Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chất Tử Điện Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 35
M
ạc Hoa Diễm đi rồi liền chưa thấy xuất hiện qua, Tử Li thật sự là không hiểu mục đích y bắt mình tới nơi này.
Mật thất này cùng bên ngoài là hoàn toàn ngăn cách, dưới tình huống không có vật gì chiếu sáng, Tử Li cũng không rõ chính xác mình đến tột cùng đã ở trong này ngây người bao lâu, chỉ có thể từ trong số lần khe cửa mở ra đưa thức ăn vào mà đại khái tính ra ngày, tổng cộng ăn sáu bữa cơm, nhưng ngàn vạn lần đừng dùng cách tính một ngày ba bữa cơm, sáu bữa cơm chính là sáu trừ đi ba tương đương hai như vậy mới đúng, sở dĩ không thể tính vậy là bởi vì Tử Li hoài nghi yêu nhân hoàng đế kia là có ý ngược đãi hắn, mỗi ngày chỉ cho hắn ăn hai lần. Có khi là tảo vãn (lúc sớm lúc muộn), có khi là tảo ngọ (lúc sáng lúc trưa), có khi cũng là bữa sáng cùng ăn khuya, trời biết hắn không thể dễ dàng tha thứ nhất chính là ủy khuất dạ dày của mình, hiện tại lại bị người hết sức ngược đãi, Tử Li đã đói bụng đến phải choáng váng, ngực còn xoắn đau!
Kỳ thật Tử Li cũng nghiên cứu qua cánh cửa ngầm kia, di chuyển qua hết thảy những thứ thoạt nhìn có hiềm nghi là chốt mở ở bên trong, bình hoa, bồn cảnh bài trí, thậm chí là ghế dựa, cái bàn, giường, mấy gia cụ kỷ án, nhưng kết quả cửa đá không chút sứt mẻ.
Tứ chi vô lực tựa trên giường, Tử Li sắc mặt trắng bệch siết chặt cái ngực vô cùng đau đớn.
“Hô, hô” thật là khó chịu a, giống như đang bị một bàn tay vô hình nắm chặt lấy, mỗi chút hô hấp đều phải cùng năm ngón tay khép mở xoa bóp. Đang lúc Tử Li cho là mình sẽ bởi vậy mà đau chết thì đau đớn áp bách trái tim lại chợt biến mất, sắc mặt khôi phục như thường. Tử Li không hiểu nghĩ rằng cơn đau này tới nhanh thì đi cũng nhanh, lau lau mồ hôi lạnh từ bên giường đứng lên, bỗng nhiên, tay tựa trên điêu lan ở đầu giường hõm xuống một cái, tiếp theo cửa đạo thạch kia “Oanh oanh long long” mở ra.
Thật là có tâm chăm hoa hoa chẳng nở, vô tình tưới liễu liễu xanh um! Nguyên lai cơ quan cửa đá là long chủy (miệng rồng) điêu lan trên đầu giường, chỉ cần đè xuống ngạch là được!
Tử Li thật cẩn thận đi ra mật thất, nguyên lai bên ngoài là một gian thư phòng, bài trí trang hoàng lại hoàn toàn khác biệt với mật thất sạch sẽ thanh nhã, trên án thư là văn phòng tứ bảo cùng các loại đồ cổ tinh xảo dùng trang trí hoặc chơi đùa, trên vách tường là tranh chữ văn thần, song cửa chạm rỗng vạn thọ tự, long mộc y (chiếc ghế điêu long) tử đàn, hương đàn mộc, chiếc hộp nam mộc (gỗ lim), vạn bảo cách, gia cụ, thư tịch, tự họa (tranh chữ), đồ cổ, trân ngoạn.. tràn ngập bên trong, hương khí tùng bách được đốt lượn lờ, hỗn tạp thư tịch, mùi hương cổ họa thư.. lởn vởn thật lâu trong ở cung thất, mà ngay cả bụi đất tựa hồ cũng tản ra mùi hương trong không khí. Thật là một hoàng đế biết hưởng thụ!
“.. Ngươi hôm nay tiến cung chính là vì chất vấn ta?” Chợt nghe cách vách truyền đến một thanh âm nổi giận đùng đùng.
Thảm, là nhân yêu hoàng đế tinh thần phân liệt nha! Tử Li lập tức khẩn trương cắn ngón tay, không biết mình là nên lập tức chạy về mật thất hay cần phải lập tức xông ra!
“Diễm, ta không phải là chất vấn ngươi, ngươi có biết.. ta…”
Thanh âm kế tiếp vang lên làm cho Tử Li trong lòng không khỏi một trận vui mừng. Là Mạc Thương Cảnh a! Thật tốt quá, nếu hắn đến nhất định có thể đem ta cứu ra! Vừa định mở miệng cầu cứu, nhưng mà một tiếng rống giận của Mạc Hoa Diễm mang theo nức nở lại làm cho Tử Li giống như thân rơi vào hầm băng!
