nàng van nài vào tai mi.
- Nói gì?
- Bất cứ cái gì.
- Nói đến cái chìa khóa?
- Nếu còn cái để nói.
- Ta có thể nói đến cái khóa kia...
- Em nghe đây.
- Chúng đã bị mất, thế đấy.
- Cái ấy anh nói rồi.
- Cuối cùng, hắn đã ra phố...
- Phố như thế nào?
- Phố đầy những người vội vã.
- Nói tiếp đi!
- Hắn ta hơi ngạc nhiên.
- Về cái gì?
- Hắn không hiểu tại sao mọi người lại bận bịu đến thế.
- Họ thích có cái vẻ bận bịu.
- Có phải là một bó buộc không?
- Nếu họ không bận bịu, có lẽ họ sẽ không giữ được cho họ khỏi bị đôi chút lo sợ.
- Đúng thế. Tất cả đều có ở trên mặt một biểu hiện kỳ lạ, tựa như đầy tâm sự trong bụng.
- Còn hết sức trang nghiêm nữa.
- Họ trang nghiêm vào các cửa hiệu, trang nghiêm ra khỏi đó, trang nghiêm đi một đôi dép lê trong nhà, trang nghiêm lấy ra ít tiền, trang nghiêm mua một que kem...
- Mà họ mút trang nghiêm...
- Đừng nói đến kem.
- Chính anh khơi ra.
- Đừng ngắt lời, anh nói đến đâu nhỉ?
- Nơi họ lấy tiền ra, trước một cái quầy nhỏ họ kỳ kèo giá cả, một cách trang nghiêm, họ còn làm cái gì trang nghiêm nữa đây?
- Họ đái ở trước chậu đái.
- Rồi sau đó?
- Các cửa hàng đóng cửa tất cả...
- Mọi người vội vã về nhà.
- Nhưng hắn, hắn chẳng vội về đâu hết, hình như hắn có chỗ để về, cái mà thông thường người ta gọi là một mái ấm. Để có được cái chỗ đó, hắn đã phải đấu với đám người phụ trách nhà đất.
- Dẫu sao hắn cũng có một cái buồng kia.
- Nhưng hắn không tìm ra chìa khóa.
- Cửa chẳng phải là vẫn để mở sao?
- Vấn đè là biết xem liệu hắn có tuyệt đối phải về nhà không.
- Hắn không thể thích ngủ đêm ở đâu thì ngủ ư?
- Như một cha cầu bơ cầu bất? Như một luồng gió bay đi tùy ý trong đêm của cái thành phố này?
- Hắn sẽ nhảy đại lên một chuyến xe lửa và xe lửa đi đâu hắn đi đấy!
- Hắn không bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ đi đến cái nơi mà bụng hắn thích như thế, cứ xa mãi ra.
- Tìm một người đàn bà, bất kể ai, yêu cuồng điên vào.
- Yêu điên cuồng, cho đến kiệt quệ.
- Chết cũng bõ.
- Đúng thế, gió chiều từ mọi nơi thổi tới, hắn đứng trên quảng trường trống vắng, hắn nghe thấy âm thanh buồn, khổ, hắn không thể nhận ra đó là tiếng gió hay tiếng của chính tim hắn, thình lình hắn có cảm giác mất hết mọi trách nhiệm, cảm thấy được giải phóng, cuối cùng hắn được tự do, cái tự do đó vốn đến từ chính hắn, hắn có thể làm lại tất cả từ đầu, như một đứa bé sơ sinh trần trụi rơi vào một chậu tắm, đứng trên đôi chân bé nhỏ kêu khóc tự nhiên cho thiên hạ nghe thấy tiếng nó, hắn muốn thỏa lòng khóc nhưng hắn nhận ra hắn chỉ có một thân xác trống rỗng bên trong, không kêu khóc được, lúc đó hắn bèn ngắm nhìn cái thân xác của chính hắn, đứng giữa một quảng trường trống vắng mà chẳng biết đi đâu, hắn phải làm một tín hiệu, đập vào vai hắn, nói với hắn một câu pha trò nhưng hắn biết lúc ấy, chỉ cần người ta đụng vào hắn là hắn chết ngay.
- Như một người mộng du, hồn đã rời bỏ.
- Cuối cùng hắn hiểu ra rằng đau khổ của hắn chính là đến từ xác thân hắn.
- Anh có ý đánh thức hắn không?
- Sợ hắn không chịu nổi cái đó. Khi mi còn bé, mi nghe nói nếu đổ nước lạnh vào đầu một người mộng du, người ấy có cơ chết, mi ngập ngừng cứ giơ tay cao, mi không dám hạ tay xuống khẽ chạm vào vai hắn.
- Tại sao anh không nhè nhẹ đánh thức hắn.
- Mi ở đằng sau hắn, mi đi theo cái xác hắn, hắn như còn muốn đi đến một nơi nào đó.
- Về nhà hắn? Vào phòng hắn chứ?
- Cái đó mi không chắc, mi cứ đành theo sau hắn, mi qua một đại lộ, vào một ngõ hẻm rồi ra, rồi lại đến một đại lộ, vào một ngõ hẻm khác, lại ra.
- Vẫn trở lại cái đại lộ ấy?
- Trời sắp sáng mất rồi.
- Kia, thế thì một lần nữa, lại một lần nữa đi nào...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Linh Sơn
Cao Hành Kiện
Linh Sơn - Cao Hành Kiện
https://isach.info/story.php?story=linh_son__cao_hanh_kien