Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàn Khố Đệ Tử
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 63
H
oàn khố đệ tử
Chương 63: Đặt tên
Tác giả: Hắc Oa
Dịch Giả: BM.KimDung
Converter: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng nọc
Nguồn: 4vn.eu
Tới chỗ mẫu thân, vừa tới cửa Lý Cáp đã nghe được một chuyện, chính là việc thành thân của hắn. Lý Cáp từ nhỏ đã được đính ước với tiểu thư của Hoa gia ở kinh thành. Vừa rồi mẫu thân Lý Cáp đưa mấy người lên chùa rồi mua cho mỗi nàng một chiếc vòng ngọc, theo truyền thống Lý gia thì chiếc vòng này tượng trưng cho thân phận con dâu Lý gia, nhưng là phận thiếp.
Bản thân Lý Cáp thì đối với khái niệm thê thiếp cũng không hiểu nhiều lắm, dù sao cũng là vợ mình, mình cảm thấy thích là được rồi.
- Các nàng đều nhận vòng tay rồi sao?
Lý Cáp hỏi lại.
Mẫu thân hắn gật đầu:
- Phải, nhận cả rồi.
- Các nàng đều hiểu ý nghĩa chiếc vòng này chứ?
- Ta cũng không nói rõ, nhưng ý ta thì ai cũng hiểu cả.
- Ừm.... Ơ, cả Tử Nghiên cũng nhận sao?
Lý Cáp chợt nghĩ ra, Thiên Thiên nhận thì quá bình thường, Nguyệt Nhi cũng vậy, Thanh Thanh thì sớm muộn gì cũng là người của hắn, còn Tử Nghiên... Chẳng lẽ nàng cũng có ý với mình? YYYY
- Có nhận, có gì không ổn sao?
Mẫu thân hắn nghi hoặc hỏi lại.
- Đâu có, ha hả, ổn lắm. Chỉ là... không phải theo tục lệ thì phải cưới vợ trước rồi mới nạp thiếp sao?
Lý thị cười:
- Đúng vậy, các nàng đây chỉ là đính hôn thôi. Ngươi năm nay cũng mười sáu tuổi rồi, ta cùng phụ thân ngươi đang tính sang năm sau khi ngươi sinh nhật mười bảy tuổi thì cho ngươi lên kinh cưới vị Hoa tiểu thư kia về, sau đó đón các nàng vào nhà.
Lý Cáp thì đang thầm yy trong đầu, chỉ sợ chưa hết năm nay biểu muội hắn đã chạy tới, lúc đó... a, còn tỷ tỷ nữa, hắc hắc, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, ta ăn hết, ăn hết yyxx...
- Mẫu thân, tỷ tỷ dạo này thế nào rồi, không thấy có thư gửi về a.
Lý thị lắc đầu thở dài:
- Thật không hiểu đang yên đang lành nó lại đi cái vùng Đông Hải khỉ ho cò gáy chết tiệt kia làm cái gì, võ công cao thì làm cái gì cơ chứ, Lý phủ chúng ta còn sợ ai bắt nạt sao. Giờ thì hay rồi, bảy tám năm không về lấy một lần, mấy tháng trước còn nói cái gì mà luyện công tới thời điểm quan trọng... haizzzz
Lý Cáp lại phải an ủi mẫu thân một hồi, sau đó lui về phòng. Đầu hắn lại bắt đầu tính toán khi nào thì nên đi Đông Hải một chuyến, chứ tỷ tỷ xinh đẹp như vậy không thể để tên khác cuỗm mất được.
Trở lại sân sau, Lý Cáp thấy Diễm Nhi đang muốn đứng dậy nhưng có chút khó khăn, bèn cười ha hả đi tới, bóp nhẹ vào mông nàng một cái:
- Có đau lắm không?
Diễm Nhi nghe vậy thẹn đỏ mặt, đỏ xuống cả cổ.
- Thiếu gia lại khi dễ Diễm Nhi tỷ.
Thiên Thiên đi ra cười nói.
- Ồ, vậy hay là ta khi dễ Thiên Thiên nhé!
Lý Cáp ôm lấy Thiên Thiên hôn mạnh vào môi nàng một cái.
Lý Cáp nằm trên giường, Thiên Thiên ngồi cạnh bóp vai cho hắn.