“Ta không biết, không biết! Chúng ta rõ ràng đã vạch kế hoạch hảo, hắn chẳng qua là một quân cờ để chúng ta khống chế Bắc Linh, nhưng hôm nay, Mạc Thương Cảnh, ngươi lại mọi cách cản trở, ngươi đến tột cùng có ý đồ gì, chẳng lẽ ngươi đã yêu hắn không bỏ được?” Tiến vào nội thất, Mạc Hoa Diễm lập tức vứt bỏ lớp ngụy trang hỉ giận không hiện sắc trên triều đường đột nhiên xoay người căm tức nhìn Mạc Thương Cảnh vì tìm kiếm người nọ mà liên tiếp ba ngày cáo bệnh không thượng triều, hôm nay tiến cung lại chạy tới hướng mình đòi người.
“Diễm, ta.. ta không phải như thế!” Mạc Thương Cảnh nhìn Mạc Hoa Diễm gần như bệnh tâm thần trước mặt giọng điệu không xong nói.
“Ngươi nói dối!” Mạc Hoa Diễm hung hăng trừng mắt hắn.
“Diễm..” Mạc Thương Cảnh trong lòng bất an, mắt nhìn đôi mắt đẹp kia đã bịt kín hơi nước, quả nhiên, chỉ chốc lát sau nước mắt liền như xuyến châu bị chặt đứt cấp tốc rơi xuống!
“Cảnh, ngươi không cần thích hắn được không? Không cần bỏ lại ta được không?” Mạc Hoa Diễm bỗng nhiên tán đi một thân lệ khí giương cung bạt kiếm vẻ mặt buông lỏng nắm ống tay áo của hắn cầu xin nói.
Mạc Thương Cảnh thấy thế trong lòng đau xót, vội vàng an ủi người như hài đồng chỉ cần bị ủy khuất sẽ chạy đến trước mặt mình ai ai khóc, “Ta như thế nào bỏ lại ngươi? Diễm, ta sẽ không bỏ lại ngươi!”
“Cảnh, ta căn bản là không muốn làm hoàng đế gì! Ta chỉ muốn cùng ngươi một chỗ!” Mạc Hoa Diễm anh anh khóc ròng nói, “Cho nên ngươi không thể thích người khác không để ý tới ta!”
“Sẽ không, Diễm, cho dù người trong thiên hạ phụ ngươi, ta cũng sẽ không bỏ lại ngươi mặc kệ!” Mạc Thương Cảnh ôn nhu an ủi.
Mạc Hoa Diễm lúc này mới vừa lòng dần dần dừng lại tiếng nấc!
Mạc Thương Cảnh thấy y cảm xúc hơi ổn mới chậm rãi mở miệng nói: “Diễm, ngươi luôn đa tâm như vậy, ta như thế nào sẽ thích một quân cờ chứ! An Cẩn Du vô tài lại vô mạo, vốn như ngươi nói, ngay cả yêm nô trong cung cũng so với hắn tốt hơn mấy lần, người như vậy ta như thế nào sẽ yêu hắn! Ta chỉ bất quá là cố ý lấy thân phận bằng hữu thân cận, làm cho hắn đối với ta sinh ra hảo cảm để ngày sau làm việc thôi!”
“Thật sự?”
“Thật sự! Tốt lắm, ngươi nhố hắn như vậy đều không phải là hảo kế sách, không bằng để cho ta làm một người tốt đem hắn cứu ra, như vậy hảo cảm của hắn đối với ta cũng sẽ gia tăng ngày sau cũng tiện không ít!”
“Được rồi!” Mạc Hoa Diễm nín khóc mỉm cười, hướng phòng trong lải nhải nói, “Hắn ở mật thất bên trong! Ta lánh đi trước, miễn cho kế hoạch anh hùng cứu mỹ nhân của ngươi mất đi hiệu lực!”
“Cứu mỹ nhân sao? Chính là không có người nào so với người trước mắt ta đẹp hơn a!” (ọe!)
“Răng rắc” cánh cửa mật thất chậm rãi mở ra, dần dần mở rộng trong tầm mắt, người đã tìm mấy ngày đang thẳng tắp đứng ở giữa phòng, bên môi lộ ra một mạt cười tựa hồ vừa chạm đến liền vỡ, hắn đang nhìn mình nhẹ nhàng nói: “Thương Cảnh, ngươi đã đến rồi?”
…………….
Đêm lạnh như nước, trên màn trời không hề có chút tạp chất chỉ có một vầng minh nguyệt trắng muốt như ngọc được khảm ở giữa.
Sau một tòa sơn giả trong Cảnh vương phủ, một bóng dáng lưng đeo tay nải đang thật cẩn thận dò xét xem có phải có thị vệ tuần tra đi qua hay không. Sau đó nhẹ nhảy ra dừng ở trong bụi cỏ, tiếp theo cúi thân mình về phía sau bước vào hoa viên.
