Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phi Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 64: Đông Lai Động Chủ (2)
H
ai người một trước một sau băng ngang qua đại điện ra phía sau, đi theo bậc đá đường núi thẳng về phía trước, dọc đường Thanh Cúc hỏi Miêu Nghị chuyện xảy ra.
Trên đỉnh núi cao nhất phía sau đại điện có một tòa lương đình điêu khắc chạm trổ tinh xảo, rộng rãi thoáng đãng.
Thanh Mai ở trong đình khảy đàn, Dương Khánh một mình uống rượu với mấy món nhắm ngon, vẻ mặt nhàn nhạt ngắm cảnh sắc núi non xung quanh, đã nhìn thấy hai người đang lên núi.
Hai người vừa tiến vào trong đình, Dương Khánh khẽ khoát tay, Thanh Mai ngưng khảy đàn.
Miêu Nghị vội vàng tiến lên nhìn Dương Khánh ôm quyền nói:
- Miêu Nghị phụng mệnh phủ chủ đi tiêu diệt quỷ tu ở cảnh nội Trường Phong quấy nhiễu dân chúng, may mắn không làm nhục mệnh, tới đây phục mệnh!
Tay hắn lại ngấm ngầm đưa một cái hộp điêu khắc tinh xảo cho Thanh Cúc.
Tên này cũng hết sức lớn gan, dám lấy cái hộp đựng Nguyện Lực Châu cướp được của Hoàng Bảo Trưởng đựng viên âm đan kia, cũng không sợ người khác nhận ra.
Thanh Cúc mở hộp ra đặt trước mặt Dương Khánh, Dương Khánh cầm âm đan trong hộp lên xem thử, mỉm cười nói:
- Chuyến này thuận lợi không gặp phiền phức gì chứ?
Miêu Nghị lập tức kể lại một lượt những lời vừa kể với Thanh Cúc. Đương nhiên hắn đẩy cái chết của Trương Thụ Thành cùng Mạc Thịnh Đồ sang quỷ tu kia.
Dương Khánh hơi có vẻ kinh ngạc:
- Hai tu sĩ Bạch Liên tam phẩm đều chết trận rồi sao?
Miêu Nghị hiểu y đang lấy làm lạ không hiểu vì sao mình vẫn còn nguyên vẹn, bèn giải thích:
- Quỷ tu kia không chỉ có một mình, Diệu Pháp tự trên Thiên Phật sơn thuộc cảnh nội Trường Phong là sào huyệt của ả. Trên trăm tên hòa thượng trong chùa năm xưa đã bị hóa thành cương thi ẩn nấp dưới hồ nước ngoài sân chùa, đến khi thuộc hạ tiêu diệt được trên trăm cỗ cương thi kia, hai người bọn họ đã bị quỷ tu kia hạ độc thủ. Sở dĩ thuộc hạ có thể may mắn tru diệt được quỷ tu kia cũng là nhờ bọn họ đã đánh ả trọng thương, nhờ vậy thuộc hạ mới may mắn hoàn thành nhiệm vụ.
Hắn không nói Mạc Thịnh Đồ và Trương Thụ Thành là do Hùng Khiếu phái tới giết mình, bởi vì hắn không cho là mình ở trong lòng Dương Khánh còn quan trọng hơn Hùng Khiếu.
Nếu không thể chủ trì công đạo ình, hắn sẽ không chuẩn bị trở mặt với Hùng Khiếu, mấu chốt cũng không có năng lực trở mặt với Hùng Khiếu, vậy dứt khoát để cho y lầm tưởng hai người chết là quỷ tu làm. Để y cho là mình vẫn chưa biết y muốn đối phó mình, đối phương có ý đồ gì nữa mình cũng dễ chuẩn bị, nếu không minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng.
- Chỉ dựa vào tu vi Bạch Liên nhất phẩm của ngươi có thể chém chết trên trăm cỗ cương thi, cũng coi như không dễ dàng gì, quả nhiên ngươi không làm cho ta thất vọng.
Dương Khánh lộ vẻ thưởng thức nhìn Miêu Nghị tán thưởng một câu, về phần Mạc Thịnh Đồ và Trương Thụ Thành đã chết, đối với y mà nói hiển nhiên không quan trọng.
Y tháo một trong những chiếc nhẫn trữ vật đang đeo trên tay xuống, lai lấy ra một tấm ngọc điệp, dùng hai ngón tay thi pháp viết văn thư bổ nhiệm trên ngọc điệp. Sau đó đóng pháp ấn xác nhận của mình vào, giao ngọc điệp và nhẫn trữ vật cho Thanh Cúc, nhìn Miêu Nghị nói:
- Cầm pháp chỉ của ta đi tìm sơn chủ Trấn Hải sơn Tần Vi Vi trình diện, nó sẽ an bài cho ngươi chức động chủ Đông Lai động.
Thanh Cúc chuyển giao ngọc điệp cùng nhẫn trữ vật tới tay Miêu Nghị. Văn thư bổ nhiệm là nhất định phải có, nhẫn trữ vật là vật phân phát cho tân động chủ, vốn phải do sơn chủ phát, bất quá hành động này của Dương Khánh hiển nhiên vẫn có ý đồ mua chuộc lòng người, tỏ vẻ coi trọng Miêu Nghị.