- Thiếu gia hôm nay đi săn chắc mệt lắm nha.
Thiên Thiên vừa xoa bóp vừa ôn nhu nói.
Lý Cáp nằm ườn ra thoải mái hưởng thụ. Con hồ ly nhỏ nằm trên chân hắn tò mò nhìn.
- Thiên Thiên, chúng ta đổi phương pháp xoa bóp khác đi.
Lý Cáp chợt nói.
Thiên Thiên còn chưa phản ứng Lý Cáp đã ngồi dậy đè nàng xuống, cởi tung y phục, không lâu sau trong phòng liền vang lên những âm thanh của mùa xuân. Con hồ ly nhỏ chui vào góc giường, nhìn chủ nhân đang ngồi trên người thị nữ mà rong ruổi, đôi mắt to tròn nhìn không chớp.
.....
Hai người sau một hồi vui vẻ thì nằm ôm lấy nhau trên giường. Lý Cáp đặt Thiên Thiên nằm trên ngực mình, ôm chặt nàng vào, thỉnh thoảng lại hôn một cái.
Thiên Thiên nằm yên trên ngực Lý Cáp, chân tay cũng quấn chặt vào người hắn, toàn thân nàng toát ra một thứ mị lực tràn ngập sức sống khiến Lý Cáp không thể rời ra được.
- Thiếu gia, con hồ ly này có tên không?
Thiên Thiên chợt nhìn ra con thú nhỏ đang nằm sấp ở góc giường bèn hỏi.
Lý Cáp đáp:
- Còn chưa có, ừm, trông nó trắng như vậy, gọi là tiểu Bạch có được không?
- Thiếu gia, gọi như vậy nghe giống như gọi sủng vật bình thường vậy, không hay.
Thiên Thiên lắc đầu quầy quậy. " Ô hô, thế nó không phải là sủng vật thì là gì?" Nghĩ vậy nhưng Lý Cáp vẫn cưng chiều Thiên Thiên, gật đầu nói:
- Ừ, hay là... a, chúng ta đã có Đại Phi, hay là gọi nó là Đại Bạch đi!
Thiên Thiên cười khúc khích uốn éo thân hình trên người hắn:
- Thiếu gia, làm gì có con thú nhỏ nào đáng yêu thế kia mà lại lấy chữ Đại.
- Ngô, vậy nàng nghĩ xem nên gọi nó là gì?
Lý Cáp bất đắc dĩ nói, bây giờ bảo hắn viết chữ có khi còn run tay chứ nói gì đến việc đòi hỏi nhiều trí lực như đặt tên.
Thiên Thiên ngồi dậy khỏi người Lý Cáp, ôm con thú nhỏ vào lòng mà xem xét, chợt nói:
- Thiếu gia có cảm thấy trên người con hồ ly này có một mùi thơm rất đặc trưng không?
Lý Cáp cũng hít hà vài cái, gật đầu:
- Ân, đúng là có chỗ đặc biệt, giống như trên người nàng vậy, dù hương thơm không giống nhau nhưng cảm giác thì rất giống. Ừ, vậy kêu là Hương Hương đi!
Thiên Thiên hôn lên mặt Lý Cáp một cái rồi nỉ non:
- Tên này dễ nghe lắm nha, nhất định nó rất thích, đúng không Hương Hương?
Lúc này Lý Cáp mới để ý, con hồ ly này không ngờ lại chịu cho Thiên Thiên bế, xem ra nguyệt nữ đúng là có chỗ hơn người. Hương Hương chít chít vài cái, có vẻ là đồng ý... cũng có thể là không, ai mà biết được
Ngày hôm sau, Lý Cáp ngủ dậy, như mọi ngày, Thiên Thiên bưng nước lên hầu hạ hắn đánh răng rửa mặt, Tử Nghiên bưng điểm tâm lên. Lý Cáp vừa ngồi dậy thì Hương Hương tiểu hồ ly cũng nhảy lên quấn lấy cổ hắn, nhìn từ xa giống như chiếc khăn bông màu trắng vậy. Lý Cáp không làm sao dứt nó ra được, độ dính so với Dao Nhi hơn không chỉ một bậc, ngay cả đi nhà xí mà nó cũng theo vào, không nằm trên vai thì nằm úp mặt trong ngực hắn, nhiều khi hắn cũng sợ đang trong lúc giải quyết mà con hồ ly này rơi vào bồn cầu thì không biết thế nào.
