Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Đàn Ông Của Tôi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 64
T
ất cả văn kiện trong công ty đều là văn kiện cơ mật bởi vì muốn về sớm, hai người khác đều đưa tư liệu đã phiên dịch xong cho Thư Tình, đợi cô xử lý xong khâu cuối cùng, sẽ đưa toàn bộ cho tổng giám đốc.
Mà Thư Tình hiểu rất rõ, cho dù bản thảo của chị Lý và Trần Tử Hào còn trong máy tính của bọn họ, thì phần của cô thật sự không có.
trên đồng hồ treo tường phát ra tiếng tích tắc rất nhỏ, mà khi cô ngẩng đầu nhìn thời gian, phát hiện từ giờ tới 12 giờ còn không đến nửa tiếng.
Vội vàng từ mười giờ sáng đến mười giờ tới, cố gắng suốt mười hai tiếng hóa thành hư không, mà cô chỉ còn lại không tới nửa tiếng.
Suy nghĩ của Thư Tình trống rỗng một lúc thật lâu, sau đó cô lảo đảo đứng dậy, sắc mặc trắng bệch đi tới phòng làm việc cuối hành lang.
Trình Ngộ Sâm đang không ngừng gọi điện thoại và gửi bản fax, bút ký tên chưa từng thả ra, không ngừng ký tên rồi thẩm duyệt rồi lại ký rồi lại thẩm duyệt.
So với Thư Tình uống một ly cà phê để xốc lại tinh thần, anh càng chuyên nghiệp hơn, trực tiếp phân phó Ngô Du pha ba túi cà phê vào một ly, sau đó không nhăn mày mà uống vào.
Lúc nghe thấy tiếng gọi cửa, anh vừa gọi xong một cú điện thoại, cúp máy rồi nói: “Mời vào.”
*
Sau khi nói xong tất cả, Thư Tình cố gắng duy trì bình tĩnh đứng trước bàn, yên lặng nhìn chằm chằm vào chén gốm trên bàn mà cô không biết nhãn hiệu, đoán xem Trình Ngộ Sâm sẽ nói gì.
Có lẽ là giận dữ, lập tức muốn tra xem ai làm.
Có lẽ là tức giận không kiềm được mà bắt cô thu dọn đồ đạc rời khỏi đây.
Nhưng cho dù anh đuổi... Thư Tình dừng một chút, không đúng, cô không cần hiểu rõ anh, người đàn ông sâu không lường được, không lộ vui buồn.
Mà ngoài dự đoán, Trình Ngộ Sâm vô cùng tỉnh táo, thậm chí quá ung dung.
Anh tháo gọng kiếng màu vàng xuống, tiện tay đặt lên bàn, sau đó nhàn nhạt nhìn đồng hồ trên tay: “Cách thời hạn cuối cùng còn một giờ mười bốn phút lẻ bảy giây, mà cô đến nói cho tôi biết, văn kiện cô vừa in bị người khác cắt nát rồi, văn bản còn trên máy tính cũng bị người ta xóa sạch, ngay cả văn kiện lưu trong ổ cũng bị người ta xóa hết rồi hả?”
Sắc mặt Thư Tình càng trắng bệch, ngay cả một câu đầy đủ cũng không thể nói được, chỉ có thể bất lực đứng tại chỗ.
Sắc mặt Trình Ngộ Sâm cứ thế nhìn cô, trong văn phòng một mảnh tĩnh mịch.
Nếu lúc trước ở trước, cô có thể tràn đầy tự tin nói: “không sao, tớ sẽ chong đèn cả đêm làm lại.”
Nhưng bây giờ cô đang ở Ivory Tower, đứng dưới một mái nhà có tiết tấu rất nhanh, nhanh tới chóng mặt, ngày đêm không có ánh sáng, không ai có thể đợi cô, sẽ không ai mang hợp đồng tới cười nói với cô: “Được, em cứ từ từ làm.”
không chỉ như thế, tất cả tâm huyết cả một ngày của mọi người tầng 23 có thể vì sơ sẩy của một mình cô mà mất hết.
Thư Tình cảm thấy đôi mắt căng khó chịu, thậm chí cô còn không kịp oán hận cái người hủy một ngày cố gắng và tiền đồ tương lai của cô.