Nhẫn trữ vật màu đen này chính là bảo vật dùng tinh phấn lấy từ hắc tinh ra luyện chế mà thành, tuy rằng nhỏ như vậy nhưng dưới tình huống bình thường không phải là tu sĩ cấp bậc như Miêu Nghị có thể có được.
Miêu Nghị nhận hai món này xong lại tỏ vẻ không vui, cơ mặt giật giật hỏi:
- Vì sao động chủ Bách Hoa động lại trở thành sơn chủ Trấn Hải sơn?
Thanh Cúc khẽ mỉm cười, quan hệ giữa Tần Vi Vi cùng tiểu tử này không tốt lắm là chuyện công khai, ai ai cũng biết.
Dương Khánh nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi có ý kiến chuyện ta bổ nhiệm Tần Vi Vi làm sơn chủ Trấn Hải sơn ư?
Miêu Nghị cười khan nói:
- Không có ý kiến, chẳng qua là tò mò mà thôi.
Mấu chốt là hắn có ý kiến cũng không thay đổi được gì, lại không nỡ buông bỏ chức động chủ Đông Lai động. Đây là hắn liều mạng đổi lấy, bao nhiêu người muốn có cơ hội như vậy mà không được.
Dương Khánh bưng chén rượu lên mặt không đổi sắc nhấp một hớp, loại người như y luôn thích thi triển cả ân lẫn uy.
Miêu Nghị đang có vẻ không hạ đài được, Thanh Cúc bất ngờ xách theo túi tiền đi tới bên cạnh Thanh Mai cười nói:
- Tỷ tỷ, đây là tiền Miêu Nghị uội, có chừng một trăm tinh tệ.
Sau đó nàng quay đầu lại hỏi Miêu Nghị:
- Ngươi chuẩn bị cho Thanh Mai tỷ tỷ chưa?
Miêu Nghị toát mồ hôi, đây không phải là vạch trần mình hối lộ ngay trước mặt Dương Khánh sao, kẻ nhận hối lộ không nên giở trò này mới phải…
Thật ra thì hắn cũng đã chuẩn bị cho Thanh Mai, chỉ là muốn tìm cơ hội ngấm ngầm dâng tặng. Loại chuyện như vậy cũng không thể làm ngay trước mặt phủ chủ Dương Khánh, hiện tại bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là yếu ớt thò tay vào ngực áo lấy túi tiền ra, đưa tới trước mặt Thanh Mai:
- Đại cô cô, chút tâm ý bất thành kính ý.
Thanh Cúc đoạt túi tiền vào tay quơ quơ, tỏ vẻ mình nhận giúp Thanh Mai.
Ai ngờ Dương Khánh đang bưng chén rượu liếc nhìn, chợt nhàn nhạt hỏi:
- Miêu Nghị, ngươi chuẩn bị lễ vật cho các nàng, chẳng lẽ không chuẩn bị cho ta sao?
Rõ ràng là đang làm ình vui vẻ, Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười nói:
- Phủ chủ, ngài cũng đừng đùa thuộc hạ, ngài há để ý tới chút lễ mọn như vậy, chờ thuộc hạ lấy được thứ tốt hãy đưa lên cũng không muộn.
Dương Khánh vuốt cằm nói:
- Ta nhớ lời ngươi nói!
Y quay đầu lại nói với hai vị thị nữ:
- Dặn dò xuống, sau này hắn tới Nam Tuyên phủ, sơn môn không được ngăn trở, có thể trực tiếp tới gặp ta, ta chờ lễ vật của hắn!
Đây là giữ thể diện cho Miêu Nghị, thủ đoạn mua chuộc lòng người thật sự là đến nơi đến chốn.
- Dạ!
Thanh Mai cùng Thanh Cúc khom người đáp ứng.
Đương nhiên Miêu Nghị nói lời cảm tạ.
Thân phận Dương Khánh cũng không thể nào ngồi hỏi han ấm lạnh Miêu Nghị mãi như vậy, mua chuộc lòng người cũng không cần thiết phải hạ mình quá mức, vẫn phải giữ uy nghiêm của thượng cấp, rốt cục khoát tay nói:
- Đi đi! Mau chạy tới Trấn Hải sơn lĩnh mệnh Tần Vi Vi.
Sau khi Miêu Nghị xuống núi rời đi, Thanh Cúc cầm bầu rượu châm một chén lên cho Dương Khánh, hỏi:
- Phủ chủ, tiểu thư và hắn có chút ân oán, đến lúc đó có thể gây ra chuyện hay không?
Dương Khánh lắc đầu nói:
- Nhiều lắm là cho hắn nếm mùi đau khổ một chút, Vi Vi trấn giữ Trấn Hải sơn còn chưa đến nỗi làm loạn chính sự, dù sao tiểu tử này cũng là do ta phái tới. Huống chi để cho Vi Vi làm kẻ ác một lần cũng không có gì không tốt, không ai làm ác, làm sao ta có thể làm người tốt? Nếu không tiểu tử kia còn tưởng rằng chức động chủ Đông Lai động là hắn hẳn nên được.
Thanh Cúc quay đầu lại nhìn bóng Miêu Nghị dưới chân núi, không nhịn được hé môi khẽ cười một tiếng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phi Thiên
Dược Thiên Sầu
Phi Thiên - Dược Thiên Sầu
https://isach.info/story.php?story=phi_thien__duoc_thien_sau