Lý Cáp không ăn sáng ngay mà đem khay điểm tâm sang phòng Nguyệt Nhi. Gõ cửa một cái, Nguyệt Nhi ở trong tưởng nha hoàn mang điểm tâm sáng tới, bèn nói:
- Ta ra ngay đây.
Sau đó dùng khăn sa che mặt lại, còn y phục thì vẫn bộ đồ ngủ nội y đó mà ra mở cửa.
Cửa phòng mở ra, thấy đứng ngoài là Lý Cáp đang cười tươi như hoa cúc, tay bưng khay điểm tâm, không khỏi kinh ngạc:
- Công tử... sao lại đích thân tới đây vậy... thiếp thân...
- Không chào đón ta sao?
Lý Cáp thấy Nguyệt Nhi có chút gấp gáp thì nét cười càng đậm.
Nguyệt Nhi bình tĩnh lại, liền nhận lấy khay điểm tâm từ tay Lý Cáp, đặt lên bàn rồi vội vàng chỉnh trang quần áo.
Lý Cáp vội kéo nàng lại:
- Không cần, cứ mặc thế này cũng được.
Nguyệt Nhi nghe vậy không khỏi xấu hổ, gục đầu vào ngực hắn, trong lòng rất vui.
Gạt chiếc khăn sa ra, nhìn qua vết bớt trên mặt Nguyệt Nhi, Lý Cáp sửng sốt, con rết này càng lúc càng nhỏ đi.
- Công tử sao vậy?
Nguyệt Nhi thấy Lý Cáp có chút khác thường bèn hỏi.
- Ta cảm thấy... vết bớt trên mặt nàng hình như mỗi lần nhìn lại thấy nó nhỏ đi một chút thì phải.
Nguyệt Nhi ngẩn ra một hồi, chợt vui mừng nhảy dựng lên nắm lấy vai hắn:
- Công tử thấy nó thực sự nhỏ đi sao?
Lý Cáp gật đầu:
- Đúng vậy, có phải nàng đã tìm ra biện pháp loại bỏ vết bớt này không?
Đàn ông mà, mồm nói thì hay lắm, nhưng làm gì có thằng nào không muốn vợ mình xinh đẹp.
Nguyệt Nhi hai mắt sáng rực nhìn hắn:
- Công tử thấy vết bớt có nhỏ đi nhiều lắm không?
Lý Cáp trầm ngâm nhìn một lúc, sau đó đáp:
- Nhỏ đi không ít, Nguyệt Nhi xinh ra rất nhiều a!
- Công tử đừng lừa thiếp.
- Lừa nàng ta là con cóc.
( Các bạn thử đoán xem câu này có ý gì)
Nói xong chợt ôm cổ nàng mà điên cuồng hôn xuống, Hương Hương thấy vậy liền leo lên đỉnh đầu Lý Cáp để tránh bị đè bẹp.
Nguyệt Nhi gần như không có chút kháng cự nào, Lý Cáp hôn chán rồi lại hỏi:
- Ta nói thật đó, nàng dùng phương thuốc gì vậy, nếu cứ dùng thì chắc vài hôm nữa là không còn tỳ vết gì nữa đâu.
Nói xong hắn bỗng thấy bên má ươn ướt, bèn đẩy nàng ra nhìn, thấy nàng nước mặt tuôn thành hàng, nức nở lên tiếng, vội ôm nàng vào nói:
- Uy, đừng khóc, đừng khóc, sao tự nhiên lại khóc vậy, là kẻ nào làm nàng ủy khuất ta liền cho Đại Phi đi cắn nó, ngoan nào...!
- Không, không ai khi dễ thiếp, là thiếp cao hứng quá... oa oa...
- Ừ, ta hiểu, đừng khóc nữa...
Đi ra khỏi cửa phòng Nguyệt Nhi, Lý Cáp thầm than:" Ôi phụ nữ! Éo thể hiểu được!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàn Khố Đệ Tử
Hắc Oa
Hoàn Khố Đệ Tử - Hắc Oa
https://isach.info/story.php?story=hoan_kho_de_tu__hac_oa