Trình Ngộ Sâm không có vẻ mặt cười như không cười giống thường ngày, cũng không phải bộ dạng lười không đếm xỉa tới, chỉ lạnh lùng nhìn cô:
“ Tôi nhớ ngày đầu tiên khi cô nhận thực tập ở ở công ty, thì phải biết, trong công ty giữ gìn kỹ văn kiện tư mật của mình là chuyện quan trọng thế nào. Mỗi máy tính đều có mật mã riêng, mỗi bàn làm việc đều có khóa ngăn kéo, cô cho rằng đấy là trang trí sao, là đồ trang sức à? cô nsoi với tôi rằng vì pha cà phê mà cô cứ bỏ văn kiện cơ mật này trên bàn, mà máy tính không hề tắt đi mà mặc người khác loay hoay mà, cô cảm thấy tôi sẽ đồng tình cô bị người khác đâm một dao sao? “
Thư Tình cắn môi, mặt trắng bếch nói một câu: “ Rất xin lỗi. “
“ Mới vào công việc, làm không quen không phải là vấn đề, không đủ kinh nghiệm không phải là vấn đề, nhưng không có đầu óc, không biết đề phòng, tôi cho rằng cô ở đây đối với tôi mà nói đều là hành vi lãng phí thời gian, không chịu trách nhiệm. “
Trình Ngộ Sâm rời mắt đi, bắt đầu làm thao tác gì đó trên máy tính.
Toàn thân Thư Tình lạnh buốt đứng tại chỗ, đột nhiên không biết mình nên làm gì, anh đã nói như vậy, ý nghĩa rất rõ ràng … cô sắp xếp đồ đạc cút đi.
Nhớ tới gần một tháng trước, cô hăng hái uống rượu với Tàn Khả Vi và Dư Trì Sâm, nói mình muốn đi lên từ New Direction, tìm được phương hướng cuộc sống, từ bước đi về hướng đại thần phiên dịch trong lĩnh vực buôn bán như thế nào … Thư Tình chỉ hận không thể xé da mặt rồi giao cùng với đơn từ chức cho Trình Ngộ Sâm.
cô biết rõ Trình Ngộ Sâm hối hận, hối hận lúc trước tuyern người không có đầu óc lại là người mới không biết gì như cô, hôm nay một mình cô đã phá vỡ tất cả cố gắng của mọi người trong một ngày.
cô có thể oán ai đây?
cô nói: “ Trước khi đi, tôi muốn tìm ra ai làm, sau đó ----------- “
“ không cần. “ Trình Ngộ Sâm bình tĩnh cắt đứt lời cô, sau đó không nhìn cô một cái, tiếp tục di chuột, thỉnh thoảng đánh vài chữ.
Trầm mặc như vậy rốt cuộc làm Thư Tình không phản bác được, cô cứng người đứng tại chỗ trong chốc lát, rốt cuộc không nói một lời xoay người rời đi.
nói thêm một câu nữa cũng chỉ tự rước lấy nhục.
Nhưng mà khi cô đi tới cửa Trình Ngộ Sâm đột nhiên gọi cô lại. “ Ai cho cô đi? “
Thư Tình kinh ngạc quay đầu nhìn lại thì thấy anh đang bình tĩnh bấm điện thoại, nói tiếng Anh lưu loát với đối phương, sau đó gọi một dãy số khác, lại là một chuỗi tiếng Anh.
Nghe nghe một lúc, cô cảm giác được mình có chút hi vọng. Bởi vì tất cả những gì Trình Ngộ Sâm nói đều liên quan tới phần hợp đồng này, đầu tiên là liên lạc với tổng côngty bên Mỹ, yêu cầu kéo dài thời gian, sau đó lại trao đổi với người phụ trách ở Châu Âu, trì hoãn thời gian một chút.
Nhưng tất cả anh đều ôm trách nhiện vào người, không liên quan chút nào tới cô.
Thư Tình không biết làm sao, đứng im tại chỗ, rốt cuộc đợi đến khi anh gọi xong các cuộc điện thoại, cô mờ mịt nhìn vào mắt anh, cảm kích nói: “ Cảm ơn... ”
Trình Ngộ Sâm nhìn cô: “ Tôi có nói là đang giúp cô sao? “
“ … “
Lúc cô lsung túng không biết làm sao thì ánh mắt Trình Ngộ Sâm lại nhìn về phía màn hình máy tính: “ Bên phía Châu Âu đã đồng ý sửa thời gian tới chín giờ mai, cô có khoảng mười giờ để sửa lại toàn bộ tư liệu, kiểm tra đối chiếu một lần.
Mà trước khi Thư Tình rời đi, câu nói của anh vô cùng lạnh lùng.
“ Nếu như trước thời hạn cuối cùng mà cô không hoàn thành công việc của mình, xin lỗi, toàn bộ hậu quả sẽ do một mình cô phụ trách. “
*
Sau khi thư tình pha thêm hai ly cà phê, sau đó bưng chén uống ực một cái, vị đắng đi vào trong lòng lại vẫn không bù được sợi dây căng cứng trong đầu.
cô tự nói với mình, không có gì là không thể, tất cả tư liệu đều đã phiên dịch qua một lần, bây giờ chỉ làm lại từ đầu, tất cả đều có ấn tượng, lần thứ hai sẽ nhanh hơn nhiều.
cô cứ làm như vậy tới lúc mười hai giờ, có người điện thoại tới nhưng vì quá chăm chú nên cô thậm chí còn không để ý di động, cho đến khi di động vang lên không biết đến lần thứ bao nhiêu, rốt cuộc cô mới ý thức được có người tìm cô.