“Răng rắc” Một tiếng vang nhỏ ngoài ý muốn dưới chân lập tức khiến cho bọn thị vệ cảnh giác.
“Người nào? Người nào ở bên kia?” Thị vệ giơ đao nói, tiếp theo chậm rãi hướng đến bên chỗ Tử Li ẩn thân. Tử Li quýnh lên, cũng không tái bận tâm mình sẽ bại lộ lập tức thò người ra nhanh chân bỏ chạy!
“Thích khách, có thích khách!” Toàn bộ vương phủ ngay lập tức trở nên sáng trưng, Tử Li vô pháp che giấu chỉ có thể bại lộ ở trong vòng vây siết chặt.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Mạc Thương Cảnh vững bước đi tới.
“Hồi Vương gia, là Tử Li công tử, thuộc hạ tưởng thích khách làm cho Vương gia ngài bị sợ hãi!” Thị vệ trưởng lập tức tiến lên hồi bẩm.
Mạc Thương Cảnh nhìn Tử Li cách ăn mặc một thân xuất hành, ánh mắt ảm trầm, lập tức ôn hòa hỏi: “Tử Li, nửa đêm không nghỉ lưng đeo tay nải muốn làm cái gì?”
“Ta phải đi, cám ơn Thương Cảnh huynh trong khoảng thời gian này chiếu cố!” Tử Li thành thật hướng hắn chắp tay nói.
“Đi? Tử Li đây là muốn đi nơi nào? Bên ngoài không an toàn, vẫn là ở lại trong vương phủ của ta đi! Người tới, thỉnh Tử Li công tử quay về sương phòng!”
“Các ngươi đừng tới đây.” Tử Li lập tức xuất ra nọc độc ám khí hắn tự chế ném về hướng trước mặt bọn họ, nọc độc trong túi vỡ tan lan ra làm cho hoa cỏ dính phải thoáng chốc hủ bại cháy đen, hóa thành bãi bùn. Người xem đều là cả kinh, tĩnh vật đã là như thế, nếu dính vào người thì đó là loại cảnh tượng làm cho người ta sợ hãi thế nào.
“Còn bước qua cẩn thận ta cho các ngươi ngay cả tro cũng không còn!”
Mạc Thương Cảnh nhíu nhíu mày, “Tử Li đừng làm rộn, đến, ta đưa ngươi trở về phòng!”
Tử Li thở hổn hển bình tĩnh nhìn bàn tay hắn đang vươn về hướng mình, bỗng nhiên oán hận trừng mắt hắn quát: “Thu hồi bộ dáng này của ngươi đi, ngươi này tiểu nhân đê tiện giả nhân giả nghĩa!”
Mạc Thương Cảnh nghe vậy ngẩn ra, tiếp theo trên mặt hiện lên một mạt cười khổ bất đắc dĩ, “Mặc kệ ngươi nhìn ta như thế nào, ta..cũng sẽ không để cho ngươi rời đi!”
“Này phải xem các ngươi có bản lãnh lưu ta hay không!” Tử Li một bộ biểu tình bất cứ giá nào, nhìn chằm chằm thị vệ đang cẩn trọng càng tiến vào càng gần, sau đó âm thầm lấy ra mấy viên phích lịch đạn đột nhiên ném xuống.
Nồng đậm khói hồng lập tức tràn ngập tầm mắt mọi người.
“Khụ khụ” đám người không khỏi một trận ho sặc, ánh mắt cũng cay đến mức chống đỡ không nổi mà ra nước mắt, cảm thấy phích lịch đạn này vẫn là cho thêm bột ớt!
“Vương gia, này…”Đợi khói đặc tán đi, đâu còn bóng dáng Tử Li?
“Cửa thành đã đóng, hắn là đi không xa, lập tức truy tìm toàn thành.”
Tử Li siết chặt ngực thất tha thất thểu trốn vào một con ngõ nhỏ.
“Đau quá!” Lại tới nữa, cái loại đau đớn này tựa hồ muốn đem trái tim hắn bóp nát!
Tử Li đầu đầy mồ hôi lạnh dựa vào tường trượt ngồi dưới đất, há miệng lớn giống như khi cá thiếu nước tuyệt vọng mà chết.
Bên ngoài tiếng bước chân hỗn độn cùng thanh âm lục xoát táo bạo làm cho hắn thấp thỏm lo âu, nhưng thân thể đã vô lực bước đi! Não bộ thiếu dưỡng từng trận say xẩm, tầm mắt cũng dần dần mơ hồ.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, đến khi ý thức hoàn toàn lâm vào hắc ám, hình ảnh Tử Li nhìn thấy chính là gương mặt vô thanh vô tức tựa bóng ma hiện ra..
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chất Tử Điện Hạ
Đái văn hi
Chất Tử Điện Hạ - Đái văn hi
https://isach.info/story.php?story=chat_tu_dien_ha__dai_van_hi