Đèn đuốc sáng trưng.
Cố Chi ngồi trong ô tô, xuyên qua cửa sổ xe nhìn đèn tầng 23 vẫn sáng, cúi đầu gọi một tiếng: “ Thư Tình. “
Mà ở bên kia, người ngồi trước máy vi tính rốt cuộc không nhịn được mà nước mắt trào ra.
không tìm thấy văn bản trong máy tính, cô không khóc.
Phát hiện văn kiện biến thành đống giấy vụn trong thùng rác, cô không khóc.
Mà ngay cả khi đối mặt với sự chỉ trích, lời nói lạnh lùng của Trình Ngộ Sâm, cô cũng không khóc.
Nhưng mà vào lúc này, Cố Chi nói hai chữ vô cùng đơn giản nhưng lại khiến nước mắt cô trào ra, cô không dám trả lời, sợ anh nghe thấy, chỉ có thể cúi đầu ừ một tiếng, sau đó che điện thoại để anh không nghe thấy giọng nói nức nở nghẹn ngào của mình.
cô chưa từng làm việc cả ngày sứt đầu mẻ trán, vẻn vẹn biết được uổng công mình vất vả lại thức cả đêm. Cũng chưa từng phải đối mặt với lòng người hiểm ác như vậy, dù trước đó ở trường học cũng đã nhận sự đối đãi không tốt, nhưng so với hôm nay đúng là một trời một vực.
Nhưng Trình Ngộ Sâm nói đúng, nơi này là quan trường, mà cô chỉ là người không có đầu óc cũng không có tư tưởng vững, bị cha mẹ che chở quá tốt, không hiểu phức tạp của xã hội.
cô cảm thấy uất ức, rồi lại bất lực. Bây giờ đối mặt với Cố Chi mà cô có thể ỷ lại hoàn toàn, rốt cuộc cô cũng khóc thành tiếng.
Cố Chi mờ hồ nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào, tay cầm lái nắm chặt lại: “ Em làm sao vậy? “
cô chỉ lắc đầu không nói, cuối cùng mang theo giọng nức nở nói với anh: “ Em không thể nói với anh, em chỉ có mười giờ để làm lại toàn bộ từ đầu, đêm nay em không về được, anh đừng chờ em. “
Cố Chi còn muốn nói cái gì nhưng người ở đầu bên kia dập máy không do dự.
Thư Tình lau khô nước mắt, tự nói với mình bây giờ không phải thời điểm để tìm anh tố khổ.
Bất luận thế nào cô cũng phải cho người muốn cô ngã xuống biết rõ, cô không dễ dàng bị hạ gục như vậy. Cố gắng của mọi người không thể vì mình cô mà đổ xuống biển được.
Mà ở bên kia, ánh mắt Cố Chi trầm xuống, ngẫm nghĩ một lát, gọi điện thoại cho Lý Tuyên Nhiên.
Lý Tuyên Nhiên tùy tiện hỏi một câu: “ Ơ, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực mà thầy Cố cũng có sức tìm tiểu đệ sao? “
Cố Chi không có lòng dạ nào dong dài với cậu, trực tiếp hỏi: “ Vợ cậu đâu? “
“ Mẹ nó, vất vả lắm mới gọi điện thoại ình, vậy mà lại tìm vợ mình làm gì? “
“ Mình cần tiến vào trong cao ốc thương mại, nhưng không có thẻ nhân viên, nhờ cô ấy giúp mình vào đó. “
“ Này, cậu thật sự coi mình là em chạy chân à? Mình thì tôi đi, dựa vào cái gì mà vợ mình cũng phải làm em gái chạy việc cho cậu? “
Trong ánh mắt Cố Chi mang theo chút vội càng, nhướng mày: “ Thứ Tình xảy ra chuyện, mà mình lại không biết tình huống của cô ấy. “
Trong giọng nói của cậu ta, Lý Tuyên Nhiên nghe được chuyện khá nghiêm trọng, vì vậy không đùa giỡn nữa, trước khi tắt điện thoại nói: Vậy chờ mình chút. “
Ba phút sau, điện thoại lại vang lên lần nữa, Lý Tuyên Nhiên lớn giọng nói: “ Được rồi, người trong cục đã gọi điện cho người trong cao ốc thương mại, bây giờ cậu có thể đi vào. “
Cố Chi thấp giọng nói: “ Cảm ơn. “
Sau đó không do dự cúp điện thoại, bước nhanh vào cửa chính cao ốc thương mại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Đàn Ông Của Tôi
Dung Quang
Người Đàn Ông Của Tôi - Dung Quang
https://isach.info/story.php?story=nguoi_dan_ong_cua_toi__dung_quang